Trường Sinh Bất Tử

Chương 43: Quáng Tâm bảo ngọc




Hai ngày trước, Chung Sơn đã gặp phải cương thi, cương thi sau khi được chôn cất, hấp thu một trăm năm âm khí có thể biến thành đồng thi.
Sau đồng thi chính là ngân thi, sau ngân thi chính là kim thi, bọn chúng có thể phi thiên, độn thổ, cương thi độn thổ không giống như loài chuột chũi mà cứ dung nhập vào đất đá, vô cùng thần kỳ.
Ngân thi rất ít gặp, còn kim thi thì đã trở thành truyền thuyết.
Ẩn khu của Chung Sơn vẫn một mực đi theo kim thi, không ngừng độn thổ xuống mặt đất.
Kim thi dường như biết được bảo vậy ở đâu, hắn đi chếch lên về một bên, Chung Sơn cũng luôn theo sát, chỉ là càng tiến sâu xuống mặt đất, đá ngày càng nhiều, tốc độ của ẩn khu cũng chậm lại.
Nửa nén hương sau, rốt cục kim thi cũng đã dừng lại.
Linh khí, một lượng linh khí lớn tràn ngập ở chỗ này, so với quả ở động thiên thì linh khí ở chỗ này thậm chí còn nhiều hơn. Ở đây cũng có bảo bối sao?
Chung Sơn di chuyển đến vùng bên cạnh, ở đây đột nhiên trở nên đen kịt, chỉ thấp thoáng xuất hiện ánh quang mang.
Hồng sắc, lam sắc ở sâu trong lòng đất, tràn ngập hào quang.
Linh thạch, âm linh thạch, dương linh thạch kéo dài, đây chính là ánh sáng của linh thạch hay sao?
Linh thạch nguyên một khối ở phía trước, mặt dù chỉ là thạch khoáng nhưng lại là một chỉnh thể, thật là kỳ lạ.
Kim thi dừng ở trước mỏ linh thạch, mà Chung Sơn sau khi nhìn thấy nó, hai mắt cũng sáng ngời lên, tìm được rồi.
Tìm được Cửu Long Phương Thiên Ngọc rồi, mỏ linh thạch này hai ngày nay Chung Sơn cũng đã hỏi qua Bi Thanh Ti, âm dương linh thạch không xuất hiện một chỗ với nhau, nhưng vào lúc này, hai cái lại xuất hiện cùng lúc.
Chỉ có Cửu Long Phương Thiên Ngọc mốt khi hình thành tụ tập chân khí tám phương mới có thể như vậy mà thôi.
Linh thạch lúc này nhất định là do Cửu Long Phương Thiên Ngọc tụ tập mà thành. Cửu Long Phương Thiên Ngọc ở bên trong, có một số lượng linh thạch vô tận.
Nhưng kim thi tại sao lại dừng lại?
Trong lúc Chung Sơn đang nghi hoặc.
- Ầm.
Cánh tay phải của kim thi đột nhiên vươn lên phía trước, một đạo kim sắc từ cánh tay phải oanh động về phía linh thạch vô tận trước mắt.
Ở trong lòng đất, những thanh âm này rất khó truyền, Chung Sơn nghe thấy một tiếng vang lớn, đột nhiên mỏ linh thạch trước mắt bị đánh nát tạo thành một lối đi.
Kim thi nhanh chóng đi vào bên trong,.
Kim thi độn thổ, nhưng mà trong thạch quáng thì không thể độn.
Thấy cảnh tượng như vậy, Chung Sơn liền cảm thấy vui trong lòng. Hảo hảo hảo.
Kim thi chỉ có thể phá vỡ mỏ linh thạch thì mới có thể đi được, nhưng Chung Sơn thì không cần, trong mỏ linh thạch này có kẽ hở, ẩn khu có thể di chuyển, mặc dù không nhanh hơn so với di chuyển trong mặt đất.
Trong nháy mắt, một đạo hắc ảnh ở bên cạnh kim thi nhanh chóng lao về phía trước.
Trong nháy mắt Chung Sơn bắn về phía trung tâm của mỏ linh thạch.
Đồng thời Thi tiên sinh lúc này đang cầm trái tim máu bỗng nhiên lộ ra một vẻ không thể tưởng tượng nổi nơi hai mắt.
- Tiên sinh, phát hiện ra điều gì vậy?
Hoàng đế hướng về phía Thi tiên sinh hỏi.
Thi tiên sinh nhìn hoàng đế nhưng không nói gì, ngược lại ông nhắm mắt lại, tiếp tục chỉ huy kim thi.
Nhìn thấy Thi tiên sinh vô lễ với hoàng đế như vậy, đám người kia liền trừng mắt lên, bọn họ vô cùng khó chịu, chỉ có lão hoàng đế là không lộ vẻ gì, tiếp tục chờ đợi.
Kim thi cuối cùng cũng không ngừng tiến vào trong, mà tốc độ cả Chung Sơn gấp mười lần kim thi, đã vượt qua được mười dặm.
Cảm thụ linh khí lúc này ngày càng gia tăng, tốc độ của Chung Sơn cũng ngày mọt nhanh, bỗng nhiên ẩn khu của Chung Sơn dừng lại, đứng yên tại chỗ.
Bởi vì lúc này Chung Sơn đã nhìn thấy thứ mà mình muốn.
Đây chính là trung tâm của mỏ linh thạch, chỗ trung tâm không có linh thạch, đường kính khoảng một trượng, linh khí vô cùng dày đặc, linh dịch bao phủ một vật thể.
Một ngọc thạch hình tròn hiện lên trước mắt Chung Sơn, ở phía trên hiện lên một phù điêu hình chín con rồng, mỗi một con rồng đều có một vẻ riêng.
Cử long vòng quanh ngọc thạch này, tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể bay lên, nó không giống như ngọc thạch bình thường, thậm chí mơ hồ có thể thấy rằng con rồng này là vật sống vậy.
Cửu long phương thiên ngọc, chính là nó, cửu long phương thiên ngọc.
Trong mắt Chung Sơn tràn ngập vui mừng.
- Ầm ầm ầm.
Ở đằng sau lưng bỗng nhiên truyền đến ba thanh âm ầm.
Kim thi, kim thi đã tới. Chung Sơn đem cánh tay vương tới, hướng về phía phương thiên ngọc đang bị bao phủ trong Phương Thiên ngọc mà cầm lấy.
Bàn tay hắn thò ra, một lượng lớn linh khí quán chú với tay, xâm nhập vào trong thân thể của Chung Sơn.
Chung Sơn mở trừng hia mắt, hấp thụ một giọt linh dịch đã là quá đủ rồi, hấp thụ thêm chắc chết mất.
Vòng tay trữ vật hiện ra, Cửu Long phương thiên ngọc biến mất, chui vào trong đó.
Chỉ trong nháy mắt, một lượng lớn linh dịch giống như mất đi sự trói buộc, hóa lỏng thành khí, đột nhiên có một lực lượng linh khí mạnh mẽ, men theo khe hở của mỏ linh thạch, tràn về bốn phía.
Một đạo linh khí này đã khiến cho cả linh thạch lắc lư.
Kim thi bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt của Thi tiên sinh cũng trở nên biến đổi, trên mặt ông hiên lên một vẻ tức giận lẫn nôn nóng, vì ông biết Cửu Long Phương Thiên ngọc đã bị người khác đoạt mất, bóng đen kia, bóng đen kia rốt cuộc là vật gì chứ?
Thi tiên sinh mang theo một vẻ kinh sợ chỉ huy Kim thi nhanh chong lao về phía trung tâm, nhất định phải đoạt lại Cửu Long Phương Thiên ngọc, thực hiện lời hứa của mình.
Nhưng Chung Sơn há có thể chờ hắn sao
Đoạt được bảo vật rồ, linh thạch bốn phía Chung Sơn cũng không để ý nưa,x hắn nhanh chóng lướt đi.
Bóng đen một lần nữa hướng về phía xa xa mà bắn đi.
Ẩn khu và bản thể của Chung Sơn có liên hệ với nhau, bởi vậy bản thể cũng cảm nhận được ẩn khu của mình đang lướt đi.
Lúc kim thi đi vào trong trung tâm linh thạch thì phát hiện ra Cửu Long phương thiên ngọc đã biến mất, mà người đoạt mất ngọc cũng không biết đi về phía nào, linh thạch bốn phía cũng không bị phá, đối phương vào bằng cách nào đây? Bóng đen kia là vật gì? Tại sao lại xảy ra chuyện này.
Lần đầu tiên Thi tiên sinh có một cảm giác thất bại. Mặc dù tu vi của ông vượt xa người bình thường nhưng đây là lần đầu tiên ông có cảm giác thất bại. Ở lĩnh vực mà mình am hiểu hất mà lại có một người vượt qua mình.
Thi tiên sinh thở dài một hơi, nhanh chóng chỉ huy Kim thi quay trở về, trên khuôn mặt Thi tiên sinh lúc này hiện lên một thần sắc khó tả
- Tiên sinh, thế nào rồi?
Hoàng đề mở miệng hỏi.
- Bệ hạ, lần này gặp cao nhân rồi, tại hạ không đoạt được Cửu Long Phương Thiên ngọc, mong bệ hạ lượng thứ.
Thi tiên sinh cau mày thở dài nói.
- Cái gì? Ngươi có Kim thi, độn thổ vô song, làm sao có thể bị người khác đoạt trước, ai có thể mạnh hơn kim thi dưới mặt đất?
Một người ở sau lưng lão hoàng đề tức giận kêu lên, mà những người khác cũng trợn mắt.
- Câm mồm.
Lão hoàng đế quát tháo một phen.
Người ở sau lưng lão hoàng đế ngậm miệng lại, nhưng khi nhìn về phía Thi tiên sinh, bọn họ đều lộ vẻ không tin.
Tiên sinh nói có cao nhân thì nhất định là có cao nhân, trẫm tin Thi tiên sinh, Cửu Long phương thiên ngọc không có được, trẫm vẫn còn có ngọc tỷ ngũ long. Hoàng triều Âm Nguyệt có thể không có Cửu Long Phương Thiên ngọc nhưng không thể không có tiên sinh, lần sau ai mà bất kính với tiên sinh, trẫm lập tức trảm.
Hoàng đế cất tiếng nói, trong giọng nói của hoàng đế hiện lên một vẻ uy nghiêm vô cùng.
Thi tiên sinh không nói câu nào, chỉ vì tu vi của mình thấp cho nên những người này mới bất kính và coi thường mình. Mà giọng nói của lão hoàng đế thì dường như là muốn thu phục nhân tâm, Thi tiên sinh tâm cao khí ngạo cho nên cũng không bị câu nói này của lão hoàng đế cảm động, ít nhất là bây giờ cũng không có.
- Bệ hạ yên tâm, không có được Cửu Long Phương Thiên ngọc thần sẽ mau chóng tầm bảo ngọc cho bệ hạ.
Thi tiên sinh ngưng trọng nói.
- Vậy lại phiền tiên sinh.
Hoàng đế mở miệng nói.
- Vâng.
Thi tiên sinh gật gật đầu, ông không để ý tới người khác nữa, nhanh chóng thu hồi kim thi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.