Trường Sinh Bất Tử

Chương 40: Y nhân tái hiện




Ngạo Lai Hải vô cùng lớn, hải đảo lớn có nhỏ có, có tới hơn 10 vạn cái, căn bản không phải trong thời gian ngắn có khả năng nghiên cứu được tỉ mỉ.
Đoàn người Chung Sơn, chỉ đơn giản vòng quanh Ngạo Lai Hải một vòng, dùng thời gian mất một tháng trời.
Một tháng, tu vi ba người ít nhất cũng là Thiên Tiên, thực lực cường đại như thế mà phải mất một tháng, có thể thấy được diện tích Ngạo Lai Hải rộng lớn cỡ nào.
Mà trong lúc này, ba người gặp vô số cường giả, giống như đám người Chung Sơn, bôn tẩu bốn phía Ngạo Lai Hải, cũng có rất nhiều yêu thú kết bạn tiến đến.
Mục đích chỉ có một, di bảo của Thánh nhân.
Tuy nhiên, ba người cũng không tính không có thu hoạch, ít nhất với một ít người của Thái Sơ Thánh Đình thì nhiều hơn.
Trên 1 tòa hải đảo, bên trên có bảy tám cái cung điện, hiển nhiên là bố trí tạm thời.
Chung Sơn ở trong một cái cung điện, trước mặt bày lượng lớn tư liệu. Chung Sơn tinh tế xem xét.
Cửu Vĩ Quận chúa cũng chán đến chết, tìm Tô A Phật học cờ vây, tuy nhiên hai người kỳ nghệ đều rất thúi, đánh một ván cờ này coi như là “sóng to gió lớn”.
- Chung Sơn, ngươi tìm được phương pháp chưa?
Cửu Vĩ Quận chúa cầm quân cờ hỏi.
- Còn đang tìm. Những tư liệu này đều chuẩn xác sao?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Đều là Hoằng Tiêu đại ca lấy được, hẳn là sẽ không sai, những cái này đều là địa lý của Ngạo Lai Hải, còn có tư liệu mấy chục vạn năm lịch sử, cùng với tông môn chuyển biến trên hải đảo, thế lực thay đổi, tuyệt sẽ không sai!
Tô A Phật vô cùng khẳng định nói.
Chung Sơn gật gật đầu, tay cầm một tấm tư liệu.
- Thái Thượng Thánh nhân vì sao tiến đến, biết không?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Chuyện nàu ai cũng không biết, tuy nhiên, lại nói tiếp, Thái Thượng Thánh nhân là người cuối cùng ngã xuống!
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
- Ồ?
- Nghe đồn, bảy đại Thánh nhân, từng người lại từng người ngã xuống, Thái Thượng Thánh nhân mãi đến cuối cùng mới ngã xuống, trước khi ngã xuống, không ngờ đột nhiên buông xuống Ngạo Lai Hải, sau đó cùng ngày cũng chết!
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
- Cùng ngày? Thái Thượng Thánh nhân chết vào ngày đó, là ngày gì?
Chung Sơn hỏi.
- Cái này ta biết, buổi trưa ngày 7 tháng 6.
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức nói.
- Là lúc đại hung?
Chung Sơn mày mặt nhăn nhíu hỏi.
- Không sai, buổi trưa ngày 7 tháng 6 là một ngày hung nhất trong năm, từ xưa đến nay đều như thế. Ngươi có phải phát hiện cái gì hay không?
Cửu Vĩ Quận chúa nghi hoặc hỏi.
- Còn chưa, chỉ là có một chút lo lắng, buổi trưa ngày 7 tháng 6, vậy còn 5 tháng nữa, có lẽ năm tháng sau, sẽ xuất hiện cơ hội gì đó!
Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Đúng vậy, Thái Thượng Thánh nhân khẳng định sẽ không vô duyên cớ vô cớ tới đây mà chết, bằng không cũng quá xảo diệu đi. Có lẽ hắn biết di bảo Nữ Oa nương nương lưu lại. Buổi trưa ngày 7 tháng 6, khẳng định là ngày vô cùng quan trọng!
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức nói.
- Nhưng, lúc này có người tìm ra hay không?
Tô A Phật nghi hoặc hỏi.
- Người có thể nghĩ đến buổi trưa ngày 7 tháng 6 cũng không nhiều, nói không chừng những người đó đều quá ngu ngốc, cho nên luôn không phát hiện, đến lúc đó dựa vào chúng ta tìm ra! Hơn nữa, cho dù bọn họ tìm được cũng vô dụng.
Cửu Vĩ Quận chúa tự tin nói.
- Ách?
Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
Hình như nói lỡ miệng, Cửu Vĩ Quận chúa lập tức nói:
- Chung Sơn, ngươi tiếp tục tìm, tiếp tục nghiên cứu!
Nhưng mà Chung Sơn sao lại dễ lừa như vậy?
Cho dù tìm được cũng vô dụng? Chớ không phải là Tô Đắc Kỷ cho Cửu Vĩ Quận chúa cái gì đó quan trọng chứ?
Tuy nhiên Cửu Vĩ Quận chúa không chịu nói, Chung Sơn cũng không có biện pháp bức bách nàng nói.
Ngay lúc Chung Sơn muốn tiếp tục nghiên cứu tư liệu, bỗng nhiên một thân ảnh đi vào đại điện.
- Hoằng Tiêu đại ca, có phải tìm được cái gì hay không?
Tô A Phật lập tức kêu lên.
Đúng là vị Tướng quân đưa Tô A Phật tới 18 tầng Địa Ngục kia.
- Không có, thuộc hạ của ta đều được phân công ra ngoài, một khi có tin tức, lập tức báo lại, bây giờ vẫn chưa có tin tức di bảo Nữ Oa nương nương, tuy nhiên ở hải vực gần chúng ta lại xuất hiện một hồi hỗn đại quy mô.
Hoằng Tiêu lắc đầu nói.
- Hỗn đấu? Không thể tránh được, hội tụ nhiều cường giả Phong Trủng Cương Vực như vậy, có ân oán, tất có báo thù.
Chung Sơn gật gật đầu.
- Ừ, tuy nhiên lần này không phải, lần này là Thánh nữ Tử Tiêu Đạo tràng bị vây công.
Hoằng Tiêu cười nói.
- Ồ?
Tô A Phật đến đây thì cảm thấy hứng thú.
- Đây là tân Thánh nữ của Tử Tiêu Đạo tràng, tu vi Thiên Tiên, trên người có một quả Thiên Lôi Châu, cực kỳ xinh đẹp, cường giả cảnh giới Thiên Tiên Hải Sa Môn căn bản không thể tới gần được, đáng tiếc, lần này Hải Sa tộc tới đây quá nhiều, trăm vạn cường giả Hải Sa tộc vây công, vị Thánh nữ của Tử Tiêu Đạo tràng cũng kiên trì không được bao lâu nữa rồi!
Hoằng Tiêu nói.
- Người của Tử Tiêu Đạo tràng? Đã chết sẽ chết rồi sao! Thánh nữ chết cũng rất tốt.
Tô A Phật cười nói.
- Ngươi vừa rồi nói cái gì? Trăm vạn Hải Sa tộc vây công Thánh nữ kia? Vì sao phải vây công?
Chung Sơn nhướng mày lên.
- Dường như tiểu vương tử của Hải Sa tộc nên muốn nạp Thánh nữ của Tử Tiêu Đạo tràng làm thiếp, Thánh nữ kia sao chịu nguyện ý? Cũng dần dần đánh nhau.
Hoằng Tiêu nói.
- Chung Sơn, ngươi có hứng thú sao?
Tô A Phật nghi hoặc cười nói.
Nhưng mà Chung Sơn cũng không để ý đến Tô A Phật, mà là mày càng nhăn càng chặt nói:
- Ngươi có biết bộ dáng Thánh nữ kia không? Tên là gì? Hoặc là có lai lịch gì?
Cửu Vĩ Quận chúa và Tô A Phật đều nghi hoặc nhìn về phía Chung Sơn. Chuyện gì vậy?
- Tên không rõ ràng lắm, bộ dạng cũng thấy không rõ, bị vây ở trung ương trăm vạn cá mập, tuy nhiên, ta hình như nghe nói qua, Thánh nữ kia hình như vài trăm năm trước mới gia nhập Tử Tiêu Đạo tràng, hình như cũng từ tiểu thế giới kia của ngươi.
Hoằng Tiêu ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Bọn họ ở nơi nào!
Chung Sơn biến sắc nói.
- Ở, ở phía tây 50 vạn dặm!
Hoằng Tiêu nghi hoặc nói.
- Vù!
Thân ảnh Chung Sơn biến mất tại trong đại điện.
Trong đại điện, Tô A Phật, Cửu Vĩ Quận chúa, Hoằng Tiêu đều hơi hơi kinh ngạc.
- Hoằng Tiêu đại ca, kêu quân đội của ngươi, lập tức đuổi theo!
Tô A Phật lập tức nói.
Mà Cửu Vĩ Quận chúa và Tô A Phật cũng trong giây lát đuổi theo.
Hai người cũng không biết Chung Sơn bị gì, nhưng, đều biết có thể có việc phát sinh.
Tô A Phật đuổi theo trên đường hai mắt tỏa ánh sáng, rốt cục cũng có chuyện để giải quyết rồi? Chung Sơn hắn muốn làm chuyện gì đây? Chẳng lẽ hắn cũng muốn đoạt một Thánh nữ vể làm tiểu thiếp sao?
Thiên Lôi Châu, Thánh nữ Tử Tiêu Đạo tràng, tiểu thế giới. Mấy trăm năm trước?
Trong chớp mắt, trong đầu Chung Sơn lóe lên một bóng hình xinh đẹp không thể quên được.
- Chỉ cần ngươi buông bỏ họ, cả đời ta sẽ chỉ làm nữ nhân của ngươi, vĩnh viễn không hối hận.
- Ngươi thật sự tuyệt tình như vậy?
- Ta không đủ đẹp sao?
- Ta đến nhầm chỗ rồi!
Đó là một nữ nhân quật cường, cuối cùng ánh mắt réo rắt thảm thiết dường như vẫn còn trong mắt Chung Sơn, Chung Sơn cả đời cũng không thể quên. Là nàng? Là nàng sao?
Trăm vạn cá mập vây công?
Chung Sơn bắn thẳng tới mảnh hải vực kia.
Không qua bao lâu, Chung Sơn liền xuyên qua 50 vạn dặm hải vực, đến gần chiến trường.
Chung quanh có một đám hải đảo, trên hải đảo có rất nhiều tu giả, nhưng, những tu giả này phần lớn đều thờ ơ lạnh nhạt, cũng không ai đi hỗ trợ.
Trung tâm một hải đảo, một hải đảo thật lớn bị mảnh ánh sáng tím chụp lại.
Tứ phương có rất nhiều cường giả bay múa, từng tên trong tay cầm đại đao, oanh kích lên cái lồng màu tím kia, cũng có ít người nhảy vào trong, cùng người bên trong chiến đấu, trên biển xung quanh trôi nổi vô số thi thể, phần lớn đều là cá mập và chân tay cụt, còn có rất nhiều cá mập còn sống, những đám cá mập kia đối với đám cá mập chết đi cũng không có chút thương hại. Mà ngửi mì máu tươi đồng loại, càng thêm hưng phấn khát máu.
Cường giả vây công nhiều lắm, cho nên không nhìn rõ cảnh tượng bên trong cái lồng tím, chỉ có thể nhìn được một chút đại khái.
- Hải Sa tộc làm việc, người rảnh rỗi tránh ra!
Chung Sơn vừa tới, còn có bảy cường giả bay lại đây, rất nhanh ngăn cản Chung Sơn.
- Hừ!
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng. Trong tay xuất hiện đại đao Trường Sinh.
- Ngươi muốn chết a?
Một tên Hải Sa tộc cầm đầu trợn trừng mắt.
- Vút...................!
Mưa máu đầy trời, bảy Hải Sa tộc bị Chung Sơn một đao chém tan tại đương trường.
Tình thế thình lình, khiến cho cường giả bốn phía chú ý, từng người vẻ mặt rất ngoài ý muốn nhìn về phía Chung Sơn trong trời cao.
- Người kia là ai? Hắn muốn chết a?
- Có thể là người của Tử Tiêu Đạo tràng!
- Không đúng, ta biết, hắn là Đại Tranh Thánh Vương!
.....................
Trong lúc mọi người nghị luận, xa xa vô số cường giả Hải Sa vây công hải đảo tộc cũng phát hiện dị tượng chỗ này, trong nháy mắt, gần trăm tên cường giả Hải Sa tộc vọt tới bao vây Chung Sơn lại.
Chung Sơn mắt lạnh nhìn xung quanh, chen chúc, vô cùng vô tận cường giả Hải Sa tộc. Trong biển cũng có rất nhiều, đám Hải Sa kia không phải không thể hóa hình người, mà là bọn chúng không muốn mà thôi.
Chung Sơn hai mắt trợn trừng, trong tay đại đao chém xuống biển rộng.
Thiên Điều, Vạn Trọng Lãng!
Một đao chém ra, khủng bố hàn khí thổi quét tứ phương, trăm tên cường giả Hải Sa tộc vừa xông lên, liền bị đông cứng thành băng rơi xuống.
- Oanh...................!
Một đao chém lên mặt biển, toàn bộ biển rộng đột nhiên bị xoáy ra một cái lỗ hổng, vô tận sóng biển xông lên tận trời, nhưng mà trong nháy mắt xông lên tận trời, lập tức đông lại hành hàng ngàn hàng vạn băng khối. Biển rộng bị đóng băng, phạm vi vạn dặm tất cả đều bị hóa thành thế giới băng.
Mà một đao này của Chung Sơn cũng chém lên chỗ đám Hải Sa tộc đông nhất, một đao, giết hại gần vạn Hải Sa tộc.
Huyết nhiễm trời xanh. Tàn thi xông lên tận trời, toàn trường giết chóc bị đóng băng hoàn toàn bày ra trước mặt mọi người.
Cường giả vây xem đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Hải Sa tộc chúng cường cũng ý thức được Chung Sơn là loại cường giả tuyệt thế.
Rất nhiều Hải Sa tộc đánh tới Chung Sơn, phía dưới trên mặt biển đóng băng, vô số cường giả Hải Sa tộc cũng phá băng mà lên, bắn thẳng lên chỗ Chung Sơn.
Trong nháy mắt, bốn phương tám hướng Chung Sơn bị Hải Sa tộc vây kín không chút kẽ hở, hình như bị một cái quả cầu thịt che kín, mấy vạn cường giả vọt tới Chung Sơn.
- Rống..........
Trong quả cầu thịt lớn truyền tới một tiếng quát lớn của Chung Sơn.
- Oanh...............
Mấy vạn cường giả tọa thành một quả cầu thịt khổng lồ, ầm ầm nổ tung bắn về bốn phương tám hướng, vô số cường giả thân tử tại đương trường, tu vi cao mới giữ được một mạng, mà cũng trọng thương bay ra.
Khi Tô A Phật và Cửu Vĩ Quận chúa đuổi tới chứng kiến khoảnh khắc kia, nhìn thấy mấy vạn cường giả bị đánh bay đi ra ngoài. Hai người đều hơi hơi kinh ngạc.
Tô A Phật ánh mắt tỏa sáng:
- Mãnh nhân a, một lần đánh mấy vạn cái, quá kích thích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.