Trường Sinh Bất Tử

Chương 77: Vương tĩnh văn




Phương nam Chuyển Luân Cương Vực, Vô Tướng Thánh đình, Thiên Tứ Phủ!
Tam thái tử mang theo các thuộc hạ mệt mỏi phong trần từ Chuyển Luân Điện gấp rút trở về, vừa tới ngoài phủ, một gã hạ nhân liền xông tới.
- Tam thái tử điện hạ!
Tên hạ nhân kia cung kính nói.
- Chuyện gì vậy?
Tam thái tử nghi ngờ hỏi.
- Mười ngày trước, Thánh Vương phái sứ giả tới, giờ phút này đang ở trong đại viện Thiên Tứ Phủ!
Hạ nhân nói.
- Sứ giả?
Tam thái tử hơi hơi kinh ngạc, tiếp đó phất tay một cái cho tên hạ nhân lui.
Rất nhanh, Tam thái tử mang theo mấy tên thuộc hạ đi vào trong Thiên Tứ Phủ.
Giờ phút này, ở đại viện Thiên Tứ Phủ, tại một cái lương đình, phía trước lương đình là một cái ao, trong ao có cá cảnh tung tăng.
Trong lương đình, giờ phút này đang ngồi một gã nam nhân áo bào trắng nho nhã, trước mặt bày một bộ cổ cầm.
Một bên có hai hạ nhân đứng hầu hạ, đốt lư hương, nam nhân nhẹ nhàng gảy cổ cầm, tiếng đàn vô cung điềm tĩnh, cá trong áo giống như quên bơi lội vậy, bơi chung đến gần thì không nhúc nhích nữa.
Tam thái tử và các quan viên quay sang nhìn nhau. Tam thái tử cau mày nhìn, nhưng mà vẫn không quấy rầy.
Mà nam nhân áo bào trắng đánh đàn kia cũng tự gảy đàn.
Trên mặt hồ bay hơi nước sương trắng nhàn nhạt, sương trắng theo tiếng đàn lúc tụ lúc tán, vô cùng thần diệu. Thậm chí ngưng tụ ra từng hình ảnh giang sơn.
Một nén nhang sau.
- Choang!
Đợi một tiếng cuối cùng phát ra, sương trắng trên mặt hồ lập tức tán sạch, trong nháy mắt cá trong hồ cũng sinh động hơn, rất nhanh bơi đi.
Nam nhân áo bào trắng thở phào một hơi, nhẹ nhàng đứng dậy, một bên hạ nhân lập tức đưa khăn lông trắng cho hắn, nam nhân áo bào trắng nhẹ nhàng lau lau tay, sau lại đưa khăn lông trắng trả lại cho hạ nhân.
Tiếp đó, nam nhân áo bào trắng vừa quay đầu lại, nhìn về phía đám người Tam thái tử.
- Tại hạ Vương Tĩnh Văn, bái kiến Tam thái tử điện hạ!
Nam nhân hơi hơi cung kính nói.
Tuy rằng cung bái Tam thái tử, nhưng cỗ khí chất trí giả kia lại khó che giấu. Ngạo khí lăng nhiên, không nhiễm phàm trần!
- Vương Tĩnh Văn? Vô Tướng Thánh đình tân khoa Văn trạng nguyên?
Tam thái tử khẽ nhíu mày hỏi.
Đối với chuyện Vương Tĩnh Văn mới vừa khoe mẽ, trong lòng Tam thái tử tự nhiên không rất thoải mái, nhưng mà Tam thái tử cũng không phải hạng người lỗ mãng, mặc dù không tu Đế Vương chi đạo, nhưng quyền mưu chi đạo lại nắm giữ cực kỳ đúng chỗ, có vài người xử lý như thế nào, trong thâm tâm đã sớm thầm nhuần.
- Chính là tại hạ!
Vương Tĩnh Văn ung dung nói.
- Ngươi tới đây làm gì?
Tam thái tử hỏi.
- Mấy năm trước, tin tức Tam thái tử truyền tới lãnh thổ quốc gia Vô Tướng, Thánh Vương kỳ cực kỳ coi trọng, phương bắc Chuyển Luân Cương Vực, chiến dịch giữa Thời Không Đạo tràng và Đại Tranh Thánh đình, theo tại hạ đoán, chắc là Đại Tranh Thánh Vương Chung Sơn thắng rồi!
Vương Tĩnh Văn cười nhạt nói.
Chắc là Đại Tranh Thánh Vương Chung Sơn thắng rồi!
Nghe vậy, Tam thái tử đồng tử co rụt lại, sau lưng vài tên quan viên cũng lộ ra vẻ kinh hãi, hắn làm sao biết? Nên biết rằng, mọi người ngay lúc đại chiến Chuyển Luân Điện chấm dứt liền cực nhanh chạy về! Tin tức này có thể nói ở phương nam Chuyển Luân Cương Vực, người nhận được tin tức sớm nhất chính là mình à!
Nhưng Vương Tĩnh Văn trước mắt làm sao biết?
Vương Tĩnh Văn thực lực không tốt, thậm chí đến bây giờ còn là người phàm, người như vậy ở Vô Tướng Thánh đình cũng từng dẫn tới một đoạn giai thoại, với một thân học thức phàm nhân đỗ đạt Vô Tướng Thánh đình tân khoa Văn trạng nguyên, đây chính là đại tin tức.
Tốc độ của người phàm, không có khả năng nhanh hơn đám người mình!
Nhưng mà hắn đã biết? Kết quả đó không thể nào là bị hắn đoán được?
- Không sai, đúng là Chung Sơn thắng! Ngươi làm sao đoán được?
Tam thái tử trầm giọng nói.
- Đoán? Đây không cần đoán, mấy ngày nay ta xem qua tư liệu Đại Tranh Thánh đình, còn có bố cục mấy năm nay Đại Tranh Thánh đình thì biết.
Vương Tĩnh Văn lắc lắc đầu nói.
Các quan viên không khỏi á khẩu, chuyện này không cần đoán? Xem tư liệu là biết?
- Thánh Vương phái ngươi tới có dặn dò gì?
Tam thái tử hít sâu một cái nói.
- Chuyển Luân Cương Vực xuất hiện Đại Tranh Thánh đình, Thánh Vương từ đủ loại dấu hiệu nhìn ra Đại Tranh Thánh đình bất phàm, thậm chí có thể sẽ tạo thành uy hiếp đối với Thiên Tứ Phủ, đặc phái tại hạ tiến đến trợ giúp Tam thái tử. Đây là thủ dụ của Thánh Vương, xin Tam thái tử hãy xem qua!
Vương Tĩnh Văn trịnh trọng nói.
Lật tay một cái, Vương Tĩnh Văn đưa ra một quyển thánh chỉ!
Tam thái tử lập tức tiếp nhận, đồng thời tinh tế nhìn. Nhìn cuộn thánh chỉ này, Tam thái tử mày nhăn tít lại, tiếp đó nhìn thoáng qua Vương Tĩnh Văn.
- Thánh Vương phái ngươi tới phụ trợ cho ta?
Tam thái tử nghi ngờ nói.
- Vâng, tại hạ sẽ toàn lực hiệp trợ Tam thái tử, củng cố thế lực của Vô Tướng Thánh đình ở Chuyển Luân Cương Vực!
Vương Tĩnh Văn hơi hơi thi lễ.
Kinh nghi bất định nhìn Vương Tĩnh Văn, một lát sau, Tam thái tử sắc mặt hòa hoãn lại, cười to nói:
- Tốt, có tiên sinh tương trợ, địa vị của Thiên Tứ Phủ ở Chuyển Luân Cương Vực nhất định sẽ vững bền.
- Tại hạ sẽ dốc toàn lực!
Vương Tĩnh Văn gật gật đầu nói.
- Tiên sinh đại tài, từ khoa thi trăm năm trước đã có thể thấy được rõ ràng, không biết thế cục trước mắt phải xử lý như thế nào?
Tam thái tử hỏi.
- Những ngày này, tại hạ cũng cẩn thận nghiên cứu địa lý, thế lực phân bố của Chuyển Luân Cương Vực một lần, phương bắc Đại Tranh Thánh đình cường thế mở rộng là không thể tránh khỏi, với Thiên Tứ Phủ chiến một trận, chỉ là chuyện sớm muộn!
Vương Tĩnh Văn thần sắc ngưng lại nói.
- Không sai!
- Tuy nhiên, Thánh đình từ tiểu thế giới đi ra, bất kể như thế nào, nội tình khẳng định không bằng chúng ta!
Vương Tĩnh Văn nói.
- Tiên sinh chuyện này nói sai rồi, nội tình? Đại Tranh Thánh đình nội tình thật sự yếu sao?
Một tên quan viên không phục nói.
Vương Tĩnh Văn nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Nội tình, không chỉ là thực lực, còn có rất nhiều, văn hóa, trình độ nhận thức, mạng lưới giao thiệp, dân tâm, rất nhiều, vân vân, vẻn vẹn chỉ có thực lực thì không gọi là nội tình, Đại Tranh vừa mới khai thiên lập địa, nội tình tự nhiên không đủ, nếu như muốn phát triển, nhất định phải hấp thu nhân tài không phải từ Đại Tranh Thánh đình, cũng chính là hấp thu đại lượng nhân tài từ Chuyển Luân Cương Vực bổ sung Đại Tranh, đây không phải là vì gia tăng thực lực, mà là để tăng cường nội tình, để Đại Tranh càng thêm dung nhập Chuyển Luân Cương Vực, để thiên hạ dân tâm càng hướng Đại Tranh. Cấp tốc tăng cường nội tình Đại Tranh!
Vương Tĩnh Văn vừa nói, mọi người không khỏi giật mình. Đồng thời có mấy quan viên nhìn về phía Vương Tĩnh Văn không khỏi thêm cung kính.
- Tiên sinh nói không sai, sau khi đả bại Lạc Tinh Trần, Chung Sơn liền chiếu cáo thiên hạ, lập tức khoa cử, nhân tài của Chuyển Luân Cương Vực có thể tham gia!
Tam thái tử trong lòng cả kinh nói.
Đại Tranh Thánh Vương? Thì ra khoa cử không chỉ là mời chào nhân tài, đây còn có hàm nghĩa càng sâu hơn. Chung Sơn, đúng là nhân vật lợi hại!
Vương Tĩnh Văn gật gật đầu nói:
- Ta mấy ngày này cũng nghiên cứu qua Chung Sơn, Chung Sơn có thể đả bại Lạc Tinh Trần, sau đó dừng khoảnh khắc cuối cùng chiếu cáo thiên hạ, có thể thấy được tài năng của Chung Sơn. Vì đây là thời cơ tốt nhất! Đại Tranh bay lên là không thể tránh khỏi.
- Vậy tiên sinh, chúng ta nên làm như thế nào?
Tam thái tử hỏi.
- Đại Tranh dựa thế phát triển, tuy nhiên Tam thái tử yên tâm, chúng ta có ưu thế của chúng ta, nội tình của chúng ta, không phải Đại Tranh có thể so sánh. Bước đầu tiên, chúng ta phải thu thập bốn đại Thiên triều chung quanh!
Vương Tĩnh Văn nói.
- Bốn đại Thiên triều này vẫn là đại họa của Thiên Tứ Phủ, đã bao nhiêu năm không ngừng quấy nhiễu chúng ta. Thu thập? Nói dễ hơn làm!
Tam thái tử cau mày nói.
- Ta nói là sẽ làm được, Tam thái tử nếu như giao binh tướng cho ta điều động, trong vòng năm năm, ta có thể hoàn toàn bình định bốn đại Thiên triều!
Vương Tĩnh Văn trầm giọng nói.
- Năm năm? Làm sao có thể?
Lại một quan viên không tin nói.
Nhìn lại tên quan viên kia, Vương Tĩnh Văn lắc lắc đầu nói:
- Tam thái tử quyết định đi!
- Năm năm? Đúng là khó tin, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần?
Tam thái tử cau mày nói.
- Vô Tướng Thánh đình ta có được điều kiện có sẵn tốt như vậy, năm năm đánh hạ bốn đại Thiên triều thì có khó khăn gì? Mười phần!
Vương Tĩnh Văn tự tin nói.
Tam thái tử mí mắt giựt một cái. Cái quan viên khác cũng vô cùng cổ quái.
- Sau đó thì sao?
Tam thái tử không trả lời, mà là tiếp tục hỏi.
- Sau đó? Tự nhiên là thống nhất phương nam Chuyển Luân Cương Vực, ta nghĩ, đến lúc đó, Đại Tranh Thánh đình cũng gần như thống nhất phương bắc Chuyển Luân Cương Vực rồi! Nam bắc giằng co, lại toàn lực đối chiến Đại Tranh Thánh đình!
Vương Tĩnh Văn vô cùng khẳng định nói.
Thống nhất phương nam Chuyển Luân Cương Vực? Có dễ thống nhất như vậy sao?
Mọi người nhìn Vương Tĩnh Văn tràn ngập cổ quái, mà Tam thái tử cũng rất không tin, nhìn Vương Tĩnh Văn, trầm giọng nói:
- Ngươi lấy gì cam đoan?
Vương Tĩnh Văn nhìn lại Tam thái tử, khẽ mỉm cười nói:
- Cam đoan? Vô Tướng Thánh đình chính là cam đoan tốt nhất, triều ta ở trong này có nội tình mạnh nhất, đến lúc đó đại chiến với nhau, nhân tài tụ tập không nhanh được sao? Dùng Thánh đình đối phó Thiên triều, còn cần cam đoan sao?
Vương Tĩnh Văn nói những lời này khiến cho các quan viên không khỏi xấu hổ vô cùng. Chính mình tân tân khổ khổ giữa được cái khu vực này, hiện tại ở trong mắt Vương Tĩnh Văn là cỡ nào buồn cười.
Nhìn Vương Tĩnh Văn thật sâu, Tam thái tử chợt cười to nói:
- Ha ha ha ha, được! Ta tin ngươi, bắt đầu từ hôm nay, binh lực thành trì bốn phía Thiên Tứ Phủ giao cho ngươi điều phối, tuy nhiên, trước khi điều phối, nhất định phải cho ta xem kế hoạch của ngươi!
- Vâng, tại hạ nhất định kiệt lực phụ tá Tam thái tử!
Vương Tĩnh Văn gật gật đầu nói.
- - - -
Đại Tranh Thánh đình, Xương Kinh!
Xương Kinh là một đảo nổi không lớn giống như Lăng Tiêu Thiên Đình, mà vị trí khoa cử, lại tổ chức ở phía dưới Xương Kinh.
Trong Bất Tử Điện:
- Thánh Vương, tám đại Thiên triều sau khi bị áp chế ở nhiều mặt, hiện tại đã rơi vào tình thế nguy ngập, chỉ cần tiếp tục thừa thắng xông lên là bình định được tám đại Thiên triều!
Dịch Diễn trịnh trọng nói.
- Ừ!
Chung Sơn ngồi ở trên ghế gật gật đầu.
- Nhưng thần đột nhiên có một ý tưởng, giờ phút này, sao lúc này chúng ta không ngừng binh phạt chứ? Tiến vào thời kì nuôi quân hưu chiến? Dịch Diễn hỏi.
- Ồ?
Trong đại điện quần thần cũng ngoài ý muốn, thời điểm này không nên thừa thắng xông lên, một lần hành động bình định tám đại Thiên triều sao?
- Tám đại Thiên triều tuy rằng đã binh bại như núi đổ, nhưng mà, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, chúng ta một mặt cường công, nhất định sẽ khiến cho bọn họ sắp chết phản công, mất nhiều hơn được, hơn nữa diệt tám đại Thiên triều, chúng ta còn gặp phải những Thiên triều khác, chúng ta thế quá mạnh, ngược lại sẽ khiến cho bọn họ tụ lại với nhau, gây bất lợi cho chúng ta.
Dịch Diễn nói.
- Không sai!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Thần muốn tạm thời hưu chiến, tám đại Thiên triều suy nhược lâu ngày, nhất định sẽ khiến cho vận triều xung quanh đỏ mắt, không bằng đem nhiệm vụ huỷ diệt tám đại Thiên triều giao cho vận triều tứ phương ánh mắt thiển cận? Đợi sau khi bọn họ lưỡng bại câu thương, triều ta nuôi binh lực mập, ngồi ngư ông đăc lợi!
Dịch Diễn nói.
- Thần tán thành!
Tiêu Vong lập tức mở miệng nói.
- Thần tán thành!
Triệu Sở Hướng cũng lập tức đề nghị.
- Bọn thần tán thành!
Đại lượng đại thần nhao nhao tán thành.
- Chuẩn tấu!
Chung Sơn đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.