Trường Sinh Bất Tử

Chương 45: Chỉ mành treo chuông




- Yên tâm, chỉ là luận bàn, ta sẽ không lấy mạng ngươi!
Trình Bạch Y cười tà nói.
Lời nói Trình Bạch Y nồng đậm ý tứ khiêu khích, ánh mắt toàn bộ tu giả phụ cận Quỷ Đảo đều chuyển hướng về phía Trình Bạch Y. Nguyên bản lo lắng không cách nào phá mở đại trận cũng bị chuyện lạ trước mắt làm dời đi.
Thời khắc này Chung Sơn cũng ngưng hai mắt nhìn về phía Trình Bạch Y.
Trình Bạch Y căn bản không muốn thương lượng, mà là mạnh mẽ yêu cầu, luận bàn? Hai cái người bất đồng thế lực, ở dưới tình huống vạn chúng nhìn vào có thể luận bàn sao?
Trình Bạch Y rốt cuộc muốn làm gì?
- Chung Sơn là ai?
- Ngươi tới từ âm phủ? Chung Sơn ngươi cũng không biết? Đại Tranh Thánh Vương! Trước đó không lâu vừa mới một chưởng diệt một cái hung nhân Đại Tiên!
- Một chưởng diệt một cái Đại Tiên? Hắn cũng là Đại Tiên? Đại Tiên đỉnh phong?
- Không phải, nghe đồn Chung Sơn chỉ có Thiên Tiên nhị trọng thiên. Nhưng luyện bàn tay cực kỳ cường đại, ai cũng không nghĩ tới làm sao lúc ấy hắn làm được, nhưng, sự thật chính là như thế, hắn một chưởng diệt một Đại Tiên.
- Thiên Tiên nhị trọng thiên? Xem ra hắn phải thảm! Trình Bạch Y là cường giả nổi danh Tử Tiêu Đạo tràng.
- Vì sao Trình Bạch Y muốn luận bàn ở chỗ này với Chung Sơn?
- Hắn muốn giết Chung Sơn?
- Không đúng, Trình Bạch Y không phải nói không cần mệnh Chung Sơn sao?
- Hắn nói ngươi sẽ tin?
Mọi người nghị luận, nhưng có một chút không thể phủ nhận, chính là Trình Bạch Y đòi 'Luận bàn' lập tức đưa tới vô số người tò mò.
- Trình Bạch Y, ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn là địch cùng Thái Sơ ta? Trước đó không lâu Tử Tiêu Thánh nữ gặp nạn, Chung Sơn toàn lực cứu trợ, thế nào? Đảo mắt liền vong ân phụ nghĩa, lang tâm cẩu phế? Hay ngươi muốn thấy Tử Tiêu Thánh nữ tử, lại không thấy được, muốn tìm Chung Sơn trút cơn giận dữ?
Cửu Vĩ Quận chúa bỗng nhiên kêu lên.
Xoạt........................!
Cửu Vĩ Quận chúa nói lại lần nữa dẫn tới một mảnh ồ lên, mặc dù Cửu Vĩ Quận chúa có chút mãnh liệt, nhưng người người đều không ngu ngốc, thậm chí cực kỳ thông minh, nếu không ở Thanh Khâu cũng sẽ không khiến Tô A Phật thấy liền sợ, cũng sẽ không liếc mắt liền nhìn ra khả năng của Chung Sơn.
Trong một lời này, Cửu Vĩ Quận chúa điểm ra Chung Sơn vừa mới cứu Tử Tiêu Thánh nữ, bây giờ ngươi đối phó Chung Sơn, chỉ là vong ân phụ nghĩa, câu thứ hai lại vu oan Trình Bạch Y muốn giết Tử Tiêu Thánh nữ.
Trong lúc nhất thời, hình tượng Trình Bạch Y ở trong lòng mọi người lập tức giảm xuống vài tầng, cho dù lời này truyền tới Tử Tiêu Đạo tràng, cũng sẽ khiến hình tượng của hắn sinh ra rất nhiều dao động, thậm chí Tử Huân càng thêm không thích Trình Bạch Y.
Trình Bạch Y trừng mắt, nặng nề nói:
- Ta nói rồi, ta sẽ không cần mệnh Chung Sơn, chỉ là muốn luận bàn một chút mà thôi!
- Vì sao đúng lúc này? Nửa tháng trước vì cái gì không nói?
Chung Sơn thản nhiên nói.
Cửu Vĩ Quận chúa nói chuyện khiến cho lập trường rất nhiều người đều đứng ở bên Chung Sơn, thật giống như một loại chiều hướng phát triển, Chung Sơn cũng buông ra nghi vấn.
- Không vì cái gì, là muốn cho người trong thiên hạ nhìn lại, là chưởng lực Chung Sơn lợi hại, hay là chưởng lực Trình Bạch Y ta lợi hại!
Trình Bạch Y cười lạnh nói.
Trình Bạch Y không chỉ cấp cho người trong thiên hạ xem, mà trọng yếu hơn là cấp Tử Huân xem. Tuy rằng bây giờ Tử Huân không đến, cũng không đại biểu về sau nàng không biết. Trình Bạch Y muốn cho Tử Huân biết, hắn mạnh hơn Chung Sơn, mạnh hơn rất nhiều!
Hôm nay, một chưởng này, không đánh cũng phải đánh!
Chung Sơn nhìn thoáng qua Trình Bạch Y, dường như đã nhìn thấu quyết tâm của Trình Bạch Y, Chung Sơn không làm cái gì vô nghĩa, cực kỳ thản nhiên nói:
- Nếu Trình Bạch Y Đạo Quân muốn thử như vậy, vậy không ngại thử một lần đi!
Thử?
Giờ khắc này, bốn bề yên lặng, gần như mọi người đều bối rối. Trong mắt từng người tràn đầy khó tin, thử? Chung Sơn muốn thử?
Thiên Tiên nhị trọng thiên, đối chưởng cùng một người giống như Cổ Tiên?
Lần đầu tiên, mọi người đã biết cái gì gọi là muốn chết! Thiên Tiên đối Cổ Tiên?
- Đại Tranh Thánh Vương có phải đầu xảy ra vấn đề hay không?
- Không rõ ràng lắm, việc này quá tà môn, Trình Bạch Y mạnh, mọi người đều biết, dù Chung Sơn có mạnh mấy đi nữa cũng là một cái Thiên Tiên mà thôi a.
............ Không ai xem trọng Chung Sơn.
- Chung Sơn, ngươi điên ư, ngươi đối chưởng cùng hắn? Hắn lần trước giằng co cùng Si Mị Kỳ Thánh a.
A Phật cả kinh kêu lên.
- Đúng vậy, Chung Sơn, ngươi không sao chứ? Hắn là Cổ Tiên, cho dù ngươi có mạnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng nhảy qua hai cái cảnh giới đả bại hắn. Hắn đang muốn nhục nhã ngươi!
Cửu Vĩ Quận chúa cũng lo lắng nói.
- Hắn còn không phải Cổ Tiên!
Chung Sơn lắc đầu.
- Còn không phải Cổ Tiên? Làm sao ngươi biết?
Trong mắt Cửu Vĩ Quận chúa kinh nghi.
- Hắn nhiều nhất là Đại Tiên đỉnh phong. Lần trước có thể giằng co cùng Si Mị Kỳ Thánh, là bởi vì Si Mị Kỳ Thánh vừa mới đột phá Cổ Tiên cảnh, hết thảy còn không có thích ứng, lúc ấy không đoán ra Trình Bạch Y mà thôi!
Chung Sơn khẳng định nói.
- Ngươi xác định?
Trong mắt Cửu Vĩ Quận chúa lóe lên một tia nghi hoặc.
- Ta xác định!
Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.
Chung Sơn vì cái gì khẳng định như vậy, bởi vì Chung Sơn quan sát qua huyệt trong Trình Bạch Y, Tô Đắc Kỷ, tu vi Chung Sơn chỉ có Thiên Tiên tứ trọng thiên, mà nửa tháng trước sau khi nuốt cường giả Hải Sa tộc cùng Đại Tiên khí, đạt tới Thiên Tiên ngũ trọng thiên.
Đây là một cái nhảy vượt về chất. Cộng thêm ngoại giới đồn mình là Thiên Tiên nhị trọng thiên.
Biến hóa kinh người như vậy, nói ra sẽ làm sắc mặt người ta thay đổi. Dù sao, tiên nhân tu luyện, mỗi một bước đều cực kỳ gian nan.
Muốn nhìn thấu cảnh giới người khác, nhất định phải vượt qua hắn hai cái cảnh giới mới được, nói cách khác, chỉ có Cổ Tiên mới có thể nhìn thấu tu vi Chung Sơn, thậm chí nhìn ra căn cốt Chung Sơn.
Căn cốt Chung Sơn, bất kỳ Cổ Tiên nhìn thấy đều kinh ngạc không thôi, nếu trong thời gian ngắn này lại tiếp tục đột phá, nhất định dẫn tới Cổ Tiên kinh dị. Lần trước Tử Tiêu Giáo chủ nhìn thấy tu vi Chung Sơn, đồng tử co rụt lại, chân mày cau lại.
Nhưng, Trình Bạch Y không có, nửa tháng nhìn tu vi của mình đột phá, cũng không có chút phản ứng nào.
Nói rõ Trình Bạch Y cũng không phải Cổ Tiên. Một cái Đại Tiên mà thôi, chỉ là ở Tử Tiêu Đạo tràng, có được Tiên pháp, Tiên khí hoặc là kinh nghiệm người khác không có mà thôi.
Đại Tiên? Chỉ cần không phải Cổ Tiên, Chung Sơn cho tới bây giờ đều không sợ!
Chung Sơn 'Luận bàn' với Trình Bạch Y đưa tới vô số người chú ý, đây là hai loại lực lượng bất đồng tầng thứ va chạm a!
Đại Tranh Thánh Vương, đây chính là đường đường Thánh Vương a!
Mọi người tràn ngập chờ mong. Mà ở trên hải đảo phía xa nhất.
Tư Mã Thiên Quân dẫn một đám người đứng trên một đảo núi.
- Tiểu vương gia cùng Nhị bá còn chưa tới sao?
Tư Mã Thiên Quân cau mày nói.
- Có thể còn cần một đoạn thời gian, chuyện tiểu vương gia còn chưa xử lý tốt!
Một gã hạ nhân nói.
- Vậy thật đáng tiếc, không được nhìn thấy thịnh cảnh trước mắt!
Tư Mã Thiên Quân chậc chậc miệng.
Khi nói chuyện, trong mắt Tư Mã Thiên Quân lóe lên một cỗ oán độc, bị Chung Sơn nhục nhã vào giờ khắc này bỗng nhiên bùng nổ, nhìn chằm chằm xa xa, cực kỳ hy vọng Trình Bạch Y có thể một chưởng đánh chết Chung Sơn.
Xa xa trên mặt biển, hai người lạnh lùng đối chiến. Cửu Vĩ Quận chúa, Tô A Phật cùng Hoằng Tiêu đều lui qua một bên chúc phúc cho Chung Sơn.
- Ngươi trước đi, khỏi cho người ta nói ta khi dễ ngươi!
Trình Bạch Y cười nhạt nói.
Người vây xem một trận không nói gì, một mình ngươi 'Cổ Tiên' luận bàn cùng Thiên Tiên, chẳng lẽ còn có cái gì công bình đáng nói? Đương nhiên, người tới nơi này mưu đồ Ngũ Sắc Thần Thạch, cũng không phải hạng người tinh thần trọng nghĩa siêu cường gì, bởi vậy cũng ôm một cỗ thái độ tìm niềm vui mà nhìn.
Chỉ có ánh mắt Tô A Phật cùng Cửu Vĩ Quận chúa lộ ra khinh thường nồng nặc.
Chung Sơn vẫn chưa từ chối, Thiên Tiên ngũ trọng thiên, thực lực lại tăng một tầng, Khai Thiên Chưởng tự nhiên càng thêm lợi hại.
Dưới chân hơi bước, bàn tay phải súc lực, chậm rãi đánh ra, đồng thời ngân quang bàn tay phải đại phóng, đại lượng mây khói bao phủ, vô số phù văn vây quanh bàn tay phải.
Ở chưởng thời điểm Chung Sơn đi, trong hư không đồng dạng ngưng hiện ra một cái Đại Thủ Ấn cao nghìn trượng, giống bàn tay phải Chung Sơn như đúc, càng ngày càng ngưng thật, càng ngày càng cường đại, khí tức kinh khủng, làm cho toàn bộ mặt biển đều trầm xuống, mặt biển xa xa bị này cỗ lực lượng này nhấc lên sóng gió động trời.
Một chưởng kinh khủng bức Trình Bạch Y.
Mắt Trình Bạch Y ngưng lại, biết một chưởng này mạnh, nhưng cũng không nghĩ tới mạnh đến loại tình trạng này, căn bản không phải Thiên Tiên có khả năng chém ra, hắn làm sao có thể chém ra một chưởng mạnh như vậy?
Không dám kéo dài, Trình Bạch Y cũng như Chung Sơn, đánh ra một chưởng, hư không ngưng hiện ra một cái bàn tay màu trắng.
Trắng nhợt, màu như màu bạc, nhưng tay chưởng Chung Sơn ngưng ra, lại có thêm chút kim loại sáng bóng, có vô số phù văn vây quanh.
Oanh........................!
Một tiếng vang thật lớn, hai chưởng chạm nhau, lực lượng kinh khủng, khiến cho toàn bộ biển rộng đều quay cuồng dựng lên, dòng khí kinh khủng tấn công thẳng lên tận trời. Khiến cho đám mây âm trầm trên bầu trời có chút tách ra.
Hai chưởng tương đối, nhất thời giằng co.
Hai người đều đang thử thăm dò điểm mấu chốt của đối phương, chưởng lực đều đang không ngừng kéo lên.
Trong mắt Trình Bạch Y lộ vẻ kinh hãi, nhưng cũng điên cuồng.
Chưởng pháp thật là lợi hại, chính mình dùng tám thành lực, không ngờ không thể làm gì được ngươi? Cũng may ngươi đã đến cực hạn.
Hai mắt Trình Bạch Y phiếm hồng đột nhiên dùng lực một chút, bàn tay màu trắng đẩy bàn tay màu bạc một cái.
Mà lúc này, Chung Sơn cũng giống như bị khơi dậy hung tính, lần này phải giết gà dọa khỉ, một lần cảnh cáo thiên hạ.
Thiên Ma Thối Thể! Tầng thứ bảy!
Tám lần lực lượng, thời điểm Chung Sơn mở trừng hai mắt, toàn thân đột nhiên bành trướng, lực lượng kinh khủng đột nhiên kéo lên, bàn tay phải cũng đột nhiên tăng lớn.
Một chưởng kinh khủng, lực đạo kinh khủng, đột nhiên mở rộng tám lần, giờ phút này ngay cả Trình Bạch Y cũng đại biến sắc mặt.
Mà vào giờ khắc này, trên hải đảo xa xa, trong tay Tư Mã Thiên Quân lại cầm lấy một thanh trường cung, nhắm thẳng vào Chung Sơn xa xa.
- Thiếu gia, đây chính là Đại Tiên khí a, lén bắn ra, dù Cổ Tiên cũng không nhất định kịp chặn lại, vạn nhất bắn tới Chung Sơn, sao có thể cho Thánh Vương một công đạo!
Hạ nhân ở bên cạnh cả kinh kêu lên.
- Ta muốn Chung Sơn chết!
Tư Mã Thiên Quân oán độc nói.
Vừa nói, Tư Mã Thiên Quân buông nhẹ tay, một tên dài màu vàng, với tốc độ lưu quang, bắn thẳng đến hậu tâm Chung Sơn.
Hưu!
Tốc độ lưu quang quá nhanh, giây lát đã đến sau lưng Chung Sơn, một chốc kia, vừa lúc Chung Sơn phát lực oanh kích Trình Bạch Y, căn bản không có dư lực phòng bị sau lưng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.