Trường Sinh Bất Tử

Chương 47: Mạng cứng rắn!




- Mong chư vị chung sức chuyện này cùng ta!
Doanh nhìn về phía chúng nhân nói.
Đồ Thánh, nghe thật sôi trào nhiệt huyết, nhưng nếu phải làm, nhất định phải suy nghĩ đến các phương diện. Ít nhất ở chỗ này, Chung Sơn có chút do dự. Bởi vì ở trong lòng Chung Sơn, giờ phút này cũng không muốn làm sự nghiệp Đồ Thánh to lớn kia. Rất náo nhiệt, nhưng phải có năng lực chịu tải cảnh tượng này mới được. Giờ phút này Đại Tranh Thánh đình có năng lực kia sao?
Nhưng nếu Doanh mở miệng, hơn nữa còn là ở bên trong Trùng Thiên Điện, cũng rất khó từ chối!
Mọi người khe khẽ trầm mặc, ai cũng không nói gì. Ý nghĩ của mọi người có lẽ đều không giống nhau, nhưng nội tình của người nào cũng hùng hậu hơn so sánh với Chung Sơn.
- Chuyện của ngươi ta biết!
Tiếp Dẫn bỗng nhiên mở miệng nói đầu tiên.
- Ừm?
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Tiếp Dẫn.
- Như Lai lưu lại thương nghị, đợi có kết quả thì truyền cho ta biết, ta cùng với Chung Sơn nhiều năm không gặp, còn có một chút chuyện riêng tư muốn nói, chúng ta chờ ở Đại Lôi Âm Tự!
Tiếp Dẫn mở miệng nói.
Doanh nhìn Tiếp Dẫn, vừa nhìn Chung Sơn, cuối cùng cười nhạt, gật gật đầu nói:
- Tốt!
Một chữ tốt, để cho Chung Sơn tạm thời nhảy ra khỏi cục diện lúc này, về phần sau khi thương nghị, Chung Sơn quyết định như thế nào, chỉ có đến lúc đó mới biết.
Chung Sơn gật đầu với Doanh cùng mọi người.
Theo Tiếp Dẫn chậm rãi đi về phía cửa, cửa đại điện ầm ầm mở ra.
Hai người đi ra ngoài, đại môn đóng lại lần nữa!
Doanh, Quỷ Cốc Tử, Lam, Chuẩn Đề, Như Lai tiếp tục thương nghị đại nghiệp Đồ Thánh!
- Chung Sơn, ngươi không sao chớ? Mới vừa rồi nói chuyện gì vậy?
Hạo Mỹ Lệ lập tức xông lên, nói.
- Chúng ta tạm thời rời khỏi Hàm Dương!
Chung Sơn mở miệng nói.
Tìm được Lý Tư cùng Lã Bất Vi, Chung Sơn khe khẽ lên tiếng chào. Sau đó Tiếp Dẫn vẫy tay một cái, mang theo Chung Sơn, Hạo Mỹ Lệ, cùng một đám người Chung Sơn mang tới, biến mất ở quảng trường Trùng Thiên Điện.
Tôn Thân luôn luôn đứng ở một bên, chỉ có thể chôn sâu oán hận này ở đáy lòng lần nữa.
Đoàn người Chung Sơn đi, Lã Bất Vi cùng Lý Tư nhìn nhau.
- Chung Sơn đi, không biết có thể lại đến hay không!
Lý Tư khe khẽ thở dài nói khe khẽ thở dài nói
- Chung Sơn đã giúp Đại Tần rất nhiều. Có tới hay không, Đại Tần đều thiếu nợ hắn một phần nhân tình, hơn nữa còn là một phần đại nhân tình!
Lã Bất Vi khe khẽ thở dài nói.
Nếu là Tôn Thân nghe được, nhất định quấn quýt một trận nữa. Chung Sơn thật giống như không có làm chuyện gì, tại sao Đại Tần lại thiếu hắn một phần nhân tình? Nợ nhân tình nhiều nhất là Chuẩn Đề a, liên quan gì tới Đại Tần?
Phi lên trên không trung, Chung Sơn âm thầm thở phào, chơi cờ cùng cường giả mạnh nhất, hiện tại còn kém cường giả mạnh nhất rất nhiều, phải mau sớm trở nên mạnh mẻ, Đại Tranh cũng phải mau sớm trở nên mạnh mẻ.
- Mới vừa rồi đa tạ!
Chung Sơn nói với Tiếp Dẫn.
- Đối với ta ngươi còn cám ơn gì? Tên Doanh kia cũng thiệt là, còn muốn kéo ngươi xuống nước! Kéo ta xuống nước còn chưa tính, hiện tại ngươi mới là Đại Tiên bát trọng thiên, thật là quá đáng. Ta cũng nhìn không được! Đùa cái gì chứ?
Tiếp Dẫn lập tức tức giận nói.
- Ách?
Chung Sơn hơi hơi ngạc nhiên.
Đây là Tiếp Dẫn mới vừa rồi trầm ổn dị thường kia sao?
- Ngươi bây giờ là Tô A Phật, hay là Tiếp Dẫn?
Chung Sơn có chút không xác định nói.
Bởi vì tính cách Tiếp Dẫn biến hóa thật là quỷ dị.
Nhìn Chung Sơn, Tiếp Dẫn bỗng nhiên nói:
- Ai, bị ngươi nhìn ra! Ánh mắt của ngươi vẫn là mạnh như vậy!
Chung Sơn: "..."
Tính cách đột biến như vậy, người nào nhìn không ra?
- Ta là Tô A Phật, ta cũng là Tiếp Dẫn, Tiếp Dẫn là kiếp trước của ta, kiếp này là Tô A Phật, dù sao tính cách của Tô A Phật cũng có, tính cách của Tiếp Dẫn cũng có, có khi ta cũng không phân rõ ta là Tiếp Dẫn hay là Tô A Phật, bất quá cũng may, bởi vì là cùng một người, hai phần trí nhớ cũng không xung đột. Ta có thể dùng thực lực, thế lực của Tiếp Dẫn, trải qua cuộc sống của Tô A Phật, chỉ một chữ, dễ chịu!
Tiếp Dẫn cười hì hì nói.
Chung Sơn: "..."
- Bất quá, gọi Tiếp Dẫn nghe phong cách hơn một chút, ngươi vẫn nên gọi ta là Tiếp Dẫn a!
Tiếp Dẫn nói.
- Ừm!
Chung Sơn gật đầu.
- Ngươi mới vừa nói Doanh lại muốn kéo ta xuống nước?
Chung Sơn nhìn về phía Tiếp Dẫn, nói.
- Đó là đương nhiên, ai kêu ngươi...
Tiếp Dẫn nói đến một nửa liền không nói nữa.
Nhìn những người khác một chút, Tiếp Dẫn nói lần nữa:
- Đến Đại Lôi Âm Tự rồi hãy nói, chúng ta một mình nói chuyện một chút.
Chung Sơn vốn muốn nói người ở đây nghe không có chuyện gì, nhưng thử nghĩ lại vẫn là quên đi, dù sao Tiếp Dẫn là một bằng hữu khác của mình, có lẽ có ngăn cách giữa bọn họ.
Đại Lôi Âm Tự, ở Tây Ngưu Hạ Châu.
Bốn phương tám hướng, tràn đầy một cổ khí tức thần thánh của Phật Đạo, Linh sơn từng là chỗ căn bản của Đại Lôi Âm Tự, bốn phía có đại lượng Phật quốc, cũng là nước phụ thuộc vận triều ở dưới Đại Lôi Âm Tự.
Bầu trời Linh sơn, công đức mênh mông cuồn cuộn như sóng thủy triều tràn ngập cả thiên địa.
Tiếp Dẫn mang theo đoàn người Chung Sơn tới Linh sơn, thì có đại lượng Phật Đà phát hiện, nhưng một đám Phật Đà, Bồ Tát ai cũng không có cản.
Tiếp Dẫn là ai?
Ở Đại Lôi Âm Tự, Phật Đà, Bồ Tát tôn kính nhất là Như Lai Phật Tổ, thành kính nhất chính là A Di Đà Phật này!
Ở một sườn núi, Nhiên Đăng cùng Di Lặc đứng chung một chỗ, thấy một đám thân ảnh ở xa xa, hai người hai mặt nhìn nhau. Liếc mắt nhìn nhau rồi bay tới.
- Tham kiến Tiếp Dẫn Phật tổ!
Hai người cung bái Tiếp Dẫn, tiếp theo tò mò nhìn về phía một nhóm người Chung Sơn.
Bên kia, còn có một nam tử người mặc khôi giáp màu vàng đi tới.
Là Hoằng Tiêu? Một chiến tướng của Thái Sơ Thánh Đình ngày trước!
- Phật tổ!
Hoằng Tiêu cung kính nói, tiếp theo cũng là vẻ mặt tò mò nhìn Chung Sơn.
- Đây là là khách quý của ta, Hoằng Tiêu ngươi phải hảo hảo chiêu đãi! Ta cùng với Chung Sơn nhiều năm không gặp, ôn chuyện ở Tiên Tự trong Tiếp Dẫn Điện, không nên thất lễ với bọn họ!
Tiếp Dẫn nói.
- Vâng!
Hoằng Tiêu gật đầu.
Nhiên Đăng cùng Di Lặc cũng là một trận cổ quái, Chung Sơn này làm sao đi tới chỗ nào cũng là được đón chào long trọng a, trước đó không lâu, Địa Tạng vương tận tình chiêu đãi ở âm phủ, đến nơi này, Tiếp Dẫn cùng hắn cũng giống như lão hữu?
- Các ngươi trước tiên đi dạo ở Linh sơn, ta đi ra ngoài một hồi!
Chung Sơn nói với bọn thuộc hạ.
- Rõ!
Đám người Nam Cung Thắng lập tức đáp.
Hạo Mỹ Lệ mặc dù có chút bất mãn, nhưng vẫn gật đầu.
Chung Sơn cùng Tiếp Dẫn đi vào một cái đại điện, đại môn ầm ầm đóng kín.
Bên trong có vài toà đài sen cung cấp cho người ngồi, còn có một Tiểu Liên Trì, bên trong có những đóa hoa sen yêu diễm, nhìn qua cực kỳ mỹ lệ.
Chung Sơn bị Tiếp Dẫn an bài ngồi xuống ở trên một cái đài sen. Tiếp Dẫn cũng lấy ra một bộ trà cụ, đổ một chút nước trà ra cho Chung Sơn.
Chung Sơn nhẹ nhàng phẩm trà, uống được một hớm, Chung Sơn chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng nói không nên lời. Thật giống như lỗ chân lông toàn thân cũng đang hô hấp! Ở Đại Tranh không phải là không có trà ngon, nhưng cũng là cực kỳ thưa thớt. Phẩm chất giống như cái này, Đại Tranh trăm năm nhiều nhất sản xuất ra một hai lần.
- Trà ngon!
Chung Sơn lập tức bình luận.
- Thích uống là được, trở về ta cho ngươi vài cân!
Tiếp Dẫn thật giống như nhà giàu mới nổi.
Chung Sơn: "..."
- Đúng rồi, lúc trước ngươi nói một nửa, là có ý gì? Doanh kéo ta xuống nước?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Dĩ nhiên, lần này mời ngươi đến Hàm Dương, cũng không phải là kéo ngươi xuống nước sao? Ngươi cũng không nhìn một chút xem những tân khách kia rốt cuộc là ai?
Tiếp Dẫn lập tức nói.
- Nga? Xin lắng tai nghe?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Nói như thế, vì sao Doanh coi trọng ngươi như vậy? Năng lực của ngươi là phương di một phương diện, cách làm người của ngươi là một phương diện khác, nhưng Thánh vương có năng lực giống như ngươi hẳn là rất nhiều, vì sao chỉ coi trọng ngươi như vậy?
Tiếp Dẫn nói.
- Tại sao?
Chung Sơn nghi ngờ nói.
- Bởi vì mạng của ngươi cứng rắn!
Tiếp Dẫn nói.
- Mạng cứng rắn?
Chung Sơn nhất thời không hiểu.
- Không sai, mạng của ngươi cực kỳ cứng rắn, đây có lẽ chính là nguyên nhân chủ yếu mà Doanh coi trọng ngươi, căn cốt của ngươi thật ra thì không kém, thậm chí cực kỳ tốt, cực kỳ rộng lớn, vừa dày vừa nặng, bởi vì nguyên nhân là mạng của ngươi.
Tiếp Dẫn nói.
- Mạng cứng rắn? Có ích lợi gì?
Chung Sơn hiếu kỳ nói.
Tiếp Dẫn nói mạng cứng rắn tốt, nhưng căn cốt của chính mình làm thế nào cũng không thể nói là tốt a!
- Ta trước kia thăm dò về ngươi, lúc ngươi ở hàng ngàn tiểu thế giới, từng có một cái Cực Lạc Tịnh Thổ sao?
Tiếp Dẫn hỏi.
- Đúng, mọi người đều nói là ta trở thành Mệnh Kiếp của nó, mới làm cho Cực Lạc Tịnh Thổ sụp đổ, nhưng ta biết, trong chuyện này ta chỉ có tác dụng rất nhỏ!
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
- Không, ngươi đưa đến tác dụng rất lớn, Mệnh Kiếp? Đây là một loại thuyết pháp, còn có một loại thuyết pháp khác, chính là mạng ngươi rất cứng, là ngươi khắc chết Cực Lạc Tịnh Thổ!
Tiếp Dẫn nói.
- Bị ta khắc chết?
Trên mặt Chung Sơn cổ quái.
- Không sai, bị ngươi khắc chết, hoặc là có rất nhiều người chết ở dưới tay của ngươi, cũng là bị ngươi khắc chết, ngươi có thể thử nghĩ xem có chuyện như vậy hay không?
Tiếp Dẫn bỗng nhiên cười nói.
Tiếp Dẫn nói rất mơ hồ, nhưng Chung Sơn không thể không trầm tư.
Bởi vì Chung Sơn bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện khác, Thi tiên sinh, lúc thu phục Thi tiên sinh, Thi tiên sinh từng nói qua.
- Muốn để ta gia nhập Đại Tranh, thần phục ngươi, đầu tiên mạng của ngươi phải cứng rắn, mạng không đủ cứng rắn, như thế nào xưng bá thiên hạ?
Đây là ban đầu trước khi thu phục Thi tiên sinh, Thi tiên sinh đã nói, Thi tiên sinh cũng đề cập tới mạng cứng rắn này.
- Mạng cứng rắn này sẽ là ưu thế của ngươi, đại thọ của Doanh lần này, đưa tới các khách quý, không có người nào mà không phải là hạng người có mạng cứng rắn, trong đó, bốn người là ngươi, Như Lai, Lam còn có Chuẩn Đề là số mệnh cứng rắn nhất, cộng thêm số mệnh cứng rắn đến mức tận cùng kia của Doanh, cho dù không có thực lực, chỉ cần tập hợp lại, ai cũng không làm gì được các ngươi, bởi vì số mệnh của một nhóm người các ngươi thật sự quá cứng rắn!
Tiếp Dẫn thở dài nói.
- Số mệnh lại có tác dụng như thế?
Chung Sơn thở dài nói.
- Một mệnh số, hai vận số, ba phong thủy, bốn tích âm đức, năm công danh, đây chính là nguyên nhân mà "Mệnh" được đặt ở đầu tiên, người có mạng cứng rắn, có thể phản khắc đối phương, còn có một chút ưu thế ai cũng không đạt tới, giống như Doanh, tu luyện tướng thần chi thân, đó cũng không phải là người bình thường có thể tu tập, hơn nữa tu tập đến trình độ kia, chỉ có Bàn Cổ năm đó, mới có số mệnh cứng như vậy!
Tiếp Dẫn thở dài nói.
- Bàn Cổ?
Thần sắc Chung Sơn ngưng tụ.
Bàn Cổ là ai? Lúc Chung Sơn còn trẻ, đây chính là tồn tại mạnh nhất trong chuyện thần thoại xưa, là cường nhân ngay cả Thánh nhân cũng không bằng, nhưng hôm nay nghe được Tiếp Dẫn nhắc tới lần nữa, Chung Sơn rất hiếu kỳ.
Bàn Cổ? Ở trên thực tế, Bàn Cổ là tồn tại như thế nào?
- Bàn Cổ? Hắn có lẽ chính là một người cường thế nhất mà ta từng gặp, mặc dù biến mất, nhưng phong tư vĩnh viễn sẽ không quên. Năm đó bảy Thánh chúng ta nghịch thiên, hoặc nhiều hoặc ít cũng là nhận được ảnh hưởng trước kia của hắn.
Tiếp Dẫn nhớ lại nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.