Trường Sinh Đảo

Chương 37: Chương 36





Chương 36
Gặp mặt



Dưới thác nước, kịmVB sĩF vẫn há hốc mồm chứuOng kiến một màn kỳ tích sảWqZy ra.

Lỗ đsFen vũ trụ, một tai nạXkn đsược liệt vào nguy hiểXHm bậc nhấLukt của các ma pháp sư không gian hệ, lạXi bịtH một thiếu niên thong dong phá giảgmgi, nhẹ nhàng mà tiêu biến.

Tuy nói cầBLQn phân lớn năng lượng đIIấUkPu khí của kịa sĩZe, nhưng đtxấgJy là do King vẫn còn điang mang thương tích trong ngườNOti. Hơn thế, chấHUMn đtHộng từ việc King có thểk sử dụng 3 loạTii lực lương khác nhau cùng lúc cũng mang đTgrến cho hắgan nhữnng cảHm xúc khó tảPb.

Từ nhỏ hắMggn đgsã hiểTin lộ ra thiên phú cực mạHnh của mình, mườsi ba tuổi đTiã có thểgmg thành thạmVBo sử dụng đFấXu khí màu lam nhạXkt mà chỉOq có nhữHUMng kiếm sĩvjH lâu năm đgmgã ngoài ba mươi mới có thểO nhẹ nhàng vận dụng. Cũng bởi vì thế mà đjpUược đOặc cách thế chỗ cho một kịa sĩuO bàn tròn không may chết trận trong trận chiến kháng thầnn trước.

À, đgmgó là ông nội hắXHn.

Tuy cũng có nhờPb chút quan hệ, nhưng cũng không thểXH phủ nhận thực lực của Robert, hắHUMn từ nhỏ đgmgã nghe nhữgmgng lờOqi khen ngợi, trầim trồ không dứsFt của mọi ngườsi xung quanh, lạki có thiên phú cực cao, cứgs nhàng nhàng mà tập cũng ăn đeứZXt nhữInXng ngườInXi khác, nên rấXt thích đWqZàn đkúm cùng đWqZám thanh niên gây sự khắHp nơi. Thực lực không nhữang không hề giảLukm mà tâm cảWqZnh lạgai có vẻ ngày càng tăng cao.

Tuy tỏ ra vô cùng lưu manh, ăn to chửi lớn, nhưng bảsn chấit Robert cực kì tinh minh, làm việc cẩMggn thận, ẩvjHn dưới lớp vỏ vô lạXi làm ngườgai khác dễ dàng xem thườpZNng kia là một thân thực lực mạIInh mẽ, còn khảkI năng phán đTgroán, óc quan sát khá tốt. Lúc nãy hắgan mở mồm chọc tứkc Sandra cũng chỉgZX muốn cô mấOt bình tĩXnnh mà không có cách cứgau viện Anacharka, đUtsồng thờPbi lộ ra sơ hở.

Thực ra hắZen cũng phầVWTn nào đUkPã thành công, Sandra quảJJv thật điã bịOq hắPbn chọc cho đuOiên lên, hoàn toàn từ bỏ việc duy trì bứNOtc tườBLQng chắtxn không gian, toàn lực tập kích hắZTIn, nên dễ dàng bịgJ King một gậy cho về với đBLQấkIt mẹ.

Ai ngờjpU trước đOqó cô ta lạIIi gọi ra cái thứmVB lỗ đIIen này, đZeây là đtxiểZXm Robert chưa hề tính tới. Thiếu chút nữgaa cái mạjpUng nhỏ của hắHn cũng phảXi bồi táng theo.

Vậy mà ngườOi trước mặt đXHây lạsi có thểgs nhẹ nhàng giảQIgi quyết cảInX hai thứXk trên.

Không còn gì không phục nữXna, Robert cườOqi mỉgJm, phủi phủi cát bụi trên ngườLuki, khó khăn đOqứZTIng dậy, tiến về phía King.

Làm một nghi thứMggc cúi trào tiêu chuẩtHn của kịTgr sĩmVB.

Rồi cắgam cây đNOtạvjHi kiếm trước mặt, thật tâm quỳ xuống.

“KịF sĩgs bàn tròn thứPb mườTgri ba, Robert Mullins, xin ra mắTgrt ngài, King của ta.”

HắpZNn cố làm cho giọng nói mình sao cho mang vẻ thành kính cùng trang trọng nhấgmgt có thểXk, nhưng hình như hôm nay mở mồm chửi tục nhiều quá, nên nghe vẫn cứqF có vểII đtxểiu giảXH và khảWqZ ố thế nào đgJó.

Cũng may King hoàn toàn không đFểBLQ ý, chỉri bình thảOn nói:


“ĐứpZNng lên đMggi.”

“Ủa, hai ngườZei có quen nhau sao !?” Linh ngạIIc nhiên hỏi.

“LầsFn đtHầQIgu gặp mặt.” King đXnáp.

“Vậy sao hắOn lạQIgi...”

“Tôi cũng đMggang muốn biết.” King nói rồi nhìn về phía kịgs sĩUts vừa đHứsng lên.

Robert hiểMggu ý, khẽ cườQIgi, kểTi ra bộ mặt của hắIIn cũng khá đOiểFn trai, mới mái tóc vàng óng, đqFược tạuOo hình khá nghệ sĩvjH, cặp mắst màu xanh dương thăm thẳm cùng một nụ cườXni ngọt lịgmgm chết ngườkIi. Nụ cườXni không giải tạio, không khinh thườnng cũng không giễu cợt...nó vừa đvjHẹp vừa sáng vừa rõ ràng vừa khắMggc sâu...khắgsc sâu cảuOm giác rằqFng nụ cườQIgi thật hiền lành và ấPbm áp. Nó không ăn nhập chút nào với cái mồm văng đkầIIy nhữeng ô ngôn uế ngữZe vừa rồi. Có thểXn nói ngoạgZXi trừ ngôn ngữMgg không hợp với thuầFn phong mỹ tục lắuOm, Robert tuyệt đgaối là một hot boy hay mĩBLQ nam tử mà các cô gái vẫn hay kiếm tìm.

Nhưng sau khi nghe một màn chửi bới như mấNOty thằZeng du côn đksầuOu đuOườsFng xó chợ của hắTin, Linh chẳng còn có chút thiện cảHUMm nào. Hơn nữqFa, sau màn gội đtxầnu và thuốc đNOtộc vừa rồi, ngoạrii trừ tên mặt lạIInh bên cạInXnh, cô nhìn ai cũng chẳng có cảgmgm giác mấHy.

CảJJvm giác này có vẻ thoáng qua, đMggọng lạZei một chút, nhưng cứri âm ỉri không tan.

Chẳng lẽ là tình yêu trong truyền thuyết, mỹ nữXk cảVWTm anh hùng gì gì đMggó...

Robert không hề đWqZểgmg ý đpZNến ánh mắZTIt mới đjpUầHUMu có vẻ rấVWTt khó xem rồi lạsi mông lung, chẳng biết đaang nghĩsF về nhữXnng nơi xa xăm nào của cô gái, hoặc nói, hắQIgn không có hứJJvng thú với trẻ chưa quá tuổi vịXn thành niên. Chỉga nhẹ nhàng giảOqi thích:

“Rấgmgt đpZNơn giảUtsn, tôi không muốn chết.”

“HảXn..” Linh ngớ ra, khó hiểPbu hỏi, đJJvang đNOtứkIng cạganh King nên lá gan của cô cũng to hơn rấBLQt nhiều.

“Nửa ngày trước, tôi có gặp một cô gái đBLQang đmVBi tìm vịvjH này.” HắZTIn nói rồi đkIánh mắTgrt về phía King. Nếu đUkPã phảmVBi tỏ ra tôn trọng hắXHn, thì miễn luôn cái màn chỉgmg tay năm ngón vào ngườJJvi ta luôn. Sau đTió hắQIgn bổ xung.

“Cô ta cực kỳ mạXnh, mạTgrnh kinh khủng. Nếu phát hiện ra King có mệnh hệ nào, tôi nghĩTgr chắksc cô ta sẽ đQIgiên tiết lên chạNOty quanh đHUMồ sát cảZe đZeảNOto cho xem.”

Robert nhún vai nói, có vẻ hơi bấXnt lực.

“Ngài cũng biết cô ta đgmgấuOy, King của ta, cô ta tự xưng là Queen thứpZN 3 của IMI mà.”

“Ren !?” King có chút không ngờF tới đtxáp, không ngờTgr có ai đZeó nghĩZX ra cách đkIểa cho Ren lên đVWTược đnảWqZo.

“Đúng vậy, nếu ta nghe không lầrim thì cô ta tên gọi đIIầey đvjHủ là Lilith Ren.” KịkI sĩgJ gật đQIgầku đQIgáp, nói rồi hắgJn không hiểFu móc đFâu ra một cái khăn bắtxt đjpUầau lau lau khuôn mặt đHUMã lấsFm lem bụi cát của mình, rồi như ảvjHo thuật lấky ra thêm một cái lược nữOa, chảUkPi chảIIi đWqZầgsu một cách đMggiệu nghệ. Sau khi điểgmg King tiêu hóa tin tứmVBc, hắjpUn mới tiếp tục nói:

“Thêm nữksa là muốn rờgJi khỏi nơi này đQIgúng là nói mơ, ta nghe nói loáng thoáng là sứHc mạWqZnh trên đXảno bây giờZX chỉZTI có thểInX đqFạkIt đgsến cao nhấFt là 9.99% cube, cũng tứic là đTgrừng có ai mong đPbột phá đtHểqF ra khỏi đqFảvjHo, vậy thì đPbánh đtxấgJm còn có nghĩUkPa lý gì nữtxa.”

King yên lặng một chút kiểOm tra lạpZNi, rồi gật đInXầgsu nhẹ với Robert.

HắvjHn nói đsúng, Ren đaã sử dụng hòn đgJảTio như một lồng giam lớn, khóa lạtHi toàn bộ sứUkPc mạknh của mọi ngườgmgi, tấUkPt cảZX sứMggc mạOqnh dưới 50% cube đNOtều bịZX ép xuống chỉXn còn 9.99%. Trong tình huống chưa tìm thấOqy King cô ta chắXc chắgJn sẽ không giảFi trừ trạqFng thái này. Vậy nên kịTi sĩH này lựa chọn đVWTi theo hắOn là vô cùng sáng suốt và hợp lý.

“Còn bây giờMgg, King của ta, ngài sẽ cho kịgs sĩXH này vinh dự đnược sống tiếp chứBLQ !? Nói thật là ta rấgmgt sợ chết... hazz, nếu không phảtHi lão tròn số không kia thấUkPy ta không vừa mắst ném lên đInXảNOto này, có lẽ ta vẫn đOqang dạgZXo chơi tán gái ở Hawaii cơ. Là lãnh đZeạZeo của IMI, ngài chắLukc phảMggi biết đXnườsFng rờLuki khỏi đNOtây đFúng không !?”

King không nói tiếp chỉk nhìn thẳng vào hắksn, mắgat đXkối mắpZNt làm Robert thoáng rùng mình, cái lược đNOtang chảtxi trên tóc cũng vì thế mà cứTing ngắksc lạTgri theo. Trong một thoáng chốc hắnn có cảqFm giác mọi thứQIg mình có đWqZều lộ rõ ra trước ánh mắBLQt này vậy.

Ánh mắit thật đgZXáng sợ.

“Đợi một chút rồi đWqZi cùng bọn ta.” King bình thảNOtn nói. Rồi hắBLQn thoảrii mái ngồi xuống một tảMggng đgsá nghỉQIg ngơi hồi phục thểmVB lực, ánh sáng nhu hòa từ cây gậy tỏa ra vẫn đtHang không ngừng chữaa trịOq nhữBLQng vết rách trên cơ thểQIg.

ĐểUkP lạLuki Robert đXứkng đNOtó cườXni khổ một tiếng, bấInXt đeắac dĩe cấat cái lược đNOti, cũng thành thật ngồi xuống theo. HắjpUn bịk thương cũng không nhẹ, nếu không nghỉgZX ngơi mà cứri thế lên đFườOqng, chắOc chắXHn sẽ chỉWqZ thành gánh nặng cho ngườkIi ta, mà nhìn tên mặt lạgJnh này, chắHUMc chắvjHn sẽ không chút do dự nào mà vứQIgt bỏ kịuO sĩkI giữgmga đWqZườZTIng luôn.

Muốn ăn bám cũng phảuOi có thực lực mà.

“Này, thế còn tớ làm gì bây giờQIg !?” Linh đgJột nhiên thấIIy luống cuống, cô chẳng giúp gì đXHược cho hắksn lúc này cảtH.

“Kểri cho tôi nghe tạFi sao cậu....” King chưa kịIIp nói hết câu thì dịNOt biến lạei tiếp tục xuấit hiện.

Đột nhiên, cảri hắXkn và Robert cùng không hẹn mà nhìn về một phía.

Mặt hồ bỗng dưng tỏa ra nhữuOng luồng khí lạInXnh bấuOt thườvjHng, hai ngườtHi nhìn nhau đZXều nhận ra sự cảvjHnh giác nồng đsFậm trong ánh mắHUMt đVWTối phương.

NgườvjHi đWqZến rấZXt mạqFnh.

Nhìn lạgJi thì cảTgr thác nước vậy mà hoàn toàn đPbóng băng lạgsi một lúc, tiếp sau đió là 4 khối đTiá cực lớn trong suốt bao bọc bốn thi thểqF hình ngườOi rơi xuống mặt hồ lúc này đgZXã ngưng kết thành thểQIg rắTgrn nên vỡ ra tan nát.

...

“Khốn kiếp, Frozen, cô đMggịgsnh giết luôn bọn ta hảtx !?” Thiếu niên hai tay đaược bao phủ bơi ngọn lửa màu đriỏ sậm bực tứpZNc nói.

“Claude Cuvelier, ngươi từ lúc nào có hứXnng đUtsi làm ngựa cho ngườPbi khác vậy !?” Cô gái đXHược gọi là Frozen ngẩTgrng đFầTgru nhìn lên hứjpUng thú hỏi hai thiếu niên đFang từ từ hạF xuống, lúc này Trung Thành vẫn còn đgsang nắFm tóc, dẫm trên lưng Claude, nhìn tư thế khá là khó coi.

“Thằnng chết tiệt này, xuống rồi đFó, thảgZX ta ra.” Claude gào lên với ngườXHi ở trên. Rồi hắXHn cảgam giác sau gáy mình có chút lành lạtxnh.

...

“Em xin lỗi ạgs, đtHạWqZi ca, anh xuống đOqược chưa !?” Claude đXHành phảkIi đuOổi giọng nói. Chậc, quân tử không chịriu thiệt trước mắHUMt.

“Sorry, tình huống bấMggt đaắTic dĩk.” Trung Thành nhẹ nhành nhảmVBy xuống, khẩkIu súng trên tay vẫn không hề buông lỏng, luôn trực chờri ngắZXm vào Claude.

HắZTIn không biết bay nên chỉF còn cách cưỡi lên tên này. Lúc này Trung Thành vẫn còn thầInXm cảkIm tạMgg thầLukn may mắTin, nếu không kịXkp thờai nhảZey lên ngườni Claude, hắBLQn giờpZN này chắZTIc cũng thành tượng đgmgiêu khắgac nghệ thuật rồi cũng nên.

“Được rồi, ngườTgri phương đWqZông, cấHt súng đHi, thứX đUkPó không có tác dụng với ta đgaâu.” Frozen cố nhịkIn cườuOi, làm ra vẻ mặt bình thảTgrn nói.

“Nhưng có tác dụng với hắMggn.” Trung Thành không cho là đOúng, chỉe tay vào Claude nói.

“Mẹ nó, mày nói cái gì, quyết đUkPấgau, tao với mày quyết đgaấriu ngay tạBLQi đIIây...tao...” Claude tứIIc xì khói nói. Lửa quanh thân hắkIn lan rộng với tốc đOộ mắmVBt thườing có thểXH thấNOty đTgrược, lúc này trông hắTin cực kỳ hợp với hình tượng: Thét ra lửa.

“Bình tĩIInh lạmVBi Claude, lúc này càng ít ngườsFi tình huống với chúng ta càng tệ hơn.” Frozen vung tay tạPbo ra một đtHợt khí lạjpUnh, nhẹ nhàng dập đXni đpZNám lửa của Claude nói, rồi cô ta quay sang phía Trung Thành.

“NgườUtsi phương đsông...”

“Trung Thành.”

“Ồ, Trung Thành... cái tên lạF thật, sao.... có hứInXng thú gia nhập với bọn ta không !?” Frozen hỏi với giọng khá hứtHng thú.

“Cho ta một lý do cái.” Trung Thành đksáp.

“ChắFc hẳn ngươi nhìn thấgJy đBLQám zombie đVWTuổi theo chúng ta mạTgrnh thế nào rồi, trên thực tế đMggây là lầBLQn thứri tư bọn ta gặp chúng, mấpZNy lầnn trước đvjHều là nhìn thấgsy từ xa nên có thểTgr tránh đBLQược, đgZXột nhiên lầtxn này lạqFi bịZTI phát hiện...”

“Thế thì có liên quan gì đgaến ta !?”

“Nếu ta nói với ngươi, ai bịNOt chúng giết đFều sẽ sống lạii và trở thành như thế thì sao !?” Frozen hỏi ngược lạHUMi.

Trung Thành nghe vậy chợt thấXy chấXnn đriộng, nếu như vậy, chẳng mấHy chốc đLukảTgro này sẽ tràn ngập toàn Zombie.

“Cô gặp đXHược tấnt cảsF bao nhiêu con rồi !?”


“Tính cảHUM 4 lầWqZn cũng phảZTIi khoảTing trên 20 con gì đHó.” Frozen nghiêm túc điáp.

“Sao rồi, giờgJ còn muốn ra vẻ lạOnh lùng kiểmVBu không liên quan điến ta nữkIa không !?” Claude chợt chen vào mỉIIa mai nói.

“Ngoạgai trừ mờuOi thêm ngườHUMi gia nhập, cô còn có cách nào khác không !?” Trung Thành hoàn toàn coi Claude như không khí, tiếp tục nói với Frozen.

“Ê...ê... tao đNOtang nói với mày mà !!” Claude quơ quơ tay muốn thu hút sự chú ý nhưng có vẻ hắrin bịkI ngườZei ta bơ thật rồi.

“Lúc này sống sót mới là ưu tiên hàng đWqZầgau.” Frozen cườNOti khổ nói.

“Nhưng chúng ta rấvjHt nhanh cũng sẽ có thêm thành viên thôi.” Frozen nói rồi liếc nhìn về phía Claude.

“Này, ba ngườmVBi đOang núp kia, trốn làm gì nữZTIa, căn nhà to như thế bọn ta có mù cũng thấUtsy mà.” Claude hiểXu ý hét lớn về phía sau Trung Thành, cổ họng hắgan khá tốt, cực kì thích hợp với công việc này.
...

“BịpZN phát hiện rồi.” Robert cườai khổ nói.

King cũng nhún vai tỏ vẻ bấmVBt đjpUắHc dĩk, rồi ba ngườki cũng thành thật đInXi ra, ẩnn nấqFp lúc này chẳng còn nghĩMgga lý gì nữXna.

Ba ngườgsi cùng âm thầZem cảvjHnh giác đgsứNOtng lên. SẵvjHn sàng lúc nào cũng có thểZTI đXnánh một trận.

...

Trung Thành bấkt ngờgZX, lúc này hắTgrn mới đnểPb ý còn có một căn nhà nhỏ đWqZằkng xa, lúc nãy hắen đmVBang phảvjHi tập trung hết mứHUMc đaểk nắgsm đZTIầMggu, cưỡi lên Claude, sau đTió hạks xuống lạQIgi nghe đOược tin tứXHc chấFn đOộng từ Frozen, nên có chút không đZXểQIg ý với đNOtịXka hình xung quanh.

HắTin theo bảgsn năng quay đQIgầHUMu lạsFi nhìn về phía sau, ở đXHó cũng có hai nam 3 nữZe, rồi chợt biến sắric, kinh ngạsc thốt lên:

“Linh...”

Ở đTiằXng xa cô gái nhìn thấvjHy khuôn mặt hắPbn, tuy hơi ngăm đWqZen hơn trước, mấInXt đLuki lớp da cực trắBLQng đZTIặc trưng của ngườgsi thuộc khu dân cư số 5, và còn có thêm một vết sẹo dài, nhưng đBLQánh chết cô cũng nhận ra đkược ngườkIi này, cũng bấHt ngời vô cùng.

“Anh.”

...
...


h tác giảgZX mặt dày rồi, đZeếch sợ gạgach đWqZá đJJvâu, ném đXi, ném đni, ta đZeỡ...:buc:

Ném gạTich quăng đZTIá IMI tạkIi đriây (http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=74848&page=99) :048:



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.