Trường Sinh Bất Tử

Chương 38: Khiển trách của tô đát kỷ!




Tử Tiêu Giáo chủ vung ống tay áo lên, khí tức cường đại dâng lên, khí thế kinh khủng, ngay cả cỏ cây cũng khom lưng, một loại khí thế khuất phục vạn vật, quân lâm thiên hạ xông thẳng mà đến.
Đối mặt với cỗ khí thế hào hùng này, Chung Sơn không có chút e ngại nào, bởi vì Chung Sơn tin tưởng, Tô Đát Kỷ sẽ không tiếp tục tùy ý để Tử Tiêu Giáo chủ càn rỡ.
Tô Đát Kỷ mạnh bao nhiêu? Cổ tiên? Có lẽ vậy!
Nhưng là vì Đại Thương Hoàng hậu, dám nhìn thẳng một đám Thánh nhân, mặc dù thực lực xa không bằng Thánh nhân, nhưng là, ở trong một thời gian tương đối dài, Thánh nhân cũng không cách nào làm gì, thủ đoạn kia, kinh thế ngập trời.
Quả nhiên, khi Tử Tiêu Giáo chủ bắt đầu có xu thế trở nên tuỳ tiện.
Oanh!
Giữa không trung, mây máu vô tận bỗng nhiên xoay tròn, một cổ khí thế cường đại ép xuống, trực tiếp bức về phía Tử Tiêu Giáo chủ.
Khí thế kinh khủng, quá cường đại, mặc dù Chung Sơn đứng ở phía trên Tế đàn thiên địa, cảm giác bị áp phảng phất giống như sinh ra ý niệm trốn chạy từ trong tim.
Mây máu không ngừng cuồng động trên đỉnh đầu mọi người, thật giống như cả Cổ Tiên Mật Cảnh, thiên địa bên trong bỗng nhiên cũng bị quấy nhiễu, phong vân biến sắc, mây máu gầm thét.
Vô tận thiên uy áp bách, trực tiếp áp về phía Tử Tiêu Giáo chủ.
Mặt Tử Tiêu Giáo chủ liền biến sắc, bởi vì phần lớn uy áp lại hướng về phía Tử Tiêu Giáo chủ, thật giống như trời nổi giận sau khi bị mạo phạm thiên uy.
Cường giả vây xem ở nơi xa cũng là nhướng mày, một đám không rõ ràng lắm đã rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Nhưng có thể cảm giác được khí tức táo bạo ở tứ phương.
- Mật Cảnh đại trận? Thật là một đại trận lợi hại?
Hơi thở của Tử Tiêu Giáo chủ ngưng lại nhìn trời.
Hơi thở của Tử Tiêu Giáo chủ ngừng, trời nổi giận cũng ngưng.
Trong nháy mắt, ánh mắt của Tử Tiêu Giáo chủ nhìn chăm chú về phía ngọn núi lớn kia lần nữa, hoặc nói là phiến đại môn của phù điêu Cửu Vĩ thiên hồ kia.
Không chỉ Tử Tiêu Giáo chủ, mà Thái Sơ Thánh vương, Si Mị Kỳ Thánh đều nhìn về phiến đại môn này, trong mắt một đám cũng xuyên suốt ra một cổ ngưng trọng. Bởi vì, tất cả mọi người cảm giác được, khí tức trời nổi giận tản đi, nhưng là, đại môn kia vẫn dâng lên một cổ khí tức.
Oanh!
Đại môn ầm ầm mở ra.
Ca! Ca!
Một chút âm thanh cổ quái giống như âm thanh các đốt ngón tay hoạt động vang lên.
Mọi người mở to mắt nhìn vào trong cửa lớn đen nhánh kia, cảm giác có người muốn đi ra.
Ca!
Bỗng nhiên, trong cửa lớn, một cái hài cốt lòng bàn chân to lớn bước ra.
- A!
Hài cốt kia dừng trên mặt đất ở quảng trường.
Tiếp theo, là thân thể hài cốt, một cái thân thể khổng lồ cao ngàn trượng, khi đi qua cánh cửa kia, đột nhiên trở nên to lớn, rơi vào trên quảng trường. Chậm rãi đi ra.
Tất cả mọi người nuốt nuốt nước miếng nhìn một màn trước mắt.
Một cái hài cốt của hồ ly, phía sau kéo theo chín cái đuôi hài cốt to lớn.
Một con Cửu Vĩ Hồ, hài cốt của Cửu Vĩ thiên hồ.
Nhìn vào hài cốt khổng lồ này làm cho người ta không chú ý tới Cửu Vĩ Quận chúa ở dưới chân nó.
Mặc dù chỉ còn lại có hài cốt, nhưng là, chẳng biết tại sao, cơ hồ tất cả mọi người cũng thấy được một cổ mỵ từ trên người hài cốt, còn có một cổ quý khí nhiếp nhân tâm phách.
- Si Mị, bái kiến tiền bối!
Si Mị Kỳ Thánh lập tức cung kính nói.
- Tham kiến tiền bối!
Thái Sơ Thánh vương trịnh trọng nói.
- Tham kiến tiền bối!
Tất cả cường giả vây xem ở tứ phương cũng là cung bái một trận.
Chỉ có Tử Tiêu Giáo chủ, lúc Tử Tiêu Giáo chủ thấy cái hài cốt này, sắc mặt không ngừng biến hóa.
Còn chưa có chết? Còn chưa có chết sao?
Đúng lúc này, hài cốt của Tô Đát Kỷ vừa vặn ngẩng đầu nhìn về phía Tử Tiêu Giáo chủ.
- Người không phải ở Thanh Khâu, rời khỏi!
Tô Đát Kỷ thản nhiên nói.
Giọng nói vô cùng kiên định, thật giống như căn bản không cho phản bác, thật giống như một loại mệnh lệnh cấp trên nói với cấp dưới.
Tử Tiêu Giáo chủ, đường đường chính là người đứng đầu một giáo a, lời nói của Tô Đát Kỷ quá không khách khí.
Tử Tiêu Giáo chủ nhìn chằm chằm hài cốt của Tô Đát Kỷ, hít một hơi thật sâu.
- Quấy rầy tiền bối!
Tử Tiêu Giáo chủ trịnh trọng nói.
Tiếp theo, thân hình Tử Tiêu Giáo chủ vừa động, mang theo tên thuộc hạ của mìh nhanh chóng lui khỏi Cổ Tiên Mật Cảnh.
Tất cả người không rõ thân phận của Tô Đát Kỷ cũng rung động. Có cần khoa trương như vậy hay không? Hắn chín là người đứng đầu một giáo a, bị khiển trách vô lễ như thế, không ngờ lập tức đi ngay?
Khiển trách của Tô Đát Kỷ.
Chung Sơn không có cảm thấy ngoài ý muốn, cho dù thực lực Tô Đát Kỷ yếu hơn nữa, thân phận của nàng chính là Đại Thương Hoàng hậu. Mặc dù Đại Thương diệt vong, nhưng là, một chút cường giả của Đại Thương cũng chưa chết hết a.
Nói thí dụ như, Khổng Tuyên mà Chung Sơn biết. Cho dù hiện tại Tô Đát Kỷ ra lệnh một tiếng, khẳng định Khổng Tuyên cũng hết sức bôn tẩu. Nếu là Tô Đát Kỷ hiệu triệu thần tử của Đại Thương tấn công Tử Tiêu Đạo tràng, Tử Tiêu Đạo tràng tuyệt đối không thể tồn tại lâu dài.
Một Khổng Tuyên đã đủ để Tử Tiêu Đạo tràng chịu đựng, huống chi Đại Thương cường đại dường nào, vài chục vạn năm qua đi, những người sống sót của Đại Thương biến thái bực nào, thế tử tôn của bọn họ đã trở thành nhân vật cường thế ngập trời.
Vì vậy, Tử Tiêu Giáo chủ dưới tình huống minh bạch thân phận Tô Đát Kỷ, không có lý do gì không đi.
Đại Thương sụp đổ, dư uy vẫn còn.
Tô Đát Kỷ nhìn những người còn lại, cuối cùng, ánh mắt bỗng nhiên tập trung đến trên người của Tư Mã Thanh.
- Người của Tư Mã gia tộc? Các ngươi cũng rời khỏi!
Tô Đát Kỷ thản nhiên nói.
- Tiền bối, chúng ta cũng là người của Thanh Khâu.
Mặt Tư Mã Thanh liền biến sắc, lập tức cung kính nói.
- Tư Mã gia? Hừ, Nữ Oa nương nương cho phép các ngươi ở Thanh Khâu, cùng cấp với người của Thanh Khâu, nhưng ta không yêu mến bọn ngươi, đi mau!
Tô Đát Kỷ thản nhiên nói.
Sắc mặt của Tư Mã Thanh thay đổi liên tục, cuối cùng gật gật đầu nói:
- Vâng, tiền bối!
Tư Mã Thanh lập tức mang theo Tư Mã Thiên Quân cùng Tư Mã Túng Hoành rút đi, nhanh chóng rút đi.
- Ngươi là người đứng đầu Thanh Khâu?
Tô Đát Kỷ nhìn về phía Thái Sơ Thánh vương.
- Đúng, trẫm là Thánh vương của Thái Sơ Thánh Đình, người đứng đầu Thanh Khâu!
Thái Sơ Thánh vương trịnh trọng nói.
Hài cốt của Cửu Vĩ thiên hồ phảng phất giống như cẩn thận chu đáo với Thái Sơ Thánh vương, cuối cùng vui mừng nói:
- Miễn cưỡng có thể nắm giữ Thanh Khâu!
- Tạ tiền bối khích lệ!
Thái Sơ Thánh vương phảng phất giống như có chút e ngại, nói.
- Ta đã chết, tàn niệm này sẽ nhắn nhủ đối với ngươi, đối với Hồ Tộc trong thiên hạ!
Tô Đát Kỷ thản nhiên nói.
- Tiền bối xin nói!
Thái Sơ Thánh vương lập tức nói.
Hiển nhiên, Thái Sơ Thánh vương cũng nhìn ra, Tô Đát Kỷ này chỉ là một tia tàn niệm mà thôi. Nếu như thần hồn của Tô Đát Kỷ vẫn còn, năng lượng thiên địa tụ lại rèn luyện một cỗ thân thể cũng không phải là việc khó.
- Năm đó, bảy đại Thánh nhân lấy Hồng Quân cầm đầu, hợp mưu tự ý động thiên số, thiết lập đại kế che trời, lấy Đại Thương để làm vật hy sinh, che dấu Thiên Cơ, lấy Đại Chu làm trụ cột, mưu kế số trời, nhưng cuối cùng khó thoát khỏi bị số trời xử phạt, bảy Thánh tất cả đều vẫn lạc. Khí số đều tận, tự gây nghiệt không thể sống!
Tô Đát Kỷ thản nhiên nói.
Tất cả mọi người ngừng thở, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, đây cũng là nguồn gốc bí mật, lần đầu tiên nghe nói.
- Khi Nữ Oa nương nương còn sống, từng nói với ta, nàng để lại cho Hồ Tộc một phần đại lễ, để cho năm mươi vạn năm sau Hồ Tộc ta có thể lấy, năm mươi vạn năm, hiện tại đã hơn năm mươi vạn năm, đại lễ của nương nương cũng có thể lấy.
Tô Đát Kỷ nhớ lại, nói.
- Nữ Oa nương nương cho Hồ Tộc một phần đại lễ?
Thái Sơ Thánh vương kinh ngạc nói.
Không chỉ Thái Sơ Thánh vương, cơ hồ mọi người nghe được lời nói của Tô Đát Kỷ cũng lộ ra vẻ khiếp sợ. Đại lễ của Nữ Oa nương nương? Đại lễ của Thánh nhân, sẽ là vật có cấp bậc như thế nào?
Cho Hồ Tộc? Si Mị Kỳ Thánh trở nên kích động.
- Lần này sau khi trở lại Thanh Khâu, tìm kiếm chúng Hồ Tộc thông tuệ.
- Vâng! Chẳng qua là đồ vật này ở phương nào?
Thái Sơ Thánh vương lập tức đáp.
- Nương nương đã nói, ở Ngạo Lai Hải.
Tô Đát Kỷ nói.
- Ngạo Lai Hải? Hải Vực phía đông nam của Phong Trủng Cương Vực? Cách Tử Tiêu Đạo tràng không xa?
Si Mị Kỳ Thánh cau mày nói.
- Ngạo Lai Hải? Địa phương Thái Thượng Thánh nhân vẫn lạc?
Thái Sơ Thánh vương nhướng mày.
- Ừm!
Tô Đát Kỷ gật đầu.
- Nhưng là, tiền bối, trước, khi Thái Thượng Thánh nhân vẫn lạc, bỗng nhiên đi tới Ngạo Lai Hải, vẫn lạc ở Ngạo Lai Hải, đã sớm khiến cho người thiên hạ chú ý, vài chục vạn năm trước,, đã có vô số cường giả tới Ngạo Lai Hải, tìm tòi tứ phương ở Ngạo Lai Hải, nhìn xem Thái Thượng Thánh nhân có cái gì hấp dẫn, nhưng luôn luôn không có tìm được căn nguyên, ngay cả các Thánh nhân tân tấn, cũng đã từng tới Ngạo Lai Hải, Ngạo Lai Hải hẳn không có bí mật gì a?
Thái Sơ Thánh vương cau mày nói.
- Nữ Oa nương nương nói ở nơi đâu, nhất định sẽ ở nơi đó. Nương nương đã nói, phân đại lễ kia liên quan đến hưng suy của Hồ Tộc, không được chậm trễ.
Tô Đát Kỷ vô cùng khẳng định nói.
- Vâng, sau khi ta trở lại Thanh Khâu, tất sẽ an bài đại lượng Hồ Tộc đi tới đó, thậm chí, ta cũng sẽ đích thân tới Ngạo Lai Hải!
Thái Sơ Thánh vương gật đầu.
- Câu nói của nương nương, ta đã dẫn tới, tự giải quyết cho tốt.
Tô Đát Kỷ nói.
- Vâng!
Mọi người cung bái một tiếng.
Lúc này, Tô Đát Kỷ bỗng nhiên nhìn về phía Cửu Vĩ Quận chúa.
- Cửu Vĩ Quận chúa?
Tô Đát Kỷ nhàn nhạt kêu lên.
- Ta ở đây, tiền bối, ngươi nói đi!
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức đáp.
- Ta đã chết, chỉ tồn tại một luồng tàn niệm này, mới vừa rồi đi ra ngoài cấm điện, sợi tàn niệm này cũng tán ở thiên địa, hóa thành nguyên khí thiên địa, nhưng là, ta còn có một nguyện vọng, mong ngươi thành toàn!
Tô Đát Kỷ mang theo vẻ chờ mong, nói.
- Tiền bối ngươi nói đi, chỉ cần ta làm được, ta nhất định làm!
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức đáp.
- Trong cấm điện, ta đã nói cho ngươi hết thảy, chiến dịch Phong Thần, Đại Thương trở thành vật hy sinh để chúng thánh bóp méo số trời, ta cùng với Trụ vương phân thây ở hai nơi, ta muốn nhờ ngươi, một ngày nào đó, có thể hợp táng ta cùng với Trụ vương. Đây là tàn nguyện cuối cùng của ta!
Tô Đát Kỷ mang theo một cổ réo rắt thảm thiết, nói.
Nghĩ đến tất cả những lời của Tô Đát Kỷ lúc trước ở trong cấm điện, Cửu Vĩ Quận chúa đau lòng.
Nhìn hài cốt to lớn kia của Tô Đát Kỷ, trịnh trọng gật đầu, nói:
- Ngươi yên tâm, nếu ta có năng lực, nhất định sẽ hợp táng ngươi ngươi Trụ vương đế tân. Để cho thần Phật đầy trời kia đi gặp quỷ đi!
- Đa tạ!
Tô Đát Kỷ mang theo một cổ cảm kích nói.
Tiếp theo, hình dáng núi lớn sau lưng chợt biến, trong nháy mắt, hóa thành một cái quan tài màu đỏ to lớn.
Tô Đát Kỷ từ từ bước vào bên trong quan tài cực lớn, nằm thẳng xuống, dập tắt một tia tàn niệm cuối cùng.
Cửu Vĩ Quận chúa khép nắp quan lại, mang theo một cổ ưu thương, lấy tay thu lại, để quan tài màu đỏ trong không gian trữ vật.
Vừa vào không gian trữ vật, biểu thị Tô Đát Kỷ đã chết triệt triệt để để, cho dù một tia tàn niệm cuối cùng, cũng phi hôi yên diệt.
Ùng ùng!
Bầu trời màu máu đột nhiên không ngừng nổ vang, cả Cổ Tiên Mật Cảnh cũng lắc lư.
- Không tốt, tiền bối chôn vùi, Cổ Tiên Mật Cảnh sắp sụp đổ!
Si Mị Kỳ Thánh trừng mắt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.