Kim Thiền quay đầu về phía Chung Sơn, có chút ám chỉ nói:
- Trí Quang la hán của Cực Lạc Niết Bàn, mấy ngày trước, đã bất hạnh gặp nạn!
Chứng kiến Kim Thiền có chút ám chi, Chung Sơn vẻ mặt chưa biến nói:
- Ngày ấy Phiêu Hương bồ tát xung quanh tìm hung thủ, ta đã biết được,
- Ha ha, ta từng tặng cho Trí Quang một Bồ Đề Tử, Bồ Đề Tử mặc dù được Trí Quang luyện hóa hơn một nửa, nhưng còn có một chút không hoàn toàn luyện hóa, Bồ Đề Tử vào lúc cuối cùng truyền lại cho ta một tin tức.
Kim Thiền phật đà cười nói.
- Tin tức? Tin tức gì?
Chung Sơn thoáng nghi hoặc nói.
Kim Thiền nhìn ba người trong đại sảnh, ba người vẻ mặt như trước, không có chút khẩn trương, có chỉ là nghi hoặc.
Nhìn một vòng, Kim Thiền lắc đầu nói:
- Chung đại soái là người làm đại sự, không nghĩ đến ngươi người này, thuộc hạ và nhi tử cũng có phần khí độ này, khó được khó được.
- Ha ha, lời nói của phật đà, chính là tràn đầy thiên cơ, chúng ta nghe không rõ.
Chung Sơn lắc lắc đầu cổ quái nói.
Nhìn Chung Sơn, giả bộ! Ngươi tiếp tục giả bộ! Các ngươi ba người mọi người đều đang giả bộ!
Hít sâu một hơi, Kim Thiên vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Bồ Đề Tử truyền đến cho ta một tia oán niệm của Trí Quang la hán, là oán niệm của hắn khi chết sinh ra, Oán niệm ám chỉ, chính là Chung đại soái ngươi,
-Phù.
Chung Sơn lập tức đứng dậy, ánh mắt trừng lên nói:
- Làm sao lại vậy? Ta ngày ấy nguyên nhân bởi vì công pháp suy nghĩ hỗn loạn, mới công kích Trí Quang la hán, nhưng ta căn bản không phải đổi thủ của hắn, hắn làm sao có thể có oán niệm lớn như vậy? Cho dù sắp chết cũng không quên tại hạ? Kim Thiền phật đà, đối với cái chết của Trí Quang la hán, ta chỉ có thể lấy làm tiếc nuối, về phần oán hận của hắn đổi với ta không tiêu tan, Chung Sơn cung bất lực, còn xin Kim Thiển phật đà bao dung,
Chung Sơn chết cũng không thửa nhận, Thi tiên sinh và Chung Thiên cùng là gặp không sợ hãi đồng thời một bộ dáng vì Chung Sơn mà bất bình,
Kim Thiền nhìn ba người, quả nhiên một người so với một người có thể giả bộ, Như vậy thậm chí khiến Kim Thiền tự mình cũng một lần hoài nghi Trí Quang thực sự không phải Chung Sơn giết.
- Trước đó, Chung Sơn đang chịu lệnh của Thánh Thượng đi sứ Đại Ly thiên triều, nhiệm vụ quan trọng như vậy, Chung Sơn tuyệt đối không thể tự ý rời khỏi cương vị, Nhưng vì ước định ngày xưa với Kim Thiền phật đà, ta chống lại áp lực của vạn quản, Trong ánh mắt không tình ngu vện của mấy chục vạn đại quản, tới phó ước với Kim Thiền phật đà, Chung Sơn sao có thể lấy tu vi Nguyên Anh kỳ làm bừa ở Cực Lạc Niết Bàn?
Chung Sơn lại lần nữa nói,
lôi của Chung Sơn mặc dù nghe qua rắt khiêm tốn rất nghĩa khí, nhưng trong đó cũng đang cảnh cáo Kim Thiền, Lão tử đến Cực Lạc Niết Bàn ngươi, mấy chục vạn người đều biết, ta hiện tại trên người gánh vác trọng trách của hai thiên triều, ngươi giết ta chính là không nể mặt hai triều, Thậm chí đường đường phật đà mời một người Nguyên Anh kỳ tới Cực Lạc Niết Bản làm khách, còn muốn thiết cục giết hắn, mất hết thể diện của Cực Lạc Niết Bàn, bởi vì không ai tin tường một người Nguyên Anh kỳ có thể giết chết cường giả Hoàng Cực cảnh,
- Rốt cuộc là ai giết Trí Quang, ta nghĩ Chung đại soái khẳng định rất rõ ràng, về phần Nguyên Anh kỳ, Nguyên Anh kỳ khác có thể so sánh với Chung đại soái? Lực của bản thân, tiêu diệt hai đại Đế triều, nhân vật phong vân (làm mưa làm gió) đời sau ở thần Châu, Chung đại soái nhất định độc lĩnh phong tao (độc chiếm ngôi đầu),
Kim Thiền không vội không nóng nói,
- Ách? Kim Thiền phật đà có ý gì? Chung Sơn cổ quái nói,
- Mỗi một thời đại Thần Châu đều có một ít nhân vật phong vân nhất, đỉnh phong nhất, cường thế nhất, ngày xưa tiên nhân tàn niệm chỗ phong ấn Nghiệt Ma, ta lại thấy được 'nàng, nàng là người cùng thời đại với kiếp trước của ta, mặc dù cũng không phải bằng hữu. Nhưng cũng biết nhau rất lâu nể mặt của nàng, ta có thể không truy cứu đối với cái chết của Trí Quang,
Kim Thiền vẻ mặt nghiêm túc nói. Hiển nhiên đổi với việc Chung Sơn giết Trí Quang la hán đã vô cùng khẳng định rồi.
-Nàng?
Hai mắt Chung Sơn nhíu lại, nữ nhân có bộ dáng giống Bảo nhi như đúc?
- Vậy không biết Kim Thiền phật đà tới đây có mục đích gì? Chung Sơn nhíu mày hỏi,
- Ta nghĩ muốn hắn!
Kim Thiền chỉ Chung Thiên nói.
Chung Thiên vẻ mặt cứng lại,
- Kim Thiền phật đà là có ý gì? Chung Sơn nhíu mày nói.
- Đại tịch diệt thịnh hội cần có hai mươi vị bồ tát, năm trăm vị la hán, mới có thể bắt đầu, Vốn Cực Lạc Niết Bàn có hơn năm trăm vị la hán, la hán có dư, đáng tiếc lần này trở về vừa đủ năm trăm vị, không lâu trước Trí Quang la hán bị giết cho nên còn thiếu một vị la hán, Do công đức phong thiên đại nghiệp vị, và khí vận phong thiên địa nghiệp vị khác nhau, cho nên muốn phong nữa cũng không còn kịp rồi, muốn mượn nhi tử ngươi dùng một chút.
Kim Thiền nói trong ngừ khí tràn đầv cường thế, căn bản không cho pháp cự tuyệt.
- Đối với nhi tử ta có ảnh hưởng gì?
Chung Sơn nói.
- Chỉ có chỗ tốt, tuyệt đối không có chỗ hại.
Kim Thiền phật đà nói.
Chung Sơn chăm chú nhìn Kim Thiền phật đà, híp mắt phân tích một hồi quay đầu về phía Chung Thiên, Chung Thiên gật gặt đầu.
Nếu đổi là người khác, Chung Sơn nhất định phải vơ vét một phen. Chẳng qua Chung Sơn không có, bởi vì hắn biết, khoảng cách giữa mình và Kim Thiền quá lớn quá lớn,
- Như ngươi mong muốn!
Chung Sơn gật gật đầu.
Nhận được đồng ý của Chung Sơn, Kim Thiền phật đà mĩm cười gật gật đầu.
- Có một chuyện, nghĩ muốn thỉnh giáo Kim Thiền phật đà.
Chung Sơn nhìn về phía Kim Thiền nói.
-Hả?
Kim Thiền nghi hoặc nói.
- Từng nghe qua Đại Hồng thiên triều ngày xưa, Hạo Thiên Thánh Thượng lưu lại bảy mươi hai khối bất hủ phong bi, trong đó có mười khối ở Cực Lạc Niết Bàn, có thật hay không?
Chung Sơn hỏi.
Nhìn Chung Sơn, hai mắt Kim Thiền hơi nheo lại, sau đó lộ ra vẻ mĩm cười khó có thể suy xét:
- Chung đại soái quả nhiên ánh mắt thật xa.
-Ách?
Chung Sơn nhướng mày nghi hoặc nói,
- Không sai bất hủ phong bi đều ở trong tay ta,
Ba người theo Kim Thiền đi ra tiểu viện,
Bên ngoài tiểu viện, các bồ Tát la hán lẳng lặng chờ, lại thêm tuyệt thế cường giả được mời tới và các nhị thế tổ ngẩng đầu chở mong.
Kim Thiền đi ra tiểu viện, các bồ tát và la hán đều hơi thi lễ.
Kim Thiền nhìn bốn phía, nhìn đến một khoảng đất trống trải phía xa.
Kim Thiền vung tay, từ trong tay áo bay ra mười một khối thạch bi (bia đá) cực lớn.
Đúng là bất hủ phong bi,
Bắt hủ phong bi rơi xuống, cắm ở khoảng đất trống kia.
Ầm.
Một tiếng nổ lớn, mười một khối bất hủ phong bi toàn bộ cắm xuống đắt,
Kim Thiền tay đánh pháp quyết, lập tức mười một đạo kim quang trực tiếp bao phủ mười một khối bất hue phong bi và một mảnh đại địa phía dưới..
Chung Sơn trầm tĩnh nhìn, nhưng người khác cũng tràn đầy ngạc nhiên.
- Mười một khối bất hủ phong bi, cứ để ở nơi này, khi nào thì Chung đại soái có năng lực lấy, mười một khối bất hủ phong bi tùy thời lấy đi.
Kim Thiền cười nói, sau đó nhìn về phía Chung Thiên,
- Chung Thiên la hán, mời đi theo ta.
Kim Thiền nói.
- Phụ thân.
Chung Thiên gọi Chung Sơn,
Chung Sơn gật gật đầu, Chung Thiên theo Kim Thiền còn có các bồ tát la hán rời đi.
Mười một khối bất hủ phong bi? Mọi người vây xem lộ vẻ nghi hoặc, bất hủ phong bi? Bất hủ phong bi là cái gì?
- Phật đà cấm chế? Thi tiên sinh trầm giọng nói,
-Đi!
Chung Sơn quay đầu đi trở về tiểu viện, Thi tiên sinh theo sát phía sau.
- Bệ hạ, người muốn lấy?
Thi tiên sinh hỏi.
- Kim Thiền sao có thể để chúng ta lấy đi? Cho dù ta nghĩ hết biện pháp lấy đi những tấm bất hủ phong bi kia. Khi đó, Kim Thiền cũng sẽ không để chúng ta bước ra khỏi đại môn của Cực Lạc Niết Bàn.
Chung Sơn lắc đầu nói.
- Vậy bệ hạ vì sao phải nhắc tới?
Thi tiên sinh nghi hoặc nói.
- Ngươi không phát hiện, Cực Lạc Niết Bàn này quá phồn thịnh sao?
Chung Sơn nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, không nói tiếp nữa.
-Ách?
Thi tiên sinh đồng tử co rót lại, có chút không ngờ nhìn Chung Sơn.
Bên ngoài Phật cấm Thập Vạn Đại Sơn,
Phía Tây Nam đột nhiên xuất hiện một đạo tản ảnh kim sắc, trong giây lát lao vào trong Phật Cam Thập Vạn Đại Sơn. Trong tàn ảnh kim sắc là một người, nam tử kim bào lưng đeo đao. Nếu Chung Sơn lúc này ở đây, nhất định liếc mắt một cái nhận ra, hoàng Đế Đại Nghiệp hoàng triều ngày xưa bị cương thi Thánh Thượng cắn thành hậu duệ, Bạch Nghiệp.
Hoàng Cực cảnh đỉnh phong, lại bởi vì đi theo cương thi Thánh Thượng một đoạn thời gian, thực lực trực tiếp đạt tới Đế Cực cảnh.
Bạch Nghiệp sau khi bay vào Phật Cấm Thập Vạn Đại Sơn, cảm thụ thực lực bản thân dường như đã có chút bị áp chế, ngẩng đầu nhìn trời, sau đó lấy tay chụp vào một gian chùa chiền cách đó không xa, một gã hòa thượng đột nhiên bị Bạch Nghiệp trống rỗng chộp tới,
- Cực Lạc Niết Bản ở nơi nào? Dần ta đi!
- Tiền bối,
Hòa thượng kia hoảng sợ nói.
- Nhanh!
Bạch Nghiệp lạnh lùng nói.
- Vâng!
Hòa thượng kia lập tức gật gật đầu.
Cùng lúc đó, trong Cực Lạc Niết Bàn, Đại tịch diệt thịnh hội chính thức bắt đầu!
Chung Sơn vừa vào Cực Lạc Niết Bản đã chú ý dãy núi màu vàng, một chỗ trung tầm kim sơn hình vuông khổng lồ.
Tên viết: phật đàn!
Dưới phật đàn, hàng nghìn hàng vạn tăng lừ khoanh chân ngồi, đang tụng kinh chờ đợi.
Chung Sơn và các cường giả bên ngoài được mời đến, lên kim sơn, vào phật đàn, tham gia Đại Tịch diệt thịnh hội.
Phật đàn hình dạng phi thương kỳ lạ, mặc dù ở phía trên kim sơn hình vuông không lổ, nhưng phía trên lại có chút hạ xuống, trung ương bày rất nhiều ghế ngồi,
Trung tâm nhất, ba chiếc liên hoa tọa thai (ghế ngôi hoa sen) màu vàng tam phẩm, cũng giống như ba chiếc liên hoa màu vàng chồng lên nhau. Bốn phía có hai mươi liên thai (đài sen) bình thường, lại có năm trăm tọa thai (ghế ngồi) giống như bồ đoàn quây thành mười tám vòng.
Trên mười tám vòng bồ đoàn tọa thai đã có năm trăm la hán kim quang lấp lánh ngồi lên, trong đó, Chung Thiên cũng ngồi ở vị trí của một la hán.
Trong vòng la hán, là hai mươi kim liên bình thường, phía trên ngồi hai mươi vị bồ tát vòng công đức nhàn nhạt trên đầu, một bộ dáng trang nghiêm, trong đó, có Phiêu Hương bồ tát lão ni kia.
Chung Sơn và mấy người xem lễ, càng đứng ở xa hơn, đứng tách nhau ra, nhìn vào trung tâm. Nhưng, lại vừa vặn thiếu Thi tiên sinh. Thi tiên sinh không tới xem lễ, có an bài khác.
Năm trăm la hán không ngừng niệm kinh văn, dần dần, phía trên ba đóa kim liên tam phẩm ở trung tấm nhất kia, từ đóa đầu tiên bắt đầu, chậm rãi ngưng hiện ra phật đà quanh thân bắn ra hàng nghìn hàng vạn kim quang.
Đầu tiên là quá khứ Di Đà phật, Phía trên đóa kim liên thứ nhất, như sương như khói chậm rãi biến hiện ra một hòa thượng vô cùng béo, hòa thượng cười ha hả, bụng như mang thai như ảo ảnh ngưng thật, cười ha hả ngồi xuống,
Sau đó, là tương lai (vị lai) Kim Thiền phật, phía trên đóa kim liên thứ ba, Kim Thiền phật giống như vượt qua không gian, đột nhiên xuất hiện ở trên kim liên, trống rỗng mà đến, vô cùng thần kỳ.
Lúc này, Chung Sơn lập tức dụi dụi mắt, có chút không dám tin tường, bởi vì trên đóa kim liên thứ hai đồng dạng cũng có một phật đà vòng công đức trên đỉnh đầu. Mà Chung Sơn không ngờ không biết hắn xuất hiện khi nào, giống như vốn đã ở chỗ đó, giống như vẫn một mực ở chỗ đó, phật đà thật lớn mặt chữ điền vô cùng khôi ngô chính là hiện tại Quy Nguyên phật?
[/QUOTE]