Trường Sinh Đảo

Chương 23: Chương 22





Chương 22
Tin tứwTc phát tán



TrờEi đpaoã bắdBQt đqXqầYpdu hửng sáng. Trên thực nghiệm đoQcảlJo tấyyYt nhiên không hề có mặt trờwTi, nhưng vẫn có thểHZ phân biệt đnược ngày và đafsêm qua ánh sáng từ vòng bảHZo hộ hòn đoQcảTbo. Ánh sáng rõ ràng nhấrot và lúc giữNXa trưa và tối dầlJn đbi khi về đluêm, thỉpaonh thoảZng lốm đNXốm nhữrong đhiểom sáng mập mờx trên đcfó tạxo cảQMm giác như là nhữktng ngôi sao trên trờkti. Nói tóm lạoi, trừ việc không có mặt trờOQHi và mặt trăng ra, ngày và đLêm trên thực nghiệm đNnảDONo rấQBt bình thườHZng.

Tiếng hét của tiểQMu hòa thượng lúc trờgEi bắoQct đNXầMu sáng rõ như tiếng gà gáy vang khắlup các khu phố, truyền đkwlến rõ ràng bên tai mỗi thiếu niên trên đDONảpaoo.

Linh cũng bịMx nhữdBQng tiếng kêu vang như tiếng sấafsm đBó đLánh thứpaoc. Giật mình tỉqXqnh khỏi cơn ác mộng, khi đoQcôi mắXDjt đMxang mơ hồ nhìn ra hoàn cảDONnh xung quanh, cô mới chậm rãi chấafsp nhận sự thật, có ngủ một giấdBQc cũng không thểPL qua đTbược cơn ác mộng này.

Nhìn lạkwli một lượt, Linh thấQBy mình đqXqang nằnm trên một cái giườlJng bằoQcng tre thiên nhiên, đTbắQSp một chiếc chăn mỏng, trong căn phòng mà bốn bứLc tườcfng đhều đYpdược làm từ gỗ, mùi hương từ chiếc giườPLng bằHZng tre cùng mùi gỗ thiên nhiêu tỏa ra khắjIdp căn phòng làm cô hít một hơi, đakồng thờNni cảDONm thấQBy dễ chịou hơn rấQPrt nhiều.

“CảNnm thấDby thế nào rồi !?” Giọng nói đPLều đQSều của King đlJột nhiên vang lên.

Linh nhìn sang, thấNny có ngườZi không biết từ khi nào vẫn đHZang ngồi trên một chiếc ghế cạdkenh giườjIdng của mình, nhìn khuôn mặt ấQPry, nghĩE đZến cảshnh tối qua hắYpdn xông vào phòng nhẹ nhàng giảwTi quyết con ma đsNkáng sợ kia, cô đQBột nhiên nở một nụ cườjIdi nhẹ.

“RấPLt sợ, sợ lắHZm, tớ sợ nhấyyYt là gián và ma, nhưng nhìn cậu nhẹ nhàng giết chết nó, đBBMột nhiên cũng không hiểLu tạQBi sao trước đoQcây mình lạaki sợ nhữMxng thứXDj này như vậy nữkwla.”

“Con ngườQMi thườQBng sợ nhữktng gì mình chưa biết, bây giờsh thì cậu đZã biết rồi, chúng không phảaki quái vật bấsNkt tử gì cảdke, nếu có cách, một ngườNXi bình thườBBMng cũng có thểZx chống lạEi chúng.” King từ từ giảkti thích.

“Cậu ở đYpdây từ khi nào thế !?” Linh đNnột nhiên chuyểQMn đhề tài.

“Từ đshêm qua, cậu ra mồ hôi rấsNkt nhiều, tình trạeZTng cơ thểeZT lạhi rấQBt xấQBu, nên tôi ở lạaki đPLây đBểsNk đroảkwlm bảno không có việc gì xảdkey ra.” Giọng nói của King vẫn vậy, hắgEn làm như đfalang kểkwl một việc không liên quan đQBến mình chút nào.

Đã quen với giọng đdBQiệu của King, nên Linh cũng không mấHZy đoQcểQM ý, nếu ngườPLi này đjIdột nhiên tỏ ra ôn tồn quan tâm hay sốt sắDONng với thứdke gì đZxó, mới thật sự là kỳ quái, cô chỉdke nhẹ nhàng hỏi tiếp:

“Vậy cậu cảoQc đsNkêm không ngủ à !?”

“Ừm.”

Linh đQPrột nhiên nở một nụ cườpaoi, hai mắafst cô nheo nheo lạcfi, trông có vẻ rấNNst vui.

“Có chuyện gì vui vậy !?” King khó hiểeZTu hỏi, vừa sợ hãi cực đIgDộ xong tỉkwlnh lạgEi, cứBBM cườHZi cườNni như vậy, không phảshi bịZ dọa cho thành tâm thầhn phân liệt rồi chứZ !?

“Không có gì, chỉqXq đZxột nhiên thấwTy cậu cũng khá đNnẹp trai thôi.” Linh vẫn giữB nụ cườjIdi trên môi nói với hắOQHn.




King kết luận, không xong, có lẽ cô gái này bịMx dọa cho thành ngu ngốc thật rồi.

Nhưng tiếp theo đNnó, Linh lạni bắsNkt đjIdầlJu tỏ ra rấrot bình thườrong, chỉZx khác một chút là cô không còn nhiều lắZxm sự sợ hãi đluối với hòn đOQHảeZTo xa lạpao này, mà bắBBMt đBBMầgEu xông xáo đXDji vòng quanh căn nhà, cùng khu thung lũng này. Ngoài sự tò mò với nơi đpaoây, hình như còn đcfang tìm thứNX gì đQPró.

King quan sát một lúc, thấNny cô không có vẻ gì quá bấZxt thườjIdng thì cũng tạZm thờLi không đNXểsh tâm đnến nữTba, hắOQHn bắot đXDjầaku phân tích hoàn cảjIdnh hiện tạoQci.

Không ngờlu có ngườbi biết rõ ràng việc hắQSn lên đoảcfo, lạMxi còn rõ ràng việc hắMxn bịM thương như vậy. Tệ hạNNsi hơn là kẻ này lạgEi bắdBQc loa nói cho tấafst cảMx các thí sinh trên đLảZxo biết. Tình hình này, sợ rằXDjng tấwTt cảQS các cuộc tư đshấNNsu trên đMảjIdo đqXqều sẽ bịQPr dừng lạsNki, lùng sục và tìm ra hắpaon mới là ưu tiên hàng đNnầrou của các thí sinh lúc này.

Ai cũng sẽ có sự thèm muốn bấZxt tận với nhữEng năng lực của ngườroi đBứkwlng đoQcầafsu IMI.

Nếu đQPrã như vậy thì việc ở cố đbịronh một chỗ là vô cùng nguy hiểNnm, thung lũng này tuy tốt, nhưng xung quanh lạQPri không có nhiều lối thoát, nếu không may bịdBQ tìm ra, như trườshng hợp của kẻ tên là Racha đNnó, tình huống sẽ rấkwlt tệ.

Nếu vậy phảfali liên tục di chuyểLn, dựa vào khảNNs năng cảakm nhận cực mạeZTnh của King, hắfaln tự đnoán sẽ không có quá nhiều kẻ có thểdke đhến gầcfn mà mình không thểlu phát hiện, đktến lúc đdkeó tránh đNni là đroược, và phảxi cố gắMxng hạPLn chế chiến đdBQấLu, ánh sáng hủy diệt và mái tóc bạMc của hắEn quá mứLc chói mắbt, muốn ngườQMi khác không chú ý cũng khó.

ChỉOQH cầDbn cầOQHm cự đPLược cho đktến khi ngườTbi của Stellar đQBến, chắBc chắkwln có cách khác đshểZ ra khỏi đQMảxo mà không cầIgDn đwTạIgDt đoến 10% sứktc mạMxnh cube. KểDON cảDON không có ai đkwlến, thì hắkwln cũng biết một vài thông đluạfalo đdBQểZ ra ngoài, cái này là do Queen đwTột nhiên yêu cầdkeu làm từ trước, dù hắakn thấNny không cầZxn thiết, nhưng lúc này đDbột nhiên lạZi có ích.

ChỉQB là muốn đjIdến nhữOQHng chỗ đBó cũng không dễ dàng chút nào, nhấjIdt là với tình cảonh cảkwl hòn đxảMo này đQMang lùng sục mình như thế này.

Đã quyết đDONịBBMnh xong, King đZxứafsng lên đlJi về chỗ Linh, chuẩsNkn bịM bảdkeo cô rờhi khỏi đQSây thì đdBQột nhiên Linh vẫy vẫy tay gọi hắkwln:

“Êu, đNXầxu gỗ, lạgEi đTbây xem nè ! “

King đOQHến nơi thì thấxy Linh đZxang cố sứakc bóc một gốc cây ra, mồ hôi đPLầOQHm đoìa, nhưng cuối cùng cô cũng đPLành chịBBMu thua, cây cối trên đgEảdBQo này cứyyYng kinh khủng.

“Trong hốc cây này có gì đNnó.” Linh nói rồi chỉOQH chỉlJ vào thân cây nhìn không có gì đxặc biệt kia.

King gật hơi khó hiểeZTu, nhưng rồi cũng gật đbầafsu rồi nhẹ nhàng đakấQSm một cú vào thân cây, bàn tay hắEn đQSược bọc trong một lớp ánh sáng trắshng mờDON mờqXq.

Crốp, vỏ cây gòn tan vở ra, bên trong thân cây không ngờlu lạNNsi trống rỗng, nhìn vào còn thấIgDy có một bứqXqc thư nhỏ.

Hai ngườLi không khỏi đdkeưa mắlut nhìn nhau, King không có thái đhộ gì mấNNsy dù hắqXqn cũng đYpdang cảPLm thấQMy kỳ quái vô cùng, còn Linh không tránh khỏi kinh ngạMxc, cái miệng nhỏ nhắZxn há hốc ra.



“Thú vịBBM thật, King của trườYpdng sinh đdBQảsho cũng đpaoang ở trên đakảsNko này, lạqXqi còn bịIgD thương nữdBQa.” Richard Keh chép chép miệng, chùi đbi chút máu còn dính trên miệng cườdBQi nhạLt nói với con dơi bên cạdkenh.

Hắpaon buông tay, cô gái có đZôi móng vuốt bằktng sắNNst mà trước đDbó tiểqXqu hòa thượng bỏ qua cho mềm nhũn đNnổ vật xuống, ngườDONi không còn một chút sinh khí, cổ có một vết cắTbn sâu hoắOQHm đxến tận xương.

Tránh đfali ánh sáng hủy diệt mà Thầktn tiễn phát ra, Richard cùng con dơi bay ngược với hướng tiểshu hòa thượng đLi đBBMến, lạEi đnột nhiên phát hiện ra cô gái này cùng 4 thiếu niên khác đLang nằpaom xụi lơ ở đEây, đZang ngứDONa hàm nên tiện thểsh hắeZTn cắon luôn, và vừa mới xong bữZxa.

“Chủ nhân, tin này có đxáng tin không !? Tôi chỉh sợ…” Con dơi khổng lồ bên cạafsnh Richard nhỏ giọng nói, nó không muốn làm gián đktoạBBMn thờbi gian chủ nhân thưởng thứgEc bữfala tối chút nào.

Chủ nhân của nó là một ngườxi rấNNst tao nhã mà.

“Không sao, vốn ta lên đwTảoo này cũng chỉQB đLểx tìm thứQM mà Lục Vân Tiên phân phó, tiện tay chơi đTbùa một chút cũng đZược. Nếu giết đdBQược thằong nhóc đktầaku bạjIdc đluó thì càng tốt, cảfal ma giới này sẽ tạQBc tượng ta cũng nên.”

Richard cườHZi nhẹ, rồi hắZxn ra ngồi xuống, vuốt vuốt nhẹ lên mặt cô gái có đbôi vuốt sắlut kia, nâng cằbm cô lên, nhìn thẳng vào mắyyYt cô nói:

“Từ giờQPr, ngươi sẽ là nô lệ cho ta, nhé…” với một giọng đoiệu hết sứoc trìu mến thân thiện.

Nói rồi, hắBBMn nhẹ nhàng đshặt một nụ hôn lên đdBQôi môi cô gái.

Cô gái vốn không còn chút sinh khí nào, sau khi đlJược Richard hôn một cái, đPLồng tử trong mắsht chợt co rút rồi nhanh chóng chuyểNXn sang màu đeZTỏ như máu, chầIgDm chậm đDbứxng lên, khom ngườkti trước Richard rồi dùng một giọng đbiệu cứZng ngắxc nói:

“Vâng, thưa ngài.”

“Ngoan lắQSm, cho ta biết tên ngươi nào.” Richard nhã nhặn nói, như một quý tộc đDONang ban ơn cho ngườpaoi hầcfu.

“Lamia Cross thưa ngài.” Cô gái máy móc trảZ lờBi.

“Rấakt tốt, Lamia, đBBMây là mệnh lệnh đQPrầluu tiên ta giao cho ngươi, hãy biến cảQM 4 đshứNXa kia thành nô lệ của mình, ngươi biết cách chứNn !?”

“Không biết thưa ngài.”

“Làm như ta vừa làm với ngươi vậy, sau đdkeó mang cảfal lũ đwTến đjIdịafsa đcfiểNNsm này gặp ta, nếu trên đXDjườafsng gặp bấQBt cứNn ai, cũng biến chúng thành nô lệ luôn, ngươi làm đafsược chứwT !?” Richard từ tốn nói, sau đYpdó hắZn nhẹ nhàng nhảNNsy lên trên con dơi không lồ nhìn xuống 5 thiếu niên bên dưới.

“Được thưa ngài.” Lamia đPLáp với giọng vô cảQMm.



Lúc này tin tứnc King đNXang có mặt trên đlJảfalo đBBMang đnược lan truyền đLi với tốc đQSộ nhanh nhấQPrt, các thiếu niên gặp mặt nhau tạeZTm thờMi hoãn tấDONt cảE việc tranh đEấZu, đqXqều đNNsặt việc tìm ra hắIgDn làm ưu tiên hàng đBBMầOQHu.

Không phảLi ra khỏi đXDjảTbo sẽ chiếm đpaoược vịb trí của hắcfn sao !? Vậy thì hắron lên đqXqảafso làm quái gì !? Mặc kệ, trước sau gì cũng phảBi gặp, chi bằTbng thịdBQt hắkwln luôn, miễn cho chiến thắwTng sau này thành vô nghĩlua.

Đây là suy nghĩoQc chung của phầafsn lớn các thí sinh trên đBảcfo.

Tuy nhiên không phảMi ai cũng vậy.

Anacharka trở về hang đYpdộng của mình, tìm quanh một hồi cũng không thấQSy em trai đlJâu, cũng không có dấNNsu hiệu liên lạxc nào, chỉsh có một vết máu loang lổ do Racha lúc bịQB King phá vỡ thầron thứYpdc phun ra. Vì đZxã khô lạafsi thấqXqm vào đLấeZTt, nên có lẽ hòn đDONảHZo cũng lườpaoi hấIgDp thụ.

HoảeZTng hốt tìm khắNNsp nơi một lượt, Anacharka dầDbn lâm vào hoang mang.

HắNNsn muốn phát đeZTiên rồi. Nhỡ em trai có xảMy ra truyện gì, đMừng trách ông hạdBQ đsNkộc hết cảPL đbảfalo này.

Hai mắBBMt Anacharka sau một hồi căng thẳng tìm kiếm, đQPrã bắsht đxầZu trở nên đYpdỏ ngầrou, làm pháp sư đwTang đXDjứLng canh nơi cửa hang cũng phảBi thấZy khó chịktu. Nhưng bỏ mặc hắfaln như vậy cũng không ổn, cô ta ngẫm nghĩak một chút rồi nói:

“Anacharka, không phảMxi cậu vẫn cầom theo một hồn ma bên mình đsNkểM dò linh lực à !? Thử lấoQcy nó ra xem, biết đNNsâu nó sẽ dẫn đcfến chỗ Racha.”

Anacharka nghe vậy mới sực tỉOQHnh, thế mới biết ngườfali ngoài cuộc sáng suốt hơn ngườMi trong cuộc rấxt nhiều. Hắshn nhanh chóng lục lọi khắoQcp ngườBi rồi lấQSy ra một đyyYám sương nhỏ, đDbưa tay lên mồm thổi 1 cái, đdkeám sương đNnược phun ra nhanh chóng ngưng tụ thành 1 con ma trong suốt nho nhỏ.

Chính là nhờlJ thứHZ này hắQPrn mới có thểcf nhanh chóng tìm đcfược ThầlJn tiễn. Hồn ma của Racha cực kỳ mẫn cảNnm với linh lực của ngườyyYi tu chân. Anacharka không chờMx đhược con ma hoàn toàn thành hình mà gấkwlp gáp ra lệnh:

“Mau dẫn ta đQMến chỗ Racha… “

Con ma vừa thành hình không hề nghe lệnh Anacharka, đluơn giảZn là vì chủ nhân nó đHZã chết, thứNnc hảkti đMểE nó nương náu cũng đHZi toong luôn, nó chỉeZT không ngừng kêu gào ai oán, trong hang đNnộng âm u, nghe đQSến rợn cảlJ ngườshi.

“Này, mày có nghe thấNNsy gì không hảQPr !? Này…“ Anacharka không ngừng kêu gọi, nhưng con ma vẫn cứDON như vậy, chỉMx bay qua bay lạQBi gào thét lên nhữwTng tiếng thê lương. Hắcfn muốn túm cổ nó, nhưng tay chỉeZT chụp vào khoảsNkng không lạMnh buốt.

“ĐểNn tôi. “ Pháp sư thấwTy vậy chợt nói rồi cây gập phép đqXqính viên đQMá quý trên đdBQầDONu chợt vung lên, một vùng không gian mờgE ảcfo bao quanh con ma, tỏa ra nhữQBng tia sáng an ủi, ổn đDONịNnnh lạxi trạong thái bấht thườcfng của nó.

ĐểdBQ ý thấqXqy ánh mắlJt ngạPLc nhiên của Anacharka bên cạNnnh, pháp sư nhỏ nhẹ nói :

“Lúc ở trườgEng cũng có dạoQcy một vài pháp thuật đHZiều khiểNNsn linh hồn đjIdơn giảkwln, đLợi một chút, rồi cậu có thểsNk giao tiếp với nó, nhưng đoừng hỏi nhữpaong câu nào quá phứbc tạZp nhé. “ Rõ ràng cô ta rấgEt quan tâm thanh niên này.

Được một chút rồi cũng yên tĩIgDnh lạhi, con ma lúc này nhìn yên ổn hơn trước rấXDjt nhiều, dù vẻ âm u với hai hốc mắlJt lõm sâu cùng khuôn mặt trắshng bệch của nó làm ai nhìn vào cũng thấkwly ghê ngườDONi.

“Được rồi, hỏi nó đcfi. “ Pháp sư ra hiệu.


“Chủ nhân của mày đfalang ở đBâu rồi, mau dẫn ta đIgDến đMxó. “ Anacharka nhanh chóng nói, không buồn cảgEm ơn pháp sư lấPLy 1 câu, hắhn đkwlang gấlup lắdkem rồi. Vết máu đxó, nhìn vào sợ không phảbi đakiềm tốt lành gì, chỉsh hi vọng….

“U….uuuuuuu“

Con ma đktang yên ổn lạwTi chơi ôm đqXqầshu gào khóc, rồi nó tự tán cơ thểHZ ra thành nhữqXqng hình ảsNknh nhỏ.

Một trăm con ma như dòng thác trắgEng từ trên không lao xuống

Một thiếu niên với mái tóc bạBc cùng cặp mắpaot màu vàng lạdkenh băng, trên tay cầMxm cây gậy tỏa ra nhữOQHng làn ánh sáng mãnh liệt.



CảQPrnh tượng quỷ hồn Racha gào thét nhữsNkng phút cuối cùng, rồi bịNn phân giảlui tiêu tán...

Với ma lực không ngừng cung cấQSp của pháp sư, con ma dựa vào cảMxm ứMng nhữNNsng ý niệm của đEồng loạQPri còn sót lạjIdi trong hang và trên đktảZxo, diễn hóa ra nhữPLng hình ảaknh hết sứNnc sinh đQMộng như ngườafsi ta đafsang chiếu phim.

Anacharka xem xong ngây ra như tượng đMxá.

Hết rồi.

Em trai chết rồi.

Mục đBích duy nhấTbt hắNXn khổ luyện 10 năm đcfểlu lên đoảNNso này tiêu tan rồi.

HắNNsn cứlu như vậy đIgDứZng đqXqực ra, không biết làm gì cho phảlui, đMxầafsu óc chỉdke còn là một mảpaong hỗn loạeZTn. Nửa ngày trước, hai anh em còn đXDjang vui mừng vì tìm đIgDược ThầoQcn tiễn, vậy mà nửa ngày sau một ngườkti đOQHã thành dinh dưỡng cho hòn đjIdảQPro, một ngườxi thân mang thương tích đXDji về. Vốn còn đdBQịYpdnh nghĩNNs cớ xin lỗi em trai vì hành đLộng thấTbt bạHZi, vậy mà…

Hết rồi.

Hết thật rồi.

Được một lúc, sau khi pháp sư không ngừng lay lay cơ thểafs hắqXqn, thiếu niên Anacharka mới hoàn hồn lạlui, chỉo là từ khi bắQSt đNXầlJu lấroy lạBi đfalược ý thứwTc, cơ thểQM hắNNsn khẽ rung rung, nhữNnng tiếng cườQPri khúc khích không ngừng vang lên… trong hang đQBộng âm u nghe cực kỳ ma quái.

Điệu cườLi sán lạQPrn như ánh mặt trờMxi cùng cặp mắjIdt ti hí không còn nữBa, chỉBBM còn nhữDbng tiếng cườkwli âm u quỷ dịro, cùng đhôi mắDbt với lòng trắNnng đcfã nổi đNNsầby gân máu làm pháp sư cũng phảoi rùng mình, buông tay ra.

Đúng lúc này thì tiếng hét của đbạpaoi phật vang lên :

“King của IMI đoQcang ở trên đbảjIdo, hắIgDn đOQHang bịXDj trọng thương, các ngườfali…”

Thanh âm hùng hồn truyền đQMi một khoảshng cực xa, tấkwlt nhiên đPLến tai hai ngườpaoi trong hang.

Tiếng cườcfi âm lãnh vang vọng cảL hang đQSộng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.