Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 112: Vưu Hồn Thần Thông.




Ngày hôm sau Đế Tân ra lệnh một tiếng Đại Ân vương triều phát động sáu mươi vạn đại quân bắc phạt các nước, cả cả ba hoàng triều, mười hai vương triều bên trong, lân bang mười lăm nước tẫn khởi can qua!! Đại Ân binh cường mã tráng lại có sự chỉ huy của các đại tướng Hoàng Phi Hổ, Tần Mộ Ca, Cố Sơn vừa xuất quân đã đại hoạch toàn thắng chiếm lĩnh nhiều thành trì. Mỗi khi chiếm được một thành trì đều có đại lượng quan viên tới trị lý, ổn định dân chúng bảo đảm không có hậu hoạn gì!!
Mười lăm nước liên tục bại lui có vô số thành trì thất thủ phải vội vã điều động đại quân liên tiếp tăng viện tiền tuyến.
- Hỗn trướng!! Đại Ân vương triều thật là phách lối lại dám cả gan vô cớ xâm phạm!! Mau cho trẫm thượng biểu cho Đại Dận đế triều khẩn cầu Đại Dận đại đế nhanh xuất binh tương trợ nếu không chúng ta rất nhanh sẽ chống không nổi!!
Mười lăm nước thực lực không mạnh lại bất ngờ bị Đại Âm xâm chiếm các quân vương đều rất là kinh hãi lập tức hạ lệnh. Vì vậy mười lăm nước một mặt liên tục tăng binh khổ sở chống cự, một mặt gấp gáp chờ đợi bọn họ mong chờ Đại Dận và những hoàng triều thực lực cường đại xuất binh cứu giúp.
Trong mắt mười lăm nước quân thần chuyện này là rất dễ dàng đạt thành, dù sao để cho Đại Ân vương triều tiếp tục phát triển đối với toàn bộ bắc bộ các nước đều sẽ là một đại tai họa. Mà trên thực tế cũng đúng là như vậy bắc bộ chư cường từ khi thời điểm nhận được tin tức Đại Ân xuất binh, liền bắt đầu dốc toàn lực bị chiến. Nay nhận được mười lăm nước cầu viện bao gồm cả Đại Dận đế triều bên trong cường quốc đều tất cả đồng ý xuất binh!!
Trong triều đình của Đại Dận đế triều Đại Dận đại đế sắc mặt khó coi, trong mắt bắn ra hàn quang, quả quyết hạ lệnh:
- Vương triều mới lập chưa được trăm năm liền khuếch trương ranh giới xem ra đã là vương triều cực hạn, phát triển thật là quá nhanh, đế vương gọi là Đế Tân sao? Đánh nhau trẫm chưa chắc đánh thắng ngươi nhưng ngươi muốn tấn thăng hoàng triều há lại có thể đơn giản như vậy!! Lập tức xuất binh cho ta!!
- Vâng!! Bệ hạ, bọn thần phụng mệnh!!
Phía dưới quần thần vội vàng khom người kêu to đáp ứng.
Không chỉ có Đại Dận đế triều mà ở bắc bộ phàm là có để uẩn thâm hậu hoàng triều đều hạ xuống giống như vậy mệnh lệnh rối rít phái binh tiến về phía Đại Ân vương triều. Nhưng bọn họ không biết mình tất cả hành động đã sớm nằm trong Đế Tân tính toán.
Đại Ân vương triều trong tẩm cung Đế Tân thân mặc long y mở to hai mắt quay đầu nhìn bắc phương cười nói:
- Muốn đem binh ngăn cản sao? Đáng tiếc đã muộn nếu các ngươi có thể gạt bỏ mặt mũi ở trẫm lập quốc thời gian cùng xuất binh ngăn cản có thể gây ra không ít khó khăn!! Mà nay chỉ cần Vưu Hồn ra tay là có thể dễ dàng chấn nhiếp các ngươi!!
Đế Tân khẳng định nói. Trải qua trăm năm tu hành Vưu Hồn mặc dù chỉ khôi phục một phần lực lượng rất nhỏ nhưng dựa vào hắn kinh khủng lại ngụy dị năng lực muốn chấn nhiếp các nước chỉ là chuyện đơn giản như trở bàn tay.
......
Đại Dận đế triều biên cảnh Dực Thành. Nơi này chính là con đường tất phải đi qua khi Đại Dận đế triều phái binh cứu viện mười lăm nước, ứng theo quân vương ý chỉ, các quan viên không dám có chút chậm trễ nào bốn mươi vạn đại quân chia thành từng đội bước vào Dực Thành. Đại quân ở Dực Thành nghỉ ngơi hồi phục thể lực sau đó tiếp tục tiến về hướng Đại Ân. Chỉ bất quá khi đại quân vừa ra khỏi thành đột nhiên hắc khí lượn quanh trước mặt các tướng sĩ xuất hiện một hắc bào nhân. Người này rất quỷ dị một thân khí tức nội liễm lại lộ ra vô cùng tang thương, cổ xưa hơi thở giống như tồn tại đã rất lâu.
- Lai giả hà nhân? Sao dám ngăn đại quân ta lối đi?
Đại Dận thống soái sắc mặt trầm xuống nhìn người trước mắt quát to còn lại chư tướng cũng đều cảnh giác.
- Hắc hắc!! Đường này không thông các ngươi mau trở về đi thôi!!
Hắc bào nhân mở miệng nói chuyện, truyền ra âm thanh lạnh lùng buốt giá tận linh hồn. Đại Dận thống soái nghe vậy mắt lộ hàn quang ra hiệu một cái mười kỵ binh lập tức rút đao xông ra.
Bỗng nhiên một tiếng mang theo khiếp người đao quang trường đao chém thẳng xuống hắc bào nhân thân thể bất quá làm cho chư tướng kinh ngạc chính là hắc bào nhân lại không tránh né mặc cho đao kiếm gia thân. Trong một giây này mọi người lại thấy hắc bào nhân thân thể khẽ động phát ra một cái màu đen ánh sáng. Ánh sáng này cực kỳ quỷ dị như là không có chút lực sát thương nào nhưng lại cho người ta cảm giác nó vô cùng nguy hiểm mấy chục tướng sĩ đang muốn kiểm tra thân thể mình thì hắc bào nhân nhìn về phía đại quân lạnh giọng nói:
- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!! Hóa Ma!!
Đột nhiên mấy chục tướng sĩ kêu la thảm thiết, trong miệng phát ra thê lương tiếng. Bọn họ phát hiện trên cơ thể mình sinh ra từng lớp vẩy xanh, cả người xương cốt to lên máu huyết sôi lên giống như đang có dị biến phát sinh vậy bọn họ cực độ hoảng sợ đang muốn lui về phía sau, còn chưa đi được mấy bước thì cũng rít gào vang dội. Cơ thể bọn họ trong chớp mắt hoàn toàn bị vẩy dầy bao phủ hai mắt đỏ bừng miệng mọc răng nanh sau đó hắc bào nhân quỷ dị cười một tiếng lúc cơ thể bọn họ không tự chủ được quỳ xuống dập đầu.
Giống như người áo đen là chủ nhân của bọn họ, là bọn họ tín ngưỡng tồn tại.
- Ra mắt chủ nhân!! Ra mắt chủ nhân!! Bọn quái vật phát ra âm thanh trầm thấp the thé.
Trong chớp mắt bên ngoài Dực Thành chìm trong tĩnh mịch không khí trở nên cực kỳ tĩnh mịch. Bên kia Đại Dận thống soái vô tận binh mã thấy vậy cả người rùng mình một cái. Ngay cả Đại Dận thống soái cũng cảm thấy kinh khủng, nội tâm rung động vô cùng sắc mặt cuồng biến hắn giận dữ hét to:
- Phương nào yêu nhân dám cùng Đại Dận đế triều là địch? Không muốn sống sao? Chư tướng sĩ nghe lệnh, hắn chỉ có một người lên cho ta! Giết hắn!!
Các tướng sĩ mặc dù sợ hãi nhưng quân lệnh là không thể phản kháng. Chúng tướng sĩ lấy hết can đảm giết về hướng hắc bào nhân nhưng mỗi người trong mắt vẫn tồn tại không nhỏ sợ hãi dù sao mới vừa rồi người kia là đem mười mấy cái người sống biến thành quái vật mà thu phục thủ đoạn quá mức kinh khủng a!!
Cái này quỷ dị hắc bào nhân chính là Vưu Hồn theo Đế Tân mệnh lệnh tới đây ngăn cản Đại Dận viện quân!! Thấy đại quân xông tới người hống ngựa hí Vưu Hồn cười lạnh một cái đưa tay ra trong chớp mắt bắn ra vô số hắc quang phàm là bị hắc quang bắn trúng tướng sĩ đều là kêu la thảm thiết thân thể phát sinh biến hóa.
Một mày này phát sinh để cho người ta sợ hãi vô cùng. Mới vừa rồi chỉ là mười mấy người xông lên coi như xong nhưng bây giờ cả chục vạn đại quân cùng xông lên vẫn không đối phó được đối phương. Đại Dận thống soái thấy vậy hét to:
- Rút binh!! Mau rút binh!! Chúng ta lui về Dực Thành chờ đợi bẩm rõ với bệ hạ rồi mới tính tiếp!!
Hắn không thể không lui hắn đã nhận ra nhiều hơn nữa quân đội đều không có tác dụng chỉ cần đến gần Vưu Hồn đều bị hóa thành quái vật thần phục đối phương. Ngắn ngủi thời gian đã có bốn năm vạn binh mã bị chuyển hóa thành quái vật thậm chí thống soái này chính mắt thấy các kỵ binh xung phong đang cưỡi chiến mã cũng đều ngã nhào xuống đất thống khổ hi mấy cái rồi cũng hóa thành quái vật cái này còn không phải kinh khủng nhất, quỷ dị hơn chính là các kỵ sĩ sau khi hóa thành quái vật thi lễ với Vưu Hồn xong thì lại đứng lên cưỡi lên chiến mã. Hung mãnh phản công so với trước mạnh hơn gấp đôi.
Ngắn ngủi thời gian Đại Dận đế triều đã tổn thất hơn mười vạn binh sĩ toàn bộ họ đã hóa thành quái vật. Số quái vật này phối hợp nghiên cẩn thành một chi mạnh mẽ vô cùng quái vật kỵ binh, nhất là đối với số quái vật bình thường binh lính vũ khí căn bản không có tác dụng nếu may mắn có thì cũng chỉ trong chớp mắt là phục hồi. Cái này quả thực là một cái bất tử quân đoàn a!!
Cá tướng sĩ nghe vậy đều nhanh chóng ba chân bốn cẳng chạy vào Dực Thành trên đường dẫm đạp lên nhau tử thương vô số. Vưu Hồn thấy vậy tiếc nuối nói:
- Lại chạy sao? Ta đại quân đang cần khuếch trương nhiều hơn a!!
Tiếp theo hắn ngữ điệu trầm xuống ra lệnh:
- Các ngươi cùng bổ vương cùng trấn thủ chỗ này!! Làm theo bệ hạ ra lệnh không để cho Đại Dận tướng sĩ rời đi nơi này!!
- Vâng!! Chủ nhân!!
Nghe thấy ngữ điệu của hắn quái vật đại quân hét lớn một tiếng. Có bọn họ đóng giữ ở đây thì Đại Dận đừng mơ tưởng tới chuyện có thể xuất binh giúp đỡ mười lăm nước kháng cự Đại Ân.
Đại Dận đế triều xuất sư bất lợi thống soái không dám chậm trễ đem mình lãnh binh trên đường đi gặp quái nhân đối phương thủ đoạn tà ác đem bên mình hơn mười vạn binh sĩ biến thành quái vật lập tức bẩm báo cho Đại Dận Đại Đế!! Bản thân hắn thì mang binh trú đóng ở Dực Thành!! Hắn đang đợi đế triều phái ra cao thủ chém chết Vưu Hồn. Nếu không chỉ bằng chính hắn cùng với dưới trướng mấy chục vạn đại quân lại không có dũng khí lần nữa xông ra khỏi thành!!
Cùng lúc đó trong mấy ngày các thực lực cường đại hoàng triều đều đã xuất binh công kích Đại Ân, đúng lúc này thì có Tống Vạn Lý mang theo một tốp cao thủ xông vào hoàng đô quấy phá, sau mấy lần đại chiến hoàng thành trong các cao thủ cũng không làm gì được Tống Vạn Lý lập tức sinh ra kiếng kỵ phái binh tăng viện chuyện cũng trì hoãn xuống.
- Lần này biên cảnh đóng binh, chính là ta Đại Ân vương triều, cùng lân bang mười lăm quốc chuyện, ngày đó lập quốc, cái này lân bang mười lăm nước đem binh phạm cảnh, thù này đáng hận! Ta Đại Ân vương triều bệ hạ văn thành võ đức, cái thế anh kiệt. Dưới sự dẫn dắt của bệ hạ, nay ta Đại Ân phát triển cường đại, huy binh bắc thượng, báo thù rửa nhục. Đây cũng là thiên lý, bọn ngươi không nên xen vào việc của người khác!
Tống Vạn Lý lạnh lúng nói.
- Ghê tởm!! Theo cách nói của hắn thì lần này Đại Ân xuất sư là danh chính ngôn thuận báo thù!! Hỗn trướng đây rõ ràng là lấy cớ khai cương thác đất chuẩn bị tấn thăng hoàng triều!!
Các nước quân thần trong lòng đại hận như là muốn giết Tống Vạn Lý vậy. Đáng tiếc qua trăm năm tịnh tu thực lực của Tống Vạn Lý đã vượt qua ngày xưa quá nhiều, bình thường Thiên Cực Cảnh hậu kỳ cũng không thể diệt hắn. Trừ khi liều mạng xừ xuất tất cả để uẩn và thực lực mấy đại hoàng triều đúng là giết không chết hắn!! Nhưng ai sẽ chịu đem vô số năm tích lũy để uẩn đi liều đây?
Vì vậy hai cánh quân cứu viện của mười lăm nước đã bị Đại Ân chăn lại. Hiện tại mười lăm nước phải đơn độc chống lại thiết kỵ Đại Ân e rằng ngày diệt quốc của chúng đã không xa!! Mà bọn chúng vừa vẫn diệt thì bắc bộ sẽ nghênh đón một đại hoàng triều đản sinh Đại Ân hoàng triều!!
PS: Hôm nay nhà mình sáng thì có khách tới chơi tối thì mất mạng cho nên tới giờ này mới đăng chương được. Mong các bạn thông cảm và tiếp tục ủng hộ cho mình!!
Sau khi xem xong nếu thấy được xin hãy like hoặc bỏ phiếu cho mình để mình có thêm động lực viết càng nhiều chương hơn!!! Cảm ơn trước nha!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.