Trường Sinh Bất Tử

Chương 48: Ngay cả thánh nhân cũng không nguyện lây dính nhân quả




Tru Tiên Kiếm Trận khổng lồ bày ra, kiếm khí khủng bố bay múa đầy trời, khiến cho vô số cường giả gần đó nhao nhao lui về phía sau.
Đầy trời đều là kiếm quang. Căn bản không nhìn thấy hoàn cảnh bên trong Tru Tiên Kiếm Trận, nhưng mọi người đều biết, bên trong đang có công kích long trời lỡ đất.
Ngọc Hư Côn Lôn Đại Trận!
Tru Tiên Kiếm Trận!
Một là trận pháp Nguyên Thủy Thánh nhân lưu lại, một là trận pháp Thông Thiên Thánh nhân lưu lại, trận pháp của hai Thánh nhân sau khi ngã xuống lần đầu tiên chạm mặt.
- Lui!
Chung Sơn quay sang đám người Cửu Vĩ Quận chúa nói.
Giờ phút này, muốn mạnh mẽ đoạt Ngũ Sắc Thần Thạch thì là gần như không thể, hơn nữa hai tuyệt thế trận pháp va chạm, tạm thời nhìn như vô cùng bình tĩnh, nhưng mà, Chung Sơn tin tưởng, chấn động mãnh liệt sẽ không còn xa nữa.
Cửu Vĩ, Tô A Phật không rõ là gì, nhưng vẫn theo Chung Sơn lui về phía sau.
Cho dù Si Mị Kỳ Thánh cũng lui tới bên cạnh Cửu Vĩ, dường như chuyên bảo hộ Cửu Vĩ Quận chúa vậy.
Thái Sơ Thánh Vương vung tay lên, các cường giả Thái Sơ nhao nhao lui về phía sau, nhưng cũng có người không biết sống chết, ôm một tia may mắn nhích gần về phía Tru Tiên Kiếm Trận.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ siêu cấp, vô tận kiếm khí đánh tới bốn phương tám hướng, đang lúc oanh bạo, biển rộng chung quanh Quỷ Đảo ầm ầm nổ tung đánh ra cơn sóng cao vạn trượng, lực tấn công khủng bố, khiến cho các cường giả xông lên trước bị giết sạch tại đương trường.
Tru Tiên Kiếm Trận nổ tung. Không gian bên trong cũng đột nhiên đung đưa, dần dần khôi phục yên tĩnh.
- Phá!
Tru Tiên Kiếm Trận phá, Ngọc Hư Côn Lôn Đại Trận cũng phá!
Trong nháy mắt, có rất nhiều người vây xem cũng dao động tâm tư, từng người kích động nhìn về phía Quỷ Đảo.
Muốn xông về phía trước, nhưng cũng biết chỉ là muốn chết, mọi người lại nhẫn nhịn, ánh mắt không ngừng đánh giá Quỷ Đảo.
- Thánh Vương, may mắn không nhục mệnh!
Tư Mã Thanh mang theo chút mỏi mệt bay đến trước mặt Thái Sơ Thánh Vương.
- Ừ!
Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu.
Tiếp đó mọi người cùng nhau nhìn về phía toàn bộ hải đảo.
Trên hải đảo, có gần ngàn tên nam nhân ngã xuống đất, miệng phun máu tươi.
Quan viên Thái Ất Thánh đình? Ngọc Hư Côn Lôn Đại Trận chính là do bọn họ bố trí.
Tuy nhiên, giờ phút này đại trận bị phá, từng người bị phản phệ, tất cả đều ngã xuống đất không dậy nổi.
Những người này, không có quá nhiều người chú ý, mọi người đều chú ý Ngũ Sắc Thần Thạch. Rất nhanh, mọi người đã bị 1 ngọn núi hấp dẫn.
Chuẩn xác mà nói là một tảng đá lớn trên núi.
Núi không cao lắm, khoảng nghìn trượng, nhưng mà, đỉnh núi lại bằng phẳng, dường như đột nhiên bị người ta lột bỏ, bốn phía hắc khí vô cùng nồng đậm, dường như quỷ trạch âm phủ vậy.
Mà ở trên bình đài của đỉnh núi này, giờ phút này lại đặt sừng sững một khối cự thạch, cự thạch tỏa ra năm màu sắc sặc sỡ, cao 9 trượng 7 xích 3 tấc.
- Ngũ Sắc Thần Thạch?
Không biết người đầu tiên nào rống lên.
Trong nháy mắt, toàn bộ Quỷ Đảo hải vực đều sôi trào. Ngũ Sắc Thần Thạch, đúng thật là Ngũ Sắc Thần Thạch? Tìm được rồi.
Rất nhiều người đều đỏ mắt muốn vọt tới.
Có mười mấy người không sợ chết trong nháy mắt vọt tới. Quỷ dị là, Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ cũng không ngăn cản. Tùy ý để mấy chục người người xông về phía trước.
Đại đa số người đỏ mắt nhìn chằm chằm Ngũ Sắc Thần Thạch, chỉ có một số ít người phát hiện sự cổ quái trong đó.
Mấy chục người xông lên trước, bay xuống hải đảo, còn chưa chạm vào được Ngũ Sắc Thần Thạch thì đã chạm vào hắc khí xung quanh.
- A.................!
Trong nháy mắt đụng vào hắc khí, mọi người kêu lên thảm thiết, toàn thân lập tức chảy mủ, tiếp đó thống khổ ngay cả chạy trốn đều trốn không thoát, ngã xuống đất biến thành một vũng máu.
Một màn kinh khủng khiến cho mọi người đều kinh hoàng.
Lại mấy đợt người nữa bay qua, nhưng hiệu quả gần giống như nhau, chỉ cần đụng tới hắc khí, thì trong giây lát hóa thành máu loãng, khủng bố vô cùng.
- Đây là cái gì? Sao lại tà môn như vậy?
- Đi chính là chết? Khó trách Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ không đi tới.
- Ngũ Sắc Thần Thạch? Sao lại ở trong hắc khí kia? Nghe đồn Đông Thắng Thần Châu Đông Hải cái Ngũ Sắc Thần Thạch kia, lúc trước phóng ra ánh sáng ngập trời, hấp thu thiên địa tinh hoa a, đây không đúng à.
- Nhưng đó là Ngũ Sắc Thần Thạch, không sai đâu!
- Nhưng mà sao hai chỗ lại khác biệt như vậy?
........
Trong lúc bốn phía hải đảo xao động, trên một hòn đảo vòng ngoài hải vực Quỷ Đảo.
Nhân Tôn đứng chắp tay, phía sau đứng 7, 8 tên thuộc hạ.
- Tới lúc rồi, Huyết Hải Tinh Không Hồn Tế bắt đầu đi!
Nhân Tôn vung tay lên.
- Vâng!
7, 8 tên thuộc hạ cung kính nói.
Xa xa, bốn phía Quỷ Đảo, Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ rốt cục cũng động, sau khi hai người nhìn rất nhiều cường giả chết trong hắc khí, rốt cục tự mình xuất thủ.
Vừa rồi người chết mọi người đều nhìn rõ ràng, người dám ở trước mặt Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ ôm tâm lý may mắn, thì thực lực sẽ yếu sao?
Địa Tiên, Thiên Tiên, thậm chí còn có một tên tán tu Đại Tiên, nhưng cho dù là Đại Tiên, cũng không ngăn được hắc khí kia, hắc khí kia rốt cuộc mạnh như thế nào?
Giờ khắc này, mọi người đều ngừng thở, nhìn chằm chằm Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ, hai người đạp bước tiến vào.
Nhưng ngay khi hai người đạp bước ra, một thân ảnh bỗng nhiên chắn trước mặt hai người.
Một gã nam nhân mặc hoàng bào chín con rồng, nam nhân mắt như tinh tú, tràn đầy cơ trí xuyên thấu thế gian.
- Thái Sơ Thánh Vương, Tử Tiêu Giáo chủ xin dừng bước!
Người tới bỗng nhiên kêu lên.
Quả nhiên, Thái Sơ Thánh Vương và Tử Tiêu Giáo chủ đều ngừng lại. Cùng nhau nhìn này người đột ngột tới này.
- Thái Ất Thánh Vương, ngươi rốt cục chịu lộ diện?
Tử Tiêu Giáo chủ trầm giọng nói.
Thái Ất Thánh Vương? Chung Sơn nhíu mày.
- Thái Ất chân nhân!
Thái Sơ Thánh Vương hơi hơi thi lễ.
- Thái Ất chân nhân?
Chung Sơn nghi ngờ nhìn về phía Si Mị Kỳ Thánh.
- Là Thái Ất chân nhân, ngày trước là một trong 12 môn đồ của Nguyên Thủy Thánh nhân, tuy nhiên về sau chẳng biết tại sao, lại đầu thai chuyển thế, chuyển thế trùng tu, khi đó, Nguyên Thủy Thánh nhân đã chết, Thái Ất lại không đi theo con đường tu tích âm đức nữa mà đổi thành đi tu công danh, sáng lập Thái Ất Thánh đình, bởi vì kiếp trước thanh danh quá lớn, cho nên vẫn có người còn gọi hắn là Thái Ất chân nhân!
Si Mị Kỳ Thánh hướng Chung Sơn giải thích.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
- Nếu không phải nhị vị muốn mạnh mẽ thu Ngũ Sắc Thần Thạch, ta cũng sẽ không gọi nhị vị lại, nhị vị không nên tiếp tục!
Thái Ất Thánh Vương nói.
- Vì sao không thể lấy? Ngũ Sắc Thần Thạch này là thuộc về Thái Ất ngươi sao?
Trình Bạch Y lạnh lùng nói.
- Câm mồm!
Tử Tiêu Giáo chủ quát lạnh một tiếng.
- Quản giáo không nghiêm, mong đừng trách móc!
Tử Tiêu Giáo chủ lập tức quay sang Thái Ất Thánh Vương nói.
- Ha ha!
Thái Ất Thánh Vương lắc đầu.
- Ngũ Sắc Thần Thạch này không thể lấy? Còn chưa thể lấy sao?
Thái Sơ Thánh Vương hỏi.
- Là lấy không được!
Thái Ất Thánh Vương nói.
- Ồ?
- Thái Ất Thánh đình ta che chở bảo này, cho tới bây giờ không nhúc nhích, không phải ta lấy không được, mà là không được lấy, ngày trước không chỉ một tên Thánh nhân tiến tới Ngạo Lai Hải, Ngũ Sắc Thần Thạch ở chỗ này, tại sao lại không bị lấy? Coi như mình không cần dùng thì cũng cho đệ tử dùng à, bọn họ vì sao làm như không thấy?
Thái Ất Thánh Vương nói.
Mọi người nhíu mày. Đúng vậy, Thánh nhân đều đã tới, bọn họ vì sao không lấy?
- Còn xin chỉ giáo!
Tử Tiêu Giáo chủ nghi ngờ nói.
- Bởi vì này Ngũ Sắc Thần Thạch, phong ấn một phần đại nhân quả, phần nhân quả to lớn này, cho dù là Thánh nhân cũng không muốn dính vào.
Thái Ất Thánh Vương nói.
Nghe Thái Ất nói vậy, gần như mọi người đều nhíu chặt mày.
Đại nhân quả? Đại nhân quả gì mà cho dù là Thánh nhân cũng không muốn dính vào? Nghe tin tức rợn cả người này, Tử Tiêu Giáo chủ và Thái Sơ Thánh Vương cũng không bác bỏ, bởi vì hai người đều biết bối cảnh của Thái Ất, Thái Ất Thánh đình ở Phong Trủng Cương Vực tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng mà ngày trước đi theo Thánh nhân, nội tình cũng rất sâu.
- Là nhân quả gì?
Thái Sơ Thánh Vương hỏi.
- Các vị có biết khối Ngũ Sắc Thần Thạch ở Đông Thắng Thần Châu kia không? Ngũ Sắc Thần Thạch trên Hoa Quả Sơn? Khối thần thạch kia là để làm gì?
Thái Ất chân nhân nói.
- Khối Ngũ Sắc Thần Thạch kia cũng có dụng ý sao?
- Khối Ngũ Sắc Thần Thạch kia, một lần nứt ra một con khỉ đá, về sau khỉ đá bái Bồ Đề tổ sư làm thầy, ban cho cái tên Tôn Ngộ Không, học bản lĩnh thông thiên, một thân thực lực Cổ Tiên cảnh. Mà Bồ Đề tổ sư bởi vì yêu tài, mới thu hắn làm đồ sao? Vì sao chỉ vì nghịch ngợm khoe ra chút da lông mà đuổi hắn ra khỏi sư môn? Mỗi một đệ tử sau khi học bản lĩnh đều có tâm lý khoe khoang, đặc biệt Tôn Ngộ Không chưa trải qua đau khổ, tính tình không tốt, có thể chậm rãi dạy dỗ, nếu nguyện ý thu đệ tử này, vì sao cuối cùng còn muốn đoạn tuyệt quan hệ thầy trò?
Thái Ất Thánh Vương hỏi.
- Đúng vậy, việc này ta cũng từng nghe nói, nhưng nhìn không ra manh mối. Cái đó và Hoa Quả Sơn có quan hệ gì?
- Hoa Quả Sơn, lúc trước khỉ đá sinh ra, hai mắt thấm nhuần cửu tiêu, long trời lở đất, ở nơi đó, người biết nó không ít, vì sao không có người nào yêu tài thu đồ? Bồ Đề tổ sư trong thời gian ngắn có thể dạy ra Tôn Ngộ Không, vậy những đệ tử nhập môn sớm hơn so với Tôn Ngộ Không là gỗ mục không thể điêu khắc rồi.
Nghe Thái Sơ Thánh Vương nói vậy, mọi người càng ngày càng nghi hoặc.
- Ngươi là nói, Bồ Đề tổ sư cũng không phải vì thu Tôn Ngộ Không làm đệ tử, chỉ thuần túy muốn dạy nó bản lĩnh?
Thái Sơ Thánh Vương hỏi.
- Không sai!
- Nhưng, vậy thì vì sao?
- Báo ân!
Thái Ất Thánh Vương nói.
- Báo ân? Báo ân gì?
Mọi người nghi ngờ nói.
- Bị phong ấn ở dưới Hoa Quả Sơn, sau vì khỉ đá sinh ra, cho nên mới thoát khỏi phong ấn!
Thái Ất Thánh Vương hít sâu một hơi nói.
- Phong ấn? Bồ Đề tổ sư bị phong ấn ở dưới Hoa Quả Sơn? Là Ngũ Sắc Thần Thạch trấn áp hắn?
Mọi người há mồm ngạc nhiên.
- Ngũ Sắc Thần Thạch chỉ là phong ấn một bộ phận, tuy nhiên, sau khi khỉ đá sinh ra, phong ấn liền biến mất, cho nên Bồ Đề tổ sư cảm kích khỉ đá, mới truyền cho hắn 1 thân bản lĩnh, lại không muốn cùng khỉ đá tiếp tục lây dính nhân quả, cho nên mới đoạn tuyệt quan hệ thầy trò!
Thái Ất chân nhân nói.
Nói tới đây, gần như mọi người đều hiểu ý tứ. Thái Ất Thánh Vương
Dưới Quỷ Đảo cũng trấn áp cái gì đó. Phong ấn một cường giả? Hơn nữa khối Ngũ Sắc Thần Thạch này so với khối khỉ đá hóa hình còn lớn hơn gần gấp ba. Vậy phía dưới phong ấn ai?
- Phía dưới này?
Tử Tiêu Giáo chủ cau mày nói.
- Chỗ Hoa Quả Sơn phong ấn, ngày trước khói mù lượn lờ, ánh sáng tỏa ra bốn phía, 1 thắng cảnh nhân gian, đó là bởi vì phong ấn chính là Bồ Đề tổ sư, mà nơi này, các ngươi thấy được, tà khí tàn sát bừa bãi, khí thế hung ác xông lên tận trời, âm khí vây quanh. Có thể tưởng tượng được người phong ấn như thế nào rồi chứ?
Thái Ất Thánh Vương nói.
- Dưới Quỷ này đảo phong ấn ai?
Tiêu Giáo chủ cau mày nói.
- Nói thật ra, ta cũng không biết, nhưng mà, các ngươi cũng nhìn ra, đám Thánh nhân ai cũng không muốn lây dính nhân quả nơi này, cho dù là sư tôn ta kiếp trước, Nguyên Thủy Thánh nhân cũng biết nơi này, hắn cũng không nguyện lây dính. Ngày trước còn để ta trông giữ đảo này, cho nên Thái Ất Thánh đình ta mới thủ hộ nơi này.
Thái Ất Thánh Vương nói.
- Nguyên Thủy Thánh nhân cũng không nguyện lây dính?
Mọi người đều hiện ra vẻ cổ quái.
Phía dưới này, rốt cuộc phong ấn con quái vật gì? Thiệt hay giả? Nhân quả có lớn như vậy không?
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.