Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 186: Ám sát công chúa





Kỳ thật Ám Dạ Tinh Linh quá âm hiểm không chỉ vẻn vẹn là ám sát quan quân, mà là nơi nơi kiến lập hỗn loạn. Tỷ như, Ám Dạ Tinh Linh bất lương nào đó biến ảo thành một gã quan trên, sau đó nghênh ngang tiêu sái đi vào quân đội bạn, làm cho đám cấp dưới mất mặt, rồi đâm chết quan trên dấy lên sự phẫn nộ của cấp dưới chạy đến thì gã quan trên đó đột ngột biến mất. Vì thế vù một cái, quan trên bị oan uổng, dưới tình huống không chút phòng bị nào, đã bị người ta hùng hùng hổ hổ tới làm thịt. Mà người bên này cũng không phải ngồi không? Mắt thấy quan trên bị người ta giết một cách không minh bạch, như thế nào bỏ qua được? Phản đối! Khai chiến. Nếu gặp phải một gã khôn khéo, có thể nhịn được phẫn nộ trước sự chất vấn, nhưng mà nhóm Ám Dạ Tinh Linh nào có thể cho hắn có cơ hội chứ? Gã chất vấn kia tại vừa mới bắt đầu mở miệng đã bị người ta dùng tên bắn lén mà chết. Lại nói, sau khi bị giết đó, đại khái sẽ không có ai ngốc đến nỗi đi phân rõ trắng đen. Chiến đấu tự nhiên phát triển thành một cách duy nhất đó là bất mãn.
Bởi vậy, nhiệm vụ của Ám Dạ Tinh Linh hoàn thành phi thường tốt, nếu … nếu không có mấy tên gia hỏa to gan lớn mật bao cả thiên địa, có thể nói hoàn mỹ hoàn toàn. Bởi vì, ta biết rõ năng lực của bọn họ, cho nên trong mệnh lệnh của không có yêu cầu đi ám sát nhân vật trọng yếu. Ta chỉ yêu cầu bọn họ đặt trọng điểm ở Thiên phu trưởng cùng Bách phu trưởng là được rồi. Bình thường Vạn phu trưởng chính là đại tướng, bên người không chỉ có đám hộ vệ, nhưng cũng có thể trang bị thêm ma pháp sư bảo hộ bên cạnh, mặc dù pháp sư này cấp bậc không cao, nhưng bằng vào cảm giác cao độ của pháp sư, phát hiện sự ẩn mình của Ám Dạ Tinh Linh không có gì khó khăn.
Có thể là vì giết rất thuận tay, nên mấy tên gia hỏa gan lớn bằng trời tập hợp nhau lại được khoảng 13 người, chuẩn bị đến khuê phòng Thất công chúa trộm hương thiết ngọc. Kết quả, ngoại trừ chạy trốn được một tên tiểu tử, số còn lại thì không thể.
Trong doanh trướng của Thất công chúa, nàng đang hắng giọng nghiêm mặt nhìn một đống thi thể ở trên mặt đất. Nàng lúc này cũng chưa thể ổn định được kinh hồn, vốn nghĩ muốn thừa dịp này ngủ một giấc phục hồi tinh lực, chờ đến nửa đêm có sức mà chỉ huy chiến đấu, nhưng ở bên ngoài truyền đến tiếng cảnh báo bị tập kích. Sau đó, là từng từng tiếng kêu thảm thiết tới gần hơn. Thật sự là đám thích khách mặc quân phục Ngõa Nạp. Đi theo sau bọn họ chính là thân binh của mình. Nàng nội vàng đứng dậy, vẫn mặc áo ngủ rút kiếm, nàng hưng phấn đối thích khách đã đến đây muốn thử kiếm, lại thầm nghĩ, đi theo lão sư khổ luyện nhiều năm, hôm nay cuối cùng có thể đem ra sử dụng. Nhưng, chuyện sau đó làm nàng hoàn toàn đánh mất niềm tin.
Vẻn vẹn đối mặt có mấy người, nhưng đám thị vệ của nàng lại nằm xuống một đống, nếu không phải bọn họ liều chết kéo thời gian, không cho nhóm thích khách đó tiến sát gần Thất công chúa, sợ là sau vài giây đồng hồ công chúa cũng xong đời. Sau đó, đại quân nhảy vào, cùng cao thủ chân chính vẫn luôn ở sau lưng công Phong Chi Kiếm Thánh – Lý Tạp Đa đã đến, mới miễn cưỡng cứu được nàng. Tại Kiếm Thánh cùng một cao nhân ma đạo sư – Phú Khắc Đề hai người tự mình động thủ, tất cả đám thích khách mới bị giết sạch sẽ.
Lần hành động này, mười hai sát thủ vừa mới đi vào đã bị ma pháp sư tùy thân của công chúa phát hiện ra, sau khi bại lộ, lập tức một hồi chiến đấu kịch liệt diễn ra. Dưới hộ vệ liều chết ngăn cản, thân thể trong áo ngủ của công chúa mặc dù không có tổn thương một cọng lông, nhưng thị vệ của nàng lại nằm xuống tất cả là 48 người, thi thể của tất cả bọn họ đều đen thui thủi, mùi hôi đầy người, mà cái miệng vết thương lại rất nhỏ.
"Điện hạ, bọn họ đều bị độc mà chết" Hỏa hệ ma đạo sư Phú Khắc Đề sau khi kiểm tra thi thể rồi nói.
"Có thể nhìn ra lai lịch của bọn họ không?" Thất công chúa kích động hỏi. Thì thầm nói, thật sự vô dụng, ai lại không biết vì trúng độc mà chết chứ.
"Thật có lỗi" Hỏa hệ ma đạo sư Phú Khắc Đề ngượng ngùng nói: "Ta nhìn không ra là cái độc gì cả, mà thân phận của thích khách cũng chưa từng gặp qua"
"Quên đi, việc này hẳn nói sau, hiện tình hình bên ngoài như thế nào rồi?"Thất công chúa quan tâm hỏi.
"Rất không xong" Phong Chi Kiếm Thánh Lý Tạp Đa dụng âm thanh độc đáo của hắn nói: "Rất không xong chính là, tên tiểu tử kia mang theo Long kỵ binh của hắn giẫm đạp lên quân doanh của chúng ta. Quan quân cao cấp của chúng ta bị ám sát rất nhiều, còn có quân sĩ sống mái với nhau, bọn họ điều nói rằng đối phương giết chết quan trên của chính mình. Ta nghĩ mấy tên thích khách này có pháp thuật hoặc là kỹ xảo biến hóa tướng mạo. Chẳng qua, ta đã mời Cái Nhi Ti toàn quyền chỉ huy. Hiện ở bên ngoài nơi nơi đều là thích khách. Ngươi không nên chạy loạn ra ngoài.
Hắn là người thoạt nhìn chỉ là tiểu sinh hơn ba mươi tuổi, nhưng trên thực tế cũng đã năm mươi tuổi rồi. Dáng người rắn chắc khôi ngô, làm cho có loại cảm giác phiêu dật. Khiến người ta vừa nhìn thấy liền khó quên. Hắn tuyệt đối là một trong mười Kiếm Thánh ở trên đại lục – là một người anh tuấn phong nhã. Niên kỷ so với cha ta còn nhỏ hơn, là Kiếm Thánh ít tuổi nhất ở trên đại lục, nếu tuổi của hắn ở thời điểm trở thành Kiếm Thánh so với cha ta lớn hơn vài tuổi, thì hắn đã thay thế danh hiệu Kiếm Thánh trẻ tuổi nhất của cha ta rồi.
"Là ma pháp" Hỏa hệ ma pháp sư Phú Khắc Đề cướp lời nói: "Ta tại trên mặt thích khách nhận được sự dao động của Hắc Ám ma pháp. Cái này rất kỳ quái a, ta chưa từng nghe nói qua có một ma pháp như vậy. Chưa từng nghe qua!"
"Chết tiệt! Ta vì cái gì cũng chưa nhận được tin tức tình báo là hắn đã đến?" Thất công chúa quát lên.
"Ngươi có biết, hắn cùng ngươi rất giống nhau" Lý Tạp Đa bình tĩnh nói: "Trước khi ngươi bao vây Long Thanh Vân, hắn khẳng định biết ngươi đã đến, như vậy, sau khi ngươi bao vây Long Thanh Vân, đột nhiên xuất hiện Long Thanh Thiên, cũng không có cái kỳ quái gì"
"Đáng chết! Hắn chẳng lẻ trời sinh ra chính là đối địch cùng ta sao?" Thất công chúa cơ hồ muốn khóc rống lên, nói: "Sư phụ của ta- Ni Cổ Lạp Tư, là một người lợi hại đến cỡ nào a, được xưng là danh tướng đệ nhất ở trên đại lục. Chính là thua ở trên tay một người danh còn chưa có. Toàn quân hai mươi vạn đều bị giết sạch sẽ, mà hắn ngay cả một người cũng không có chết đi. Sư phụ của ta còn bị hắn bức phải đầu hàng. Đây là nỗi sỉ nhục lớn nhất đời ta"
"Được rồi, cho qua đi, một ngày nào đó ngươi sẽ báo thù được mà" Lý Tạp Đa vội vàng an ủi nói. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Thất công chúa lau nước mắt rồi nói tiếp: "Nhưng tại Thánh đô, chúng ta là người sáng suốt nhất, đánh giá của ta đều lấy thất bại mà chấm dứt, hắn rất tinh minh, phẳng phất ta động tay động chân gì đó hắn đều có thể biết trước. Tựa như lúc hắn cùng Dã Man Trọng Trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc quyết đấu, hắn áp dụng sách lược rất chính xác, tuyệt đối là chuyên môn đối phó với ta, ta cấp một cái mưu kế đến Đại hoàng tử Kham Mạt Tư đế quốc. Trời ạ! Hắn rốt cuộc làm sao mà biết được?"
"Có khả năng là Kham Mạt Tư đế quốc tiết lộ ra ngoài" Lý Tạp Đa bình tĩnh nói: "Việc này không trách ngươi được, chủ ý của ngươi vô cùng chính xác mà"
"Nhưng mà ta cũng đã sợ hắn, bằng không ta sẽ áp đặt lên người của hắn" Thất công chúa cười khổ nói: "Ta không ngờ lại sợ hắn"
"Ngươi không phải thắng sao?" Lý Tạp Đa nói: "Chỉ cần ngươi thắng, nói lên rằng hắn vẫn còn nằm trong lòng bàn tay của ngươi"
"Việc này không giống nhau, ta tuy rằng có linh cảm hắn có thể thắng, nhưng tuyệt đối không ngờ lại thắng thoải mái như vậy" Thất công chúa không phục hỏi: "Chuyện ta sử dụng ma pháo còi chỉ huy, đây là điều tối mật quân sự đến cỡ nào? Nhưng mà hắn làm sao có thể phá giải một cách nhẹ nhàng như vậy được? Cái còi kia là độc nhất vô nhị mà"
"Có lẽ hắn cũng có một cái còi khác thì sao?" Lý Tạp Đa vẫn bình tĩnh giải thích.
"Tuyệt đối không có khả năng đúng dịp như vậy. Mà cho dù có đi nữa cũng không nhất định ở trong tay hắn?" Thất công chúa phẫn hận nói: "Ta còn cảm giác được, cái vị Nhị ca nhát như chuột đó, lần này dĩ nhiên là tự mình ra tiền tuyến, cùng với gã tiểu tử đó tuyệt đối có quan hệ"
"Vì cái gì lại nói như vậy? Ngươi có chứng cứ không?" Lý Tạp Đa kỳ quái hỏi.
"Qua điều tra của ta, Nhị ca bị tên hỗn đản Tiểu Khuyển Xuân Lãng cực lực khuyến khích, mới hướng phụ thân ta xuất binh. Mà Tiểu Khuyển Xuân Lãng sau khi từ Đại Hán trở về, hắn kiêu ngạo đưa tin về quân đội Đại Hán, nhưng bên Đại Hán gởi thông điệp lại không có một chữ đề cấp đến sự vô lễ của Tiểu Khuyển Xuân Lãng, giống như là với hắn một chút quan hệ cũng không có. Ngài không kỳ quái sao chứ?" Thất công chúa hỏi.
"Cái này có thể giải thích rằng Tiểu Khuyển Xuân Lãng cùng với Đại Hán đạt một cái thỏa hiệp gì đó, nhưng mà tên tiểu tử này làm sao có được quan hệ đó chứ?" Lý Tạp Đa hỏi ngược lại.
"Ta được gián điệp bên người Tiểu Khuyển Xuân Lãng báo cáo, Long Thanh Thiên từng bái phỏng qua Tiểu Khuyển Xuân Lãng, hai người bọn họ mật nghị gì đó với thời gian rất dài. Từ đó về sau tiểu Khuyển bắt đầu chuẩn bị về nước, hơn nữa, Đại Hán gửi thông điệp khai chiến cũng không kỳ quái sao, việc này giống như đã biết rồi" Thất công chúa nói tiếp: "Ngài còn có ghi vấn gì nữa không?"
"Nếu chân tướng như trong lời nói của ngươi. Tiểu tử này thật sự rất đáng sợ" Lý Tạp Đa nghiêm nghiêm túc nói.
Bên ngoài tiếng chém giết còn kéo dài, không chỉ không có như trong dự đoán của Thất công chúa dần dần trở lại yên tĩnh, ngược lại tình hình càng lúc càng thêm ác liệt.
"Cái Nhi Ti làm sao thế này, chẳng lẽ nói hắn đã để 2000 người cứu người ra từ bên trong vòng vây 20 vạn của chúng ta? Không quản như thế nào, ta phải đi ra xem mới được" Thất công chúa đứng lên, tùy tay cầm lấy một cái áo choàng, khoác bên ngoài áo ngủ, đi ra ngoài.
Lần này Lý Tạp Đa cũng không cố ý ngăn cản, mà bắt tay vào làm nhiệm vụ bảo hộ. Bởi vì hắn hiểu được, nếu lần này công chúa lùi bước, sợ là vĩnh viễn mất nàng,
Thất công chúa dưới sự bảo vệ tầng tầng lớp lớp, vừa đi ra ngoài soái doanh, nhất thời chấn động. Chỉ thấy bên trong quân doanh nơi nơi đều là lửa và lửa, đại quân Ngõa Nạp mất đi đại lượng quan quân bắt đầu rối loạn chưa từng xuất hiện qua, bọn họ trong lúc này đều là đề phòng lẫn nhau, không chút tín nhiệm nhau, quân lệnh cũng vô pháp hữu hiệu cùng chấp hành. Thậm chí có một số đang còn sống mái với nhau. Binh thì tìm không thấy, lại sợ thích khách xuất quỷ nhập thần làm cho kinh hoảng, không dám dễ dàng lộ diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.