Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 231: Khúc mở đầu!





"A?" Ta tò mò hỏi :"Ngươi làm thế nào biết Phùng Tu Tư không còn những ngày tháng tốt đẹp nữa đây?"
" Đây cũng không phải là cái cơ mật đại sự gì!" Lệ Phù Nghê cười nói :" Nhìn từ đủ loại dấu hiệu, Phùng Tu Tư sẽ đối với Đại Hán quốc, hoặc là nói, hắn muốn đối với Long Khiếu Thiên động thủ. Chống lại Long gia, hắn không phải tự tìm xui xẻo sao?"
Kháo! Liên lụy đến chiến tranh hai nước rồi, còn không phải cơ mật đại sư?
" Làm sao ngươi biết?" Ta giả vờ kỳ quái hỏi :" Phùng Tu Tư nếu dám đối phó Long Khiếu Thiên sẽ không sợ huyết tu la tìm tới cửa sao?"
" Ta không biết hắn ứng phó như thế nào đối với sự trả thù của huyết tu la, nhưng mà ta như cũ khẳng định hắn sắp rồi, khẳng định sẽ động thủ với Thanh Long quân đoàn!" Lệ Phù Nghê khẳng định nói.
" Ngươi căn cứ vào gì mà phán đoán như vậy?" Bần đạo cảnh giác. Dù sao cũng là đại sự quan hệ đến tánh mạng cha ta.
" Đầu tiên chính là giá cả của vật tư chiến tranh!" Lệ Phù Nghê phân tích nói : "Khi chúng ta đi qua Tạp Đặc, chúng ta lúc ấy từng bổ sung vật tư, khi đó ta sớm phát hiện, giá cả của sắt cùng lương thực tại mấy tháng gần đây luôn tăng lên, hơn nữa Tạp Đặc cũng bắt đầu quản chế, chứng tỏ bọn hắn đang chuẩn bị một hồi chiến tranh."
"Chỉ bằng việc này?" Đường Na lấy cớ nói : "Đây cũng quá giỡn chơi chứ? Giá cả của sắt và lương thực có thể phán định được chiến tranh? Ta mới không tin đây? "
" Vậy các ngươi có hay không chú ý tới, binh lính mấy thành nhỏ chúng ta đi qua, bọn hắn không chỉ có rất nhiều, kiểm tra cũng nghiêm ngặt hơn, với lại đặc biệt chú ý người và hàng hóa từ Đại Hán tới." Lệ Phù Nghê nói.
Nữ nhân này sức quan sát thật là nhạy cảm a! Kỳ thật bần đạo cũng đã sớm chú ý tới điểm này, bất quá, ta không có nghĩ sâu như vậy thôi.
" Còn nữa không? "Ta vội vàng hỏi.
" Chúng ta lần trước đi ngang qua nơi này tới Đại Hán, cũng phải đi qua tiên hoa thảo nguyên. Nơi đó không ít người đang vôi vàng đưa đại lương chiến mã đến phía tây. Mùa này cũng không phải là thời gian chiến mã nên xuất động, hơn nữa số lượng cũng quá lớn một chút, chúng ta một đường đi tới, toàn chỉ là nhìn thấy mấy ngàn con ngựa chạy tới phía tây. Bọn hắn không thể nào là muốn bán chiến mã cho nước đối địch là Đại Hán, nói như vậy, chỉ có một giải thích, đó chính là bọn họ sẽ dụng binh đối với Đại Hán!" Lệ Phù Nghê nói tiếp.
" Có lẽ người ta là bán ngựa cho người khác thì sao?" Bản Phủ không phục nói :" Tỷ như phương bắc tứ lĩnh, Tạp Đặc chúng ta hàng năm đều cũng bán một số ngựa cho bọn hắn."
" Càng không khả năng! "Lệ Phù Nghê kiên định nói : "Bây giờ là vừa qua khỏi mùa đông, ngựa đang gầy ốm, không ở chỗ này nuôi cho béo tốt lên, làm sao có thể có người nguyện ý muốn ngựa gầy ốm đây? Từ đây ngàn dặm xa xôi chạy tới phương bắc tứ lĩnh, người có biết trên đường sẽ mệt chết bao nhiêu ngựa không?"
Bản Phủ không nói.
" Những điều này cũng bất quá là phỏng đoán!" Ta cố ý nói: "Có vẻ như cũng không có cái chứng cớ xác thực gì a? Ta chính là nghĩ mãi mà không rõ, Phùng Tu Tư thật sự muốn đắc tội huyết tu la sao?"
" Ai nha! Chuyện tình rõ ràng như vậy, còn có cái gì không rõ!" Lệ Phù Nghê lo lắng nói : "Thật không rõ nhà ngươi, như thế nào có thể lên làm..."
Nàng đột nhiên im miệng, lời của nàng tuy rằng chưa nói xong nhưng ta cũng có thể hiểu được, đơn giản là làm như thế nào đứng đầu tứ kiệt trên đại lục a? Ha ha! Đây còn không phải nàng đã biết thân phận của ta rồi sao?
" Đáng ghét!" Lệ Phù Nghê nhìn thấy ta mỉm cười đắc ý, làm sao còn có không biết đã mắc mưu. Cười mắng :" Quả nhiên là tiểu hồ ly giảo hoạt!"
" Tỷ tỷ ngươi nói ai a? "Đường Na không hiểu hỏi.
" Hắc hắc!" Lệ Phù Nghê biết ta đã khơi lên lòng cảnh giác, mục đích của nàng hiển nhiên cũng đạt tới, thật cao hứng cùng Đường Na vui đùa nói : "Ta đang nói một tiểu hồ ly giảo hoạt vờ ngớ ngẩn!"
Lộ trình kế tiếp là tương đối nhàm chán. Bởi vì có nhắc nhở của Lệ Phù Nghê, ta cũng bắt đầu tận lực đi chú ý tình huống biến hóa của Tạp Đặc. Quả nhiên, rất nhiều dấu vết để lại đều thể hiện ra vương quốc Tạp Đặc muốn tiến hành một cuộc đại quân sự. Mà tứ phía vương quốc Tạp Đặc chỉ có hai quốc gia. Một là Mỹ Cách Lam đế quốc cường đại, một cái nữa chính là Đại Hán quốc chính là chúng ta, lại có là cùng Giáo Hoàng quốc cách nhau một vùng biển. Trong ba quốc gia này, Giáo Hoàng quốc đến hiện tại cũng không có ai dám trêu chọc , Tạp Đặc lại càng không dám. Diện tích của Mỹ Cách Lam đế quốc cơ hồ là gấp hai Tạp Đặc, dân cư quân đội cũng không phải Tạp Đặc có thể so sánh. Mặc dù nói nhân tâm đủ cho rắn nuốt voi, nhưng mà dã tâm Tạp Đặc có lớn cũng tự biết mình biết ta a. Như vậy mục tiêu tiến công còn lại cũng chỉ có Đại Hán quốc.
Bất quá, căn cứ ta tại vương đô Tạp Đặc quan sát phát hiện, hiện tại hết thảy còn chỉ là giai đoạn đầu của chiến tranh, cũng chính là giai đoạn điều phối vật tư. Dựa theo tình huống bình thường suy tính, ít nhất còn đến hai tháng thời gian chuẩn bị, mới có thể chính thức khai chiến. Mà bởi vì chuyện tình oán khí trên người phụ thân dây dưa, ta cùng gia gia cũng sớm đã bắt đầu chú ý nhất cử nhất động của Tạp Đặc, mẫu thân thậm chí vận dụng rất nhiều tài chính cùng vật tư, tiến hành giám thị cùng trinh sát đối với Tạp Đặc. Ta tin tưởng, lấy năng lực mẫu thân, tuyệt đối sẽ muốn xem rõ ràng tình hình dị thường ở đây, rồi sẽ hội báo cho gia gia, mà gia gia cái lão hồ ly này nếu ngay cả một chút chuyện này cũng nhìn không ra thì cái danh hồ ly là nói bậy rồi! Ông ta là lão gia hỏa ngay cả ta cũng dám trêu đùa, cho nên ta cũng không lo lắng tình huống không có chuẩn bị xuất hiện trong nhà.
Nhưng mà hoàng đế không vội, thái giám gấp a! Tại trên thuyền đi Thánh Đô, Lệ Phù Nghê thừa dịp không có ai tìm ta nói :" Làm sao ngươi còn thảnh thơi như vậy a?"
" Ta vì cái gì không thể thảnh thơi a?" Ta kỳ quái hỏi.
"Chính là ngươi không đi giúp phụ thân ngươi một phen, ít nhất cũng nên truyền tin tức trở về a? "Lệ Phù Nghê bất mãn nói : "Chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn Thanh Long quân đoàn bị diệt sao?"
" Ha ha! "Ta cười nói: "Ngươi cuối cùng là thừa nhận nhận biết ta!"
"Đây không phải trọng yếu, với lại, ta khi nào phủ nhận sao?" Lệ Phù Nghê giảo hoạt cười nói.
" Làm sao ngươi nhận ra?" Ta tò mò hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Con gấu của ngươi không khỏi quá mức linh tính, lời của chúng ta hắn đều nghe hiểu được, còn có thể biểu hiện ra sự hoạt kê của mình." Lệ Phù Nghê nói :"Ma hùng cấp ba ta cũng đã nuôi qua nhưng không thể so sánh với con gấu của ngươi, bọn hắn ngu ngốc khiến ta tức chết, ngay cả một động tác đơn giản ta đều phải dạy mấy ngày mới làm tốt, thậm chí càng làm ta thêm tức giận là qua được mấy ngày là bọn nó quên tuột. Ta cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua con gấu nào như con này của ngươi, có thể chấp hành bất cứ mệnh lệnh gì của ngươi, hơn nữa chỉ là dựa vào lời nói. Trời ạ! Đây tuyệt đối không thể nào là ma hùng cấp ba có khả năng biểu hiện ra trí tuệ như vậy."
" Ngất!" Ta cười khổ nói : "Thế nhưng cùng ta có quan hệ gì sao?"
" Có quan hệ! "Lệ Phù Nghê cười nói :" Ta có thể hoài nghi con gấu này là một giống biến dị, nhưng nếu là biến dị, chỉ là độc nhất vô nhị đúng không?"
"Vậy thì sao?" Ta không hiểu nói.
"Đây là xong rồi!" Lệ Phù Nghê cười nói :"Trừ con gấu của ngươi ra, ta chỉ nhìn thấy con gấu của Long lãnh chủ cũng là có linh tính như vậy!"
" Ta không nhớ rõ gặp qua ngươi a?" Ta kỳ quái hỏi.
" Còn nhớ rõ lần quyết đấu thứ hai giữa ngươi và Thạch Nguyên Nhị Lang chứ?" Lệ Phù Nghê hỏi.
" Nhớ rõ, tên ngu ngốc kia chính mình đầu hàng!" Ta cười cười, hỏi :"Ngươi có xem sao?"
"Đúng a! Ngươi hại ta thua thật nhiều tiền!" Lệ Phù Nghê đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói : "Ghê tởm nhất chính là, nhìn biểu hiện tuyệt vời của con gấu của ngươi, ta lập tức đã bị sự phối hợp của các ngươi hấp dẫn, thiên tân vạn khổ, trả một cái giá trên trời cũng chính mình huấn luyện cho một con ma hùng. Lãng phí của ta suốt một năm trời, nhưng nó vẫn ngây ngốc, đồng học của ta đều gọi ta là con gấu mẹ ngu ngốc a!"
"Ha ha! "Ta rất không có phong độ nở nụ cười. Cuối cùng nói : "Con gấu của ngươi đâu? Sẽ không phải là ngươi đem nó thịt ăn rồi chứ?"
"Nói bậy! Là nó tại trong một lần chiến đấu bị một con ma lang cắn chết!" Lệ Phù Nghê vội vàng giải thích :"Nhưng mà con gấu kia của ngươi! Trời ạ, rốt cuộc là cái thứ gì a? Mặc dù lúc chiến đấu đi ra khỏi Tinh Linh chi sâm, nó cũng không có cắn chết bao nhiêu ma thú, thế nhưng chiến đấu nhiều vậy nhưng mà nó một cọng lông mao cũng không có rụng, ngươi không thấy kỳ quái sao? Thiết bối lang vương của Tiểu Liên chính là ma thú cấp năm, hơn nữa là chủng loại lực phòng ngự rất mạnh, còn không phải bị ma thú cấp bảy cắn cho mình đầy thương tích, nó chỉ là ma hùng cấp ba, dựa vào cái gì một điểm tổn thương nhỏ không có a?"
"Ngươi không phải nhìn thấy sao?" Ta buồn cười nói :"Nguyên nhân là ma thú cấp bảy cho tới bây giờ cũng không cắn nó a!"
"Dừng!" Lệ Phù Nghê rất là bất mãn nói : "Kỳ quái nhất ở chỗ này. Đó là thất cấp ma thú a. Tính khí nóng nảy ít sao? Thiết bối lang vương kai chỉ là đụng nhẹ vào nó liền bị nó cắn cho một ngụm cho dù là lỡ ngáng đường, ma thú này cũng sẽ không chút khách khí nhào vô cắn xé. Dựa vào cái gì con gấu của ngươi đuổi theo vừa cắn vừa vỗ, ma thú kia không có phản kích a? Cho dù là ngẫu nhiên có cắn, nhưng mà cho tới bây giờ cũng không có làm nó bị thương chút nào. Con gấu của ta như thế nào lần lần đó chiến đấu đều là mình đầy thương tích đây? Như là ngồi bên cạnh con gấu của ngươi là vô cùng an toàn, hỏa pháp thuật của Đường Na thiêu các ma thú đến gà bay chó chạy, nhưng mà chỉ cần nàng còn ở trên lưng con gấu của ngươi liền không có bất kỳ một con ma thú nào dám cắn nàng, ngươi không thấy kỳ quái sao?"
Ta kỳ quái cái rắm, tuy rằng Cái Thứ thu liễm khí thế, nhưng mà các ma thú đều có tri giác mẫn cảm, nói cho bọn nó biết phải cách xa Cái Thứ. Dù sao Cái Thứ đều là đều là nhẹ nhàng vỗ vài cái, ta chưa bao giờ để cho nó dùng sức, những ma thú này cũng không cần, bằng không, trên người ma thú xuất hiện một cái tổn thương xương bị dập nát, ngươi kêu ta giải thích thế nào a?
Ha ha! Nữ nhân này sức quan sát đích xác không sai nha! Lỗ hổng nhỏ như vậy mà nàng cũng có thể nhìn ra, lợi hại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.