Trường Sinh Đảo

Chương 77: Chương 76





Chương 76

Tính cách tạLo nên con ngườUWXi.



“Ngài bịBU thành thế này, bảfo ta ăn nói với Ren tiểwau thư thế nào đoây !?” ThầzLn Tiễn liếc nhìn King nói.

Nguyên bảuBSn nhiệm vụ của hắqpn lúc lên đGNảUZo là đpểwa bảNo vệ King, vì trong số nhữQong ngườMBTi dưới hai mươi tuổi, chỉeN có hắln là xuấkt sắwac nhấVVft. Ai ngờzQz gặp một loạqpt biến cố, Ren cũng tự thân ra trận, hắWUCn thành ra có hơi thừa thãi. Nếu không, hắXwn là nhân viên của IMI, còn muốn làm King khác gì có ý đrvpồ xoán ngôi của sếp, các Queen không bóp chết hắWUCn trừ trong trứfng nước mới lạpwX.

Bây giờqp Ren đalã rờKUi khỏi hòn đfrWảCVKo, thế cũng tốt, mỗi khi nhìn thấTvy cô hắTtUn lạixi cảkm thấky áy náy cùng bứixt rứWkTt không thôi. Nhớ lạfrWi nhiệm vụ trước kia của mình, ThầNn tiễn bắUt đBczầqpu thực hiện trứEkc trách vốn dĩSi hắixn đeNã phảWkTi làm từ mấGNy chục chương trước.

Nam tử hán đvạXfi trương phụ, nhấXEat ngôn cửu đVFỉUnh, hứVFa đpwXược làm đSiược.

Là một ngườXwi Trung Quốc từ đGNầpu đTvến chân, lúc này hắXwn thểUWX hiện ra bảUZn sắalc dân tộc vô cùng đBczậm đVVfà mà sâu sắpc.

“Không sao cảqp, ma khí vẫn đrvpang giao đvấVFu với ánh sáng hủy diệt mới tạXwo thành tình trạUng này thôi, đXwợi một thờVFi gian nữla sẽ ổn đoịknh lạUWXi.” King lạvnh nhạVVft đQoáp.

“Không sao cảYMY !?” Thầrvpn Tiễn cườpGWi lạfnh.

“Nhìn qua nhữpGWng thứix này đixang có xu thế lan rộng ra toàn thân, lúc nó lan đQoến tận óc ngài, vẫn không sao cảteX chứeN !? Cái thứGN gọi là chân lý đMkó có thểeN bảpwXo vệ ngài không !?”

Mọi ngườfi cùng liếc nhìn, ThầUn Tiễn nói không phảWTi không có lý, nhữUZng vết đvpuen đVFang lan khắuBSp cơ thểrvp King, có vài tia đixã lan đuBSến cổ, đpwXểN một lúc nữixa, chưa cầUiUn hắYMYn nói ai cũng sẽ nhìn thấWUCy đlược.

King đMBTương nhiên biết rõ chuyện này, hắWkTn vốn chỉN đzLịonh sử dụng một chút ma khí của hai ma đzQzầWUCu đpểCVK trung hòa ánh sáng trong cơ thểuBS thôi. Nhưng lượng ma khí của Orochi đWUCưa vào cơ thểBU hắMkn quá tinh thuầfn, sứWTc phá hoạUZi lạCVKi cực cao, với lượng ánh sáng còn ít ỏi trong cơ thểU, lúc này ma khí đYMYang chiếm thế thượng phong.


Nếu đNểYMY ma khí xâm nhập vào óc, nhẹ thì hắGNn sẽ mấpt hết lý trí, thành ma đEkầku khát máu, chỉYMY muốn giết chóc theo bảEkn năng, nặng thì bộ bão lập tứlc bịVF hủy, thành ngườqpi thực vật hay ma không đalầqpu cũng có khảl năng.

ChỉEk là hắzQzn vẫn đXEaang kiên trì, dùng từng chút ánh sáng, cố gắYMYng kềm chế sự phát tác của ma khí lạQoi, chỉrvp cầXEan có thểWT đMBTến đlược trận pháp trung tâm hòn đUWXảXwo, dựa vào nguồn năng lượng này, lập tứMBTc có thểzQz đTtUánh tan số ma khí còn sót lạVFi. HắTtUn đeNang đYMYánh cược, liệu bọn họ sẽ đVFến trung tâm hòn đCVKảUiUo trước, hay là hắBUn xong đpwXờpGWi trước. Dù sao cũng chẳng còn cách nào khác, hắKxn tranh thủ nâng cao sứUWXc chiến đUWXấzLu của nhữzLng ngườcKqi này đUWXến hết sứzLc có thểvpu, từ đló nâng cao xác xuấkt khảUZ năng thành công của việc này hơn.

“ChỉUZ cầln đMBTến đrvpược trung tâm trận pháp, thứwa này sẽ bịBcz tiêu trừ ngay.”

“Thế nếu chúng ta không kịfrWp đVFến trung tâm trận pháp trước đBUó !?” Claude run giọng hỏi. HắzLn tuy to đBczầzLu, nhưng bộ não đWkTôi khi còn ngây thơ hơn em bé, dễ phấLn khích, cũng dễ sợ, dễ tuyệt vọng.

King nhạUiUt giọng đeNáp:

“Ta chết, trận pháp này cũng không đvược lâu nữVFa, mọi ngườLi cũng sẽ chết, hoặc trở thành tử đixồ.”

Lờwai hữlng hờTv vừa buông, cảcKq đfám lập tứNc xanh mặt, không giống King, bọn họ vẫn còn yêu cái mạzQzng nhỏ của mình lắBUm. Không hẳn là chết chắBUc, nhưng ai cũng không dám cược. Tấixt cảU lập tứcKqc cuống lên, mấXEay ma pháp sư và nhữfng ngườuBSi có dịWkT năng trịWUC liệu xắon tay áo hùng hổ xông tới, dùng tấuBSt cảcKq nhữKxng thủ đfoạWkTn, phương pháp mà bọn họ biết đzLược lên ngườUZi King. Nhưng ma khí của ma giới vô cùng đoặc biệt, nhữzQzng pháp sư, bác sĩUiU hàng đqpầUiUu do trườEkng sinh đzLảeNo mờfrWi đUiUến còn không làm gì đWkTược, thì nhữMBTng tân sinh trẻ tuổi như bọn họ làm sao có cách chứQo.

ThầUWXn tiễn lẳng lặng ngồi xếp bằGNng trước mặt King, hắfn cân nhắWUCc một lúc, nhìn đXwám ngườKUi đNang loay hoay bấvt lực cuối cùng đNưa ra quyết đBczịKxnh:

“TấzLt cảqp dừng lạWkTi đixi, ai còn sứvc lực thì truyền hết sang cho ta, ta có cách.”

Như bắGNt đteXược cọng rợm cứvu mạCVKng, nhữCVKng ngườoi còn sống lập tứNc bu về chỗ Thầixn Tiễn, chẳng bù với mấqpy phút trước, hắVVfn còn cô đWUCộc ngồi một mình một xó.

King thoáng ngạpGWc nhiên, nhưng nhớ đNến ThầteXn Tiễn cũng có ánh sáng hủy diệt như mình, lập tứeNc hiểQou đVFược hắUZn muốn làm gì, nhưng hắNn cũng không ngăn cảEkn, chỉXEa nhẹ giọng cảEknh cáo:

“Sử dụng ánh sáng hủy diệt cầVFn cơ thểo phảvi thật mạlnh mẽ, mới chứWTa đNược các quang hạVFt dao đMBTộng liên tục, với tình trạWUCng của ngươi bây giờYMY, khảN năng tan xác sẽ rấUWXt cao đUZấvpuy.”

ThầYMYn tiễn ngồi xếp bằpwXng, hai mắpGWt khép hờTv, mặt không đQoổi sắixc. Đám thiếu niên đkằfng sau không ngừng truyền đCVKủ loạqpi năng lượng khác nhau vào ngườKxi hắTvn, đGNấSiu khí có, ma lực có, dịCVK năng đpGWủ loạpwXi nguyên tố cũng có, hắUiUn giống như một cái máy phân tích, tổng hợp và quy nạCVKp các loạrvpi lực lượng hỗn tạXwp thành linh lực đUiUơn thuầfrWn nhấrvpt, sau đcKqó dùng sợi tơ ánh sáng, chuyểWUCn hóa hết thành áng sáng hủy diệt. Cũng chỉpwX có công pháp tu chân, bá đrvpạfo hấUZp thu mọi loạli lực lượng thành linh lực cho các tu chân giảL sử dụng mới có thểCVK làm đeNiều này. Và cũng chỉp có ánh sáng hủy diệt, có thểXw cắLn nuốt mọi loạMki sứVFc mạXwnh khác đWTểal tự tăng trưởng mới có thểXf truyền đpGWược cho King.

Suy cho cùng, tấYMYt cảl mọi lực lượng truyền vào đteXều là diễn hóa ra từ sứteXc mạWUCnh cube cảMk, hắXwn chỉvpu việc đKUưa nó về nguyên thểWkT sau đCVKó tiếp tục chuyểvn hoán thôi.

BắUiUt đqpầuBSu vận chuyểWTn công pháp, ThầteXn Tiễn mở mắkt, khuôn mặt kiên đUWXịzQznh nhìn thẳng về phía trước, hai tay đSiặt lên ngườUZi King, trầixm giọng nói:

“Cái này là vì Ren tiểTvu thư.”

Xoẹt.

CảUiU hai ngườNi cùng phát sáng, ánh sáng của Thầkn Tiễn mới đrvpầXEau rấWUCt mỏng manh, nhưng theo đTtUủ loạTtUi lực lượng truyền vào, càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí dao đqpộng kịzLch liệt, càng lúc càng có xu thế không ổn đXfịVFnh. HắteXn cắTtUn răng, nén nguồn năng lượng này vào cơ thểWUC, không cho chúng thấixt thoát đQoi mấBUt, theo đzQzôi bàn tay, truyền về phía King, muốn trung hòa luồng ma khí dày đGNặc cho hắzLn.

Một phút. Hai phút, ba phút.

SắUZc mặt ThầCVKn Tiễn vốn đGNã chăng tốt đTvẹp gì cho lắalm, lúc này lạUWXi càng trắUZng bệch khó coi. Không phảUiUi vì ánh sáng làm mặt hắln trắWTng lên, mà là vì máu trong cơ thểv liên tục phun ra ngoài theo nhữWTng vết rách, khiến hắteXn chẳng còn chút huyết sắXfc nào. Cơ thểf hắTtUn vốn đUWXã tảEk tơi sau cú dội bom của Ji Won, nay phảpwXi trung chuyểpwXn ánh sáng hủy diệt, lạuBSi càng thêm rách nát. Các mạNch máu vỡ ra liên tục, sau đpwXó lạfrWi đWTược linh lực cố gắkng hàn gắKUn vào, mỗi lầVVfn như thế, hắBUn đfrWều thấQoy mình như bịvpu ngườfi ta tùng xẻo, đpwXau đKUớn không sao kểN xiết, nhưng vẫn liên tục vận chuyểTtUn công pháp, một chút không buông.

Bùm.

MảMBTnh thịlt trên vai ThầpGWn Tiễn nổ tung, huyết nhục tung tóe, cơ thểv hắNn đrvpã đTvến giới hạSin. Nhìn sang thì các vạixch đpen trên cơ thểL King đUWXã thu lạVVfi ít nhiều, không còn quá dọa ngườUi như lúc trước nữrvpa, theo tiến đKUộ này thì mấXfy ngày tới hắVFn vẫn có thểGN cầCVKm cự đNược. Ánh sáng vẫn còn, ThầNn tiễn buông thõng cánh tay đTvã bịeN nổ tan mấEky mảknh thịUZt xuống, tay còn lạuBSi kiên trì truyền tiếp vào cơ thểwa King.

“Đủ rồi, tiếp tục nữfa, ngươi sẽ chết đzQzây.”

“Buông tay.” Giọng King tràn ngập một mảlnh băng hàn.

“Buông tay ra.” Sau đQoó đWkTổi thành quát lên thật lớn.

Nhưng Thầvpun Tiễn dườLng như đMkã lâm vào mê sảXEang, hắln chỉv còn vận chuyểXwn công pháp theo bảvn năng, hoàn toàn không nghe thấLy King nói gì.

“Ai đqpó ngăn hắkn lạcKqi cho ta.” King gấCVKp gáp kêu lên, mọi ngườEki như bừng tỉwanh, vội vàng kéo ThầBUn Tiễn ra, lúc này hắBczn quảKx thật đGNã bấkt tỉknh, yếu ớt vô cùng, cầzLn cổ cao ngạKxo lúc nào cũng dựng thẳng lúc này nghoẹo hẳn sang một bên, vô lực mà thiếp đUiUi. Dù cảv cơ thểTv rách nát không chịKxu nổi, nhưng dườWkTng như hắVFn chẳng còn cảfrWm thấfy gì nữUZa.

Các pháp sư nghỉU ngơi một lúc cũng đkã hồi phục, còn may, lúc theo học nhữwang khóa cơ bảkn, ai cũng biết một vài phép thuật chữUZa trịEk đzLơn giảpGWn nhấXEat, hơn mườrvpi ma pháp sư hợp lực, cuối cùng cũng đMkã cầcKqm đKxược máu cho hắBczn. Một cô gái trong đvoàn ngườfrWi còn lôi ra một đzQzống bông băng thuốc đLỏ, quấBUn quanh ngườBUi ThầKxn tiễn, làm hắYMYn trông như một cái xác ướp ai cập, chỉteX là nhìn máu đBUỏ nhuộm thẫm bông băng, ai cũng phảeNi thở dài.

NgườMBTi này thật cố chấUiUp.

...

Trung Thành nín thở, nấXwp phía sau một gốc cây cổ thụ lớn.

HắuBSn chẳng biết làm vậy có tác dụng gì hay không, nhưng nhìn chung, vẫn chưa bịMk ai phát hiện, chẳng hiểGNu do hắpn may mắpn hay nhữYMYng kẻ này quá đlen đcKqủi.

Xa xa, bên một vách hang rộng lớn sâu không thấWTy đeNáy, Hind el Hinnawy lắXfc lắWkTc cái đQoầKUu với mái tóc rối bù, nhíu mày tỉVFnh lạfi. Bởi tiếng mấuBSy con quỷ hói đLầVFu bụng phệ than khóc kêu gào.

Chủ nhân của chúng, Orochi – chưa oai phong đzQzược mấUWXy ngày đteXã lạBczi thành một tờEk giấoy vô hạzQzi, làm đMkàn em chúng cũng phảUiUi thấaly tiếc thương thay.

“May quá, cô tỉVVfnh rồi, làm cách nào đNểrvp chúng nó im mồm đWkTi đYMYược không !?” Tanker ngồi một bên, cầzQzm thanh chủy thủ (dao ngắVFn) sắvpuc lẻm, bình tĩcKqnh gạBUt từng mẩpwXu thịpwXt thừa trên cánh tay mới mọc ra của mình. Hết cách, hắWTn có khảzQz năng hồi phục thật, nhưng đzLó là nhờGN hấpp thụ biết bao nhiêu ngườTtUi, thành ra cái khảpGW năng này không đUược hoàn chỉrvpnh cho lắQom, chỗ thừa chỗ thiếu, buộc hắzQzn phảzQzi lấXEay dao đLẽo gọt theo kiểCVKu thủ công thế này. Nhưng nhìn mặt hắKxn bình thảpGWn, lạXwi có một tia khoái chí nhàn nhạfrWt, Ji Won ở bên cạTvnh nhìn cũng thấBczy sống lưng mình lạwanh lạlnh.

“Tốt nhấcKqt đXfừng rơi vào tay kẻ này.” Từ trong tai nghe vang ra tiếng thì thào khiếp sợ của Ji Jine, Ji Won cũng gật nhẹ đWUCầrvpu tán đkồng, ngườvpui này quá đYMYáng sợ - kẻ có thểrvp tàn nhẫn với bảVFn thân như vậy, đYMYối đKUãi với ngườUiUi khác, chắNc chắUn cũng chẳng phảpi loạrvpi tốt đkẹp gì.

CảGN ba cùng ngồi trước cửa hang, Hind el hinnawy đlược đoám quỷ đoầlu hói bao phủ ở giữfrWa, gắTvt gao bảTtUo vệ, cô gái này đMkược đixạWkTi nhân Orochi nhìn trúng, thành ra chúng đwaối đKUãi với cô ta như công chúa vậy. Ji Won và Tanker ngồi cách nhau một khoảfrWng, cùng duy trì sự cảXEanh giác, nhấMkt là Ji Won, từ khi ra khỏi Robot, khẩSiu súng quang bên hông luôn nằLm trong tầXwm với của hắMkn.

Hind – el – Hinnawy lúc này mới khôi phục đqpược phầWkTn nào ý thứVFc, nhìn quanh rồi hỏi: “ĐạMBTi nhân Orochi đTtUâu rồi !?”


Tanker cườWkTi nhếch mép, chỉVF chỉKx vào Ji Won: “BịCVK hắkn bắUn một phát laze nướng chín rồi.”

“Cái gì !?” Khuôn mặt Hind – El Hinnawy tràn đkầTtUy khiếp sợ cùng không tin tưởng, đkôi mắUt thâm quầkng nhìn chằom chằpwXm vào Ji Won lúc này đcKqang cườVVfi khổ, nhún vai một cách bấYMYt đpGWắwac dĩYMY.

“Không thểp nào, đalạTtUi nhân Orochi là thầfrWn, thầpGWn không thểUZ bịix con ngườqpi phạkm tới.” Hind El hinnawy khoa tay múa chân, nhảXEay lên đcKqiên loạkn nói.

“Hê, kháng thầUZn chiến 32 năm trước, thầTvn thánh chảMk chết đVFầrvpy đEkườfng đuBSó thôi, chẳng có gì to tát cảUiU. ChỉeN là một con rắcKqn ngu ngốc thôi mà.” Tanker có vẻ như không nhận ra sự đWkTiên loạWUCn bấYMYt ổn của Hind – El – Hinnawy, tiếp tục cườBUi lạUWXnh châm chọc.

Ji Won ở một bên thầpm mắXfng ngu ngốc, lập tứeNc kích hoạft công tắteXc không gian ở tay, Robot Omega như chiến thầzQzn hạl xuống sau lưng hắYMYn, chỉXEa nhún chân một cái, Ji Won đqpã ở trước cửa buồng lái.

“Các ngườBUi dám xỉp nhục thầTtUn thánh, các ngườUZi dám xỉWT nhục ngài ấUiUy, ngài cho ta hi vọng, mong muốn cho ta thấvy một thế giới mới, ôi... nhữfrWng ngày tươi đVFẹp ấMky.... chỉwa tạXEai các ngườWkTi... các ngườki cướp mấwat thế giới trong mơ của ta, các ngườzQzi giết chết cơ hội bé nhỏ của ta...” Hind – El – Hinnawy ôm đalầixu thì thào không ngừng, Tanker cũng đixã ngửi thấMBTy mùi nguy hiểwam, nhưng có vẻ đXEaã quá muộn, lúc Ji Won thuận lợi vào phòng đpiều khiểteXn hắTtUn mới bắWTt đSiầVVfu lùi lạli, sau đló trước mắpwXt hắrvpn là cảTtU một không gian tối sầvm.

Dịf năng hệ tinh thầrvpn của Hind – El – Hinnawy lập tứeNc đlược phóng thích ra.

“Các ngườVFi cườWTi ta khác loạWkTi – ta cườNi các ngườvpui giống nhau – không ai hiểBUu ý nghĩTva và vẻ đGNẹp của cái chết hơn ta và ngài ấpy – các ngườuBSi hãy thử nếm trảBUi đXfi – chết thì phê không chê vào đMBTâu đlược.”

Tiếng nói của Hind – El – hinnawy văng vẳng trong đLầLu Tanker, lúc này hắzQzn thấrvpy như thiên đUWXịva đcKqảCVKo đrvpiên, mọi thứYMY cứKU xoay lên mòng mòng, nhưng trực giác vẫn mách bảUZo hắLn có hàng loạfrWt nguy hiểBUm đNến gầUn, hắkn vung đwaao theo bảWUCn năng, lập tứvpuc chia đCVKôi một con quỷ hói đpGWầUu bụng phệ da đven xấqpu số, gào lên:

“Con đvpuiên, chết phê như vậy sao mày không thử chết đvpui... cút hết ra cho ta....”

Tanker nổi cơn thịfnh nộ, máu hiếu sát thảvpu ra hoàn toàn, cây đfao đeNỏ sậm vung lên loang loáng, xung quanh hắcKqn hai mét, mọi vật đrvpều bịfrW băm vằUiUm, nhấTtUt thờqpi không có con quỷ nào lạqpi gầln đBczược. Huyết nhục tung tóe, nhữvng mảknh tay – chân bay lên liên hồi, từng cái đkầKxu quỷ trợn mắVVft lè lưỡi lăn lông lốc, khói đXfen dày đkặc... HắpwXn lúc này như một đUiUồ tểf chuyên nghiệm, cảv không gian với vô số ảWkTo giác cảGNnh tượng đuBSẫm máu đQoáng sợ chỉrvp kích thích hung tính của hắzQzn, làm cho công cuộc chặt chém càng lúc càng khoa trương, đEkiên cuồng hơn.

“Hay... hay lắUm... ngươi cũng biết sao !? Không, ngươi không biết.... nhưng cảvnh tượng ngươi tạBczo ra rấBUt đeNẹp mắKxt... ta rấrvpt thích... tiếp đzQzi.... làm tiếp cho ta xem....” Hind – El – Hinnawy thấWTy vậy không nhữUiUng không sợ hãi, mà còn vỗ tay thích thú, sau đUWXó lập tứrvpc dốc dốc bứXwc tranh bách quỷ dạU hành, đCVKàn quỷ như dã thú sổ lồng lập tứeNc vọt về phía Tanker, cảv ngườCVKi hắMBTn chưa đixựng tinh phách của hai mươi tám thiên tài, với chúng đUZúng là món ngon hấrvpp dẫn.

Ji Won, Ji Jine, Trung Thành cũng hít một hơi lãnh khí, xem hai kẻ này chó cắkn chó.

“Một thằMBTng đfiên cuồng sát, con con đCVKiên đpam mê nghệ thuật giết chóc...” Trung Thành lẩXEam nhẩpGWm, không hiểXEau sao hắqpn thấQoy hai đoứpGWa này xứpGWng đfôi thế không biết...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.