Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 451: Liên tiếp bị tập kích





"Rống." Cái Thứ đứng ở trước mặt bầy Huyết Ma Biên Bức gầm to một tiếng, tỏ ý vô cùng oán giận cái đám khinh thường mình bên kia. Đồng thời, hắn quyết tâm cho bầy Huyết Ma Biên Bức có một giáo huấn nhớ đời, sau đó, hắn dùng toàn lực phát động Trọng Lực Thuật sở trường, chơi gấp mười lần nha, bao phủ phương viên mấy ngàn mét, tất cả Huyết Ma Biên Bức tiến vào khu vực tử vong này đều cắm đầu rớt xuống mặt đất, tựa như bị một bàn tay vô hình kéo xuống vậy.
Cái bụng mập mạp của bọn trắng đập nặng nề xuống đá tảng, trực tiếp vỡ bụng rách nát ra, dòng máu mang theo nội tạng văng tung tóe khắp nơi, Huyết Ma Biên Bức số lượng dày đặc, giống như trời mưa "bùm bùm cách cách" rớt xuống mặt đất, trong nháy mắt mặt đất đã bị nhuộm thành biển máu, ngay sau đó từng tầng từng tầng thân thể Huyết Ma Biên Bức chồng lên nhau.
Kẻ đến sau rơi lên thi thể đồng bạn nhất thời còn chưa có chết, chẳng qua chỉ hơi choáng váng không thể đứng lên, thế nhưng bọn chúng bị đồng bạn phía sau rơi xuống đè chết. Bản thân một con Biên Bức mặc dù không nặng lắm, nhưng khi được Trọng Lực Thuật cộng thêm vào chẳng khác nào nặng thêm mười lần, hơn nữa xung lượng khổng lồ từ trên cao rơi xuống. Lực lượng lớn hơn một tảng đá cùng thể tích nhiều, thân thể Biên Bức nho nhỏ làm sao chịu được đây? Đương nhiên bị đập chết ngắc.
Cái Thứ nhìn thấy càng thêm uy phong, nhất thời ngăn trở được Huyết Ma Biên Bức chính diện tiến công, khiến cho bọn chúng căn bản không thể xông qua một bước, thế nhưng, đám dơi quỷ kia cũng không phải ngu ngốc, đặc biệt là những con đầu lĩnh, chúng nó đã có chút trí tuệ ban đầu. Một Biên Bức rất to cất tiếng kêu to lên chỉ huy, bọn chúng nhanh chóng né tránh chỗ của ta, nhằm hai bên cánh của ta mà đi, tính đi vòng qua biên tập kích bộ hạ của ta.
Trên thực tế, ta cũng chỉ ngăn cản được Huyết Ma Biên Bức chính diện công kích mà thôi, một đám lớn cỡ này phô thiên cái địa bay tới, diện tích chúng nó bao phủ ta đoán chừng phải 3-5000m, Cái Thứ nhiều nhất chỉ ngăn lại được một đoạn hơn hai ngàn thước, còn lại ta đây cũng…chào thua rồi. Thế nhưng, ta mặc dù không cản được, nhưng mà bên cạnh ta còn có hai đại cao thủ có thể giúp ta phân ưu cơ mà.
Khắc Lý lúc này đã vọt đến bên phải ta, lập tức phóng ra Tử Vong Điêu Linh phát huy đến cùng cực, một mảng lớn sương mù đen nhánh bao phủ phương viên ba bốn ngàn thước. Chỉ thấy Biên Bức bay vào, không thấy Biên Bức bay ra, không cần hỏi, khẳng định đều đã bị tịnh hóa ở bên trong. Đại Văn Tử (con muỗi lớn, tọa kỵ của Khắc Lý) hiện tại vẫn chưa có hiện thân, chẳng qua bần đạo có thể cảm giác được nó bảo vệ bên trái của ta.
Tên này quỷ dị nhất, cho nên tất cả Huyết Ma Biên Bức muốn từ bên người ta đi qua, tất cả đều vô thanh vô tức bị chém thành hai khúc, một đoàn Huyết Ma Biên Bức đông nghịt đều kỳ quái biến thành thi thể rơi trên mặt đất như thế, đến thế mà ngay cả hung thủ lẫn hung khí cả đám cũng không thấy được, Phong Nhận của Đại Văn Tử vô thanh vô tức thật sự quá biến thái.
Có ba người chúng ta kiềm chế, bầy Huyết Ma Biên Bức khổng lồ nhìn như vô địch. Trên căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp đối với bộ hạ của ta. Thỉnh thoảng có mấy con Huyết Ma Biên Bức xuyên qua khe hở giữa chúng ta, lao đến trên đầu quân lính, cũng chỉ làm mục tiêu cho Tinh Linh pháp sư mà thôi.
Cho nên đại quân dứt khoát dừng lại chờ đợi ba người chúng ta. Sau đó, theo như lời Ái Liên Na, Khắc Lý được cho là mạnh nhất, Đại Văn Tử được gọi là thần bí nhất, Cái Thứ là uy vũ nhất, bần đạo thì là… lười nhất?!? Buồn bực mà. Ta rõ ràng là tổng chỉ huy anh minh nhất đó?
Ước chừng 30 phút sau, đại quân trăm vạn Huyết Ma Biên Bức cũng không thể chịu được ba người chúng ta hành hạ như vậy, gấp rút quay đầu lại nhằm một phương hướng khác bay đi, mà lúc này, bầy Biên Bức khổng lồ chỉ còn có không tới hai mươi vạn con Huyết Ma Biên Bức.
Nhìn thân ảnh bọn chúng đi xa dần, bần đạo thở phào nhẹ nhõm, Cái Thứ kiên trì đến giờ phút này cũng rất mệt mỏi, đừng quên, nó vừa mới đưa ta từ vương đô Đại Hán tới đây, ma lực đã sắp trống không rồi, vẫn chưa khôi phục đến năm thành thời kỳ đỉnh phong, bản thân Khắc Lý ma lực không bằng Cái Thứ, kiên trì đến hiện tại cũng sắp bất tỉnh rồi, cũng may Tử Vong Điêu Linh có thể bổ sung ma lực của hắn, nếu không hắn đã sớm hao hết ma lực, pháp thuật sát thương diện tích lớn như vậy không phải dễ đùa nha.
Lấy kiến thức của Tinh Linh pháp sư, hiển nhiên đã hiểu vị hắc bào pháp sư vẫn đi theo ta này là một nhân vật truyền kỳ cấp bậc pháp thần. Cho nên cũng bắt đầu tỏ vẻ tôn kính hơn xưa rất nhiều, dù sao trong lòng cả nhóm chỉ có thực lực đủ mới đáng cho người ta tôn trọng.
Về phần Đại Văn Tử, mọi người vẫn không có thấy hình dạng của nó, chỉ là nhìn thấy thi thể Huyết Ma Biên Bức rơi lả tả xuống đất vòng quanh một hình tròn đường kính ngàn thước đã bại lộ hành tung của hắn, hiển nhiên, trung tâm vòng tròn đang ẩn dấu một nhân vật cực kỳ cường hãn. Hắn bại lộ và lai lịch Khắc Lý bại lộ khiến cho những thuộc hạ của ta đối với ta, thân làm lãnh tụ lại thêm được vài phần cảm giác thần bí và lòng tin tất thắng. Dù sao, ai mà chẳng nguyện ý có một lãnh tụ cường đại vô cùng mà.
Nhìn thi thể Biên Bức trên mặt đất, bần đạo đột nhiên cảm giác vô cùng buồn bực, lần này hao phí khí lực lớn như vậy, chỉ sợ phải làm không công một chuyến rồi. Huyết Ma Biên Bức da không cứng rắn, ma hạch trực tiếp không có luôn, sợ rằng điểm danh trên tất cả các loại ma thú loài này thuộc loại bần cùng nhất rồi? Nghĩ đi nghĩ lại, ta cùng Cái Thứ trở lại cạnh quân đội.
"Ca ca, ngươi không sao chớ?" Ái Liên Na đã chạy tới, thấy ta nàng liền quăng ngay vẻ mặt mất hứng, vội vàng quan tâm hỏi: "Có bị Huyết Ma Biên Bức đánh trúng cái nào không?"
"Không có!" Bần đạo lắc lắc đầu nói.
"Vậy làm sao ngươi mất hứng như thế? Chúng ta vừa mới đánh bại một bầy Huyết Ma Biên Bức cường đại đó." Ái Liên Na hưng phấn nói: "Nghe Ám Dạ Tinh Linh nói, loài vật này tại thế giới dưới mặt đất cơ hồ là vô địch? Dù có là quân đội chính quy của Ám Dạ Tinh Linh cũng phải sợ trúng tập kích đó."
"Có gì đặc biệt hơn người đâu?" Bần đạo cười khổ nói: "Chúng ta đã xuất động ba đại cao thủ đó. Lãng phí nhiều ma lực một cách vô ích như vậy, ma lực mà chúng ta mới vừa hao phí nếu có dùng giết rồng cũng đủ rồi, thế mà một chút chiến lợi phẩm cũng không có, thật là thiệt chết người đi!"
"Đại nhân, ngươi không biết Huyết Ma Biên Bức thật ra rất đáng tiền sao?" Lý Tạp Thập đột nhiên chen miệng vào nói.
"Hả?" Bần đạo lập tức tinh thần tỉnh táo, hỏi tới: "Nói, nói gấp cho ta?"
"Huyết Ma Biên Bức có hai hàm răng cực kỳ sắc bén, phía trên có chứa độc tố tê dại, là tài liệu tốt để chế tạo mũi tên, có thể bắn xuyên áo giáp tốt. Đồng thời, do hàm răng bọn chúng dùng để hút máu, cho nên ở giữa trống không, một khi tiến vào thân thể địch nhân thì máu của địch nhân sẽ không ngừng trào ra. Dùng răng bọn chúng làm thành mũi tên hết sức ác độc, có đôi khi trúng vào thân thể bởi vì độc tố tê dại làm cho người bị trúng tên không hề phát hiện. Ngay sau đó chảy máu mà chết." Lý Tạp Thập giải thích.
"Cho nên, nếu dùng như vậy mũi tên như thế đi săn giết ma thú thì rất nhẹ nhàng, bởi vì Huyết Ma Biên Bức luôn hành động theo đàn, lại rất khó giết, chỉ có thể thỉnh thoảng kiếm được một vài khỏa răng nanh rơi rớt ít ỏi từ bọn chúng, cho nên làm cho giá tiền của thứ này rất cao. Trong thành thị Ám Dạ Tinh Linh, một cái răng nanh có thể bán năm mươi kim tệ, gia công thành mũi tên tốt có thể bán ra một trăm kim tệ, hơn nữa, lại còn thường xuyên mua không được." Lý Tạp Thập hưng phấn nói: "Đại nhân lần này thật ra đã phát lớn tài rồi!"
"Ha ha, ta cũng nghĩ đến, loài vật lợi hại như thế không thể nào không có chút chỗ tốt nha." Bần đạo cười to nói: "Cũng đừng lo lắng gì nữa, ngoại trừ pháp sư ra, hết thảy đi nhổ răng nanh chúng cho ta!"
"Đại nhân, không nên." Lý Tạp Thập vội vàng ngăn cản: "Thứ này khi nhổ cần có kỹ xảo, cần dùng túi chứa chất độc rồi nhẹ nhàng gỡ xuống, nếu không liền mất đi độc tính tê dại, uy lực đại giảm!"
"À, thì ra còn có chỗ như thế." Bần đạo cười hắc hắc nói: "Vậy thì phiền toái các ngươi tự động thủ đi, thứ khác ta không cần nói thêm, Ải Nhân thợ rèn của chúng ta là tốt nhất, ta bảo đảm sau này mỗi người các ngươi ít nhất có được 100 mũi tên loại Hấp Huyết độc tiễn này."
"Rất tạ ơn đại nhân." Lý Tạp Thập hưng phấn thi lễ thật sâu với ta, sau đó xoay người an bài thủ hạ của mình đi làm việc.
Ha hả, hắn còn tưởng rằng thứ này đáng giá như vậy nữa chứ, hắn không biết rằng ta đây mà thấy loại tên này trên thị trường. Sợ rằng giá tiền của nó sẽ xuống đến mười kim tệ một mũi cũng chưa biết chừng , thế nhưng ta không có ý định bán, đồ tốt như vậy, nếu để cho ta Dực Nhân xạ thủ, khà khà, thử nghĩ xem sao, nhóm Dực Nhân nhìn thấy ma thú cấp 6-7 chỉ cần bay ở trên đầu bọn chúng mà bắn, rất dễ dàng chờ đến khi nó chảy hết máu chết đi là được rồi, như vậy hiệu suất Dực Nhân đi săn giết ma thú sẽ tăng lên nhiều, khi đó, ta mới thật sự phát tài đó.
Chỉ dựa vào mấy trăm Ám Dạ Tinh Linh mà phải xử lý vài chục vạn thi thể hiển nhiên là không đủ nhân lực rồi, cho nên ta sai ra một nhóm người thông minh đi học tập xử lý và bảo tồn, cuối cùng có mấy ngàn người cùng nhau động thủ, thế nhưng vẫn suốt nguyên một ngày mới làm xong, ta cũng đành chịu, chỉ phải trì hoãn thời gian thêm một ngày rồi mới lên đường.
Lần này thu hoạch ta rất hài lòng, tổng cộng thu hoạch hơn một trăm vạn khỏa răng nanh Huyết Ma Biên Bức, đáng tiếc, Khắc Lý - Tử Vong Điêu Linh quá độc ác, ngay cả cơ hội nhặt xác cũng hiếm hoi, nếu không thu hoạch của chúng ta còn lớn hơn nhiều.
Trải qua lần này đại thắng, sĩ khí đại quân dâng cao chưa từng có. Nói đến, cũng không trách được bọn họ lòng tin mười phần, thật sự là chúng ta ra trận quá hoành tráng rồi. Không chỉ riêng bản thân bọn họ đã là quân đội hung hãn toàn là cường giả, tự nhiên phải có lòng tự tin, hơn nữa còn có chúng ta, ba đại siêu cấp cao thủ trấn giữ, lại thêm một siêu cấp phụ trợ Thương • Long Giác bảo vệ.
Quân đội như vậy, mạnh đến trình độ nào thật khó mà đo lường, ít nhất ta khẳng định đủ để hoành hành đại lục chiến khắp nhân tộc rồi, nếu có muốn chơi với một đám ma thú cấp chín cũng không cần phải sợ, thậm chí dù có là một gã Thiên Sứ sáu cánh có tới cũng tuyệt đối có lực đánh một trận, hiện tại dùng để đối phó Ám Dạ Tinh Linh nho nhỏ, nói thật, ngay cả bần đạo luôn luôn khiêm nhường cũng cảm thấy hình như là đang dùng cấm chú giết ruồi - chuyện bé xé ra… hơi to quá.
Thế nhưng, sau đó toàn quân lên đường liền gặp phải phiền toái, ít nhiều giảm bớt tâm thái cuồng vọng của chúng ta, bắt buộc phải thu liễm vài phần, đầu tiên là trên nửa đường đi bị người ta tập kích, không biết từ nơi nào bắn ra pháp thuật Thổ nguyên tố, ước chừng ba trăm cột đá quang lâm ngay chính giữa đội ngũ chúng ta.
Nơi đó là quân đội pháp sư yếu ớt nhất, cũng may ta luôn có dự phòng bất trắc, để cho Độc Nhãn Cự Nhân, Cuồng Long thiết kỵ và pháp sư pha trộn cùng một chỗ, pháp sư ngồi trên bả vai Cự Nhân song song đi với Cuồng Long chiến sĩ, có thể tiết kiệm được thể lực cho pháp sư, cũng có thể dự phòng những chuyện ngoài ý muốn, nhờ thế mới giúp cho pháp sư tránh thoát một kiếp. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Những cây cột đá kia vừa lộ đầu lên lập tức bị phát hiện, còn chưa có hoàn thành toàn trạng pháp thuật quân đội của ta đã kịp phản ứng, Độc Nhãn Cự Nhân trực tiếp vung chân dậm, đá một đám Người Đất (người tạo thành từ thổ nguyên tố) ngã xuống đất, sau đó mang Tinh Linh pháp sư nhanh chóng nhảy lên cao. Nhóm Cự Nhân đá một đám Người Đất ngã xuống đất sau đó thật quá gớm rồi, khi không lại đạp chúng ta tan rã ra thành một đống bùn lầy. Cự Nhân cao bảy thước, hơn nữa toàn là tráng hán, Thổ nguyên tố cột đá cao chừng bốn thước, so sánh thể tích làm sao là đối thủ Cự Nhân đây?
Về phần Cuồng Long thiết kỵ thì phản ứng nhanh hơn, trực tiếp xung phong lao lên, luận về trọng tải Địa Hành Long không hề thua kém đám Người Đất, bốn chân chung quy vững chắc hơn hai chân nha? Cho nên Địa Hành Long lao thẳng tới tông ngã một loạt Người Đất, sau đó chính là một trận đạp loạn. Dĩ nhiên, đạp như vậy không thể giết chết Người Đất, thế nhưng Cuồng Long thiết kỵ đã sớm thừa cơ dẫn nhóm pháp sư tới chỗ an toàn.
Về phần đám Người Đất nằm lăn dưới mặt đất, bọn chúng còn chưa bò dậy kịp, Liệt Diễm Ải Nhân chịu trách nhiệm hộ vệ chung quanh đã xông lên toàn bộ, mười mấy cây Nộ Hỏa đại chuy (chùy to phát lửa) trực tiếp đập từ trên xuống, đừng nói Người Đất, có là Người Sắt cũng phải báo hỏng nha.
Lần này tập kích, để cho chúng ta ý thức được thế giới dưới lòng đất nguy hiểm đến cỡ nào, luôn luôn có chuyện xuất kỳ bất ý. Chuyện này quá quái lạ, làm cho ta nhức não một trận, may là ta đã chuẩn bị đầy đủ nên không có thương tổn một ai, nếu như vô duyên vô cớ chết đi mấy pháp sư, ta không thể buồn bực đến chết sao chứ? Cho nên sau ta quay sang hỏi Lý Tạp Thập, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lý Tạp Thập cười khổ nói: "Ai cũng không thể rõ ràng được, quân đội của chúng ta cũng thường xuyên đụng tới chuyện này, có thể là Người Đất tức giận có quá nhiều người đạp trên đầu bọn họ đi qua?"
"Các ngươi... thường xuyên "đụng phải" ?" Bần đạo sửng sốt, hỏi: "Không có quy luật? Không có kết cấu? Cũng không có đầu mối?"
"Không có, không có gì cả." Lý Tạp Thập cười khổ nói: "Chúng ta lần này coi như là may mắn, nếu đụng tới Người Lửa đó mới chính thức là xui xẻo đó!"
"Nhưng mà chung quanh đây không có núi lửa, nham thạch mà?" Bần đạo không hiểu nổi lại hỏi: "Không có cũng có thể gặp phải?"
"Đúng thế, bất kỳ địa phương nào ở thế giới dưới lòng đất, bất cứ lúc nào đều có thể đụng tới người thuộc bốn hệ nguyên tố cả." Lý Tạp Thập nghiêm túc nói: "Nghe nói, có một giải thích duy nhất chính là thế giới dưới lòng đất có rất nhiều lối đi không ổn định nối với các nguyên tố Vị Diện. Ta cũng không hiểu lắm cái loại này, tóm lại, nhìn vận khí đi."
"Ta thì có hiểu một chút." Bần đạo gật gật đầu nói: "Có thể là ở nơi này khí tức nguyên tố nồng đậm hơn so với phía ngoài rừng rậm, thỉnh thoảng có mở ra một vài lối đi xuyên qua nguyên tố Vị Diện, có phải trong chủ thành các ngươi cũng có hiện tượng này?"
"Đúng vậy đó!" Lý Tạp Thập nhớ lại rồi nói: "Chủ thành chúng ta từng bị hơn ba ngàn Người Lửa ghé thăm, đó là khi ta còn nhỏ không có tư cách tham gia chiến đấu, nhưng mà tình hình chiến đấu khi đó rất thảm thiết ta đã tận mắt nhìn thấy, gần nửa chủ thành bị đám khách không mời này hủy diệt đó!"
"Ai." Bần đạo buồn bực nhíu mày nói: "Cái địa phương tan nát này thật đúng là có thể khảo nghiệm người ta mà."
Đụng tới thiên tai bần đạo cũng không có biện pháp rồi, chỉ đành nhận thức chấp nhận xui xẻo, sau đó chúng ta tiếp tục lên đường. Nguyên bản ta còn tưởng rằng đây là chuyện ngoài ý muốn, không thể xảy ra quá nhiều mới đúng, thế nhưng chỉ có một ngày thời gian, chúng ta lại bị một đám Khủng Trảo Quái tập kích, mặc dù không có chết người nhưng quá trình cũng thực nguy hiểm.
Lần này bị tập kích chính là nhóm Ải Nhân đi đầu tiên, bọn họ hàng năm ở dưới mặt đất đào quặng mỏ, đối với hắc ám có một ít năng lực thích ứng, mặc dù thị giác so với Ám Dạ Tinh Linh Hắc Ám thì kém xa, nhưng mà ít nhất cũng có thể thấy rõ hình dáng vật thể, dưới sự giúp đỡ của thực vật phát sáng bọn họ có thể nhìn rõ đường đi nước bước, thế mà bọn họ lại không hề thấy một đám Khủng Trảo Quái xuất hiện gần trong gang tấc.
Hơn một trăm đầu Khủng Trảo Quái lặng lẽ mai phục ở trước mặt nhóm Ải Nhân , chờ khi các ải Nhân đi ngang qua đột nhiên lao ra cùng nhau động thủ, dùng cự trảo bén nhọn cào tới thân thể Ải Nhân. Vốn là, dựa theo thói quen của Khủng Trảo Quái, bọn chúng chỉ chờ con mồi nhích tới gần, xuất kỳ bất ý dùng móng vuốt đâm một phát là chết một người, sau đó mang theo con mồi xoay người lui về địa phương tăm tối từ từ hưởng dụng.
Nhưng không ngờ lần này đụng tới thiết bản rồi, Ải Nhân am hiểu nhất chế tạo bản thân lại là chiến sĩ, có thể không trang bị cho mình một thân chiến giáp sao? Nộ Viêm Ải Nhân binh đoàn của ta đều là cao thủ, đồng thời, tất cả đều là chế tạo đại sư, cho nên trên người bọn họ cũng mặc áo giáp do bản thân tỉ mỉ chế tạo, Ải Nhân xuất phẩm phải là tinh phẩm, chế tạo cho mình lại càng tốt tốt hơn.
Cho nên tất cả móng vuốt Khủng Trảo Quái đều gãy nát khi chạm vào khải giáp Ải Nhân. Một trận tiếng vang đồng loạt nổ ra, trảo gãy rơi đầy đất. Nhưng mà Ải Nhân chiến sĩ cũng không chịu nổi, Khủng Trảo Quái ở thế giới dưới lòng đất mặc dù hơi thoái hóa, lực lượng vẫn còn rất mạnh, nhìn thân thể cường tráng và da thịt sáng bóng là có thể nhìn ra.
Khủng Trảo Quái cao hơn ba thước một kích toàn lực rất mạnh mẽ, Ải Nhân cao hơn một thước bị đánh lén trực tiếp bay thẳng ra sau, còn đè luôn mấy đồng bạn phía sau mình, hơn nữa lực chấn động khổng lồ làm cho không ít chiến sĩ trúng đòn phun trào mấy ngụm máu tươi, trận đánh lén thật sự là quá đột ngột, khiến cho đám cao thủ này cũng không kịp dùng đấu khí hộ thân, đa số lập tức bị thương nặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.