Qui mô ba thành Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang không tính là to, nhưng mà rất nổi danh tại phía Đông. Tất cả bởi vì năm đó ở đây đã xuất hiện ba vị cường giả siêu cấp, đã tiến hóa đến cảnh giới cực kỳ khủng bố, đã từng dẫn dắt đại quân vô số Hỏa Chủng nhằm hướng ở chỗ sâu trong đại lục để tranh giành ngôi vị trung tâm của Tử Giả Thế Giới.
Ba thành Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang kết thành đồng minh, từ trước đến giờ cùng nhau tiến thoái. Đây là một đồng minh không gì phá nổi . Ba tòa Tử Thành gọi theo tên của ba vị đại cường giả, một mực truyền lại đến nay không đổi.
Tiêu Thần đã đi ra khỏi Thất Sát thành vài dặm, phía trước là một mảnh bình nguyên trống trải, đất đai màu nâu đỏ giống như là nhiễm huyết. Có thể tùy ý thấy được những bộ xương bị tàn phá qua màn sương mù mỏng màu đen đang bắt đầu khởi động.
Phía trước có bảy tên Hỏa Chủng sinh vật đang ngăn cản đường đi của hắn. Trong đó không ngờ có sáu cỗ Tử Toản cốt thể, khí tức không đến nỗi đáng sợ, còn có vẻ cực kì cao quý đang lóe ra những đạo hào quang.
Nhưng mà , một khối bạch cốt Hỏa Chủng sinh vật duy nhất lại đứng ở giữa đám kia, hiển nhiên lấy hắn làm chủ. Bởi chúng không thèm che dấu sát ý nên có khả năng cảm ứng rõ ràng những trận sát khí bốc lên ngút trời.
Tiêu Thần tự nhiên biết bọn họ đang có chủ ý gì, không ngoài tiền tài. Hai mươi ngày vừa rồi hắn liên tục giao dịch tại Thất Sát thành mười một cỗ Tử Toản cốt thể, hiển nhiên sớm đã bị người theo dõi.
Một con Tử Toản xà cốt dài gần mười thước, to bằng chừng thùng nước, quanh thân tỏa hào quang tím lóng lánh đang ngẩng đầu tự bò đến đây. Nó truyền ra dao động tinh thần mà bảo: " Thành Chủ của chúng ta đang ở đây, còn không mau lại đây làm lễ ra mắt."
Tiêu Thần nhận ra Tử Toản Đại Xà trước mắt nầy. Nó tên là Đỗ Tư, thực lực cũng không hề khủng bố như vậy. Nhưng mà là cùng bậc với hắn. Còn khối Tử Toản cốt thể cực kì quen thuộc này chính là đã từng giao dịch từ trong tay hắn . Hắn lại cẩn thận đánh giá, trong năm cỗ Tử Toản Hỏa Chủng sinh vật còn lại có hai cỗ cùng bậc với hắn, có ba cỗ cao hơn một bậc so với hắn. Chúng cũng không phải đích thực có thực lực bậc Tử Toản mà chỉ đều là Hỏa Chủng sinh vật đã tiến hành giao dịch cùng hắn .
"Ra mắt Thất Sát Thành Chủ." Hồng Toản cốt thể Tiêu Thần ôm quyền, nhưng mà cũng không hề bước lên phía trước nửa bước.
Đỗ Tư vốn có Tử Toản cốt thể , hắn cựa quậy xà cốt dài ngoẵng mà tiến lên, miệng bảo: "Dám ở chúng ta thành trì không thèm kiêng nể chút nào bán tháo Tử Toản cốt thể quý hiếm . Có lẽ ngươi cậy thực lực cường đại, căn bản không hề để Thành Chủ của chúng ta ở trong mắt."
"Nói thẳng mục đích ra đi, chớ quanh co lòng vòng nữa." Tiêu Thần nhìn Hỏa Chủng sinh vật trước mắt tên là Đỗ Tư này, từ trong hốc mắt bắn ra hai đạo ánh sáng mãnh liệt, sát khí tràn ngập ra. Trước đây thì đã tiến hành giao dịch khoái trá, nhưng hiện tại mấy người lại đem Thất Sát Thành Chủ tới, ý đồ muốn giết người cướp của, thật đúng là lòng dạ độc ác. Rất hiển nhiên là khi đã tu luyện tới cảnh giới bực này , những Hỏa Chủng sinh vật này đều đã sớm có trí tuệ phi phàm, có phần rất xảo trá.
"Thành Chủ chúng ta muốn mời ngươi đến phủ Thất Sát Thành Chủ ở vài ngày." Đỗ Tư ở cách Tiêu Thần ba mươi mấy thước thì chợt cứng đờ thân hình.
"Thật xin lỗi. Ta còn có việc. Ngày khác tất nhiên sẽ tới cửa thăm hỏi."
Nghe thấy Tiêu Thần trả lời như thế. Bạch cốt sinh vật duy nhất phát ra một tiếng hừ lạnh nặng nề mà nói: "Tại khu vực phía Đông. Thất Sát ta mà muốn giữ người lại thì không ai có khả năng cự tuyệt." Sát khí khủng bố phát ra. Cường thế hiện ra toàn bộ, thực lực đáng sợ khó có thể suy đoán.
Ba thành Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang, mỗi đại Thành Chủ đều lấy tên của chính mình mà gọi tòa thành.
"Cắt đầu hắn. Mang về trong thành." Thất Sát khí thế hơn người. Trong bộ xương đầu trắng hếu tràn đầy thần hỏa giống như thái dương trông thực chói mắt. Hắn mặc dù là một cỗ bạch cốt, cũng không phải có ưu thế rõ ràng như Thải Toản sinh vật nhưng mà thực lực vẫn cực kỳ khủng bố. Hắn phát ra một cỗ uy áp cường đại, làm cho mấy cỗ Hỏa Chủng sinh vật đã đổi lấy Tử Toản xương cốt bên cạnh sợ hãi dị thường. Chúng đồng loạt phóng về hướng Tiêu Thần.
Đỗ Tư đứng ngay phía trước tự nhiên người hành động thứ nhất. Hắn nóng lòng biểu hiện trước mặt Thất Sát Thành Chủ . Tử Toản xà cốt dài mười thước giống như một tia chớp tím phi ngang về hướng Tiêu Thần.
Động tác của hắn không thể nói là không nhanh, như bão như chớp. Tử Toản xà cốt quả là xứng với cái tên của một đạo Tử Điện thần tiên. Nếu như bị đâm trúng mà nói, Hồng Toản cốt thể của Tiêu Thần chỉ sợ sẽ lập tức nát vụn.
Tiêu Thần cũng không có tránh lui. Nếu như muốn chạy trốn thì hắn đã sớm lên đường. Hào quang trong tay lóe lên, một thanh bạch cốt đao phơn phớt nhuốm vàng nhạt bổ ra mãnh liệt.
"Răng rắc "
Bộ xà cốt lóng lánh dài hơn mười thước kia giống như Tử Điện thần tiên quét ngang mà đến bị chém làm hai đoạn ngay tại chỗ.
"A. . ." Đỗ Tư đau đớn gào lớn.
Xoẹt
Tia chớp vàng nhàn nhạt lại lóe lên, bạch cốt đao liền chém tới. "Răng rắc" một tiếng, Tử Toản đầu rắn theo âm thanh mà rơi xuống, Tiêu Thần lấy cốt đao móc đầu rắn lên rồi bay nhanh rút lui về phía sau.
Đánh bất ngờ, tấn công kẻ địch chưa chuẩn bị, chỉ hai đòn là thành công!
Bỗng lóe lên hào quang sáng lạn màu tím, một đôi thần dực tựa như thạch anh tím xuất hiện ở sau lưng Tiêu Thần . Cả người hóa thành một đạo sáng màu tím phóng lên cao, lơ lửng ở trên trời.
Năm cỗ Tử Toản sinh vật ở phía sau rống to, nhưng mà lại không làm sao được, bọn chúng không thể Phi Thiên. Thất Sát giận dữ, thần hỏa trong đầu lâu lao ra, trong phút chốc bao phủ khắp cốt thể trắng như tuyết rồi sau đó lại bay lên trời.
Tiêu Thần thất kinh, thực lực của Thất Sát Thành Chủ không tương xứng cùng tin tức hắn có được. Không ngờ đối phương không hề dựa vào vây cánh mà có khả năng Phi Thiên , thực lực thật sự là đáng sợ.
Có điều hắn tuyệt không e ngại, một đôi tử dực sau lưng chính là do hai vị lão nhân Thần Tộc tự mình tế luyện giúp hắn. Trên đó khắc một chút pháp trận bí truyền của Thần Tộc nên có khả năng làm cho nó có tốc độ cực nhanh.
Tiêu Thần trong nháy mắt lui xa hơn một ngàn thước, rõ ràng là nhanh hơn nếu so với Thất Sát Thành Chủ.
Nếu như kịch chiến đích thực , Thất Sát Thành Chủ tin tưởng có khả năng tự tay diệt địch. Nhưng đối phương lại có được một đôi thần dực làm cho nó tràn ngập sát ý đồng thời lại rất ghen tỵ. Đối với những Tử Toản cốt thể này thì nó cũng không thèm để ý, nhưng mà đối với đôi thần dực có những chiếc lông tím lấp lánh thì lại phi thường động tâm. Nếu như có thể cướp được vào trong tay, không nghi ngờ có khả năng làm cho thực lực của nó tăng lên một mảng lớn.
Tiêu Thần nhìn Thất Sát Thành Chủ đứng đối diện mà bảo: "Sau khi phát hiện manh mối không tốt thì ta lựa chọn nhường nhịn rút đi. Nhưng mà các ngươi không chịu để cho lối thoát cứ đuổi ra ngoài thành muốn giết ta, thế này càng làm kiên định niềm tin của ta. Hôm nay cứ thu hoạch trước một cái Hỏa Chủng cùng bậc, trong tương lai không lâu ta sẽ biến nơi này thành thiên đường săn thú."
Lời của Tiêu Thần làm cho mấy Hỏa Chủng sinh vật cường đại tức giận, ý tứ của hắn rất rõ ràng, sau này muốn săn bắt cường giả ở đây để tấn bậc. Thất Sát Thành Chủ liền bay lên không phi về phía hắn, còn trên mặt đất thì năm cỗ Tử Toản sinh vật cũng đồng thời gầm rống làm dao động khủng bố chấn động tứ phương.
"Ta mang đến Tử Toản cốt thể cho các ngươi , có hy vọng cho kế hoạch vượt quá mức bình thường, vậy mà các ngươi lại không biết tốt xấu! Nay các ngươi nhớ kỹ, sau không lâu ta sẽ trở về săn thú." Tiêu Thần hóa thành một đạo chớp tím xé rách không trung lao đi.
Tiêu Thần cứ như thế rời khỏi xứ sở phía Đông, bởi trước khi thực lực tăng lên thì trong khoảng thời gian ngắn vô phương trở về đó.
Trước khi lựa chọn tiến hành giao dịch trong ba thành Thất Sát thì hắn đã điều tra qua, biết được cả ba thành không có cường đại Hỏa Chủng sinh vật tự Phi Thiên. Nhưng hiển nhiên Thất Sát Thành Chủ là nằm ngoài ý muốn, lại có khả năng Phi Thiên.May mắn hắn coi như chuẩn bị đầy đủ, nếu không liền nguy hiểm rồi.
Kỳ thật chủ yếu nhất chính là hắn vội vàng quá đáng.Nếu như cứ từ từ giao dịch thì khẳng định sẽ không có nguy hiểm như vậy. Có điều là sau khi phát hiện cốt động để tiến vào Cửu Châu , hắn bức thiết muốn lột xác thật nhanh để đạt đến trạng thái mạnh nhất.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, sau này thực lực đủ mạnh thì hắn có khả năng không hề cố kỵ tới đây săn bắt địch thủ để tấn bậc. Nếu đánh hạ vài toà thành trì, có được một nhóm đại quân Tử Giả ( người chết) thì thật sự cũng không tồi.
Trong thế giới Tử Giả, ốc đảo thật sự không nhiều lắm.
Phía trước màu xanh dạt dào, cây cối mọc xanh um, dây leo chằng chịt, hoa tươi nở rộ. Trong lúc vô tình Tiêu Thần phát hiện một thôn xóm Thần Tộc . Nhưng khi hắn đi vào thì lại phát hiện đây là một Tử Thôn bị vứt bỏ đã nhiều năm, chỉ lưu lại có một chút hài cốt Thần Tộc , giống như mấy chục năm trước đã phát sinh thảm chiến kịch liệt.
Đây thật sự là một thế giới tàn khốc, ngay cả cường đại Thần Tộc cũng có cảnh kinh tởm toàn bộ thôn bị diệt.
Tiêu Thần từng nghe Lý Mục lão nhân nói qua, Thần Tộc rất thưa thớt dị thường , trong xứ sở vô tận vẻn vẹn phát hiện có mấy thôn mà thôi.
Tranh đấu hơn phân nửa xảy ra bởi vì sinh mệnh nguyên dịch, có một số Hỏa Chủng thật sự quá cường đại và khủng bố .
Trở về từ xứ sở phía Đông , Tiêu Thần không dựa vào đôi Tử Toản thần dực kia để trực tiếp trở lại thần thôn, mà là một mạch bộ hành quay về. Hắn đang tìm kiếm Hỏa Chủng sinh vật cường đại cùng bậc để đạt tới con số ba mươi .
Sau khi giết tươi Đỗ Tư hắn đi tới một mạch. Hắn chọn ba tòa Cổ Bảo u ám đáng sợ, đã luyện hóa hai mươi chín cái Hỏa Chủng cùng bậc, lúc này vẻn vẹn chỉ còn thiếu một cái cuối cùng.
Dưới ánh trăng đêm, trên mặt đất thê lương bốc lên muôn vàn trận khí tức âm hiểm. Trăng sáng treo cao trên bầu trời, còn trên mặt đất u ám sáng lên một vầng sáng thánh khiết, nó hòa tan Âm Khí trên mặt đất.
Ban đêm là thời gian Hỏa Chủng sinh vật thường lui tới . Chúng giống như những đốm lân tinh nhấp nháy đang múa lượn. Rời xa thành trì đi dã ngoại thì Tiêu Thần tuyệt đối là vương giả trong Hỏa Chủng sinh vật tại phiến xứ sở này. Tất cả thần hỏa nhấp nháy đều tránh né hắn rất xa , không mảy may dám tới gần .
Đây là một hình ảnh làm người ta kinh ngạc. Trên mặt đất dưới ánh trăng có những cỗ bạch cốt đang đi lại, nhưng nơi nào có một khối Hồng Toản bảo cốt đi qua thì mọi Hỏa Chủng sinh vật tựa như thủy triều lui sang hai bên.
Bỗng nhiên, Tiêu Thần như là có cảm ứng bèn ngừng bước. Có Hỏa Chủng sinh vật cường đại ở lân cận, hắn đã nhận ra khí tức nguy hiểm.
Rời xa thành trì, vào ban đêm tại chiến trường cổ hoang vu thường thường có cường giả đáng sợ nhất lui tới. Đó là những kẻ săn thú khủng bố hành động một mình, giống như giống như những con sói đực cô độc đáng sợ trong lang tộc. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, trước mắt Tiêu Thần đúng là kẻ độc hành như vậy. Hắn vì Tiến Hóa đến mức càng mạnh hơn mà tìm kiếm mồi săn ở nơi hoang dã .
Đột nhiên hắn thấy được kẻ săn thú nguy hiểm kia. Dưới ánh trăng có một quả núi đá cao hơn trăm thước nhô lên trên bình nguyên trống trải, chung quanh đích xác không có một thần hỏa nào của Hỏa Chủng sinh vật nhấp nháy, tất cả đều tránh né hắn thật xa .
Trên vách đá kia, một bóng hình cao lớn đỏ đậm như máu đang đứng ở trên vách núi đá mà lạnh lùng ngắm nhìn Tiêu Thần.
Đây là một tín hiệu nguy hiểm!
Hồng Toản cường giả cùng bậc như con sói cô độc đang săn thú, có thể nói hai kẻ mạnh gặp nhau.
"Rống. . ." Tiếng rống của Hồng Toản vương rung động bầu trời đêm, loại dao động tinh thần càng khủng bố làm không ít Hỏa Chủng sinh vật yếu ớt chung quanh đều quỳ lạy.
Tiêu Thần không hề ngừng bước tiến đến, hắn sải bước dài đi về phía trước. Mặt đất gần trước mặt rải đầy bạch cốt, nhưng dưới bước chân của hắn thì không ngừng vỡ vụn, hóa thành phấn xương.
"Trăng đêm xinh đẹp như thế, thịnh yến bắt đầu rồi. . ." Hồng Toản vương giả vô cùng tự tin, mắt nhìn xuống Tiêu Thần ở phía dưới . Ánh mắt phát ra từ trong hốc mắt giống như của lang sói vậy.
Tiêu Thần không nói gì thêm.Mặc dù chỉ là cốt thể, nhưng hắn lại nhanh nhẹn như vượn , chỉ nhảy mấy cái liền đặt chân lên vách tường đá cao hơn trăm thước.
Kẻ săn thú thường lui tới một mình trong đêm kia cũng có Hồng Toản cốt thể đỏ đậm như ngọc, so với cốt thể sáng bóng lấp lánh kia của Tiêu Thần thì gần như giống nhau.
Đây tuyệt đối là một kẻ kình địch, đây là lần đầu tiên Tiêu Thần đối mặt vương giả siêu cấp Tiến Hóa , so sánh với bạch cốt sinh vật cùng bậc trước kia thì rõ ràng là mạnh mẽ hơn nhiều.
"Ta tin tưởng"
Hỏa Chủng đều tương ứng với vì sao trên trời cao. Tối nay Hồng Toản vương giả vung lên một thanh cốt đao trắng lóa như một vì sao sáng ngời, từ trên vách núi đá dựng đứng chém về hướng Tiêu Thần.
Tiêu Thần nhìn chăm chú bạch cốt đao của đối phương mà không dám coi thường, bởi vì nếu như thực lực cũng đủ cường đại như vậy, bất kể màu sắc ra sao thì các đầu khớp xương đều cứng rắn không thể phá. Trong tay của hắn cứ như vậy có một thanh bạch cốt đao, là lưa chọn ra từ trong đống Thải Toản cốt rồi mài mà thành, Nó phát ra những đốm sáng vànhg, so với Thải Toản cốt thể thì còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
"Ánh trăng đêm tựa như ảo mộng, đúng là lúc vô tình giết người." Hồng Toản vương giả cầm cốt đao, thần hỏa trong đầu lâu sáng chói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Tiêu Thần cảm giác có hơi quái dị, tên gia hỏa này thật là có điểm làm đỏm khó ưa. Tựa hồ không giống với các Hỏa Chủng sinh vật khác, nó không quá giống như khô lâu, mà lại như thể là "Người" không hơn không kém.
"Ta là một thi nhân lưu lạc, tên là Trường Sinh. Nhìn ngươi cũng không bình thường, xin báo họ tên."
"Thỏa mãn nguyện vọng trước khi ngươi chết , tên ta là Tiêu Thần." Nói tới đây, hai người đã cầm đao gặp nhau. Trong khoảnh khắc bắt đầu hành động kia, ánh đao như sóng cuồn cuộn, hai thanh cốt đao trong nháy mắt đã chém ra trăm ngàn lần.
Âm thanh va chạm kịch liệt không dứt bên tai, tiếng đao chém trăm ngàn lần vang lên liên tiếp.
Tiêu Thần cùng Hồng Toản vương giả di động ở trên vách đá giống như hai đạo huyết quang , nhanh đến mức khó có thể tin nổi.
Tiếng "ầm ầm ầm" liên tục truyền ra, trên vách đá dựng đứng hai thanh cốt đao trắng như tuyết chém xuống vô số những tảng đá lớn. Cốt đao sắc bén vô cùng, chém trên vách đá giống như lia qua đất sét.
Bọn họ nhanh như tia chớp, chỉ lưu lại những đạo tàn ảnh đỏ đậm . Khắp nơi trên núi đá đều là bóng dáng bọn hắn, Hồng Toản sáng lòa, ánh đao nhấp nháy, động tác mau lẹ. Hai người hóa thành hai chùm tia sáng cuốn chung vào một chỗ để giao chiến kịch liệt.
Cốt đao trắng như tuyết lia khắp nơi làm cát bay đá chạy, núi đá văng tung tóe.
Tiêu Thần cùng Hồng Toản vương giả lực lực ngang nhau, không ngừng đại chiến trên vách đá. Hai thanh cốt đao nhanh chóng đã lột bỏ một mảng vách núi lớn.
Đây là một lần đại chiến với ý nghĩa đích thực củaTiêu Thần tại Tử Giả Thế Giới. Hai người giống như như hai con Giao Long màu đỏ đang múa lượn, hóa thành hai đạo hồng quang tung hoành va đập vào nhau, rồi sau đó dây dưa lên xuống trên núi đá cao hơn trăm thước, đại chiến kịch liệt trên bình nguyên bạch cốt.
Điều này làm cho Tiêu Thần khá giật mình, dù sao có kiếp trước trí nhớ, mà Hồng Toản vương giả trước mắt so với hắn lại không kém bao nhiêu, tựa hồ cũng tinh thông rất nhiều chiến kỹ tinh diệu.
Giết đi thì hơi đáng tiếc, nhưng mà Tiêu Thần không có khả năng nương tay, liên quan đến sự sống chết thì bất cứ sự do dự gì đều sẽ tiếc nuối cả đời.
Hồng Toản vương giả nhảy dựng lên cao chừng hơn mười thước để tránh né tuyệt sát cửu đao vừa rồi của Tiêu Thần.
Thần hỏa trong đầu lâu Tiêu Thần nhảy lên, đúng cơ hội này thì hắn không muốn lại trì hoãn tiếp.
Ưng Kích Trường Không!
Hắn cũng đã vọt tới trên bầu trời, trường đao trắng như tuyết giống như một tia chớp xẹt qua. Sau khi đánh văng mấy chục đao Hồng Toản vương giả bổ tới thì nó giống như Thần Long đâm vào trong ngực đối phương, rồi sau đó dùng sức khoét ngoáy mãnh liệt.
"Răng rắc "
Tiếng gãy xương truyền đến, trường đao trong tay Tiêu Thần đã cắt nát một rẻ xương ngực đối phương .
Hồng Toản vương giả quyết đoán rút lui, hắn cầm chiếc xương ngực màu đỏ bị gãy lìa kia mà cũng không quay đầu lại, cứ thế nhằm về phía xa.
Tiêu Thần truy bắt nhưng không giết, bạch cốt đao trong tay trong màn đêm lấp lóe những đốm sáng màu vàng.
"Thôi mà, ta đã đại bại bỏ chạy , tại sao ngươi vẫn còn truy theo a?" Hồng Toản khô lâu bị truy theo vừa trốn vừa ảo não hô: "Cho dù phong độ tốt hay không thì ta đã thảm như vậy mà vẫn còn đuổi theo ta không tha."
Tiêu Thần vốn định đeo lên lưng đôi thần dực kia.Nhưng sau khi nghe nói như thế thì cảm thấy kinh ngạc nên hắn không nhanh không chậm truy theo ở phía sau. Đây tuyệt không phải giống như Hỏa Chủng sinh vật, dù thế nào cũng đều cảm giác như là một kẻ có tư tưởng của loài người.
"Đại ca tha mạng đi, ta thừa nhận sợ ngươi còn không được sao? Chúng ta đều là thiên tài, một kẻ bỏ mạng đều là tổn thất cực lớn. Xin ngươi đừng truy theo ta , ta muốn khóc."
Tiêu Thần càng nghe càng cảm giác được không đúng tính cách, đây mà là khô lâu sao? Rõ ràng chính một kẻ có tính cách con người.
"Đại ca, ta bái ngươi làm sư phụ được không? Đừng đuổi theo nữa, không thể coi thường người ta như vậy." Dao động tinh thần của Hồng Toản vương giả mang theo tiếng khóc nức nở.
Đáng tiếc, kẻ nào đó phía sau một mực mang đao cứ chịu khó đuổi theo, Hồng Toản khô lâu buồn bực mà lại sợ hãi.
"Đại ca ngươi đừng truy theo ta có được hay không, sau này ta đưa ngươi ba mươi cái Hỏa Chủng cùng bậc, nếu vẫn không được thì đưa ngươi trăm tám mươi cái." Hồng Toản vương giả vừa chạy trối chết, vừa thử nghiệm cầu xin Tiêu Thần: "Xin người, đại ca hơn người cũng nên khoan dung độ lượng, ngươi thực sự làm ta sắp khóc."
Cho đến lúc này, Tiêu Thần mới hỏi: "Có phải ngươi nhớ lại kiếp trước hay không?"
"A, khô lâu đại ca ngươi cũng biết kiếp trước? Ta còn tưởng rằng ngươi là vật chết rất dễ lừa gạt." Khi Hồng Toản vương giả nói những lời này thì cốt đao của Tiêu Thần đã sắp đâm tới xương chậu của hắn. Kết quả là hắn sợ đến nỗi bật cao một cái, gia tốc bay trốn đi: "Đại ca ngươi kiềm chế một chút, đừng đuổi giết ta . Ta đến từ Cửu Châu, nói không chừng chúng ta là đồng hương, đại ca ngươi trước kia là ở đâu?"
Cửu Châu? ! Trong lòng Tiêu Thần rung động, người này nhất định phải bắt sống, lại gặp phải một kẻ có tính cách "Đồng hương"