Trường Sinh Bất Tử

Chương 75: Luân Hồi oai




Thông đạo màu xanh biếc khủng bố tới cực điểm, miệng thông đạo khủng bố dường như cắn nuốt tất cả, cắn nuốt toàn bộ Đại Trạch Quỷ Vực, cắn nuốt trận pháp tiên nhân của Nam Cung Thắng, càng cắn nuốt Thực Não Thú.
- Chi...................
Thực Não Thú hét thảm một tiếng. Mặc dù là Thần thú, Thần thú trong cường giả của đại thế giới xếp hạng thứ 94, nhưng trước lực hút miệng thông đạo này, không ngờ cũng không hề có sức phản kháng.
Thực Não Thú chỉ vẻn vẹn nhìn thoáng qua thông đạo phía dưới, đã cực độ hoảng sợ kêu lên.
Có thể nói Thực Não Thú trong vòng đại trận Nam Cung Thắng là chịu lực hút lớn nhất. Thực Não Thú hình như nhìn ra sự khủng bố bên dưới thông đạo màu xanh biếc, điên cuồng giãy giụa, bản thể trên đầm lầy điên cuồng nhoi lên.
Nhưng mà thông đạo màu xanh biếc là cái gì? Đây là Luân Hồi thông đạo do Chung Sơn sử dụng Luân Hồi Chi Mâu mở ra.
Chung Sơn tu vi còn thấp, đem hết toàn lực cũng vẻn vẹn mở ra được một cái Luân Hồi thông đạo không lớn mà thôi, nhưng mà cho dù Luân Hồi thông đạo này rất nhỏ, nhưng mà cũng đã đủ rồi.
Thực Não Thú đến tiểu thế giới này, chịu quy tắc thế giới ước thúc, thực lực đại giảm, lại bị Chung Sơn bất ngờ, ngươi không hỏng thì ai hỏng? Ngươi không chết thì ai chết?
Thực Não Thú điên cuồng giãy giụa, nhưng bùn lầy cũng không ngừng bị Luân Hồi thông đạo hút đi.
Mỗi khi bùn lầy bị hút xuống một chút, thực lực của Thực Não Thú lại giảm một chút. Theo thời gian dãy giụa, Thực Não Thú càng ngày càng không ngăn được lực hút.
- Chi...................
Thực Não Thú sợ hãi điên cuồng kêu lên, nhưng mà rốt cuộc không chống lại được sự mạnh mẽ của Luân Hồi thông đạo, sau khi phần lớn bị hút vào bùn lầy, vù một cái liền bị hút vào thông đạo.
- Oanh...................
Cùng lúc đó, có lẽ là do lực hút quá mạnh, lại có lẽ Luân Hồi thông đạo làm nhiễu loạn quy tắc thiên địa, tiên trận của Nam Cung Thắng ầm ầm nổ tung.
Đây là lực hút này khủng bố cỡ nào!
Phía dưới Luân Hồi thông đạo, đột nhiên co rụt lại, biến mất không còn, vẻn vẹn chỉ lưu lại một hố sâu vô hạn.
- Thực Não Thú thật ngoan cường, như vậy cũng không chết?
Chung Sơn kinh hãi nói.
Chỉ một hồi công phu này, Thi tiên sinh và Tiên Tiên cũng bừng tỉnh, trong nháy mắt Thi tiên sinh bừng tỉnh, không khỏi giật bắn mình, toàn thân mồ hôi lạnh tràn ra, vừa rồi sao lại thế này?
Trong nháy mặt cảm nhận được lực hút khủng bố phía dưới, Thi tiên sinh cúi đầu nhìn lại, chỉ vẻn vẹn nhìn thấy một chút ánh sáng xanh. Không khỏi trở nên mơ hồ?
- Đó là cái gì? Sao lại đáng sợ như vậy? Là bệ hạ làm ra?
Nghĩ nghĩ, Thi tiên sinh cả người mồ hôi lạnh nhìn về phía Chung Sơn.
Giờ phút này, thân thể Chung Sơn còng xuống, mà ở trước mặt Chung Sơn lại là một đoàn hồn phách màu tím đen.
- Thực Não Thú?
- Bệ hạ, ngươi bị hủy thân thể của nó?
Thi tiên sinh cả kinh kêu lên.
- Không sai, nhưng mà thần hồn của nó quá mạnh mẽ, không ngờ ta không thể hủy diệt, ngay cả........
Chung Sơn vốn muốn nói, ngay cả Luân Hồi thông đạo cũng không hủy diệt được. Nhưng mà nghĩ lại cũng không nói.
- Thần thú, Thực Não Thú? Bệ hạ, thần hồn Thực Não Thú vô cùng đặc thù, bản linh của nó phải dựa vào thần hồn này, giờ phút này không có thân thể, có thể nói là toàn bộ lực lượng không còn, nhưng mà, một khi đem thả nó vào trong lòng đất, rất nhanh nó sẽ lấy được thân thể, chỉ cần bỏ xuống đầm lầy, nó có thể dựng dục sống lại, bệ hạ, thần vừa vặn có một tịnh bình, có thể chứa nó!
Thi tiên sinh lập tức nói.
Thi tiên sinh lập tức lấy ra một cái ngọc lưu ly bình màu đỏ.
Thần hồn Thực Não Thú không ngừng vặn vẹo, nhưng mà Chung Sơn mở ra Luân Hồi Chi Mâu cho nên nó không thể trốn.
Đem bỏ vào tịnh bình, đồng tử Chung Sơn co rụt lại, lại mở ra, khôi phục nguyên dạng.
Chung Sơn lảo đảo một cái, Tiên Tiên đưa tay đỡ lấy Chung Sơn.
- Chung Sơn, ngươi không sao chứ?
Tiên Tiên lo lắng nói.
- Có chút cạn kiệt, không sao, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta mau rời đi!
Chung Sơn vừa nói vừa lấy tay thu hồi Mặc Ngọc Phù Lục.
Tiên Tiên gọi ra một đóa mây trắng, chở mọi người cấp tốc bay về phương xa.
Sau khi mọi người rời khỏi mới có người lục tục từ khắp nơi tiến lại xem xét, nhưng mà sau khi nhìn thấy Đại Trạch Quỷ Vực thương hải tang điền, mọi người đều ngây ra, tất cả quỷ đều ngây ra, Đại Trạch Quỷ Vực đã không còn tồn tại nữa, trên mặt đất lại có 1 cái vực mười vạn trượng.
Sức phá khủng bố, đầm lầy không còn, đại địa nứt nẻ, núi không biến mất, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Ai mà biến thái như vậy?
Chung Sơn một mạch bay đi rất xa, bay đến một cái khe núi.
- Đưa bọn họ bỏ tỉnh lại đi, tạo lập trận pháp!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Tiếp đó, Tiên Tiên đem lão già nát rượu và Diêm Trùng Chi vào một cái khe núi bí mật, thiết lập 1 cái trận pháp, sau đó mọi người tiếp tục ra đi.
Bay hai ngày, mọi người liền đứng ở trong một cái khe núi thanh u, Chung Sơn nhắm mắt ngủ.
Luân Hồi thông đạo mở ra rất tốn lực. Rất hao tổn tâm lực.
Thi tiên sinh và Tiên Tiên cùng nhau chờ đợi.
Tiên Tiên toàn tâm toàn ý hộ pháp cho Chung Sơn, Thi tiên sinh cũng ngồi ở bên cạnh dòng suối nhỏ cách đó không xa, rửa sạch tay, lấy tịnh bình ra.
Nhìn Thực Não Thú giãy giụa bên trong, Thi tiên sinh lại lần nữa cảm thán không thôi.
Thực Não Thú? Bệ hạ rốt cuộc làm sao làm được? Tại cái tiểu thế giới này, cho dù Thiên Cực Cảnh cũng phải đau đầu với Thực Não Thú, bệ hạ không ngờ lại diệt được nó? Hủy thân thể, bắt thần hồn.
Quá khủng bố!
Còn có, Đồng Thuật kia của bệ hạ là cái gì? Rốt cuộc là Đồng Thuật gì mà lợi hại như vậy?
Đại thế giới, mỗi một cái Đồng Thuật huyết mạch, độ mạnh đều liên quan tới huyết mạch gia tộc, huyết mạch bệ hạ là kế thừa từ gia tộc nào?
Mang theo kinh hãi, Thi tiên sinh quay đầu nhìn phía một cái cung điện xa xa. Bên trong Chung Sơn nằm đó, còn có Tiên Tiên đang hộ pháp ở bên trong.
- Xem ra, ta nghĩ ta thật sự tìm được rồi, bệ hạ, thần nhất định sẽ toàn lực phụ trợ người, hy vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng, huyết cừu và hy vọng của thần đều ký thác lên bệ hạ!
Thi tiên sinh lẩm bẩm nói.
Ba ngày sau, trong một cái khe núi, lão già nát rượu run lên một cái, bỗng nhiên tỉnh lại. Ngồi xuống lập tức đánh giá bốn phía, Diêm Trùng Chi bên cạnh cũng chậm rãi tỉnh lại.
- Được cứu sao?
Lão già nát rượu hơi hơi kinh ngạc.
Diêm Trùng Chi cũng nhìn lão già nát rượu.
- Tiền bối, đám người Chung Sơn đi rồi?
Diêm Trùng Chi hỏi.
- Ta cũng vừa tỉnh!
Lão già nát rượu nhíu mày nói.
Hai người đứng dậy, bắt đầu đánh giá bốn phía.
- Tiền bối có biết lúc ấy rốt cuộc xảy ra chuyện gì không?
Diêm Trùng Chi quay sang lão già nát rượu hỏi.
Lão già nát rượu lắc đầu.
- Chúng ta trở lại xem!
Diêm Trùng Chi nói.
- Ừ!
Hai người bay khỏi khe núi, tìm được người hỏi ra phương vị, liền bay thẳng đến Đại Trạch Quỷ Vực.
Nhưng mà, khi hai người đến Đại Trạch Quỷ Vực, bên ngoài Đại Trạch Quỷ Vực đã có vô số cường giả nấn ná.
Vô số cường giả đều kinh hãi nhìn Đại Trạch Quỷ Vực đại biến dạng.
Hoàn toàn thay đổi, Đại Trạch Quỷ Vực khổng lồ, không ngờ đầm lầy bị hủy sạch, đại địa cũng nứt nẻ, chỗ trung tâm, một cái hố sâu vạn trượng vô cùng khủng bố. Đại trận của Nam Cung Thắng đã biến mất.
Rốt cuộc đã xảy chuyện gì?
Diêm Trùng Chi cùng lão già nát rượu liếc nhau một cái, trong mắt hai người đều lộ vẻ kinh hãi.
- Ngươi thấy thế nào?
Lão già nát rượu hướng Diêm Trùng Chi hỏi.
- Chung Sơn này, ta nhìn không thấu hắn.
Diêm Trùng Chi hít sâu một hơi nói.
- Đi thôi, đi về trước!
Lão già nát rượu nói.
- Ừ!
Diêm Trùng Chi gật gật đầu.
Chung Sơn ngủ 1 hơi là liên tục 1 tháng.
Lần này tiêu hao quá lớn.
Trong nháy mắt tỉnh lại, Chung Sơn vẫn còn có chút mệt mỏi.
- Chung Sơn, ngươi đã tỉnh!
Tiên Tiên ngạc nhiên vui mừng nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu, mỉm cười nhìn Tiên Tiên.
- Bệ hạ, Đại Trạch Quỷ Vực, bây giờ thiên hạ chú ý, vô số người, quỷ đều đang tìm người chứng kiến, ngài thả Diêm Trùng Chi và lão già nát rượu ra, có thể bọn họ sẽ tiết lộ bí mật của chúng ta hay không?
Thi tiên sinh lo lắng nói.
- Không sao, đi thôi, chờ chúng ta trở về, bọn họ sẽ trở thành người Đại Tranh Hoàng triều ta.
Chung Sơn cười nói.
- Ách.
Thi tiên sinh hơi hơi kinh ngạc.
- Thực Não Thú đâu?
Chung Sơn nhìn về phía Thi tiên sinh hỏi.
Thi tiên sinh lập tức lấy tịnh bình ra.
- Bệ hạ, Thực Não Thú cần dùng Địa Dương Khí để luyện, luyện bốn mươi chín ngày mới có thể khiến nó thần hồn câu diệt.
Thi tiên sinh nói.
- Ách? Luyện? Vì sao phải luyện?
Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc.
Thi tiên sinh cũng kinh ngạc.
- Bệ hạ, Thực Não Thú chỉ cần rơi xuống đất, có thể dùng bùn đất trọng tố thân thể, tuyệt đối không thể để nó trọng tố thân thể, nếu không, đối với Đại Tranh Hoàng triều ta là một hồi đại nạn.
Thi tiên sinh giải thích.
Đúng vậy, với cừu hận của Thực Não Thú đối với Chung Sơn, tuyệt đối nó sẽ không dừng tay.
- Ta giữ lại là có chỗ để dùng.
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Thi tiên sinh gật gật đầu, không nói thêm nữa.
- Hồi triều!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Tiếp đó, Chung Sơn hai người, toàn lực chạy về nơi cấm ngoại, chạy về Đại Tranh Hoàng triều.
Nơi cấm ngoại, thời gian mấy tháng này cũng đã xảy ra kịch biến ngập trời, Đại Tấn Hoàng triều Quách Phong sau khi biết Chung Sơn và Diêm Trùng Chi rời khỏi, lập tức phát động chiến tranh.
Ba triều giao tranh, một mình Đại Tranh Hoàng triều độc quyền, vốn Quách Phong chỉ cần liên hợp với Đại Anh Hoàng triều là chế hành được Đại Tranh Hoàng triều.
Nhưng mà cơ hội trời cho, Quách Phong há có thể buông tha?
Đánh triều nào? Đại Tranh? Đại Anh?
Hai triều hoàng đế đi vắng, tự nhiên không thể ngoại giao, đánh 1 triều, triều còn lại không có Hoàng đế khẳng định sẽ ngồi nhìn.
Đại Tranh Hoàng triều thế lớn, Quách Phong lựa chọn Đại Anh Hoàng triều. Cử binh nam hạ tấn công Đại Anh, chỉ cần đánh hạ Đại Anh là có thể khiêu chiến với Đại Tranh.
Không nghe cũng chẳng thấy, nhưng mà Chung Sơn và Diêm Trùng Chi cũng không phải là hạng người ngu dốt, tự nhiên đều đã dự liệu hết thảy mới dám rời đi, tự nhiên làm tốt chuẩn bị đối phó tình huống này.
Đại quân Quách Phong đánh chiếm Đại Anh Hoàng triều, kết quả không được.
Mà đại quân Lâm Khiếu cũng tiến thẳng tới chiếm thành phía sau Quách Phong.
- Sao lại vậy? Không có Hoàng đế, Lâm Khiếu sao dám xuất binh?
Quách Phong cả kinh kêu lên.
Lâm Khiếu sao dám xuất binh? Trước khi đi Chung Sơn cũng đã đem tất cả giao phó. Hơn nữa, Lâm Khiếu là Đại tướng quân, càng có thể điều động binh mã cả nước Đại Tranh, cơ hội trời cho như thế, há có thể bỏ không?
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.