Trường Sinh Bất Tử

Chương 76: Vũ cửu thiên




Bát Cực Thiên Vĩ lúc trước đã nuốt qua hai khí vận của kim long khí vận kim long khi đó đã yêu nhược không thể kham nổi, chỉ còn không đến một phần hai mươi phần mười của thời điểm bình thường, mà lần này lại tràn đầy một phần đức.
Chung Sơn chỉ cảm thấy, lượng lớn năng lượng thẳng hướng xung quanh thân thể, không ngừng khổ luyện thân thẻ từ bên trong, càng nhiều năng lượng thẳng hướng chỗ Tử Phủ Nguyên Anh, lớn mạnh Nguyên Anh!
Xung quanh Nguyên Anh, lại lóng lánh lôi điện trằng nõn nhè nhẹ, nhìn qua giống như năng lượng dật tán ra.
Công đức, thiên địa công đức khổng lồ.
Trong nháy mắt, tu vi của Chung Sơn đã đột phá!
Nguyên Anh kỳ! Tầng thứ bảy!
Nguyên Anh kỳ! Tầng thứ tám!
Nguyên Anh kỳ! Tầng thứ chín!
Công đức cuồn cuộn, sau khi bị Bát Cực Thiên Vĩ cắn nuốt, Bát Cực Thiên Vĩ không ngờ đem chuyển hóa thành năng lượng mà Chung Sơn khan hiếm nhất.
Trong lòng Chung Sơn cảm thấy vô cùng may mắn, lúc trước làm Bát Cực Thiên Vĩ thành căn thần thức là quyết định chính xác cỡ nào.
Ầm.
Chung Sơn ngồi xuống một tòa núi lớn, trong tiếng nổ ầm ầm bị lôi điện cuồn cuộn trong cơ thể Chung Sơn oanh kích nổ tung.
Nguyên Anh kỳ! Tầng thứ mười! Nguyên Anh kỳ đại viên mãn!
Hai mắt Chung Sơn mở ra, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và vui mừng. Liên tiếp tăng đến bốn tầng! Liên tiếp tăng bốn lần nha! Chuyện này trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Trong khoảng khắc mở mắt ra, kích động ban đầu, lập tức hóa thành một trận kinh ngạc.
Bởi vì, Chung Sơn mở mắt, lại phát hiện mình đã bị bao vây.
Đại lượng phượng hoàng vũ động ở bốn phương tám hướng già thiên tế nhật (che trời phủ mặt trời). Chích Hỏa hộ vệ bên ngoài, hungđứng ở trên không trung cách đó không xa, đồng thời còn có một đám người quần áo hoa lệ.
Là một người, một nữ tử tuyệt mỹ. Nữ tử đầu đội phượng sí kim quan, khuôn mặt tinh xảo đến cực trí, một đôi mắt phượng tuyệt mỹ hơi chớp chớp, sinh động cả thế giới, chỉ là ở trong mắt có một cỗ lăng lệ, một cỗ uy nghiêm, trên hồng y thêu mấy con phượng hoàng, phía sau đi theo một đám nam nữ, phi thường cung kính đứng phía sau.
Thậm chí Chung Sơn còn phát hiện, vô số phượng hoàng xung quanh, cũng giống như vô cùng cung kính với nữ tử này, chỉ dám bay ở bên sườn, không dám che khuất đỉnh đầu của nàng. Ngay cả Thanh Hồng, cũng đứng ở chỗ khuất nhất trong nhóm người này.
Phượng hoàng chí tôn, Vũ Cửu Thiên!
Chung Sơn kinh ngạc nhìn về phía mọi người. Mọi người làm sao kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.
Lúc trước, Chung Sơn khoanh chân mà ngồi, Vũ Cửu Thiên thanh âm chấn động phượng hoàng đảo.
Trong Phượng hoàng đảo, phàm là phượng hoàng cường thế đều hướng về nơi này mà bay tới.
Thiên Cực cảnh, Thiên Cực cảnh không thể so với Đế Cực cảnh, toàn bộ Thần Châu đại địa cũng chỉ có thể đếm được mấy người! Trên Phượng Hoàng đảo đột nhiên xuất hiện một cường giả Thiên Cực cảnh, chúng phượng hoàng còn không mau tới?
Khi Vũ Cửu Thiên đến, chỉ nhìn Huyền Nguyên một cái đã biết, Huyền Nguyên đã đem phần công đức thiên địa ban tặng kia cho nam tử khoanh chân ngồi trên núi cách đó không xa.
Huyền Nguyên hơi thi lễ với Vũ Cửu Thiên, hai người cùng nhìn về Chung Sơn trên đỉnh núi.
Bởi vì Chung Sơn rất không tầm thường, công đức, công đức cuồn cuộn kia không ngờ bị hăn hấp thu trong chớp mắt? Điều này sao có thể? Cho dù là bản thân Huyền Nguyên, cũng không có khả năng như vậy! Nuốt!
Thần thức đảo qua, lập tức phát hiện căn cốt kia của Chung Sơn quá kém, kém đến mức nghe rợn cả người.
Nhưng cho dù nghe rợn cả người cũng không đến mức kém như vậy. Công đức nhiều như vậy, công đức cuồn cuộn như vậy, căn cốt dù kém hơn nữa, sau khi hấp thụ nhiều công đức như vậy, đạt tới Hoàng Cực cảnh cũng không phải là việc khó nha!
Nhưng tu vi của Chung Sơn, lại chỉ tăng bốn tầng! Nguyên Anh kỳ tầng thứ mười! ngay cả Hợp Thể Kỳ cũng chưa đến.
- Cơ sở của đạo hữu thật vững chắc.
Huyền Nguyên nghẹn họng một hồi, chỉ có thể nói ra một câu như thế.
- Đa tạ tiền bối.
Chung Sơn quay về phía Huyền Nguyên nói.
- Là ta phải đa tạ ngươi! Nếu không ta cũng không thể đạt tới Thiên Cực cảnh!
Huyền Nguyên nói.
- Vũ Cửu Thiên bên cạnh nhìn chằm chằm Chung Sơn một hồi.
- Ngươi là người phương nào?
Vũ Cửu Thiên hỏi.
- Đại Tình vương triều, Chung Sơn ra mắt Phượng hoàng chí tôn!
Chung Sơn bông nhiên chắp tay nói với Vũ Cửu Thiên.
Nhìn thấy động tác của Chung Sơn, gần như tất cả mọi người có chút ngạc nhiên, đối với Huyền Nguyên là lễ hậu bối, đối với Phượng hoàng chí tôn lại là lễ ngang hàng?
- Đại Tình vương triều?
Vũ Cửu Thiên nhíu mày nói.
- Tại hạ may mắn ký kết khế ước với lang tộc! Chung Sơn ra mắt Vũ Cửu Thiên!
Chung Sơn lại lần nữa nói.
Rất rõ ràng hành lễ vãn bối với Huyền Nguyên là xuất phát từ tu vi kém xa Huyền Nguyên, hành lễ ngang hàng với Vũ Cửu Thiên là bởi vì thân phận của Chung Sơn.
- Đế Huyền Sát không ngờ ký ước với ngươi?
Vũ Cửu Thiên nhìn chằm chằm Chung Sơn, trong mắt hiện lên vẻ không tin nổi, càng nhiều lại càng xem thường.
Loại căn cốt này? Đế Huyền Sát không ngờ ký ước với loại người căn cốt này?
- Thiên địa càng khôn, Chích Hỏa lang tướng.
Chung Sơn vung tay lên quát.
Bùm.
Sương khói triệu hoán vừa tan, Chích Hỏa lang tướng đã biến mất từ chỗ cũ, lập tức xuất hiện ở đối diện lòng bàn tay chung sơn.
Mặc dù khoảng cách di động không đến năm thước, nhưng mọi người tại hiện trường đều trừng to mắt. không sai, trong khoảng cách vừa rồi, khoảng cách năm thước cũng không phải Chích Hỏa lang tướng nhanh chóng di động, dù sao Chích Hỏa nhanh hơn cũng không thoát khỏi ánh mắt của những cường giả này, là xuyên qua không gian, triệu hoán!
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Vũ Cửu Thiên nhíu lại,
- Ngươi tới có chuyện gì?
Vũ Cửu Thiên hỏi. Hiển nhiên đã cam chịu địa vị ngang hàng của Chung Sơn với nàng.
- Chung Sơn tới đây, có một chuyện muốn nhờ!
Chung Sơn nói.
- Thê tử bỉ nân, Thiên Linh Nhi, từng bị các hạ phong ấn một đoạn trí nhớ, khẩn cầu trí ôn thi triển Phượng ngâm cửu thiên mở ra phong ấn!
Chung Sơn thành khẩn nói, dù sao cũng đang cầu người.
- Thiên Linh Nhi? Phong ấn? Ha ha, ta vì sao phải giúp ngươi?
Vũ Cửu Thiên thanh âm lạnh lùng nói.
- Ta biết thi triển Phượng ngâm cửu thiên đối với các hạ có điều thương tổn. Trước đay không lâu, ta ngẫu nhiên đạt được một viên linh đan, nguyện lấy linh đan này bồi thường tổn thất của các hạ!
Chung Sơn nói.
- Linh đan?
Trong mắt Vũ Cửu Thiên lộ ra một tia khinh miệt.
- Minh Nguyên đan!
Chung Sơn nói.
- Minh Nguyên đan? Trong khoảng khắc CHUNG SƠN nói ra, đồng tử của Vũ Cửu Thiên và Huyền Nguyên đều co rụt lại, hiển nhiên biết đó là vật gì, mà những phượng hoàng khác hóa thành hình người lại ngỡ ngàng.
Minh Nguyên đan? Làm sao cho tới bây giờ cũng không nghe nói qua?
Trong mắt Vũ Cửu Thiên hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Minh Nguyên đan đang ở Ly Hỏa thánh đô, ta đặt cho nó một cái tên Trường sinh bất tử dược. Nếu các hạ không tin, tự nhiên có thể hỏi Thanh Hồng. Thanh Hồng từng thấy qua Minh Nguyên đan.
Chung Sơn cười nói.
Thanh Hồng cách đó không xa lập tức vung tay lên, dùng pháp thuật ngưng hiện ra bộ dáng của Minh Nguyên đan.
- Chí tôn, ta nhìn thấy chính là cái này, hơn nữa! Niết Phàm Trần cũng nói qua, vật ấy có thể kéo dài ngàn năm thọ nguyên (tuổi thọ)!
Thanh Hồng nói.
Thanh Hồng vừa nói, tất cả phượng hoàng ở đây đều xôn xao, ngàn năm thọ nguyên?
Vũ Cửu Thiên chăm chú nhìn Chung Sơn, hai mắt híp lại, giống như nhìn thấu đáo Chung Sơn.
- Các hạ có lẽ không dùng đến Minh Nguyên đan, Nhưng Ly Hỏa thánh đô, nó thừa nhận không gian nghịch lưu, khẳng định là cần, vẫn xin các hạ cởi bỏ phong ấn của Thiên Linh Nhi. Chung Sơn chắc chắn hai tay dâng Minh Nguyên đan!
Chung Sơn nói
Nghe được lời nói khó hiểu của Chung Sơn, Vũ Cửu Thiên trong mắt lạnh lùng!
- Vẫn xin phượng hoàng chí tôn thành toàn.
Chung Sơn lại lần nữa thành khẩn nói.
- Không cần! về phong ấn của Thiên Linh Nhi. Khi tu vi của nàng đủ, tự nhiên có thể tự mình phá phong ấn.
Vũ Cửu Thiên nói.
Tự mình phá phong ấn? trong mắt Chung Sơn lóe lên vẻ tức giận. Tu vi đủ? Tu vi đủ chính là chờ vượt qua người? Linh Nhi mặc dù có thiên phú đó, nhưng không có thời gian đó.
- Một khi đã như vậy, Chung Sơn cũng không cưỡng cầu nữa.
Chung Sơn vung tay áo lên nói.
Đồng thời ánh mắt của Chung Sơn khi nhìn Phượng hoàng chí tôn cũng không còn lễ phép như vậy nữa. Chung Sơn có chính là thủ đoạn, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Vậy cũng không trách ta được!
Đương nhiên ý tưởng lớn mật như thế, cũng chỉ có Chung Sơn mới dám nghĩ ra. Nếu Vũ Cửu Thiên biết được ý tưởng của Chung Sơn, còn không lập tức bóp chết hắn?
- Huyền Nguyên nếu đã đột phá chường ngại trong lòng, không bằng đi Phượng hoàng cung ta. Cửu Thiên ở đây cũng tận tình đại chủ, vì Huyền Nguyên chúc mừng một phen?
Vũ Cửu Thiên không để ý Chung Sơn nữa, nhìn về phía Huyền Nguyên nói.
Huyền Nguyên hơi thi lễ nói:
- Đa tạ, Huyền Nguyên vừa mới đột phá, còn cần cảm ngộ một phen, ngày sau sẽ tới phượng hoàng cung đặc biệt cảm ơn. Niết hỏa trì này còn thuộc vê trí tonn.
- Ừ!
Vũ Cửu Thiên nhẹ nhàng tiếp nhận.
Sau đó, gật gật đầu với Huyền Nguyên, dưới chân bước một bước biến mất. Từ đầu đến cuối cũng không liếc mắt nhìn Chung Sơn một cái.
Các phượng hoàng khác cũng tự nhiên cũng thi lễ với Huyền Nguyên, rồi nhanh chóng bay đi, chỉ còn lại một mình Thanh Hông.
Trong nháy mắt, phượng hoàng đầy trời đã đi hết.
- Đa tạ Huyền Nguyên tiền bối. Vừa rồi nếu không có Huyền Nguyên tiền bối, Phượng hoàng chí tôn cũng sẽ không nói chuyện với ta bình tĩnh hòa nhã như vậy!
Chung Sơn chân thành nói.
- Hả? Đạo hữu nghĩ bởi vì ta?
Huyền Nguyên cười nói.
- Tự nhiên!
Chung Sơn nói.
- Đạo hữu quá khen! Huyền Nguyên chẳng qua vừa bước vào Thiên Cực cảnh. Vũ Cửu Thiên đã bước vào Thiên Cực cảnh nhiều năm, cho dù nể mặt ta cũng sẽ không quá sâu!
Huyền Nguyên nói.
Sau đó, Huyền Nguyên vung tay lên, mời Chung Sơn vào cốc.
Chung Sơn phất tay với Chích Hỏa và Thanh Hồng, hai người liền thối lui, mà mình lại theo Huyền Nguyên vào cốc.
Bên trong sơn cốc, Huyền Nguyên vừa phất tay áo, bốn phía lập tức biến đổi, tất cả trở nên thanh nhã. Ở bên dòng suối nhỏ bên cạnh cũng xuất hiện bàn ghế đá.
- Mời!
Huyền Nguyên nói.
- Tiền bối mời!
Chung Sơn nói.
- Ngươi nếu đồng bối (cùng thế hệ) với Đế Huyền Sát, vậy không cần gọi ta là tiền bối, gọi ta là Huyền Nguyên là được.
Huyền Nguyên nói.
- Ừ.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Vũ Cửu Thiên là chí tôn vô cùng cao ngạo. Về phần nàng vì sao đối thoại ngang hàng với ngươi, ngươi nghĩ sao?
Huyền Nguyên cười nói.
- Đế Huyền Sát?
Hai mắt Chung Sơn nhíu lại nói.
Đích xác, chính mình địa vị cao tới đâu, nhưng tu vi quá con kiến, Vũ Cửu Thiên có thể bỏ xuống tư thái, vậy khẳng định ở mặt mũi người nào đó, nếu không phải Huyền Nguyên, thì chính là Đế Huyền Sát!
- Không sai. Đúng là Đế Huyền Sát!
Huyền Nguyên nói.
- Hắn có uy thế như vậy?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
Thật sự không nghĩ đến, uy danh của Đế Huyền Sát không ngờ phóng tới Phượng Hoàng đảo biến thái như vậy sao?
- Đệ nhất tộc trong thiên hạ này, ngươi cũng biết?
- Long tộc!
- Long tộc? Hẳn phải là long tộc ngày xưa. Long tộc ngày xưa thanh thế kinh thiên, long tộc chí tôn càng cường thế nghịch thiên. Một người tức giận, có thể diệt một tộc, ở trong các tộc yêu thú, uy thế tuyệt đối đệ nhất. Long tộc cường thế, không biết vì sao nổi lên mâu thuẩn với lang tộc. Ngươi biết kết quả như thế nào?
Huyền Nguyên cười nói.
- Như thế nào?
Chung Sơn nghi hoặc nói.
- Long tộc chí tôn thành tiên!
Huyền Nguyên nói.
- Hả.
- Hay có thể nói, bị Đế Huyền Sát bức thành tiên, bị Đế Huyền Sát bức rời khỏi thế giới này, không bao giờ có khả năng bảo hộ long tộc nữa. Khiến cho long tộc trong một khoảng thời gian xuất hiện gián đoạn lớn. Nếu không phải Đế Huyền Sát thừa thắng xông lên, nói không chừng long tộc đã bị diệt tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.