Trường Sinh Bất Tử

Chương 68: Lạc tinh trần xuất quan




Đại Tranh Thánh đình, xuất binh đánh tám đại Thiên triều, lập tức khiến cho phương bắc Chuyển Luân Cương Vực không khỏi ồ lên.
Quá cuồng vọng, chưa thấy qua cuồng vọng như vậy, một đối địch tám? Mặc dù chỉ đều Thiên triều cấp thấp nhưng mà đó là tám cái à, nếu như là Thánh đình lâu đời vậy thì cũng thôi, dù sao, thiên hạ này có rất nhiều Thánh đình có thực lực đó, nhưng Đại Tranh sao lại như vậy đây? Mới khai thiên lập địa được năm năm, một cái Thiên triều ở tiểu thế giới mượn phúc trạch khai thiên mới đạt tới Thánh đình, cho dù có mạnh thì cũng chỉ mạnh hơn Thiên triều một chút mà thôi.
Nhưng Đại Tranh lại điên cuồng cùng lúc khai chiến lấy một chiến tám?
Phương bắc Chuyển Luân Cương Vực, vô số thế lực kiễng chân ngóng đợi, từng cái vô cùng chú ý Đại Tranh, chỉ cần hơi có chút gió thổi cỏ lay, chắc chắn sẽ nhanh chóng truyền khắp tứ phương.
Một đối địch tám còn không phải là điều khiến mọi người kinh ngạc nhất, để cho người ta chịu không nổi chính là, trong hai năm này, Đại Tranh Thánh đình lại còn xuất binh tiêu diệt bốn đại Thánh địa chung quanh?
Kinh ngạc lạ thường, một cái Thánh đình mới vừa thăng cấp, khi chống cự tám đại Thiên triều làm sao còn có năng lực đối phó Thánh địa? Bọn họ lấy ở đâu ra nhiều lực lượng như vậy?
Tin tức truyền khắp tứ phương, vô số thế lực sợ ngây người, đồng thời cũng truyền đến phương nam chỗ Vô Tướng Thánh đình, trong Thiên Tứ Phủ.
- Tam thái tử, bốn đại Thánh địa chung quanh Đại Tranh, toàn bộ đều bị quét sạch, hai năm chỉ vẻn vẹn hai năm, thật là khó tin!
Một gã quan viên nói.
- Thánh địa? Thánh địa dù có mạnh mấy đi nữa thì cũng chỉ là nhiều lực lượng đỉnh phong mà thôi, mà vận triều lại khác, nhiều người có thể quần công, bốn đại Thánh địa rất tự đại, cho nên không liên hợp lại, bị Đại Tranh tiêu diệt từng bộ phận, nhưng ta có một điểm không rõ, Đại Tranh lấy đâu ra nhiều cao thủ như vậy? Đã có rất nhiều cường giả tiến vào tiền tuyến đối chiến tám đại Thiên triều, vì sao còn có nhiều người đỉnh phong như vậy?
Lại một quan viên nói.
- Có bao nhiêu người đỉnh phong?
Tam thái tử cau mày nói.
- Đại Tranh quân đoàn trưởng thứ bảy, Diêm Trùng Chi dẫn 300 vạn tinh nhuệ, còn có 800 cường giả cảnh giới Thiên Tiên, 800 cảnh giới Thiên Tiên, mà 800 người này, dường như mỗi người đều có một thân võ nghệ giống nhau, vô cùng hung hãn, hơn nữa đại trận 800 hung tiên bày ra, cho dù cường giả cảnh giới Đại Tiên của Thánh địa cũng không chịu nổi. Tiêu diệt từng bộ phận, Thánh địa bị hủy, rất nhiều bí tịch của Thánh địa bị Đại Tranh chiếm lấy. Chỉ cần có thời gian, Đại Tranh quật khởi tuyệt đối là chuyện không thể vãn hồi!
Tên quan viên lúc trước nói.
- 800 Thiên Tiên, lại nói tiếp, những người này ta biết từ đâu ra!
Lại một quan viên nói.
- Ồ?
- Các ngươi có nhớ tư liệu thu thập không lâu trước không? Đại Tranh Thánh đình có một cơ cấu đặc thù, quốc giáo là Đại Minh Giáo, mà trung tâm Đại Minh Giáo là Đại Minh Tự. Bên trong có ẩn giấu lượng lớn tu sĩ mê võ nghệ, bọn họ không cần trí tuệ mạnh bao nhiêu, cũng không cần xử lý tục sự phức tạp, bọn họ có căn cốt cường đại, chỉ cần tu luyện, không ngừng tu luyện là được rồi.
Những người này, là chiến mà sinh, đồng dạng cũng cánh tay mạnh nhất để Đại Tranh Thánh đình đối địch tông môn! Vận triều và tông môn kết hợp, dùng năng lực điều hành của quan viên vận triều chỉ huy cường giả tuyệt thế của tông môn, Đại Tranh Thánh Vương có thể ở tiểu thế giới hiểu ra những điều này, thật sự thật là khó tin.
Tên quan viên kia nói.
- Nhưng, không đúng a, 800 Thiên Tiên, cho dù bọn hắn có căn cốt tốt mấy, cho dù có số mệnh hoặc tu luyện công đức nhanh hơn, vậy thì cũng không đủ cảnh giới à, không có khả năng đạt tới cảnh giới Thiên Tiên a, lại còn ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy nữa chứ!
Quan viên lúc trước lắc đầu.
- Trừ phi, trừ phi Đại Tranh Thánh Vương có thể trong thời gian ngắn gia tăng cảnh giới tâm linh của tất cả mọi người, đây căn bản là chuyện không thể nào. Cảnh giới cần người lĩnh ngộ, làm sao có thể gia tăng?
Tam thái tử luôn lắng nghe, chân mày hơi nhíu lại.
- Đại Tranh Thánh đình này, đúng là nơi nơi đều lộ ra vẻ quỷ dị!
Tam thái tử hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy! Thuộc hạ đã phái gấp đôi người đi tiếp tục điều tra Đại Tranh Thánh đình!
Tên quan viên vừa rồi nói.
- Lại thêm gấp đôi!
Tam thái tử nói.
- Vâng!
- Cùng tám đại Thiên triều đối địch, không phải chỉ như thế chứ?
Tam thái tử cau mày nói.
- Này chắc là không có, vận triều đối chiến vận triều khác với đối chiến tông môn. Vẫn còn đang trong trạng thái giao chiến, tuy nhiên Thống soái Đại Tranh lần khai chiến này cũng vô cùng khó lường, binh tướng lực lượng đã sử dụng tới mức tối ưu hóa, không hề kéo dài, mỗi một phân lực lượng đều làm ra một kích hoàn mỹ nhất, tuy rằng thuộc hạ không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là như thế, Thống soái lần này rất giỏi, rất rất giỏi!
Tên quan viên kia nói.
- Giao chiến? Hẳn là không kiên trì được bao lâu, Đại Tranh Thánh đình lần này khẩu bị quá lớn! Muốn một lần xâm chiếm nhiều thổ địa như vậy, mỗi một tòa thành trì hao phí quan viên cai quan đạt tới con số kinh người, ta nghĩ bọn họ đánh tới một nửa, liền không thể mở rộng được tiếp, bởi vì nhân tài đã không đủ dùng.
Tam thái tử lắc lắc đầu nói.
- Không, Đại Tranh này vô cùng cổ quái, thậm chí nói, mỗi một tòa thành trì sau khi đánh hạ, căn bản không cần lưu lại một nhân tài!
Tên quan viên kia nói.
- Ồ?
- Sau khi Đại Tranh đánh hạ một thành trì, sẽ phân công cho quan viên của chính thành trì đó, tuy nhiên, phân công đều là quan viên quá khứ thất bại, đem những quan viên lớn ban đầu đánh chém, hoặc là đưa tới triều đô, lại mang quan nhỏ điều nhiệm chức quan lớn, như vậy bọn họ đối với Đại Tranh càng trung thành hơn, tiếp đó lại có người mỗi ngày chuyên môn tuyên truyền Đại Tranh cương lĩnh cho những quan viên này, dường như tẩy não bọn họ vậy. Không bao lâu, tòa thành trì này đã hoàn toàn thuộc về Đại Tranh, mà quân đội Đại Tranh trong lúc mở rộng ra ngoài, còn có thể mang theo nguyên quân phòng thủ của thành trì đó đi tham chiến.
Tên quan viên kia phân tích nói.
- Xít!
Có mấy người xít miệng hút vào một ngụm khí lạnh.
- Cũng vì thế, càng chiến đấu về sau Đại Tranh càng lớn mạnh. Bình thường chiến tranh sẽ bị hao tổn nguyên khí, mà Đại Tranh sau khi chiến tranh lại đại bổ nguyên khí? Tiểu thế giới không ngờ cũng có chỗ độc đáo? Có thể học tập để triều ta sử dụng.
Tam thái tử cảm thán nói.
- Tám đại Thiên triều cũng có thể học tập dùng để ngăn lại Đại Tranh, tuy nhiên, muốn hoàn toàn nắm giữ hệ thống phương pháp của Đại Tranh, còn phải chờ một thời gian dài.
- Đại Tranh? Lại phái gấp đôi trinh sát đi qua, nghiêm mật chú ý!
Tam thái tử vô cùng trịnh trọng nói.
- Vâng!
- - - -
Lại hai năm sau, Thời Không Đạo tràng! Tại trung ương ngọn núi chính.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ vang vọng bầu trời, đầy trời công đức sôi trào, bên trên vô số công đức pháp tướng cũng phát ra ánh sáng chói mắt.
Vô số người Thời Không Đạo tràng nhanh chóng bay tới.
Chỗ sườn ngọn núi cao nhất, chậm rãi hiện ra một mảnh đất bằng phẳng to lớn.
Trên bình đài có một cung điện to lớn, bốn phía cung điện dường như thời không vặn vẹo, gợn lên từng vòng nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Cửa lớn ầm ầm mở ra, một gã nam nhân áo bào lam từ bên trong chậm rãi đi ra, trên áo bào lam có thêu rất nhiều tinh tú, nhìn cực kỳ đẹp.
Khuôn mặt nam nhân cực kỳ thần tuấn, mày kiếm mắt sáng, ở chỗ mi tâm, giống như có một viên ngọc bích khảm lên vậy, tô điểm cả người thêm một cỗ ngạo khí xung thiên.
- Cung nghênh Giáo chủ xuất quan!
Phía dưới Thời Không Đạo tràng, đám đệ tử lập tức khom người nói.
Mặc kệ đệ tử Thời Không Đạo tràng nghĩ như thế nào, Giáo chủ Lạc Tinh Trần vẫn là như cây dù bảo hộ tất cả bọn họ, Lạc Tinh Trần một thân thần thông, lực áp tứ phương, phương bắc Chuyển Luân Cương Vực không người địch nổi.
Thần thông thời gian, một trong thần thông mạnh nhất thế gian. Toàn bộ thiên hạ, người hiểu được thời gian thần thông thì có bao nhiêu chứ?
Đúng lúc này, một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp bỗng nhiên bay lên bình đài.
Không ai cản lại, bởi vì nàng chính là Giáo chủ phu nhân.
Lạc Tinh Trần thấy nữ nhân đi lên, vung tay lên, thuộc tính thời gian xung quanh đột nhiên biến mất, tránh làm bị thương Giáo chủ phu nhân.
- Chúc mừng phu quân, tu vi lại đột phá!
Nữ nhân vô cùng uyển chuyển nói.
Lạc Tinh Trần nhìn kiều thê xinh đẹp, lập tức khuôn mặt hiện lên thần thái ngạo nghễ, thực lực, Đạo tràng, ái thê, thần thông thời gian, tài nguyên khổng lồ, tài lữ pháp địa, Lạc Tinh Trần ta đều chiếm toàn bộ, còn cầu gì đây?
- Ừ!
Lạc Tinh Trần hài lòng gật gật đầu.
- Chúc mừng Giáo chủ, thực lực Thời Không Đạo tràng chắc chắn lại tăng lên, làm vinh dự thời không đạo tràng, chỉ điểm giang sơn!
Lúc này, Phó giáo chủ Trần Tử Hào cũng bay lên.
- Ừ, kỳ thật lần này đột phá cũng không nhiều, ách, Lạc Thiên Hà đâu?
Lạc Tinh Trần cau mày nói.
Lạc Tinh Trần vừa nói, Giáo chủ phu nhân và Trần Tử Hào liếc nhau, tiếp đó đều lộ ra một bộ thương tâm.
- Chuyện gì vậy?
Lạc Tinh Trần ngay lập tức nhìn nữ nhân của mình.
- Phu quân, Thiên Hà hắn, đã bị người giết chết rồi!
Nữ nhân vẻ mặt đầy thương tâm nói.
- Cái gì? Ai dám giết đệ tử ta?
Lạc Tinh Trần chân mày cau lại.
- Trong lúc ngươi bế quan, phương bắc Chuyển Luân Cương Vực chúng ta, bị người khai thiên lập địa ở tiểu thế giới, gọi là Đại Tranh Thánh đình, Thiên Hà chính là bị người Đại Tranh Thánh đình hại chết.
Nữ nhân nói.
- Lại là cái tiểu thế giới kia?
Lạc Tinh Trần chân mày cau lại, trong mắt lóe lên vẻ chán ghét.
- Phu quân biết tiểu thế giới này?
Nữ nhân hơi hơi kinh ngạc.
- Ngày trước, kỳ lân ngậm Địa Thư tiến vào cái tiểu thế giới kia, lúc ấy ta mạnh mẽ phá mở tiểu thế giới, muốn tiến vào cướp lấy Địa Thư, không nghĩ lại bị đại thế giới trừng phạt, còn có tiểu thế giới bài xích, càng bị không biết là ai cản lại, cho tới nay khiến cho lòng ta rất không thoải mái. Không thể tưởng được lại là tiểu thế giới này? Giết ái đồ ta?
Lạc Tinh Trần lạnh lùng nói.
- Kỳ thật, cũng tại ta!
Nữ nhân vẻ mặt đầy đáng thương nói.
- Liên quan gì tới ái thê?
Lạc Tinh Trần nhướng mày.
- Cái vận triều kia khai thiên ích địa, bây giờ gọi là Đại Tranh Thánh đình, Thánh Vương Chung Sơn, quốc thú và bản thể ta giống nhau, đều là lang. Thiên Hà là vì ta giết Chí Tôn quốc thú đó cho nên mới rước cái họa sát thân này!
Nữ nhân đáng thương nói.
- Giết quốc thú Chí Tôn đó? Vì sao?
Lạc Tinh Trần cau mày nói.
- Ngươi, ngươi hỏi đại ca của ta đi!
Nữ nhân thương tâm nhỏ vài giọt nước mắt.
- Tốt lắm, ngươi không cần nói, Trần Tử Hào, rốt cuộc là chuyện gì?
Lạc Tinh Trần cau mày nói.
- Khởi bẩm Giáo chủ, ngày đó khai thiên lập địa, ta vốn đi tới chúc mừng, nhưng đến Đại Tranh rồi gặp được quốc thú Chí Tôn là Đế Tiên Tiên, huyết mạch của nàng cao hơn chúng ta, ta đi chúc mừng nàng, nhưng nàng lại muốn ép chúng ta tuyên thệ nguyện trung thành với nàng, lúc ấy ta tự nhiên không chịu, nhưng nàng nói, toàn bộ Lang tộc Chuyển Luân Cương Vực đều phải nghe lệnh của nàng, nàng sớm muộn gì sẽ tới tìm chúng ta, lúc ấy ta không làm gì được trở về. 5 năm trước, nàng lại lột xác lang tổ, thực lực càng sâu một bậc, một tiếng sói tru chấn nhiếp Chuyển Luân Cương Vực, đây là thị uy đối với tất cả Lang tộc, ta mới khẳng định, lúc trước nàng nói cũng không phải là nói suông. Nàng thật sự muốn chúng ta tuyên thệ, biến chúng ta thành nô lệ của nàng, muội muội nàng lúc trước là lo lắng.
- Vềsau, ái đồ Giáo chủ Lạc Thiên Hà biết được, Thiên Hà đường đường chính chính, cũng không nói với chúng ta một tiếng, mang theo một người trong giáo, liền tiến tới trừ họa cho muội muội, nhưng ai biết chuyến đi này lại không thể trở lại. Muội muội lòng mang áy náy, mấy năm nay cả người đều gầy đi, muốn chờ Giáo chủ xuất quan, lấy lại công đạo cho Thiên Hà, nếu không muội muội cả đời cũng không an tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.