Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 138: Thiểm Điện Ma Báo





Thuận miệng đáp ứng hắn điều kiện vô lý này, tạm thời để cho tên tự cho là mưu kế này đắc ý đi.
"Ngươi vừa có cái chủ ý hư hỏng gì đó?" Phụ thân hỏi.
"Ta lúc nào lại có chỷ ý hư hỏng ?" Bần đạo ủy khuất nói: "Chỉ bằng ta có thể thu thập mười mấy Ngân Bạch chiến sĩ của Mỹ Cách Lam đế quốc, giải quyết hắn còn không giống như đi chơi?"
"Không cần giả bộ với ta, đó là Tiên Nhã giúp ngươi!" Khuôn mặt phụ thân lộ rõ không tín nhiệm, tự cho thông minh nói: "Nếu không những tên kia làm sao y như ngu ngốc mặc ngươi xử dụng kiếm đâm?"
Ha hả. Thật đúng là hiểu lầm tươi đẹp. Ta chỉ buồn cười nói: "Yên tâm, ngài ngày mai sẽ nhìn thấy rồi!"
Nói xong, ta trở về tìm Khắc Lý nói chuyện phiếm. Thuận tiện tìm tòi cẩn thận ý tưởng, làm sao để đánh tên mặt trắng nhỏ kia thành mặt chó đen lần nữa .
………
Bởi vì đến hiện tại có ba siêu cấp quân đoàn biểu hiện quá kinh người, khiến cho một số quân đoàn quốc gia khác hủy bỏ quyết đấu. Tất cả mọi người đang mong đợi tỷ thí giữa các cường giả chúng ta. Cho nên nếu không có nguyên nhân đặc thù, bọn họ rất ít khai chiến. Sân đấu rộng lớn vắng lặng một thời gian. Lần này vừa lúc đến chúng ta quyết đấu, mặc dù bản lãnh chúng ta không cao, nhưng tiền đánh cuộc kinh người nha. Đây chính là thần khí đó! Cho nên bọn họ rất tự nguyện an bài quyết đấu lần này. Hơn nữa còn tiến hành tuyên truyền sâu rộng.
Ghê tởm hơn, hết thảy đều lấy ta ra mà tiến hành. Đến khi ta biết, chúng ta đem mười vạn người tới sân đấu, thiếu chút nữa tức khí mà ngất đi. Quyết đấu sao? Tìm đối thủ, đánh rồi không phải coi như xong? Làm sao lại cho mọi người đều biết. Ta ghét nhất chính là chiến đấu dưới mắt công chúng, thật giống như con khỉ làm trò mà. Vô cùng khó chịu. Cũng không biết tại sao, người nơi này lại đặc biệt thích hành động như vậy.
Nhất là gã Đại hoàng tử. Theo như lời hắn nói, "Ta muốn ở trên sân đấu, trước mắt bao người, thống khoái lâm ly thu thập hắn!"
Hắn mới vừa bị ta đánh cho thay đổi dung nhan. Giờ đây không biết từ đâu, lại tìm về tự tin nhanh như vậy. Bần đạo lúc này quyết tâm để lại cho hắn kỷ niệm chung thân khó quên.
Ngày thứ hai trên sân đấu, sẽ là tràng quyết đấu khiến người mãn nhãn. Mục đích chủ yếu mọi người tới đây là muốn nhìn thần khí làm tiền đánh cuộc, là vũ khí cao cấp nhất trên đại lục, có thể nhìn được một cái đã là ước mơ bọn họ tha thiết nhất rồi. Dĩ nhiên, còn có một việc là đánh bạc.
Là đệ tử Kiếm Thần, hắn không một chút lo lắng tới kỳ vọng của mọi người đặt vào hắn. Hơn nữa quyết đấu là do hắn đề cử, còn cố ý lấy thần khí đánh cuộc. Cái này làm cho mọi người một loại ảo giác. Hắn có điều nắm chắc tất thắng. Cuối cùng dẫn đến tám phần người đánh cuộc hắn thắng. Nguyên nhân là điều khoản chúng ta chế định để quyết đấu. Không cho sử dụng quyển trục, tễ thuốc, cùng với ma pháp phụ tùng. Thật là đối với ta đây vốn bị phong thành phế vật mà nói là cực kỳ không công bình .
Thế nhưng, thật sự ta lại rất vui vẻ. Không thể nói gì hơn, một hơi lấy tất cả tài sản để dành, gần 4000 vạn ra đánh cuộc, khiến cho nhân viên sòng bạc chịu trách nhiệm tiếp đãi ta hạnh phúc đến ngất đi. Rồi sau đó chủ quản hắn tiếp nhận cũng không động nổi, tâm trạng run run.
"Thiếu gia. Ngài xác định muốn áp bên này?" Hắn dùng thanh âm run rẩy hỏi.
"Sợ gì? Không phải chút tiền nhỏ sao?" Bần đạo ra vẻ dễ dàng nói: "Thua ta cũng không cần. Có tiền. Không có biện pháp!"
"Hắc hắc!" Hắn cười khan hai tiếng, run run hạ cược, trên mặt cũng kích động mồ hôi chảy ướt nhẹp.
Thật chưa từng thấy quan tài mà!
Một buổi sáng ánh nắng tươi sáng. Ta mang tâm tình khoái trá cỡi Cái Thứ đi tới sân đấu, bần đạo vẫn khá cẩn thận, một thân lễ phục, nón giáp trụ cùng vũ khí uy vũ đủ biểu hiện "coi trọng" đối với Đại hoàng tử các hạ.
Không ngờ tiểu tử kia vừa ra tràng liền được toàn trường ủng hộ. Ta cuối cùng cũng hiểu, tự tin của hắn là từ nơi nào tới. Hẳn là đến từ con "Thiểm Điện Ma Báo" hắn đang cưỡi kia.
Thiểm Điện Ma Báo là thượng vị ma thú cấp bảy, hình thể so với ngựa thì cao hơn lớn hơn một chút. Vẻ ngoài giống như con báo gấm. Không chỉ động tác nhanh như thiểm điện, hơn nữa lực lớn vô cùng, móng vuốt sắc bén có thể xé rách trọng hình áo giáp. Ghê tởm nhất chính là nó là có thể thi triển pháp thuật tia chớp của Đại pháp sư. Pháp thuật của nó không chỉ có lực công kích cao, hơn nữa còn có thể phóng xuất nhiều lần. Có phòng hộ Thiểm Điện Thuẫn, một mặt công kích Thiểm Điện Võng, Lôi Kích Thuật và công kích Liên Hoàn Thiểm Điện. Là một loại ma thú khiến người căm hận cùng sợ hãi. Nếu không phải phòng ngự của nó khá thấp, quả thực liền coi như vô địch.
Kham Mạt Tư đế quốc, đại vương tử Đạt Giai - Kham Mạt Tư hiện tại đang dương dương đắc ý nhìn bần đạo. Thừa dịp trọng tài tuyên đọc lảm nhảm, chúng ta bắt đầu khẩu chiến, hoạt động một chút gân cốt.
"Tiểu tử khốn kiếp, không nghĩ tới sao? Ta còn có bảo Bối như vậy hả?" Hắn vừa vuốt Thiểm Điện Ma Báo, vừa châm chọc nói: "Ta một hồi sẽ chích điện cho ngươi thành gà quay mới tốt !"
" Khẩu khí các hạ không nhỏ nha? Chẳng lẽ chuyện ngày đó ngài biến thành chó đen đã quên rồi!" Bần đạo vừa chế nhạo, vừa âm thầm tính toán, nên dùng Cái Thứ, hay dùng Long Lân đây? Không nghĩ tới có biến số như vậy, thực làm ta ứng phó không kịp mà.
"Ha ha. Để ngươi mạnh miệng một lát. Chốc nữa cho ngươi muốn khóc cũng khóc không được." Hắn nhe răng cười nói.
Bần đạo không để ý tới hắn, còn đang buồn bực tự hỏi. Cái Thứ hay là Long Lân, đó là một vấn đề sao? Bất luận là người nào, ta cũng không muốn dùng, bọn họ đều là thủ đoạn cuối cùng ta dùng bảo vệ tánh mạng, nếu dễ dàng vận dụng, đối với tương lai cũng không có lợi. Thật là phiền toái mà!
"Làm sao? Sợ rồi hả? Ngươi hiện tại chỉ cần quỳ xuống dập đầu mấy cái ta liền tha ngươi!" Hắn thấy ta không nói lời nào, cho là ta sợ liền cực độ lớn lối nói.
"Ta mới không sợ ngươi ngươi loại đồ bỏ đi này!" Bần đạo miệt thị nói. Ta muốn thử phép khích tướng xem thế nào.
"Ngươi nói ai bỏ đi?" Hắn quả nhiên bị lừa. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Có ngon chúng ta bộ chiến. Không cần cưỡi ma thú!" Bần đạo cố tình lớn lối nói: "Ngươi hẳn là không dám, đã nói lên ngươi cùng cái tên sư phó Kiếm Thần kia đều là đồ bỏ đi nhát gan sợ chết !"
"Ha ha. Đều nói ngươi thông minh. Hiện tại mới biết được ngươi ngu ngốc cỡ nào!" Hắn cười ha ha nói: "Ta không thể chỉ vì ngươi nói mấy câu liền bỏ qua thế chủ động, ta muốn dùng Thiểm Điện Ma Báo khi dễ ngươi đó, khi dễ ngươi cái cùng quỷ từ nông thôn đến này. Ha ha! Cưỡi đồ gấu chó hoang còn đi ra khoe khoang ngu ngốc. Ha ha ~~~!"
Trời đất! Để tên khốn kiếp này đùa bỡn. Bần đạo trên mặt hiện một trận xanh tím. Lúc này, Cái Thứ không chịu được rồi, nó là cấp chín ma thú thông linh, làm sao để người mắng thành chó hoang hùng a? Nó gầm lên giận dữ, thanh âm rúng động toàn trường. Không chỉ có cắt đứt trọng tài nói nhảm, ngay cả Thiểm Điện Ma Báo cũng bị dọa sợ liên tiếp lui về sau.
Ha ha. Có rồi, bần đạo mừng rỡ, ta cuối cùng nghĩ ra một cách ẩn dấu thực lực mà vẫn dễ dàng thu thập tên ngu ngốc này. Để xem lão tử cho ngươi mất mặt ra sao nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.