Trường Sinh Bất Tử

Chương 77: Bạo loạn




- Hay có thể nói, bị Đế Huyền Sát bức thành tiên, bị Đế Huyền Sát bức rời khỏi thế giới này, không bao giờ có khả năng bảo hộ long tộc nữa. Khiến cho Long tộc trong một khoảng thời gian xuất hiện gián đoạn lớn. Nếu không phải Đế Huyền Sát không thừa thắng xông lên, nói không chừng long tộc đã bị diệt tộc.
Nghe Huyền Nguyên kể rõ lịch sử của Đế Huyền Sát, Chung Sơn vô cùng ngạc nhiên.
- Đế Huyền Sát thực sự mạnh như vậy?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
- Cụ thể mạnh cỡ nào, chờ tu vi của ngươi đủ, tự mình đi hỏi hắn. Dù sao, lấy tu vi của Vũ Cửu Thiên sắp nghênh kháng thiên uy, cũng không nguyện trêu chọc hắn, thì có thể thấy được một chút.
Huyền Nguyên nói.
- Vũ Cửu Thiên sắp nghênh kháng thiên uy?
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Nghênh kháng thiên uy, điều đó có ý tứ gì? Chính là phải đối mặt thiên địa kiếp nạn, đã chuẩn bị độ kiếp thành tiên!
- Không đến ba mươi năm.
Huyền Nguyên ngẫm nghĩ một chút nói.
- Khó trách! Khó trách không muốn thi triển Phượng Ngâm cửu thiên, tổn thương nguyên khí, độ kiếp sẽ khó khăn.
Chung Sơn gật gật đầu nói.
- Ta cũng mới biết không lâu, chỉ có điều không biết tại sao nàng lại vội như vậy. Theo lý mà nói, qua hai ngàn năm nữa độ kiếp cũng không muộn, mà Vũ Cửu Thiên giống như phi thường vội vàng.
Huyền Nguyên nói.
Vì sao? Trong lòng Chung Sơn chợt hiểu ra.
Vì sao, chính là vì Chu Tước, chỉ cần nàng độ kiếp thành công, thành tựu tiên mệnh, liền có thể đi vào nơi gọi là Tiên Giới kia, không phải có thể mang Chu Tước đi cùng sao?
- Đa tạ Huyền Nguyên đạo hữu chỉ điểm!
Chung Sơn nói.
Nhìn n, Chung Sơn ngẫm nghĩ một chút nói:
- Lại nói, Chung Sơn có một chuyện muốn xin Huyền Nguyên đạo hữu hỗ trợ!
- Hả?
Huyền Nguyên có chút bất ngờ nhìn về phía Chung Sơn.
- Ta muốn xin Huyền Nguyên đạo hữu bảo vệ an toàn sinh mạng của ta và mấy vị bằng hữu trong thời gian nửa năm!
Chung Sơn nói.
- Ồ?
Huyền Nguyên có chút kinh ngạc nhìn Chung Sơn.
Bảo vệ?
- Đạo hữu hỗ trợ ta đột phá, khiến lộ trình của ta đâu chỉ ít hơn nửa năm? Hơn nữa cũng giải tỏa phiền não trong lòng ta, bảo vệ ngươi nửa năm tự nhiên không thành vấn đề. Chỉ có điều, rốt cuộc khi nào, không ngờ có lo lắng về sinh mạng?
Huyền Nguyên hỏi.
- Ta muốn trêu chọc hai cường giả Thiên Cực cảnh!
Chung Sơn nói.
Chung Sơn nói xong, Huyền Nguyên há mồm kinh ngạc, hai ngươi? Trêu chọc hai người Thiên Cực cảnh? Khẳng định không phải là mình, đó là hai người Thiên Cực cảnh khác? Chung Sơn này cũng quá đi gây chuyện đi?
Trong lúc Chung Sơn và Huyền Nguyên nói chuyện với nhau, ở Ly Hỏa thánh đô lại phát sinh ra việc lớn!
Việc thứ nhất, Nam Minh cống điện bỗng nhiên đóng cửa.
Đình chỉ mở cửa quan bảo các! Đền ngày này, không mở ra với bên ngoài nữa! Thưởng thức lập tức bỏ dỡ.
Tin tức vừa ra, hàng người dài như trường long kia lập tức trở nên ầm ĩ! Bên ngoài Nam Minh cống điện lập tức chật người nêm cối. Ly Hỏa thánh đô mấy tháng nay vẫn duy trì trật tự của việc xếp hành này, đột nhiên đình chỉ, ai thích ứng được?
- Các ngươi có ý tứ gì? Làm sao không mở cửa?
- Lão tử vừa đến Ly Hỏa thánh đô, còn chưa nhìn thấy Trường sinh bất tử dược!
- Mở cửa! Mở cửa!
- Mở cửa, chúng ta còn muốn xem.
- Ta muốn Trường sinh bất tử dược!
Trong lúc nhất thời, dường như người của toàn bộ Ly Hỏa thánh đô đều hướng về nơi này. Cả đám đều tràn đầy tức giận và sốt ruột. Lúc trước mặt dù không chiếm được, còn có thể nhìn thấy, xếp hàng gian nan sỉ nhục, nhưng cuối cùng có thể nhìn thấy một lần, ngửi một hơi.
Nhưng hiện tại, làm soa nói dừng là dừng?
Đặc biệt người đến gần Nam Minh cống điện, ta dễ dàng sao? Ta! Sắp xếp đội ngũ này có thể nói là trải qua ngàn khó vạn hiểm, thời gian hơn một tháng, ngay cả nhà vệ sinh cũng không thể đi! Thật vất va sắp xếp đến trước cửa Nam Minh cống điện, bỗng nhiên đình chỉ?
Mọi người tràn đầy lửa giận, Nam Minh cống điện, trong nháy mắt đã bị vây trong ba trăm tầng, ngoài ba trăm tầng.
Vậy có bao nhiêu người? Vạn người? Mười vạn người? Trăm vạn người? Nghìn vạn người? Trăm triệu người?
Đây là số lượng khủng bố cỡ nào, đây là phẫn nộ lớn thế nào.
- Chư vị!
Bên ngoài Nam Minh cống điện, Thủy Vô Ngân lớn tiếng nói!
Một tiếng nói lớn của Thủy Vô Ngân, mọi người yên tĩnh, dù sao, Thủy Vô Ngân đại biểu chính là người đứng ra tổ chức xem Trường sinh bất tử dược.
Thủy Vô Ngân đứng ở quảng trường phía trước Nam Minh cống điện, nhìn bóng người đầy trời, trong lòng tràn đầy khẩn trương, nuốt nuốt nước bọt, lá gan lớn lên nói:
- Chư vị, không phải chúng ta không muốn tiếp tục, thật sự không có cách nào!
Tất cả mọi người ngưng trọng nhìn về phía Thủy Vô Ngân.
- Ngay vừa rồi, bỗng nhiên có người động thủ, một gã cường giả Hoàng Cực cảnh tới động thủ, một chưởng đánh nát lồng kim loại lúc trước chư vị nhìn thấy. Nếu không có mấy người chúng ta hy sinh bảo vệ Trường sinh bất tử dược, hiện tại Trường sinh bất tử dược đã sớm bị ai đó ăn rồi.
Thủy Vô Ngân vẻ mặt đau khổ nói.
- Ai? Rốt cuộc là ai?
Mọi người phẫn nộ hỏi.
Con bà nói, lão tử còn không đoạt, ai dám đoạt?
- Ngươi kia ta nhận ra được, là đệ tử của Phiêu Hương bồ tát. Hắn còn nói, không bao lâu nữa, sư tôn hắn sẽ tự thân xuất mã, thề nhất định phải đoạt lấy Trường sinh bất tử dược.
Thủy Vô Ngân nói.
- Phiêu Hương bồ tát?
- Lão tặc ni này!
- Bại hoại này! Đều là do bà ta!
Sau khi chỉ tên nói họ, lửa giận của rất nhiều người đều chỉ về phía thù nhân này của Chung Sơn. Đương nhiên, có phải Phiêu Hương bồ tát hay không cũng không sao, chỉ cần dựa theo yêu của của đại soái đổ chậu *** lên đầu bà ta thì cũng tốt rồi.
- Chư vị muốn nhìn, chúng ta sao không đồng ý chứ? Mỗi người một viên linh thạch, tích tiểu thành đại mà, ai lại ngại linh thạch ít? Nhưng linh thạch nhiều hơn nữa có thể so với an toàn của Trường sinh bất tử dược sao? Vì phòng bị Phiêu Hương bồ tát cướp đi, vậy chỉ có thể xin lỗi chư vị.
Thủy Vô Ngân nói.
- Phiêu Hương bồ tát là Phiêu Hương bồ tát, chúng ta là chúng ta, làm sao có thể ngay cả chúng ta cũng không cho xem chứ?
- Đúng vậy, lão tặc ni phạm sai lầm, làm sao có thể ngay cả chúng ta cũng chịu liên lụy.
Một mảnh ồn ào, chẳng qua nói tóm lại, thủy vô ngân đã mở một lỗ hổng, lỗ hổng để trăm triệu người nơi này phát tiết phẫn nộ.
- Vậy chỉ có thể chờ đại soái trở về quyết định!
Thủy Vô Ngân buông tay, nhưng càng nhiều người lại không tin.
Trường sinh bất tử dược, mình đến Ly Hỏa thánh đô không phải vì cướp lấy Trường sinh bất tử dược sao? Làm sao mới mấy tháng tính chất đều thay đổi? không, không phải mình, là tất cả mọi người tới đây chuẩn bị cướp đoạt Trường sinh bất tử dược phải thay đổi mục đích.
Từ hung thần ác sát chí khí lăng văn ban đầu, biến thành tên ngốc sắp xếp đội ngũ ở nơi này, sao có thể làm chuyện mất mặt như thế?
Ta đến chính là đoạt!
Ầm.
Không biết từ chỗ nào bắt đầu, lập tức vang lên một tiếng nổ lớn, oang kích một chỗ ở trên vòng bảo hộ của Nam Minh cống điện.
Một tiếng nổ lớn này giống như một tín hiệu.
Mấy chục tầng cường giả vây quanh, điên cuống oanh kích lên trận pháp bên ngoài Nam Minh cống điện.
Ầm.
Ầm.
….
Cường thế tuyệt đối, khí phách tuyệt đối, bắn phá hơn trăm triệu cường giả, thật là một cảnh tượng khủng bố cỡ nào.
Thủy Vô Ngân dẫn theo đại quân bỏ chạy ra bên ngoài, những người này, đã sớm bị các cường giả dùng thần thức quét ngang qa không biết bao nhiêu lần, tự nhiên rõ ràng trên người bọn họ không có mang theo Trường sinh bất tử dược.
Ầm.
Một tiếng nổ lớn, toàn bộ Ly Hỏa thánh đô đều lay động một trận.
Mà Nam Minh cống điện vừa vặn tựa vào hoàng cung.
Dưới Ly Hỏa thánh đô, núi lửa cực lớn nổi lên ngàn tầng sóng lớn, tấn cong điên cuồng, mênh mông không ngừng.
Bên trong lâm triều, Ly Hỏa thánh đô, văn võ bá quan hướng Niếp Phàm Trần bẩm báo quốc sự của Đại La thiên triều.
Ầm.
Một tiếng nổ lớn từ bên ngoài đại điện truyền đến.
Ly Hỏa thánh đô, đệ nhất điện của Đại La thiên triều, tự nhiên sẽ không bị chấn động, nhưng dưới chân mọi người, dung nham dưới Ly Hỏa thánh đô, lại cuồn cuộn nổi lên nghìn con sóng.
Ầm.
Thanh âm khủng bố, khiến các triều thần kinh hãi trong lòng, chẳng lẽ cường giả Thiên Cực cảnh nào đó dám tới Ly Hỏa thánh đô? Thanh thế lớn như vậy.
Ầm ầm ầm.
Tiếng nổ lớn khủng bố liên tiếp không ngừng.
Mà lúc này, Niếp Phàm Trần phát lạnh, lập tức biết sao lại thế này rồi.
Ầm ầm ầm.
Bầu trời trên Ly Hỏa thánh đô, lập tức mây đen cuồn cuộn, thiên lôi không ngừng, từng trận tiếng nổ vang, biểu hiện đương kim Thánh Thượng đã nổi giận, hơn nữa phi thường phẫn nộ.
Ầm,
Chỗ Nam Minh cống điện một tiếng nổ lớn, trận pháp bên ngoài ầm ầm chấn vỡ. Vô tận cường giả chen chúc nhau nhảy vào trong Nam Minh cống điện.
Nhưng vào lúc này, trong Nam Minh cống điện, bên ngoài Quan bảo các, một góc âm u. Đột nhiên một đôi mắt bỗng mở ra, trợn trừng nhìn vô số người bên ngoài Nam Minh cống điện đang vọt tới kia.
Người này không phải Thi tiên sinh mà là cường giả của Niếp Phàm Trần phái đến âm thầm ẩn núp nơi này, trông nom Minh Nguyên đan.
Cường giả này không nghĩ đến bên ngoài không ngờ có bạo loạn lớn như vậy, trong mắt giận dữ.
Ngay trong chốc lát cường giả này phân tâm, trong Quan bảo các, khóe miệng Thi tiên sinh bỗng nhiên lộ ra một tia cười quái dị, giống như gian kế được thực hiện.
Sau đó, tính cả Minh Nguyên đan kia, đột nhiên biến mất.
Chờ cường giả kia phục hồi tinh thần, phát hiện Thi tiên sinh và Minh Nguyên đan không ngờ toàn bộ biến mất. Lập tức, trong mắt cường giả kia tràn đầy tức giận vô tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.