Kim Bằng bị Tiếp Dẫn ép đi rồi, nhưng mà ánh mắt âm lãnh trước khi đi vẫn để Chung Sơn hiểu được
Kim Bằng không cam lòng, nhất định mai phục xung quanh chờ đợi thời cơ, về sau phải cẩn thận.
Kế tiếp đoàn người Chung Sơn tạm thời ở Đại Lôi Âm Tự.
Đoạn thời gian này, Chung Sơn nhiều lần cùng Tiếp Dẫn mật thám, biết được rất nhiều bí mật thiên hạ.
Một tháng sau!
Chung Sơn lại lần nữa cùng Tiếp Dẫn nói chuyện với nhau, mới vừa nói tới một nửa, Tiếp Dẫn bỗng nhiên đứng lên nói:
- Như Lai đã trở lại!
- Ồ?
Chung Sơn đứng lên nói.
Rất nhanh, đại điện cửa bị đẩy ra, Như Lai vô cùng to con, chậm rãi đi đến.
- Tiếp Dẫn Phật tổ!
Như Lai hơi hơi thi lễ.
- Như Lai Phật Tổ!
Tiếp Dẫn cũng gật gật đầu nói.
- Chung Sơn Thánh Vương cũng tới?
Như Lai nhìn lại Chung Sơn.
- Ra mắt Như Lai Phật Tổ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Không cần cố kỵ Chung Sơn, ngươi nói đi, các ngươi thương lượng như thế nào rồi?
Tiếp Dẫn hỏi
- Thương lượng đã có kết quả, lần đồ Thánh này, ta không tham dự!
Như Lai lắc đầu
- Ừ!
- Lam cũng không tham dự, hắn giờ phút này đã rời khỏi dương gian, quay về Thánh đình của hắn!
Như Lai trịnh trọng nói.
Một bên Chung Sơn hơi ngoài ý muốn, Lam cũng không tham dự?
- Hơn nữa, đồ Thánh đã bắt đầu rồi!
Như Lai mở miệng nói.
- Bắt đầu rồi?
Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
- Đúng vậy!
Như Lai gật gật đầu.
Tiếp Dẫn sắc mặt hơi hơi âm trầm, bắt đầu rồi? Nhanh như vậy?
- Đây là tin Chuẩn Đề bảo ta mang cho ngươi!
Như Lai lấy ra một khối ngọc giản đưa cho Tiếp Dẫn, dùng thần thức điều tra, sau khi điều tra, sắc mặt hơi biến, tiếp đó Tiếp Dẫn đạp bước biến mất tại chỗ.
Như Lai và Chung Sơn liếc nhau, Như Lai vẫn hiền hòa mỉm cười.
- Ha ha ha ha hắc!
Một khắc sau, toàn bộ Linh Sơn vang lên tiếng cười xúc động của Tiếp
Dẫn, thanh âm to lớn, nhưng hiện ra một cỗ bi tráng. Linh Sơn run rẩy.
Tiếp đó một tiếng nổ lớn vang lên. Linh Sơn bỗng nhiên nứt ra một cái lỗ to lớn, vô tận ánh sáng vàng tràn ngập thiên địa.
Một đóa cửu phẩm Kim Liên to lớn bỗng nhiên từ trong Linh Sơn vọt ra.
Cửu phẩm Kim Liên phóng ra ánh sáng chói mắt, Linh Sơn lại lần nữa khép lại, mà giờ khắc này Linh Sơn dường như mờ đi rất nhiều.
- Chung Sơn, ta đi đồ Thánh, ngươi đi không?
Tiếp Dẫn lại lần nữa xuất hiện ở bên cạnh Chung hỏi.
- Đi!
Chung Sơn không chút do dự nói.
Một chuyện khác, Chung Sơn cũng muốn rất nhiều thứ, thế cuộc trước mắt,
Đại Lôi Âm Tự chỉ có một mình Tiếp Dẫn là bạn, còn có Kim Bằng nhìn chằm chằm, nơi đây tất nhiên không thể ở lại.
Hơn nữa một màn đồ Thánh, coi như mình không thể tham dự, nhưng mà nhìn xem cũng đáng giá.
- Ừ!
Tiếp Dẫn gật gật đầu.
Tay áo vung lên. Chung Sơn tính cả một đám người đi theo Chung Sơn được Tiếp Dẫn mang đi.
Dọc theo đường đi, Tiếp Dẫn hai mày nhíu chặt. Mà đồng thời, Chung Sơn
phát hiện, một đường bay qua, thiên địa đều lắc lư, chiến đấu sao lại
kịch liệt như vậy?
- Đã xảy ra chuyện gì?
Chung Sơn hỏi.
- Là cái thiên mạch kia của Hồng Quân gây họa!
Tiếp Dẫn sắc mặt khó coi nói.
- Ồ?
- Khổng Tử động thủ, chuẩn bị đoạt thiên mạch của Thiên Đình, ngươi cũng biết, thiên mạch là một trong thiên đạo mạnh nhất, hiện tại thiên hạ
này, không ai có thể nắm giữ thiên mạch, một khi Khổng Tử đoạt được
thiên mạch, nhất định sẽ như Hồng Quân ngày trước, thống lĩnh đám Thánh
nhân.
Tiếp Dẫn sắc mặt nhục nhã nói.
- Hả?
- Quan trọng nhất là, Khổng Tử đoạt thiên mạch, lại là 1 cái cục do Ngọc Đế và Doanh thiết kế, một cái cục chờ Thánh nhân nhảy vào trong đó.
Tiếp Dẫn vẻ mặt khó coi nói.
- Ngọc Đế và Doanh thiết kế cục?
- Không sai, hết thảy đều là thiết kế Thánh nhân, Doanh và Ngọc Đế đã
sớm lập ra kế hoạch rồi, lần trước ngươi đi Thiên Đình chỉ có thể nói là vừa mới bắt đầu, thiên mạch sớm muộn gì cũng đều phải bỏ ra để dụ dỗ
Thánh nhân. Ngọc Đế đúng là thật khí phách, hắn đưa ra thiên mạch, là
muốn tính kế Hồng Quân sao?
Tiếp Dẫn sắc mặt không tốt nói.
- Nhưng Khổng Tử sẽ dễ dàng mắc mưu như vậy sao?
Hạo Mỹ Lệ không hiểu nói.
Cho dù Hạo Mỹ Lệ không sùng bái Thánh nhân, nhưng mà biết, mỗi một Thánh nhân đều là người tính kế thâm sâu mới có thể đi đến vị trí Thánh nhân, Khổng Tử sao lại dễ dàng mắc mưu như vậy.
- Hắn không phải dễ dàng mắc mưu, mà lại không thể không đi. Khổng Tử
bây giờ vận số bị sói mòn, có một số việc không phải do hắn quyết định,
hơn nữa 9 đại Thánh nhân cũng không phải sống hòa thuận như vậy.
Tiếp Dẫn lắc đầu nói.
- Khổng Tử nếu tiến vào cục cái Ngọc Đế và Doanh thiết kế, vậy thì có
nhóm cường giả Thái Thượng, Chuẩn Đề, Doanh tham dự, ngươi không cần
phải... đi à?
Chung Sơn hỏi.
Nhìn lại Chung Sơn, Tiếp Dẫn lắc lắc đầu nói:
- Nhập cục không chỉ Khổng Tử!
- Ồ?
Chung Sơn trong lòng cả kinh.
- Khổng Tử có thể trở thành là Thánh nhân, sao lại ngoan ngoãn vào cuộc? Cùng hắn cùng nhau tiến vào, còn có Di Thiên!
Tiếp Dẫn cảm thán nói.
- Hai tên Thánh nhân? Vậy lần đồ Thánh này, rất không dễ à!
Chung Sơn nói.
- Đâu chỉ không dễ dàng, hai Thánh nhân ở cùng một chỗ, cho dù chúng ta
cùng tham dự cũng không thể đồ Thánh, chỉ mong Doanh phát hiện sơ hở của Khổng Tử, hơn nữa nhất định phải nhanh!
Tiếp Dẫn lắc lắc đầu nói.
- Vì cái gì?
- Bởi vì hai Thánh nhân là có thể mượn dùng thiên mạch, dẫn động Thiên
Số, Thiên Số quan chú, những tiền Thánh nhân chúng ta sẽ nguy hiểm, có
thể nói, cục mà Doanh và Ngọc Đế bố trí, chẳng những làm cho Khổng Tử bị ép nhảy vào mà ngay cả ta, Chuẩn Đề., Thái Thượng và Tạp cũng không
vào không được. Hai người tính kế thật sâu.
Tiếp Dẫn trầm giọng nói.
Trong giọng nói của Tiếp Dẫn đầy oán giận đối với Doanh và Ngọc Đế,
nhưng oán giận thì thế nào, còn không phải cũng phải nhảy vào cục mà
Doanh và Ngọc Đế cùng nhau bố trí cục sao?
- Cục này cực lớn, khó trách Lam không chịu tham dự, Như Lai cũng lui về Đại Lôi Âm Tự!
Chung Sơn hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy, không thể tưởng được dã tâm Doanh lớn như vậy!
Tiếp Dẫn hít sâu một cái nói.
- Dã tâm của Doanh?
- Doanh không chỉ vì giải quyết thù hận với Khổng Tử, Doanh còn muốn đồ Thánh lập Thiên Đình, phong Thiên đế!
Tiếp Dẫn hít sâu một cái nói.
- Thành lập Thiên Đình!
Chung Sơn đồng tử co rụt lại.
Quá nhanh, hết thảy đều quá nhanh, Chung Sơn phát hiện thế cục thiên hạ
phát triển quá nhanh, mình có chút theo không kịp bước chân.
Xiết chặt nắm tay, Chung Sơn âm thầm báo động mình, phải nhanh chóng
tăng cường. Nếu không, chỉ có thể trở thành bụi bậm của lịch sử.
- Chỉ là không biết Ngọc Đế giở trò quỷ gì. Hắn biến Thiên Đình thành
chiến trường, thế lực của hắn vì lần chiến đấu này mà hoàn toàn tan rã,
thậm chí ngay cả chuẩn bị Hồng Quân lưu lại phía sau cho hắn cũng bị phá hỏng, hắn muốn làm gì?
Tiếp Dẫn không hiểu nói.
- Chờ phá cục này, hỏi lại hắn đi!
Chung Sơn nói.
- Chỉ có thể làm như vậy!
Tiếp Dẫn gật gật đầu.
Tốc độ Tiếp Dẫn cực nhanh, từ Đại Lôi Âm Tự chạy tới Thiên Đình, không bao lâu đã chạy tới.
Nhưng đến bên ngoài rồi cũng không tiếp tục bay nữa.
Xa xa, bốn mươi chín cái thiên đạo nối liền trời đất, bảo vệ Thiên Đình. Còn những cảnh tượng khác nhìn không rõ, bởi vì bốn phía không gian đều bị xé nát, chỉ còn lại thật lớn hắc động thông thiên triệt địa.
Gần bên cũng có người dám tới gần. Hiển nhiên đại chiến bên trong đã xảy ra rất lâu rồi.
Tứ phương vây xem, đều là cường giả tuyệt thế, bởi vì tu vi yếu đã sớm bị không gian chấn động nghiền nát rồi.
Thân hình Tiếp Dẫn thoắt một cái, mang theo Chung Sơn dừng lại ở ngoài vòng giao giới.
Đó là một thành trì hoang phế. Trên kiến trúc cao nhất của thành trì giờ phút này có một gã nam nhân áo xanh đang đứng. Khổng Tuyên!
Tiếp Dẫn mang theo đoàn người Chung Sơn tới đó.
- Tiếp Dẫn?
Khổng Tuyên vẻ mặt đầy hiếu kỳ.
- Khổng Tuyên, ngươi không gia nhập sao?
Tiếp Dẫn hỏi.
- Cục này liên lụy quá lớn, không đến bất đắc dĩ, ta sẽ không gia nhập!
Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.
Hiển nhiên, Khổng Tuyên cũng biết.
- Ta đây làm phiền ngươi một chuyện, tính là trả lại phần nhân tình ngày xưa!
Tiếp Dẫn trịnh trọng nói.
- Ồ?
Khổng Tuyên lập tức hỏi.
- Ta đi trước, thay ta bảo vệ bọn họ!
Tiếp Dẫn chỉ vào đoàn người Chung Sơn nói.
- Không hơn?
Khổng Tuyên trầm giọng nói.
- Không hơn!
Tiếp Dẫn khẳng định gật gật đầu.
- Được!
Khổng Tuyên lập tức đáp.
Tiếp Dẫn gật gật đầu.
Tiếp đó, thân hình thoắt một cái bắn thẳng vào trong 49 cái thiên đạo kia.
Bên trong có hai Thánh nhân, còn có một đám Tổ Tiên?
Chung Sơn hạ xuống, nghe Tiếp Dẫn an bài, Chung Sơn vẫn không mở miệng,
cho tới tận khi Tiếp Dẫn rời đi, Chung Sơn mới khe khẽ thở dài. Đúng
vậy, Thánh nhân chiến đấu, mình xa xa không thể tham dự.
Khổng Tuyên cũng không để ý tới Chung Sơn, mà lại nhìn về phía chiến
trường xa xa, Chung Sơn nhìn không thấy, nhưng Khổng Tuyên mượn lực
lượng thiên đạo, chắc gì đã nhìn không thấy.
Chỉ là cục này liên lụy quá lớn, cho dù Khổng Tuyên kiệt ngạo bất tuân như vậy, cũng không dám tùy tiện bước vào.
Sau trận chiến này, thế cục thiên hạ nhất định đại biến!
Khổng Tuyên không nói chuyện, Chung Sơn cũng không cần phải mất mặt đi
lên tiếp chuyện, huống chi mình và Khổng Tuyên cũng không phải là hảo
hữu.
Trong thành trí hoang này còn có rất nhiều cường giả khác.
Cách đó không xa, Chung Sơn thấy được một thân ảnh đầu trâu.
- Đi!
Chung Sơn dẫn người mình bay đi.
Khổng Tuyên hơi hơi liếc mắt một cái, tiếp đó lại tiếp tục chú ý chiến trường.
Chung Sơn bay qua, thân ảnh đầu trâu kia cũng phát hiện Chung Sơn.
- Chung Thánh Vương!
Thân ảnh đầu trâu hơi thi lễ nói.
- Ngưu Ma Vương lễ độ!
Chung Sơn cũng hơi hơi thi lễ.
Ngưu Ma Vương gật gật đầu.
- Chúng ta mới đến, không biết Ngưu Ma Vương có thể đem chuyện xảy ra lúc trước nói cho ta một lần hay không?
Chung Sơn hỏi.
- Chung Thánh Vương có hứng thú, lão Ngưu ta cũng không cần phải che đậy, dù sao còn có rất nhiều người thấy.
Ngưu Ma Vương cũng không già mồm cãi láo.
- Ba ngày trước, Khổng Tử bỗng nhiên tới Thiên Đình, có thể nói là coi
trọng Thiên Đình, muốn chiếm làm của mình, giống như lão Ngưu ta, năm đó ưa thích một mảnh Lôi sơn, liền cường đoạt lại, Thánh nhân đại khái
cũng như vậy, kết quả, nói chuyện với nhau một phen, Thái Thượng xuất
hiện, sau đó Chuẩn Đề cũng xuất hiện, kết quả đánh nhau, càng đánh càng
kịch liệt, về sau Di Thiên Thánh nhân cũng không biết từ đâu mà đến,
cũng gia nhập chiến đoàn, sau đó Đại Tần Doanh cũng gia nhập chiến đoàn, cứ như vậy vọt tới cùng nhau, đánh đập trời đất u ám. Vừa rồi người nọ
cũng vọt vào, không biết đánh đập đánh ra thế nào rồi, đánh một thời
gian như vậy rồi, cho dù cướp được Thiên Đình cũng đã hoàn toàn bị hủy
rồi.
Ngưu Ma Vương đứng ở góc độ của hắn phân tích.
Tuy rằng Ngưu Ma Vương nói sơ sài một chút, nhưng tình huống đại khái
lại nói rõ ràng, chính là Doanh, Ngọc Đế, Chuẩn Đề., Thái Thượng, Tiếp
Dẫn., Khổng Tử, Di Thiên tham dự đại chiến.
Nhưng vì sao không có Quỷ Cốc Tử? Cũng không có Tạp chứ?
- Vậy người của Thiên Đình đâu?
Hạo Mỹ Lệ tới hỏi.
- Người Thiên Đình đâu có đi ra! Toàn bộ ở bên trong rồi, hiện tại không biết thi thể còn toàn vẹn không nữa.
Ngưu Ma Vương đầy mặt tiếc hận nói.
Hiển nhiên Ngưu Ma Vương tiếc hận đều là những tiên nữ như hoa như ngọc kia.