Trường Sinh Bất Tử

Chương 56: Chu u vương




- Ngươi nói ai ôm đùi trưởng bối, không biết xấu hổ khóc nhè?
Tư Mã Túng Hoành lạnh lùng nói.
- Ai? Ta không biết ai!
Chung Sơn cười nói.
- Nói như vậy, ngươi đồng ý?
Tư Mã Thanh thản nhiên nói.
- Không đồng ý thì làm được gì? Nếu chuẩn bị xong, cũng không cần nhiều lời nữa, cùng các ngươi vô nghĩa, chỉ mất thể diện của ta!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Ngươi nói ném ai thể diện?
Tư Mã Túng Hoành mặt xanh mét một mảnh.
Mà Tư Mã Thanh lại phong khinh vân đạm, khẽ mỉm cười nói:
- Xin mời!
- Chung Sơn, đó là Tru Tiên Kiếm Trận a, tổng hợp lại chính là một Cổ Tiên khí, ngươi đánh không lại đâu, nghe ta, ai cũng không động vào được ngươi.
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức kéo Chung Sơn nói.
Lắc lắc đầu, Chung Sơn nghiêm túc nói:
- Đa tạ ý tốt của Quận chúa, tuy nhiên, trận chiến này ta không đi không được, hôm nay không phá Tru Tiên Kiếm Trận, sau này tùy tiện một con chó con mèo cũng dám làm ta mất hứng.
- Ngươi nói ai là con chó con mèo?
Tư Mã Túng Hoành sắp bị giận điên lên.
Từ lúc đạo tâm bị Chung Sơn phá, dường như hắn rất dễ dàng bị Chung Sơn chọc giận. Quá khứ trầm ổn và khí độ không còn sót lại chút gì. Chung Sơn mỗi một câu đều có sức tấn công mạnh mẽ với hắn vậy.
- Nhị thúc, ngươi không cần nói!
Tư Mã Thanh thản nhiên nói.
Nhìn lại Tư Mã Thanh, Tư Mã Túng Hoành gật gật đầu nói:
- Vâng!
1 biến hóa rất nhỏ này, một bên Ly tiên sinh và Chung Sơn nhìn đều nhướng mày lên.
Cháu ra lệnh Nhị thúc?
Tư Mã Thanh đạp bước ra, bay lên trên biển rộng phía trước, tay áo vung lên, 4 chuôi thần kiếm đột nhiên cắm vào trong biển, trên phá mây, dưới cắm biển.
Kiếm khí mênh mông tràn ra, đảo mắt phủ ra một cái trận pháp khổng lồ.
Tru Tiên Kiếm Trận! Ở đông là Tru Tiên, ở tây là Hãm Tiên, ở nam là Lục Tiên, ở bắc là Tuyệt Tiên!
Tứ kiếm vừa ra, sát cục cường đại chấn nhiếp người ta không dám tới gần.
- Vào đi thôi, xông qua Tru Tiên Kiếm Trận, chuyện Tư Mã Thiên Quân sẽ bỏ qua!
Tư Mã Thanh trầm giọng nói.
Nhìn Tru Tiên Kiếm Trận trước mắt, Chung Sơn tươi cười, đạp bước tiến vào.
- Oanh........!
Quanh người Chung Sơn đột nhiên xuất hiện vô tận kiếm khí, kiếm khí kinh khủng bắn mạnh tới Chung Sơn. Chung Sơn khí thế bùng ra, 1 cổ khí tức kinh khủng dâng lên, lập tức khiến kiếm khí xung quanh tách ra.
Mà lúc này, Tư Mã Thanh cũng bước vào đại trận.
Tư Mã Thanh là người thống trị đại trận, đại trận cường thế mặc cho Tư Mã Thanh điều hành.
- Oanh...............!
Hư không vang lên một tiếng nổ lớn, dường như không gian sụp đổ vậy, từ trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện một đạo cự kiếm chém thẳng tới Chung. Chung Sơn vung tay một chưởng đánh lên trời.
- Oanh.................!
Chung Sơn trầm xuống trăm trượng, bầu trời kiếm khí khổng lồ kia đột nhiên tản đi.
- Chung Sơn!
Trong đại trận bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét lớn của Tư Mã Thanh, bốn phía tất cả kiếm khí đều dừng lại.
Hai người lăng không đối diện nhau.
- Dụ ta vào Tru Tiên Kiếm Trận, là vì Ngũ Sắc Thần Thạch?
Chung Sơn lộ ra vẻ khinh thường.
- Cũng không phải!
Tư Mã Thanh lắc đầu.
- Ồ?
- Ta biết Ngũ Sắc Thần Thạch ở trong tay ngươi, ta cũng có thể không truy cứu, thậm chí, Ngũ Sắc Thần Thạch ta cũng có thể tặng cho ngươi, nhưng ta chỉ có một yêu cầu!
Tư Mã Thanh cười nói.
- Yêu cầu?
- Ta muốn ngươi!
- Ta?
Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc.
- Không sai, ta muốn ngươi nguyện trung thành với ta, ta đã điều tra hồ sơ cá nhân của ngươi, ta vô cùng thưởng thức ngươi, ta cần nhân tài như ngươi, chỉ cần ngươi nguyện trung thành với ta, Ngũ Sắc Thần Thạch ta có thể không truy cứu, thậm chí, về sau ta có thể ban cho ngươi Cổ Tiên khí!
Tư Mã Thanh trầm giọng nói.
- Ban cho ta? Nguyện trung thành với ngươi?
Chung Sơn nở nụ cười.
- Ta biết ngươi bây giờ còn hoài nghi đối với địa vị của ta, nhưng mà sẽ không còn bao lâu, Thái Sơ chính là của ta, không, toàn bộ Phong Trủng Cương Vực đều là của ta, ta cần nhân tài như ngươi, ta cần ngươi chinh phạt thiên hạ cho ta, như Đại Chu trước ngày, hiếm có sức mạnh nào sánh bằng, vạn cổ đệ nhất!
Tư Mã Thanh mang theo một cỗ kích động nói.
- Đại Chu? Hiếm có sức mạnh nào sánh bằng? Vạn cổ đệ nhất?
Chung Sơn hai mắt nhíu lại.
Dường như nghĩ đến Chung Sơn đã động lòng, Tư Mã Thanh càng thêm hưng phấn.
- Không sai, ngày trước thiên hạ dương gian, Chu U Vương độc chiếm một phần tám, vạn cổ đệ nhất triều, thanh thế xung thiên, một đạo phong hỏa, vạn triều cúi đầu, trước khi mưu Thiên, đại thọ được thiên hạ cung bái, thậm chí chúng Thánh nhân cũng tới cung chúc Chu U Vương!
Tư Mã Thanh nói.
Chu U Vương? Đại thọ được thiên hạ cung bái? Chúng Thánh nhân tới chúc Chu U Vương? Dương gian thiên hạ, độc chiếm một phần tám?
Chung Sơn cau mày nhìn Tư Mã Thanh, thiệt hay giả? Một người không phải Thánh nhân, đại thọ lại được một đám Thánh nhân tới chúc mừng? Này có chút không hợp lý, nhưng Chung Sơn tổng thể vẫn cảm giác Tư Mã Thanh cũng không nói dối.
Quyền khuynh thiên hạ Chu U Vương?
- Ta biết ngươi không được thấy Chu U Vương, dù sao, sau khi Đại Chu sụp đổ, bị trời giận, phần lớn tin tức Chu U Vương đều bị hủy diệt, người biết cũng cực kỳ ít, ta chỉ muốn ngươi biết, Tư Mã Thanh ta sau này sẽ là một Vương như vậy!
Tư Mã Thanh trịnh trọng nói.
- Quyền khuynh thiên hạ Chu U Vương? Tại sao lại chết? Đại Chu vì sao sụp đổ?
- Giống bảy Thánh ngã xuống, năm đó Đại Chu và bảy Thánh cùng nhau nghịch cải mệnh trời, chỉ là số trời không thể nghịch, Đại Chu và bảy Thánh mới ngã xuống, Chu U Vương! Có thể đạt tới địa vị Chu U Vương ngày trước, Tư Mã Thanh ta như vậy là đủ rồi!
Tư Mã Thanh mang theo một cỗ kích động nói.
Chung Sơn cười nhạt một cái nói:
- Chỉ như vậy là đủ rồi? Chu U Vương chỉ được một phần tám thiên hạ dương gian, ngươi không muốn thống nhất thiên hạ dương gian sao?
- Đại thế giới khác với tiểu thế giới, nhất thống thiên hạ? Tuyệt đối không có khả năng, năm đó Chu U Vương được một phần tám thiên hạ, còn là do bảy Thánh cùng hiệp trợ mới được. Có thể quyền khuynh thiên hạ, dĩ nhiên đạt tới mục tiêu của ta.
Tư Mã Thanh trịnh trọng nói.
Chung Sơn vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Tư Mã Thanh.
Tư Mã Thanh mê hoặc nói:
- Nghĩ kỹ chưa? Chỉ cần nguyện trung thành với ta, ta sẽ cho ngươi tất cả!
Chung Sơn nghiêm túc nhìn Tư Mã Thanh, trên mặt rút trừu, tiếp đó dường như không nhịn nổi cười:
- Ha ha ha ha...!
Chung Sơn cười to, Tư Mã Thanh sắc mặt bỗng nhiên trở nên khó coi.
- Thế nào? Ngươi không muốn?
Tư Mã Thanh trầm giọng nói.
- Ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao?
Chung Sơn rất không cho chút tình cảm cười nói.
- Ánh mắt thiển cận!
Tư Mã Thanh lạnh lùng nói.
- Được rồi, ta ánh mắt thiển cận, bắt đầu Tru Tiên Kiếm Trận đi, một lát nữa ta còn có việc!
Chung Sơn khinh thường nói.
Lúc trước Chung Sơn còn tưởng Tư Mã Thanh trước mắt là một nhân vật, nhưng mới vừa một phen đối đáp để Chung Sơn hoàn toàn thấy rõ ràng. Người như thế, căn bản không xứng làm đối thủ của mình.
Tư Mã Thanh sắc mặt rất âm trầm nói:
- Cơ hội chỉ có một lần, bỏ qua thì cái gì cũng không có!
- Lười cùng ngươi vô nghĩa!
Chung Sơn khinh thường nói.
- Hừ!
Tư Mã Thanh phẫn nộ, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu tím, phỏng chế Tru Tiên Kiếm, rõ ràng bố trí Tru Tiên Kiếm Trận, chẳng biết tại sao lại ra một thanh?
Thanh phỏng chế Tru Tiên Kiếm kia cấp tốc phóng tới Chung Sơn, 1 cổ khí tức kinh khủng đánh thẳng vào trong lòng Chung Sơn, giống như có lực lượng phá hủy hết thảy thế gian vậy.
- Oanh.................!
Trước mặt Chung Sơn bỗng nhiên xuất hiện một cái đuôi màu tím, cái đuôi cùng Tru Tiên Kiếm ầm ầm chạm vào nhau. Một tiếng nổ thật lớn, phỏng chế Tru Tiên Kiếm không ngờ tiêu tán.
Tư Mã Thanh biến sắc.
- Chung Sơn, ngươi quả nhiên giấu rất sâu, tuy nhiên đáng tiếc, nơi này là Tru Tiên Kiếm Trận, bên trong mỗi một đạo kiếm khí đều có thể hóa thân làm Tru Tiên Kiếm. Ngươi cứ chậm chậm hưởng thụ đi!
Tư Mã Thanh trầm giọng nói.
- Hưởng thụ? Ta thích cái từ này!
Chung Sơn cười nói.
Trong lúc nói chuyện, dưới chân Chung Sơn bỗng nhiên xuất hiện một con quái vật lớn, Bát Cực Thiên Vĩ khổng lồ, Chung Sơn không tư tàng nữa, tám cái đuôi kinh khủng chậm rãi triển lộ ra, từng cái vung thẳng lên trời, phát ra một cỗ khí lực mênh mông, 4 cái đuôi trong đó lại phóng ra kiếm khí bén nhọn.
Thậm chí Tư Mã Thanh còn phát hiện, trên người quái vật này tản ra kiếm khí còn mạnh hơn so với kiếm khí từ trong phỏng chế Tru Tiên Kiếm Trận phát ra? Không, càng thuần khiết hơn!
Quái vật khổng lồ, đường kính đạt hai ngàn dặm, tám cái đuôi vung lên, không một kiếm khí nào có thể tới gần Chung Sơn.
Quái vật có hai con mắt đen nhánh, giờ phút này dường như tỏa sáng vậy. Không ngừng đánh giá bốn phương tám hướng, chuẩn xác mà nói là phỏng chế Tru Tiên Tứ Kiếm.
- Ái da ái da......!
Bát Cực Thiên Vĩ dường như vô cùng vui sướng kêu lớn lên, trong thanh âm lộ ra vẻ cực kỳ kích động. Cặp mắt bắn ra ánh sáng tham lam.
- Đây là Thần thú gì?
Tư Mã Thanh biến sắc nói.
- - - - -
Bên ngoài phỏng chế Tru Tiên Kiếm Trận.
- Ly tiên sinh, Chung Sơn có xảy ra vấn để hay không, ta hỏi là ngươi đó!
Cửu Vĩ Quận chúa tức giận nói.
- Tại hạ chỉ là làm chứng mà thôi, Quận chúa chớ trách!
Ly tiên sinh lộ ra nụ cười khổ nói.
- Xong rồi xong rồi, Tru Tiên Kiếm Trận này, Chung Sơn làm sao phá a!
Tô A Phật vẻ mặt đầy lo lắng nói.
Giờ phút này, vui vẻ nhất chính là Tư Mã Túng Hoành.
- Phá? Nằm mơ đi, cho dù là Đại Tiên, cũng đừng mơ tưởng phá trận, một tên Thiên Tiên như hắn chỉ có chết mà thôi!
Tư Mã Túng Hoành cười to nói.
- Ngươi câm miệng!
Cửu Vĩ Quận chúa cả giận nói.
- Cửu Vĩ Quận chúa, ngươi không quản được ta, lo lắng cho Chung Sơn còn có thể, nhưng cũng phải nhìn vào thực tế, Chung Sơn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, một cái Đại Tranh Thánh đình hư nhược? Tư Mã gia ta tùy tiện phái một Đại Tiên tới cũng có thể phá hủy, dám cùng Tư Mã gia ta đối nghịch, vậy chỉ có tự rước hủy diệt!
Tư Mã Túng Hoành tâm tình vô cùng thư sướng nói.
- Tư Mã gia? Tư Mã gia thì là cái gì? Ở trước mặt Chung Sơn, các ngươi chiếm tiện nghi qua sao? Đã chết một tên, bắt một tên, còn có một người không người quỷ không ra quỷ, điên điên khùng khùng!
Cửu Vĩ Quận chúa đáp lễ nói.
Người không ra người quỷ không ra quỷ, điên điên khùng khùng, đây là đang mắng Tư Mã Túng Hoành sau khi bị phá đạo tâm, cả người đều khó khống chế tâm tình.
- Hừ, tóm lại, lần này Chung Sơn hẳn phải chết, muốn phá Tru Tiên Kiếm Trận, nằm mơ đi, trừ phi Thần thú kia của Đại Tranh bỗng nhiên xuất hiện, nếu không, vĩnh viễn đừng muốn phá trận!
Tư Mã Túng Hoành kêu lên.
- Oanh.................!
Đúng lúc này, trên mặt biển Tru Tiên Kiếm Trận bỗng nhiên vang lên 1 tiếng nổ lớn, một cái đuôi màu tím dài đến mấy trăm dặm, ầm ầm đâm rách Tru Tiên Kiếm Trận, từ bên trong đâm ra ngoài.
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.