Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 129: Phạt Lương Đại Chiến (4) Phá Trận, Thần Tú Hiện.




Ba trăm vạn đại quân của Đại Ân hoàng triều kết thành Tứ Tương Đại Trận cường công hoàng đô Kim Lăng của Đại Lương đế triều vốn tưởng có thể dễ dàng phá thành nhưng không ngờ Đại Lương lại dùng Huyết Hải Tu La Đại Trận phá ngược lại Tứ Tương Trận làm cho quân đội của Đại Ân nhất thời lâm vào nguy cơ toàn quân bị diệt.
Vào thời khắc nguy cấp này cuối cùng ba người Tần Mộ Ca, Cố Sơn, Tống Vạn Lý đã quyết định sử dụng tới lá bài tẩy mà Đế Tân giao cho trước khi xuất chinh. Trên không chiến trường lập tức xuất hiện một cánh cửa khổng lồ Đế Tân người mặc hoàng kim long bào từ trong đó bước ra.
Đế Tân vừa đến chiến trường thì lập tức nhìn xuống Huyết Hải Tu La Trận bên dưới chau mày nói:
- Không ngờ một Đại Lương đế triều nhỏ nhoi lại có người có thể bố trí đại trận này!! Xem ra trẫm đúng là quá xem thường người trong thiên hạ rồi!! Nhưng các ngươi chỉ dựa vào một cái Huyết Hải Tu La Trận này mà muốn ngăn cản con đường của Đại Ân ta thì tuyệt đối Không Thể Nào!! PHÁ CHO TA!!
Nói được một nửa bỗng nhiên Đế Tân quát lên. Tiếp đó chỉ thấy hai mắt của hắn lóe lên một luồng hỏa quang bắn thẳng về phía Huyết Hải Tu La Trận.
- Không tốt!! Mau ngăn nó lại!!
Thấy hỏa quang trong mắt Đế Tân bắn xuống thì Tiêu Hoằng đang đứng trên thành nhìn xuống hai người Liệt Phong Vân và Dương Kiệt đang hóa thân thành Tu La Vương phía dưới hô to.
- Huyết Hải Thao Thiên!!
Nghe thấy giọng nói hắn thì hai người Liệt Phong Vân đồng thời quát lên. Biển máu dưới chân hai người lập tức sinh ra hơn vạn tầng sóng máu hướng thẳng lên trời nghênh đón hỏa quang trong mỗi tầng sóng đều có hơn vạn Huyết Tu La gầm thét điên cuồng mỗi con đều dốc hết sức công kích hỏa quang do Đế Tân phát ra.
- Ầm ~~ Ầm ~~ Ầm ~~ Ầm ~~ Oanh ~~ Oanh...... BÙM!!
Hỏa quang và vạn tầng sóng máu va chạm với nhau lập tức sinh ra một vụ nổ kinh khủng không gian xung quanh ầm ầm nổ nát từng cái hắc động màu đen liên tục xuất hiện làm tình cảnh trở nên càng thêm hỗn loạn cho dù là cường giả Thiên Cực Cảnh cũng không thể nhìn rõ bên trong.
Một lúc sau khi năng lượng của vụ nổ từ từ tan đi bọn họ mới có thể dùng mắt từ từ quan sát tình hình hiện tại. Chỉ thấy lúc này biển máu cao hơn vạn trượng của Huyết Hải Tu La Trận chỉ còn lại một nửa ngàn vạn Huyết Tu La lúc nãy còn hùng dũng gầm thét nay chỉ còn lại hai Tu La Vương đang ôm vết thương chật vật quỳ trên biển máu nhìn qua thảm hại vô cùng.
- Bệ hạ vạn tuế!! Các huynh đệ mau theo bổn tướng quân xông lên giết sạch kẻ địch!! Giết! Giết! Giết!!
Tần Mộ Ca nhìn thấy như vậy thì hô to lên một tiếng.
- Giết! Giết! Giết......
Trăm vạn quân của Đại Ân phía sau hắn cũng gào lên lập tức giết về phía hai Tu La Vương đang trọng thương.
- Ngu ngốc!! Tất cả mau dừng lại cho trẫm!!
Đế Tân đang đứng trên không thấy vậy thì giận dữ quát lên một tiếng muốn ngăn hành động của tướng sĩ bên mình lại! Đáng tiếc lúc tiếng của hắn truyền tới tai các tướng sĩ của Đại Ân thì đã quá trễ. Bọn họ đều đã tiến vào trong phạm vi của Huyết Hải Tu La Trận.
- Hắc hắc hắc....
Lúc này hai Tu La Vương Liệt Phong Vân và Dương Kiệt vốn đang trọng thương quỳ xuống đột nhiên cười quái dị mấy tiếng rồi sau đó lập tức đứng lên vết thương trên người cũng quỷ dị biến mất hết. Hai Tu La Vương nhìn số quân sĩ Đại Ân trước mắt quát lạnh:
- Huyết Hóa Tu La!! Khởi!!
Theo tiếng quát biển máu chỉ còn một nửa dưới chân họ lại lần nữa phát tán ra huyết vụ. Số huyết vụ này vừa xuất hiện đã lập tức bay vào thân thể của các binh sĩ Đại Ân đang lao tới.
- A... A... A....
Các tướng sĩ Đại Ân bị huyết vụ nhập thể lập tức gào lên thảm thiết sau đó thân thể của bọn họ đều lập tức cao lên tới hơn bốn mét trán mọc ra hai cái sừng dài mắt trở thành màu đỏ rực hàm răng biến thành hai lưỡi răng cưa số tướng sĩ này đã nhanh chóng hoàn toàn chuyển hóa thành một đám Huyết Tu La mới.
Đám Huyết Tu La mới sinh này cầm lấy binh khí trong tay quay đầu công tới chỗ những chiến hữu trước đây. Phàm là ai bị bọn chúng cắn phải cũng nhanh chóng hóa thành Huyết Tu La tiếp tục đi cắn người khác rất nhanh một nửa quân của Đại Ân đã hóa thành Huyết Tu La chỉ có một nửa còn lại nhanh chóng rút lui dưới sự chỉ huy của ba người Tần Mộ Ca. Tình thế đã lần nữa nghịch chuyển sang hướng bất lợi cho Đại Ân.
- Hắc hắc hắc... Huyết Bạo Liên Hoàn!! Sát cho ta!!
Hai Tu La Vương Liệt Phong Vân, Dương Kiệt nhìn đám Huyết Tu La mới này cười quái dị rồi quát lên.
- Ầm.. Ầm.. Ầm...
Đám Huyết Tu La này lập tức làm theo lệnh liên tục tự bạo nhưng lần này chúng là nhắm thẳng vào Đế Tân ở trên không và uy lực của đợt tự bạo này còn hơn cả khi phá Tứ Tương Trận nhiều mỗi Huyết Tu La lần này khi tự bạo đều có uy lực ngang với một kích của cường giả Đế Cực Cảnh.
Ba cường giả của Đại Lương đế triều tin rằng Đế Tân dù cho có mạnh tới mức nào đi chăng nữa hứng chịu hàng chục vạn công kích như vậy không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng tới lúc đó ba người họ liên thủ hoàn toàn có khả năng làm cho Đế Tân vẫn lạc tại đây nhưng việc xảy ra tiếp theo lại làm cho bọn họ hoàn toàn trố cả hai mắt ra.
Chỉ thấy Đế Tân đối mặt với trăm vạn Huyết Tu La điên cuồng bay về phía mình tự bạo thì sắc mặt hơi trầm xuống nâng tay phải lên nhẹ nói:
- Thời Gian Tĩnh Chỉ!!
Sau đó một không gian màu trắng nhạt được tạo ra trước người hắn số Huyết Tu La vốn đang bay tới với tốc độ cực nhanh khi tiếp xúc với không gian màu trắng đó thì tất cả bỗng nhiên đứng im bất động trên trời không thể tiến thêm chút nào.
- Đây... đây.. đây thật ra là chuyện gì? Rốt cuộc hắn đã dùng thủ đoạn gì?
Dương Kiệt đang hóa thân làm Tu La Vương dưới đất thấy vậy cả kinh kêu lên.
- Thời Gian Tĩnh Chỉ? Không lẽ hắn lại sở hữu thần thông Thời Gian trong truyền thuyết? Cái này không thể nào a!!!
Tiêu Hoằng đứng trên tường thành quan sát thấy vậy cũng kinh hãi nói.Tuy là câu hỏi nhưng thật ra trong lòng Tiêu Hoằng đã sớm xác định chuyện này vì vậy sau khi thấy Đế Tân ra chiêu ý chí chiến đấu của hắn và Dương Kiệt đã suy giảm tới tận đáy.
Liệt Phong Vân thấy bộ dáng kinh hãi tới chiến ý tiêu tan của hai chiến hữu thì giận dữ hét:
- Hai người các ngươi đang làm cái gì hả? Bây giờ chúng ta đang quyết sinh tử với địch nếu không thắng được thì không chỉ ba người chúng ta chết mà ngay cả cơ nghiệp chúng ta vất vả gây dựng suốt năm ngàn năm qua cũng sẽ tan thành tro bụi! Các ngươi nguyện ý thấy vậy sao?
- Đương nhiên là không!!
Tiếng hét giận dữ của Liệt Phong Vân lập tức làm cho hai người Tiêu Hoằng và Dương Kiệt thoát ra khỏi sự kinh hãi cùng nhau hét to.
Thấy vậy Liệt Phong Vân gật đầu quát to:
- Nếu vậy thì mau cùng ta thi triển một chiêu cuối cùng mà tiên sinh đã dạy!! Nhanh lên nếu không chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa!!
- Được!!
Hai người Tiêu Hoằng, Dương Kiệt cùng quát to sau đó cả ba người lập tức đứng thành hình tam giác hai tay nhanh chóng kết thành các thủ ấn kỳ dị sau đó quát to:
- Minh Hà Diệt Thế!!
Sau tiếng hét đó thì biển máu dưới chân ba người bọn họ lại lần nữa biến hóa chỉ thấy nó lúc này đang chậm rãi chuyển sang một màu đen thâm trầm như là có thể nuốt hết vạn vật. Chỉ sau một lúc nữa cả một cái biển máu cao hơn vạn dặm đã hoàn toàn hóa thành một cái Hắc Hải. Hắc Hải vừa mới hình thành đã ngay lập tức dâng cao về phía Đế Tân
Trên đường Hắc Hải đi qua không gian xung quanh không có biến hóa nào xảy ra, không một tiếng nổ, không một hắc động xuất hiện, không có khí hỗn độ tràn vào. Vì đơn giản tất cả những thứ đó đều đã bị Hắc Hải kia hóa thành hư ảo cả rồi nó lúc này như một con hung thú điên cuồng lao lên thề phải đem cả Đế Tân cũng hóa thành hư ảo luôn.
- Ha! Minh Hà Diệt Thế sao? Thú vị không ngờ vào thời điểm này đệ tử của hắn đã tiến vào giới này rồi! Chỉ là không biết là Nê Bồ Tát, Nô Thanh Huệ hay là...
Đối mặt với Hắc Hải đang giết tới trước mặt Đế Tân vẫn bình tĩnh như thường không lộ ra chút kinh hãi nào chỉ là trong đầu hắn lúc này có thêm một số suy đoán về thân phận của kẻ giúp Đại Lương bày trận mà thôi.
Mà lúc Đế Tân đang suy nghĩ thì Hắc Hải lại nhanh chóng cuồn cuộn dâng trào tới trước mặt hắn. Ngay cả trăm vạn lĩnh vực Thời Gian Tĩnh Chỉ thần diệu cũng không thể dừng con quái vật này lại được nó và cả trăm vạn Huyết Tu La bên trong đều đã trở thành dưỡng liệu khiến choHắc Hải này càng mạnh hơn.
- Ùng.. Ùng... Ùng....
- Hừ! Cho dù là Minh Hà lão tổ hôm nay có đích thân tới đây trẫm cũng chưa chắc sẽ sợ hãi! Nói gì là một cái Hắc Hải nhỏ bé như ngươi! Không Gian Hắc Động nuốt chửng thứ này cho ta!!!
Đế Tân đang chìm trong suy nghĩ nghe thấy tiếng sóng của Minh Hà phát ra quấy rối mình thì cau mày một cái bấm quyết quát lên.
- Ầm.. Ầm.. Ầm...
Ngay khi Đế Tân vừa quát lên thì trước đường đi của cái Hắc Hải khổng lồ đột nhiên xuất hiện một cái hắc động to lớn ngay lập tức hướng về phía của Hắc Hải khổng lồ phát ra lực hút như muốn nuốt chửng lấy nó.
- Ùng...... Ùng..... Ùng.... Ùng........
Một lúc sau cái Hắc Hải khổng lồ đã bị cái hắc động to lớn nuốt chửng hoàn toàn biến mất khỏi khoảng không gian này mà cái hắc động kia sau khi làm xong việc của mình thì cũng lập tức biến mất tất cả không gian xung quanh cũng lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường không để lại chút dấu tích nào như là chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Điều này lại lần nữa làm cho các cường giả còn sót lại trên mặt đất chấn kinh vì nếu không phải bọn họ tận mắt thấy qua quá trình hắc động hấp thu Hắc Hải thì chính bọn họ cũng sẽ không tin ở đây vừa phát sinh đại chiến
Đế Tân sau khi giải quyết xong cái Hắc Hải khổng lồ kia thì nhìn về hướng cung điện trong thành Kim Lăng quát to:
- Con chuột nhỏ ngươi cũng nên xuất hiện rồi!!
Nói xong hắn hướng về phía hoàng cung tung ra một đấm. Một cái kin sắc quyền đầu hư ảnh lập tức bay về phía hoàng cung.
- Khốn kiếp!! Ngươi dám....
Ba người Liệt Phong Vân thấy hành động của Đế Tân thì phẫn nộ quát to lập tức muốn ra tay ngăn cản nhưng đáng tiếc bọn họ đã bị Đế Tân dùng không gian lực phong tỏa lại nên chỉ có thể hữu tâm vô lực nhìn quyền đầu hỏa diễm kia bay về phía hoàng cung mà bản thân mình lại không làm được gì.
- Grao!!
Khi quyền đầu hoàng kim sắp đấm trung hoàng cung thì đột nhiên trong đó truyền ra một tiếng long ngâm. Một con thần long màu vàng đất từ trong mặt đất chui ra ngăn cản quyền đầu kim sắc của Đế Tân.
Không chỉ vậy trên đầu con thần long này có một nam tử đầu trọc. Nam tử đó nhìn thẳng vào chỗ của Đế Tân nói:
- Bần tăng Thần Tú ra mắt Đại Ân hoàng đế bệ hạ!!
- Đại sư quá khách khí rồi!!
Đế Tân nghe thấy lời nói của Thần Tú thì mỉm cười đáp trả.
Sau hai câu nói đơn giản hai người Đế Tân, Thần Tú xem như đã làm quen xong có thể bắt đầu nói chuyện chính được rồi. Còn về phần là hai người nói chuyện gì sao? Đương nhiên chính là chuyện của cuộc chiến lần này giữa Đại Ân và Đại Lương rồi.
PS: Chiều nay bận đi học nên đăng chương hơi trễ mong mọi người thông cảm cho!!
PSS: Mình hy vọng ngay càng có nhiều người theo dõi truyện của mình!
PSS: Chúc các bạn xem xong truyện sẽ ngủ ngon mơ đẹp!
- Cảm ơn và Tạm biệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.