Trường Sinh Đảo

Chương 16: Chương 15





Chương 15
CảIm ngộ, đdột phá và khách không mờDui



King tấLot nhiên là muốn đNHi xem nguồn sáng giống hệt của mình do ThầWFnn tiễn phát ra đEBNó.

Chỉmu là nghĩe đbYkến cô gái ở trong nhà, hắfin rấkXOt nhanh gạfit cái suy nghĩizi này sang một bên. Cây gậy ánh sáng quay vài vòng trên tay hắSCyn rồi tan biến, King thảbYkn nhiên mở cửa ngôi nhà, bước vào căn phòng của Linh

Cô gái này đBang nằyPm ngủ trên chiếc giườmSWng làm điziơn giảLon từ tre thiên nhiên, trên ngườxCi đBắfip hờnd một chiếc khăn mỏng. Đây cũng là King trước khi phóng ra khỏi căn phòng vẫn tiện tay đfiắFMp cho cô.

Lúc này tình trạyPng của Linh rấPt không tốt, dù đBã bịmu đFMiểbYkm vào huyệt ngủ, nhưng cô vẫn như cũ bịkXO rơi vào ác mộng. Trên thực tế, nếu lúc trước King không đBiểem vào huyệt ngủ của cô mà tìm cách an ủi, trấqBn an tinh thầmun, thì có lẽ tình trạkTng của cô cũng không xấCgBu thế này, chỉBgf là lúc đXeó hắPAn không có thờOIi gian đbYkểyP làm như vậy.

Từ trên cái trán cao cao làm nổi bật lên vẻ thông minh nhí nhảLonh của cô, lúc này từng giọt mồ hôi lớn không ngừng chảDuy xuống, sau khi đyDPược giảMi huyệt ngủ, vẫn chưa thểpyq tình lạnxPi hoàn toàn mà lúc mở hờmSW hai mắBgft, lúc lạpyqi lịBm đNi, trông cô lúc này thật sự rấEBNt yếu ớt.

King không thểB làm gì hơn, ai biết nếu cố gắHng lay tỉpkWnh cô lúc này có thểLo làm tình hình trở lên tệ hơn không. HắMn đkNứgpmng lên, đizii sang căn phòng đLoối diện, tìm trong đgdó một chiếc khăn nhỏ, rồi nhanh chóng chạyDPy ra hồ nước lớn bên ngoài giặt qua thứgd này, dùng năng lượng ánh sáng làm nó ấpkWm lên đPến một nhiệt đPwộ nhấOIt đeịCgBnh.

HắkNn ngồi đqBó, tỉN mỉNLk thấmSWm từng giọt mồ hôi cho Linh, tay còn lạMi khẽ nắpkWm lấey bàn tay cô, từng luồng sáng nhu hòa dầgpmn chuyền vào cơ thểB cô gái, ổn đIịonh lạkTi trạndng thái cơ thểwEN đpkWang không ngừng xấOIu đNHi của cô. Thầizim hi vọng cô gái này không bịYH dọa thành ngu ngốc luôn, nếu không sẽ rấMt phiền toái.

Đêm nay, có lẽ ngoạwENi trừ Linh, còn lạpyqi mọi ngườqBi đNều không ngủ.



Thầgpmn tiễn đzpzương nhiên là không ngủ, hắNHn chỉPw lâm vào mê sảDung thôi. Cũng chẳng ý thứNc đxCược hành vi cắWbnn áo ngực phụ nữyDP của mình lúc này mấot mặt đWFnến thế nào, trong cơn mê sảmung, hắpyqn vậy mà lạFMi có thểB cảfBm ngộ.

Phương pháp tu luyện của tu chân giảo hóa thầpsn kỳ Trương Chân, sư phụ của ThầBn tiễn dạpkWy cho hắNLkn là giữI lấYHy sự kiêu ngạWbno của bảpsn thân, đFMồng thờBi không ngừng mạPAnh mẽ lên đnxPểLo bảxCo vệ sự kiêu ngạHo đkTó.


Phảoi kiêu ngạqBo đwENứIng trên tấgpmt cảNLk chúng sinh, vạkXOn vật, mọi thứmSW đzpwều phảgpmi theo ý ta, không có ngoạMi lệ, tu luyện đoến cảgdnh giới cao thâm có thểXe cưỡng ép thiên đfBịmSWa nguyên khí làm theo ý muốn,dung nạSCyp vào cơ thểo của mình, rồi luyện hóa nó, tăng cườkNng sứizic mạmunh bảzpzn thân. Nếu đpsạpkWi thành, dờpkWi núi, lấWFnp bểWbn chỉyDP bằYHng một ý niệm.

Nhưng vào lúc sinh tử quan đNHầIu, ThầOIn tiễn không ngờfB lạbYki vứWbnt sự kiêu ngạfio này sang một bên.

Sắep chết đNLkến nơi, hắDun đNHột nhiên nhận ra bảmun thân mình nhỏ bé đgpmến mứPAc nào, cũng nhận ra thế giới này rộng lớn ra sao.

Thế giới này đdược phủ đNHầpsy thiên đPịXea nguyên khí, chỉxC là ngườndi thườXeng không nhận ra mà thôi. Từ sư phụ, Thầgdn tiễn đbYkược biết, thiên điziịea nguyên khí dày đndặc trên thế giới này, tấBt cảkN đNHều đzpwược sảYHn sinh bởi khối lập phương đoang xoay tròn không ngừng nào đmSWó.

Một khối lập phương vĩDu đbYkạpkWi.

Khối lập phương này là căn nguyên của vạYHn vật, tấBt cảfB các đfiạHo thuật, công pháp sử dụng sứpyqc mạkXOnh siêu nhiên đNLkều đPAến từ nó. Thậm chí kểwEN cảH siêu năng lực của nhữpkWng dịxC năng giảgd khác có đLoược, cũng là nhờnd có thểkT cảfBm ngộ đBược một tia uy lực trong số vô cùng vô tận năng lực của thứzpz này.

NgườEBNi của trườNng sinh đzpzảBgfo gọi nó là cube, đkNông phương gọi là đDuịNHnh giới lập phương, tây phương gọi là Pandora box. Từ sư phụ, hắmun biết đgpmược, mỗi một đeạIi thế giới đgdều có một bảHo vật với uy năng khủng khiếp như thế này, bảyymo vệ, duy trì sự tồn tạei cho thế giới đLoó.

ThầIn tiễn lúc sắfip chết chợt nhận ra muốn siêu việt khối lập phương này, dùng sự kiêu ngạDuo của mình mà ép nó tuân theo là một việc khó khăn đyDPến mứzpzc nào. Tấot nhiên nếu có thểxC thành công, thực lực của bảyPn thân có lẽ sẽ tiến lên một tầNLkng siêu việt mới.

ChỉWFn là lúc này, hắWFnn làm gì có thờLoi gian mà làm vậy

CảBm nhận sự nhỏ bé của bảYHn thân, cảPwm nhận thiên đNLkịyDPa rộng lớn xung quanh mình, hắNLkn chợt nghĩPA ra một thứfB: CứEBN coi như mình là một hạmut cát nhỏ giữpsa sa mạEBNc, nhưng chỉfB cầgpmn có thểgd tác đEBNộng đgpmến nhữNHng hạOIt cát xung quanh, rồi nhữkTng hạot cát đfBó lạei tác đXeộng đMến nhữBng hạfBt cát khác nữmSWa, cứFM thế, nếu cho đBủ thờLoi gian, một cơn bão cát cũng có thểd sinh ra.

Theo đkNó một cái đmSWập cánh của con bướm nhỏ bé có thểd gây ra sự thay đxCổi (dù rấfBt nhỏ) trong đPiều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đXeến kết quảWbn là nhữNng thay đFMổi lớn về thờBgfi tiết như cơn lốc tạNLki một đBịzpwa đXeiểWbnm cách nơi con bướm đPwập cách hàng vạyPn km, chỉBgf là việc này diễn ra liên tục, một lầNLkn đOIập cánh là sinh ra cơn lốc, hai lầWFnn lạmSWi dập tắXet cơn lốc.

CứLo thế cứH thế.

Chỉo là con bướm không ý thứyymc đHược sự đIập cánh của mình sẽ có ảPwnh hưởng thế nào với thế giới thôi. Nếu hắLon làm đEBNược như con bướm, hay hạCgBt cát đkXOó...

Tạpsi sao phảBi đndứHng trên thiên đBịkNa, sao không hòa mình vào đpsểXe dẫn đkTộng thiên đEBNịea xung quanh, đBây là đmSWiều mà thầBn tiễn cảkNm ngộ đSCyược, lúc ý thứPwc đDuược sự bé nhỏ của bảPwn thân.

Tấpst nhiên cảyPm ngộ thì cảNm ngộ, nhưng không phảnxPi cứps muốn là đNLkược.

LấBgfy ví dụ hạfBt cát vừa rồi, muốn tự thân nó tác đkTộng đPAến nhữgdng hạkXOt cát khác, bảqBn thân nó cũng phảnxPi có một đNHộng lực thật lớn. Động lực này lấNy đwENâu ra, tấFMt nhiên là cầPn ngoạpkWi lực.

ThầBgfn tiễn may mắon, trong cơ thểyDP của hắNLkn có một ngoạmSWi lực cực lớn. Ánh sáng hủy diệt - sứDuc mạXenh lớn nhấnxPt có thểyP khai thác đCgBược từ cube, hay còn gọi là đHịNnh phách thầqBn quang của tiên giới. Ánh sáng này có khảmu năng tiến hóa vô hạNLkn.
Dù chỉSCy có một tia nho nhỏ, nhưng thứnd này ngay vào lúc ThầXen tiễn cảPwm ngộ, đPwã sử dụng cơ thểe hắmun như một vật trung gian, thu hút thiên đWFnịSCya nguyên khí xung quanh đyDPểfB tự tăng trưởng.

Vì vậy dẫn đdến cảBnh tượng thiên đPwịPa nguyên khí xung quanh bịFM dẫn đNLkộng, còn cái bọc ánh sáng bao quanh thầWbnn tiễn và Shirayuki càng lúc càng chói mắWbnt.

Thiên đCgBịHa nguyên khí ào ào tràn vào cơ thểwEN ThầDun tiễn, đWFnúng hơn là chui vào sợi ánh sáng nằPm trên cột sống của hắwENn, thuận tiện tu sửa, cảnxPi tạWbno thêm cơ thểgd của chủ nhân thứqB ánh sáng này một chút. Vì vậy vết thương của hắIn lúc này còn lành nhanh hơn một ma cà rồng chính hiệu với khảPw năng tái tạpso siêu mạBnh nữSCya.

Tuy thế, mỗi mũi phi tiêu hay kunai, tiểpkWu kiếm của Shirayuki đxCều tẩfBm kịNHch đPwộc, làm việc cảgpmi tạNHo cũng khá mấXet thờxCi gian. Độc xâm nhập lên óc làm thầkNn tiễn lúc mê lúc tỉNHnh. Điều này cho Takeshi ở bên ngoài một cơ hội.



Ở bên ngoài, thứdc thầmun của Takeshi vừa xuấfBt hiện, lập tứnxPc lao về phía cái kén ánh sáng sau tiếng hét của hắqBn, vung bàn tay đPen xì mà lực lưỡng đpkWánh vào đWFnó.

RẦM.

Cái kén ánh sáng khẽ lung lay, nhưng cũng chưa bịkT phân giảfBi, trong khi đoó, thứizic thầen của Takeshi có khảWFn năng ăn mòn nhấyDPt đmSWịmSWnh với ánh sáng hủy diệt hai tay lúc này lạDui bốc cháy xì xèo. Điều này làm mặt mũi Takeshi vốn đBã âm trầFMm lạzpwi thêm vẻ hoảEBNng sợ, tái nhợt.

Quang mang trong mắNLkt Takeshi chợt lóe, hắen cắCgBn răng, rút trong ngườmui ra bứWbnc tranh bách quỷ dạkN hành kỳ quái lúc trước, cao giọng triệu hoán: “Bách quỷ dạI hành, nghe lệnh âm dương sư là ta, chiến”, 11 chữd vừa dứIt, cơn lũ yêu quái một lầBgfn nữHa xuấyPt hiện, thành một hàng dài đfien kịgpmt, nhao nhao từ trong bứBc tranh phóng ra ngoài.

TấPAt cảH ma quỷ đNLkược triệu hồi ra nhấmut loạSCyt đWFnều theo hướng hắYHn đBiều đpyqộng, tấot cảNLk đLoều bay về phía thầmun tiễn và Shirayuki đCgBang trong cái kén ánh sáng, lầDun thứnxP 2 trong ngày.

Triệu hồi ra thứfB này xong, Takeshi mệt muốn hộc máu, uy lực của bách quỷ dạfi hành cũng phảPAi tương đqBương với vạPwn tiễn triều tịFMch mà thầHn tiễn sử dụng lúc trước, chỉNH là một bên có hậu nghệ cung có thểpyq cung cấpsp thiên đkXOịNHa nguyên khí không dứpyqt hỗ trợ, một bên bịkXO hòn đEBNảpyqo bào mòn linh lực gấCgBp 3 bình thườBgfng. Quảnd thật là quá sứxCc của Takeshi khi phảzpzi sử dụng thứkT này 2 lầYHn một ngày.

ChỉkXO là triệu hồi ra rồi thì một nhát ăn luôn.

“LầWbnn này kết thúc thật rồi” Takeshi thầwENm nghĩNH.

Đúng như Takeshi chắEBNc mẩizim, cơn lũ âm binh không ngừng lao vào kén ánh sáng đmSWang bao bọc thầPwn tiễn và Shirayuki, như thiêu thân lao vào lửa, nhưng với số lượng liên miên không dứyPt, cái kén áng sáng càng lúc càng lung lay, có dấmuu hiệu nứPAt vỡ đNLkến nơi.

Nhưng ngườpsi tính thườxCng không bằqBng trờYHi tính, luồng sáng mạzpznh mẽ mà ThầWFnn Tiễn phát ra lúc đmSWột phá không ngờXe lạmSWi hấfip dẫn vài đNạPAi nhân vật đkNến đbYkây, trong đCgBó có vài ngườgpmi không muốn việc tiến cấyPp này bịqB phá hoạBi. Và không may cho Takeshi, ngườei này lạzpwi đSCyến trước.

“Yêu ma quỷ quái, biến hết cho ta ! “

Xoẹt.

Một giọng nói lạzpznh lùng cùng với tiếng kiếm khí phá không vang lên, quân đgpmoàn ma quỷ của Takeshi không ngờizi bịB hấgdt ra một khoảpkWng lớn, giữmua khoảLong trống vừa đPwược tạYHo thành đnxPó, một cô gái với khuôn mặt băng giá, cặp mắfit khép hờPA, nhưng tỏa ra cái nhìn cao ngạSCyo như thểPw chúng sinh chỉe là cỏ rác dưới chân, cùng với mái tóc đPwen dài chạpsm điziến gót chân, phiêu diêu chắPAn trước cái kén ánh sáng của thầzpzn tiễn.

Grao…grao…

Tiếng lũ ma quỷ rít lên bén nhọn, nhữpyqng con quỷ bịN ánh sáng từ kén ánh sáng thiêu đBgfốt,hoặc bịgd kiếm khí của cô gái cắCgBt thành mấpkWy mảNnh sau khi bịzpz phân hủy lạEBNi hấizip thụ linh lực của Takeshi mà tiếp tục tái sinh, lúc này đLoang bao vây cô gái cùng chiếc kén, tru lên không ngớt.

“Thật sự muốn chết !? “ Cô gái lạEBNnh giọng nói, cây kiếm bằIng ngọc trên tay bỗng không ngườIi đCgBiều khiểfBn mà tự đfiộng bay lên, chắYHn trước ngườLoi cô ta tỏa ra từng luồng ánh sáng màu lam nhạkTt, phát ra một luồng uy áp bứPc ngườBi.

Bách quỷ dạnd hành không ngờLo lạyDPi hơi bịgpm chùn chân trước thanh kiếm , cảH đyymám chỉWbn duy trì tư thế bao vây cô gái mặc cung trang này.

Takeshi lúc này vừa uống một viên thuốc giúp ổn đpyqịpkWnh hoạBt lực cạzpzn kiệt, vừa trầzpzm giọng nói với cô gái trước mắBt :

“Cô là ai !? Tạzpzi sao phảCgBi bảzpzo vệ hắHn !? Nếu ta không lầpyqm thì trên đWFnảzpzo này ai cũng muốn hắNn chết thì phảkNi !? “


“Ngươi không cầBn phảNHi biết. “ Cô gái lãnh đfiạqBm nói, không buồn nhìn Takeshi bằfing nửa con mắMt, vì lúc nào cô ta đIang ngưng trọng nhìn vào kén ánh sáng trước mắLot mình, quay lưng về phía hắXen.

Takeshi rấzpzt muốn xông lên tát cho con ảBgf vênh váo này một cái, nhưng thanh kiếm vẫn treo lơ lửng trên không kia đIã cảxCnh bảnxPo hắNn chớ nên dạwENi dột mà xong đCgBờHi. Đúng lúc này thì hắNHn lạBgfi nghe thấNHy một giọng nói khác nữEBNa, đFMối lập với cô gái kia, lầzpwn này cực kỳ ôn hòa nhã nhặn, vang lên sau lưng mình.

“A di đgpmà phật, ngườyPi của tiên giới đNLki đBgfâu cũng thích làm ra vẻ bí hiểMm với cái thái đWbnộ cao cao tạXei thượng vậy sao !? “

Một câu này đWFnã chỉyDP ra thân phận của cô gái, ngườEBNi đHến từ tiên giới - một trong 4 đpkWạpkWi thế giới lớn ngoài trái đOIấBgft, cùng lứFMa tuổi như ThầfBn Tiễn và Takeshi, nhưng áp lực mà cô ta thểFM hiện ra lạHi mạzpznh hơn bọn họ nhiều lắCgBm, thế mới biết, so với các đyPạgpmi thế giới khác điziược tích lũy vài trăm ngàn năm, ngườBgfi của nhân giới yếu ớt tới mứIc nào.

Một tiểBu hòa thượng, đmuột nhiên xuấSCyt hiện sau lưng Takeshi, gật đPwầEBNu chào Takeshi rồi bước lên đxCứqBng song song với hắkXOn, nhìn vào bóng lưng cô gái nói. Quanh thân hắon lúc này vẫn đzpwang đMược bao quanh bởi nhữbYkng phật tự vàng sáng lấPp lánh.

Takeshi toát mồ hôi lạLonh, ngườCgBi này đxCứBng sau lưng mình từ lúc nào, thứXec thầPAn cũng không có cảpyqnh báo, nếu hắWFnn tiện tay chọc một cái…

Quá nguy hiểem.

Cô gái cũng nhận ra sự nguy hiểYHm từ tiểzpzu hòa thượng mới nhìn cực kỳ dễ gầgdn này, quay lưng lạyymi, nhưng vẫn dùng cặp mắpyqt lạPAnh băng không cảYHm tình nói :

“Cũng còn hơn cái đPwám đpsi đOIâu cũng lảei nhảPwi phật này phật nọ, thế… ngườHi của phật giới cũng có hứNHng thú với đmuịEBNnh phách thầNn quang à !? “

TiểWbnu hòa thượng này không ngờxC lạmui là ngườPi của phật giới, thái đzpwộ thong dong, khí đDuộ trầndm ổn, nhữNHng gì hắYHn thểEBN hiện ra trong mắMt Takeshi và Shirayuki cũng vô cùng dọa ngườkXOi. CảH hai ngườxCi này đmSWều còn rấDut trẻ, nhưng đmSWều ở một đLoẳng cấNHp khác với bọn họ. Cực kỳ nguy hiểwENm.

Thực nghiệm đbYkảBo vốn là cái nôi đSCyểNLk rèn luyện các thiên tài ở nhân giới, hôm nay lạizii xuấdt hiện một loạzpwt nhữyPng nhân vật không mờNLki, mọi chuyện càng lúc càng hỗn loạxCn.

“Không, bầmun tăng có hứkNng thú với thiếu niên đBó, cô có thểkN giao hắkTn cho ta không !? “ TiểYHu hòa thượng khẽ đwENưa tay tên làm một cái mô phật, rồi khẽ nhún mình nói.

“Không thểWFn ! “ Cô gái quảNH quyết, chẳng cầDun suy nghĩFM nấmSWy nửa giây

Không khí ngưng trọng dịgd thườizing.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.