Trường Sinh Bất Tử

Chương 97: Đại tranh quân tiên phong




- Không có khả năng!
Tam thái tử cả giận nói.
- Điện hạ, là thật, tứ thành bốn Thành chủ Bắc Cương, gần như đồng thời đầu hàng, không có dấu hiệu nào lập tức đầu hàng, dường như ước hẹn với nhau vậy, giống như bị Đại Tranh Thánh đình thu mua. 4 thành biên phòng, trong giây lát mất đi, quân đội Đại Tranh đang tiếp tục xuôi nam!
Tên quan viên kia vẻ mặt đầy lo lắng.
- Không thể nào, tứ thành tứ Thành chủ Bắc Cương, đều là do chính tay ta tự chọn lựa, đối với ta tuyệt đối hết lòng hết dạ trung thành, bọn họ không có khả năng phản bội Vô Tướng Thánh đình!
Tam thái tử không tin nói.
- Đây là chiến báo ở tiền tuyến, Tam thái tử ngài tự xem đi!
Gã quan viên kia đưa ra một khối ngọc giản.
Thần thức đảo qua, Tam thái tử sắc mặt xanh mét.
- Bụp.
Tam thái tử giận hận đánh rơi ngọc giản.
- Bốn người bọn họ bây giờ vẫn còn là Thành chủ, thì ra là gian tế Đại Tranh phái tới, thì ra là Chung Sơn, khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!
Tam thái tử cả giận nói.
- Tam thái tử, Đại Tranh Thánh đình rõ ràng đã sớm có dự mưu!
Một gã quan viên lo lắng nói.
- Phương nam Chuyển Luân Cương Vực bây giờ ngưng chiến, tập trung binh lực cho ta, ngăn cản đại quân Đại Tranh xuôi nam, đồng thời gởi thư tín tất cả Thiên triều chung quanh Đại Tranh, cùng nhau vây công Đại Tranh.
Tam thái tử giọng căm hận nói.
- Vâng!
- Chung Sơn, ta đã nói rồi, ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn, không thể tưởng được lại sớm như vậy!
Tam thái tử lạnh giọng nói.
- - -
Xương Kinh, Bất Tử Điện, trong triều đình.
Chung Sơn ngồi trên long ỷ, nghe quần thần báo cáo, đầu ngón tay gõ nhẹ trên long ỷ.
- Thánh Vương, quân ta xuôi nam đã đánh hạ 32 tòa thành trì, trong đó Thành chủ 28 tòa thành trì, đều là người Đại Tranh ta, chỉ có xuất lực 4 thành trì mà thôi, 28 tòa thành trì quy về Đại Tranh, 4 tòa thành trì kia trong thời gian ngắn cũng đầu hàng!
Tiêu Vong hơi hơi kích động nói.
Công thành bạt trại, chưa từng có lần nào trôi chảy như vậy, ở chỗ này công thành, thực ra chỉ là thị sát mà thôi.
Giờ khắc này, Tiêu Vong lại lần nữa cảm thán Thánh Vương anh minh, Vương Tĩnh Văn, tên địch nhân thì ra là người mình, đối với Đại Tranh, thật sự là khéo! Vương Tĩnh Văn mấy năm nay không phải vì Vô Tướng Thánh đình đánh hạ lãnh thổ phương nam, rõ ràng là vì Đại Tranh đánh hạ lãnh thổ phương nam.
Lần này thống nhất Chuyển Luân Cương Vực, Vương Tĩnh Văn tuyệt đối là công đầu.
- Ừ, danh sách cũng đều biết được, phương nam Chuyển Luân Cương Vực do Tiêu Vong ngươi, toàn quyền phụ trách!
Chung Sơn gật gật đầu nói.
- Thần lĩnh chỉ!
- Thánh Vương, thư của Niệm Bôn, giờ phút này chắc là đã đưa đến trong tay người chủ xung quanh triều ta rồi!
Dịch Diễn tiến lên phía trước nói.
- Bọn họ không dám ra binh, bọn họ đang đợi triều ta và Niệm Bôn đồng quy vu tận? Đã như thế, vậy đẩy nhanh tiến độ hơn, phương bắc còn lại 24 Thiên triều, 18 Thánh địa, phải một lần toàn bộ đánh hạ.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Ở tiểu thế giới, Đại Tranh ta dùng thực lực Đế triều thu 24 Đế triều, dùng thực lực Đế triều đánh bại Thiên triều, đều là lấy yếu thắng mạnh, giờ phút này, dùng thực lực Thánh đình thu Thiên triều, lấy mạnh thắng yếu, tự nhiên sẽ dễ dàng hơn, Thánh Vương yên tâm!
Dịch Diễn cung kính nói.
- Ừ! Chuyển Luân Cương Vực, Lang tộc đã thống nhất, làm việc cũng thuận lợi hơn.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Vâng!
- -
Thiên Tứ Phủ.
- Thình thịch.................!
Tam thái tử tức giận lật ngược soái án trước mặt.
- Tam thái tử, đã năm mươi bốn thành trì, toàn bộ năm mươi bốn thành trì này bị Đại Tranh thu, toàn bộ đầu hàng, những người này? Không phải đều là...?
Một gã quan viên vô cùng khủng hoảng nói.
Hít một hơi thật sâu, Tam thái tử nhắm mắt ép buộc mình bình tĩnh. Bỗng nhiên, những lời đối thoại ngày trước với Vương Tĩnh Văn i lại lần hiện lên.
- - - - -
- Ta sẽ để những người này làm Thành chủ!
Tam thái tử trầm giọng nói.
- Tam thái tử, những người này không rõ lai lịch, thần không tán thành bọn họ làm Thành chủ, cũng không có tư cách làm!
Vương Tĩnh Văn nói.
- Không có tư cách? Ngươi chọn những người này thì có tư cách sao? Bọn họ lai lịch rõ ràng?
Tam thái tử khinh thường nói.
- Những người ta chọn, ta đều tự mình khảo sát qua, mặc dù không rõ lai lịch, nhưng tuyệt đối trung tâm với Thiên Tứ Phủ!
Vương Tĩnh Văn trầm giọng nói.
- Ta chọn những người này, cũng tuyệt đối trung tâm với Thiên Tứ Phủ, ngươi không nên nói nữa, việc này, ta đã quyết định rồi!
Tam thái tử trầm giọng nói.
Khe khẽ thở dài, Vương Tĩnh Văn gật gật đầu nói:
- Hy vọng Tam thái tử đúng, tại hạ cáo từ!
- - -
Nghĩ đến ngày trước Vương Tĩnh Văn nhắc lại, Tam thái tử hận không thể cho mình một bạt tai.
- Tam thái tử, Đại Tranh nện bước quá nhanh, mà quan viên triều ta, rất nhiều là gian tế của Đại Tranh, thành trì còn dư lại khẳng định còn có rất nhiều, chúng ta kế tiếp làm sao bây giờ?
Một quan viên nói.
Lắc đầu, Tam thái tử vẻ mặt đầy uể oải nói:
- Thành chủ tất cả thành trì còn lại đều là ta chọn, hiện tại khẳng định triệt không được. Cũng không biết triệt ai, nếu cùng triệt một loạt, nhất định sẽ dẫn động khắp nơi! Chung Sơn? Tâm thật độc!
Lúc này, lại một quan viên vọt vào.
- Tam thái tử không xong, bốn đại Thiên triều còn dư lại phương nam Chuyển Luân Cương Vực, giờ phút này cũng nhân lúc cháy nhà hôi của, bây giờ chúng ta hai mặt thụ địch.
Tên quan viên kia lo lắng nói.
Ba Tam thái tử nhìn xuống dưới một tòa thành.
- Bại báo mỗi ngày đều truyền đến, hiện tại ta cũng không biết thành trì nào mới chính thức là của ta.
Tam thái tử vẻ mặt đầy uể oải nói.
- Tam thái tử, hay là kêu Vương Tĩnh Văn trở về đi!
Một tên quan viên nói.
- Đúng vậy, Tam thái tử, lúc này mới một năm, Vương Tĩnh Văn còn chưa trở lại lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, Tam thái tử chỉ cần dùng tử lệnh của Thánh Vương, hắn khẳng định sẽ trở lại.
- Dù gì triều ta vẫn nắm trong tay phương nam lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cho dù không thất bại không ngừng, không mất mười năm, Đại Tranh quân cũng không có khả năng đánh tới đây, chỉ cần Vương Tĩnh Văn trở về, chúng ta sẽ được cứu rồi!
Lúc này, chúng quan viên rốt cục nghĩ có Vương Tĩnh Văn thật là tốt.
- Ừ, chỉ có thể làm như vậy.
Tam thái tử sắc mặt khó coi, nhưng cũng chỉ có thể như thế.
Một năm sau.
Trong Thiên Tứ Phủ.
Tam thái tử xem ca múa trong đại điện, lúc này một quan viên vọt vào.
- Bại báo cũng không cần nói, ta nghe đã chán rồi!
Tam thái tử lắc đầu.
Một năm này, mỗi ngày đều có bại báo, lỗ tai Tam thái tử nghe đã chai rồi, một năm này, Tam thái tử bị đả kích chưa từng có. Các Thống soái ngày trước, vì sao ở trong tay Vương Tĩnh Văn lại như thiên uy tương trợ, vì sao ở trong tay mình lại liên tiếp thất bại? Vì cái gì?
Vì cái gì? Thiên tài cầm binh chân chính đã bị Vương Tĩnh Văn giáng chức, không biết giấu ở nơi nào, những Thống soái này, chỉ là phục tòng mệnh lệnh tướng lãnh mà thôi, phục tòng mệnh lệnh nhất lưu, nhưng cầm binh chân chính không phải những người kia.
Liên tục bị đánh bại, hiện tại trong lòng Tam thái tử đã rơi xuống đáy cốc, chỉ có ngày ngày xem ca múa là khiến hắn dễ chịu hơn một chút.
- Không, không phải, Tam thái tử, người của chúng ta đã trở lại, Vương Tĩnh Văn, Vương Tĩnh Văn hắn...!
- Vương Tĩnh Văn đã trở lại?
Tam thái tử lập tức tỉnh táo tinh thần.
- Không phải, đám người Vương Tĩnh Văn chẳng biết lúc nào cải biến lộ tuyến, không biết tung tích!
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.