Trường Sinh Bất Tử

Chương 36: Một phương thiên địa




Chung Sơn lật tay điểm ra, thần thông Hội!
Thần thông Hội, chính là Thánh nhân Tiếp Dẫn đời trước dùng sinh mệnh ngắn ngủi làm cái giá phải trả giúp Chung Sơn sáng chế ra, mỗi lần ra tay đều long trời lở đất.
Dùng tu vi Cổ Tiên đánh bại Vô Tướng Thánh Vương, chiến một trận định càn khôn, được Vô Tướng Thánh Vương cho rằng không kém gì thần thông top 10 thiên hạ.
Sau đấu cược thần thông với Đế Thích Thiên, bất phân thắng bại.
Vừa rồi lại một chiêu bại trận Tuyết Mai lão tổ.
Người trúng thần thông Hội, vận số sẽ tiêu tán, cực kỳ bá đạo!
Bá đạo? Thần thông top 10 thiên hạ, thứ nào mà không bá đạo?
Hồng Quân từng bằng vào Thần thông thời gian thứ 9 có thể tung hoành thiên hạ. Mà trước mặt, Trang Tử lần đầu tiên tại trước mặt Chung Sơn triển lộ ra mặt cực kỳ bá đạo của thần thông thứ tám.
Mai Hoa Nhãn, Phục Chế thuật, thần thông phục chế!
Chung Sơn một chỉ điểm ra thần thông Hội!
Mà hai đồng tử Trang Tử cùng bốn đóa hoa mai hơi hơi xoay chuyển. Động tác của Trang Tử và Chung Sơn giống nhau, lật tay điểm ra, mặt lốc xoáy từ trong ngón tay đột nhiên bắn ra.
Hội! Cũng là thần thông Hội?
Hội của Chung Sơn cùng Hội phỏng chế của Trang Tử đều không ngừng bành trướng.
Giống nhau như đúc, lớn nhỏ bằng cỡ, hình thái, khí thế, giống nhau như đúc!
Bị phục chế? Bị phục chế ngay tại đương trường?
Chung Sơn đồng tử đột nhiên co rụt lại. Phía dưới Tuyết Mai lão tổ đã mất tiếng há hốc mồm, không thể tin, tuyệt đối không thể tin.
Chung Sơn không tin, tay lại lần nữa thúc giục lực lượng mạnh hơn.
Hoa mai chuyển động trong mắt, Trang Tử tập trung ánh mắt, tay cũng lại lần nữa thúc giục lực lượng mạnh hơn.
Hai mặt lốc xoáy to lớn rốt cục đụng vào nhau.
Hai lốc xoáy bởi vì mặt đối mặt, tuy rằng giống nhau như đúc, nhưng phương hướng xoay tròn bởi vì mặt đối mặt mà tương phản nhau, trong nháy mắt lẫn nhau chém giết với nhau.
- Oanh...............!
Hư không nổ nát một mảng lớn, lực lượng hai cổ thần thông đánh thẳng vào đối phương, triệt tiêu lẫn nhau.
- Là thật, đúng là Hội thật?
Chung Sơn kinh ngạc nhìn một màn trước mắt này.
Toàn thân lông tơ Chung Sơn dựng lên, đã nhiều năm không có loại cảm giác này.
- Thình thịch!
Hội của Trang Tử ầm ầm tán đi, mà Hội của Chung Sơn cũng chỉ còn lại bằng cỡ nắm tay. Kiên trì hướng về Trang Tử một hồi cũng chậm rãi tán đi.
- Thần thông phục chế thật là bá đạo! Ngươi không ngờ phục chế thần thông của ta tới chín thành!
Chung Sơn gắt gao nhìn chằm chằm Trang Tử nói.
- Mới vừa lấy được thần thông phục chế, hơi chút không quen, Chung Thánh Vương nghĩ như thế nào?
Trang Tử thản nhiên nói.
Vừa mới lấy được thần thông phục chế, hơi chút không quen? Nếu thuần thục, không phải có thể hoàn toàn phục chế sao?
Chín thành, cho dù là phục chế một thành đều đã cực kỳ kinh khủng, mà Trang Tử chỉ vẻn vẹn nhìn thần thông của Chung Sơn đã phục chế chín thành, nếu thêm một lần nữa, không phải có thể phục chế toàn bộ sao?
Thật là thần thông phục chế bá đạo, khó trách có thể xếp trước thần thông thời gian.
Có được thần thông phục chế, thần thông thiên hạ ở trước mặt hắn nào còn bí mật gì?
Thần thông Hội biến thái cỡ nào, là chủ nhân sáng tạo nó, trong lòng Chung Sơn rõ ràng nhất, thần thông báo đạo như vậy, không ngờ bị Trang Tử liếc mắt một cái phục chế ra? Hơn nữa còn phục chế lúc chiến đấu?
Giờ khắc này, Chung Sơn cũng không dám xem nhẹ thần thông top 10 thiên hạ nữa. Đồng thời cũng hiểu được lúc ấy tại sao Trang Tử lại bỏ qua nhân tình của Chung Sơn mà ra sức bảo vệ Tuyết Mai lão tổ.
Bởi vì thần thông thứ tám thiên hạ đáng giá để Trang Tử làm như vậy!
Âm phủ, Chuyển Luân Cương Vực.
Ảnh thân Chung Sơn nhìn Nê Bồ Tát trước mặt.
- Chuyển Luân Điện cũng có ghi lại thần thông phục chế?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Vâng, thần thông phục chế đã có mấy trăm vạn năm chưa xuất hiện, nhưng ở mấy trăm vạn năm trước lại vang vọng thiên hạ, mấy trăm vạn năm này, rất nhiều tư liệu ghi lại về thần thông phục chế bị biến mất, nhưng Chuyển Luân Điện đã có từ rất lâu, bên trong có ghi lại!
Nê Bồ Tát gật gật đầu.
- Thần thông thứ tám thiên hạ, mạnh như thế nào?
Chung Sơn trịnh trọng hỏi.
- Rất mạnh, thần thông phục chế, Mai Hoa Nhãn là đặc thù, tổng cộng có ba giai đoạn, chia làm Phục, Phục chế, Phục chế ưu, dùng số lượng hoa mai trong đồng tử để phân chia, một đóa hoa mai, tức là Phục, thu thập quá trình vận tác của công pháp đối phương, nhưng phải đi về chậm rãi tìm hiểu. Hai đóa hoa mai, tức là Phục chế, trong chớp mắt có thể học được công pháp của đối phương, đồng thời lập tức thi triển ra. Ba đóa hoa mai tức là chung cực áo nghĩa, có thể phục chế công pháp của đối phương trong giây lát, đồng thời tiến hành ưu hoá, công kích trở về càng hoàn mỹ hơn đối thủ!
Nê Bồ Tát mang theo một cỗ ngạc nhiên thán phục đoạn tư liệu thuật lại này.
Nhưng mà bản thể Chung Sơn tại dương gian, giờ phút này vô cùng cảm thán.
Trang Tử cũng không nói mạnh miệng gì, hắn đúng là chưa thuần thục, chỉ phục chế chín thành.
Hai đóa hoa mai?
Chung Sơn nhìn chăm chú về phía đồng tử Trang Tử, trong mắt trở nên vô cùng kinh ngạc.
- Chung Thánh Vương, có thể bỏ qua được thì tha cho người! Thả Huyền Thiên Tông đi! Chuyện hôm nay, coi như chưa phát sinh qua!
Trang Tử trịnh trọng nói.
Chung Sơn hai mắt híp lại, tuy rằng kinh hãi về sự cường thế của thần thông phục chế, nhưng Chung Sơn cũng không có sợ Trang Tử.
- Không có khả năng, Huyền Thiên Tông phải chết!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
Chung Sơn có lý do Huyền Thiên Tông phải chết, lúc này không có khả năng nhả ra.
Nhìn Huyền Thiên Tông rơi vào tình thế nguy ngập phía xa, Trang Tử sắc mặt lạnh lùng.
- Chung Thánh Vương, đắc tội!
Trang Tử cũng không nói nhảm nữa. Bởi vì kéo dài thêm nữa, Huyền Thiên Tông sẽ càng thêm nguy hiểm.
Trang Tử lật tay điểm ra, đầu ngón tay Trang Tử đột nhiên toát ra một bóng đen.
Thần thông Hội!
Tuy rằng Hội chỉ có chín thành, nhưng mà là tồn tại cực kỳ kinh khủng.
Trái lại, Trang Tử dùng thần thông của Chung Sơn đi đối phó Chung Sơn.
- Khai!
Ngay lúc Chung Sơn hơi biến sắc, phía sau Trang Tử bỗng nhiên vang lên một tiếng gầm giận dữ.
Một thanh trường kiếm đâm thẳng tới Trang Tử.
Là Tuyết Mai lão tổ, Tuyết Mai lão tổ đã sắp khô chết rồi.
Trong mắt Tuyết Mai lão tổ tràn đầy tơ máu, cực độ cừu hận nhìn chăm chú về phía Trang Tử, đó là một ánh mắt đồng quy vu tận.
Tuyết Mai lão tổ một kiếm đâm về phía Trang Tử:
- Chết đi!
- Thình thịch!
Trang Tử đang chém ra Hội đột nhiên tán đi.
- Nghiệp chướng!
Trang Tử lật tay một chưởng đánh tới Tuyết Mai lão tổ.
Tuyết Mai lão tổ căn bản không quan tâm, mà lại liều mạng sử dụng kiếm đâm về phía Trang Tử.
Cừu hận, cừu hận ngập trời!
Người sắp chết, rất nhiều chuyện đột nhiên nghĩ thông. Cừu hận trước kia đối với Chung Sơn, không ngờ tan thành mây khói, ngược lại nổi lên cừu hận với Trang Tử.
Tuyết Mai lão tổ sắp chết nhìn ra nguyên nhân thù oán với Chung Sơn? Chung Sơn tuy rằng gây cho mình vô cùng vô tận tai nạn, cho dù là hiện tại phải chết, cũng là Chung Sơn tạo thành, nhưng mà, nhìn lại trước kia, Tuyết Mai lão tổ phát hiện đều do mình tự tìm, bởi vì mình muốn đối phó Chung Sơn cho nên mới đưa tới đại nạn ngập trời.
Nếu mình không tìm Chung Sơn gây phiền toái, thì sẽ không xuất hiện chuyện như vậy. Cừu hận đối với Chung Sơn đảo mắt hóa thành cảm nhận mệnh được làm vua thua làm giặc.
Nhưng mà Trang Tử lại khác, thu mình làm đệ tử, nói vì trừ ánh sáng vận rủi cho mình, nhưng mà Trang Tử nuốt lời, mục đích của hắn chỉ là Mai Hoa Nhãn của mình, thần thông phục chế của mình.
Tuyết Mai lão tổ cũng không ngốc ngếch, cũng đoán được mục đích của Trang Tử, hắn cố ý để mình bị Chung Sơn giết.
Chung Sơn là bị động phản kích mình, mà Trang Tử lại chủ động tính kế mình. Trong lúc nhất thời, suy nghĩ minh bạch tất cả, Tuyết Mai lão tổ oán niệm ngút trời.
- Chết đi!
Mang theo một cỗ bi tráng ý, Tuyết Mai lão tổ dùng toàn lực còn dư lại, cho dù nổ tung thần hồn cũng không tiếc.
Thiên đạo bao phủ Tuyết Mai lão tổ cũng dùng ra lực lượng cuối cùng.
- Hừ!
- Thình thịch...............!
Trang Tử lật tay một cái, một bàn tay hình con bướm khổng lồ đánh lên người Tuyết Mai lão tổ, một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng chói mắt chiếu sáng tất cả bốn phía, trong không gian chấn động, Tuyết Mai lão tổ bị oanh kích thành bột phấn.
Tuyết Mai lão tổ đã chết, chết trong tay Trang Tử. Tuy rằng không thể báo thù, nhưng trước khi chết, rốt cục Tuyết Mai lão tổ nhận thức được bản tâm. Chết cũng không tiếc!
Sắc mặt Trang Tử trở nên khó coi. Tuyết Mai lão tổ phản kích khiến vẻ ung dung của Trang Tử xuất hiện hỗn loạn.
Lắc đầu một cái, ánh mắt lạnh thấu xương của bắn thẳng đến phương hướng Chung Sơn.
Chung Sơn đứng trên đầu rồng, nhìn thấy Trang Tử phục chế thần thông của mình, đã biết không ổn, thần thông phục chế? Chỉ cần ngươi ra tay, nó có thể phục chế.
Thần thông Hội, Trang Tử phục chế chín thành, nếu mình dùng Hội đấu với Hội, tất nhiên Trang Tử có thể hoàn toàn phục chế rồi, không thể lại dùng Hội nữa, đồng thời tại trước mặt Thần thông phục chế, bất kỳ công pháp cường đại nào đều không có đất dụng võ.
Dùng đạo đối phương, đánh lại đối phương!
Đồng thời, Chung Sơn còn phân tích ra một tin tức càng trọng yếu, tất cả thủ đoạn của Trang Tử đều giấu ở dưới thần thông phục chế, Trang Tử được khen là người đến gần Thánh nhân nhất, thực lực của hắn mạnh bao nhiêu không cần nói cũng biết.
Nhưng mà, ngươi có biết Trang Tử có thủ đoạn cường đại gì không? Không biết, hắn chỉ dùng thần thông phục chế đã có thể ở vào thế bất bại, mà thủ đoạn của hắn lại trở thành uy hiếp trí mạng ẩn phía sau màn.
Người như vậy, phải đấu thế nào đây?
Trong óc Chung Sơn điên cuồng vận chuyển, đồng thời khi Tuyết Mai lão tổ phản kích Trang Tử, lập tức nghĩ tới hai phương pháp.
Loại thứ nhất, dốc hết lực mười thành thần thông Hội, dùng ra lực lượng siêu cường, cho dù Trang Tử phục chế, nhưng mà, lực lượng mạnh hơn ngươi rất nhiều lần, cho dù hắn phục chế cũng không dùng được, thật giống như Thiên Số Nhãn, bảo ngươi chết, ngươi không thể không chết!
Loại thứ hai, đúng là Pháp bảo! Hắn có thể phục chế công pháp, nhưng Pháp bảo lại bất lực!
Tuyết Mai lão tổ đánh lén Trang Tử, đúng là cho Chung Sơn trợ giúp rất lớn.
Huyền Thiên Tông liên quan đến tăng trưởng thực lực của mình, liên quan đến mở rộng thế lực Đại Tranh, hắn không thể không chết. Cho nên, nhất định phải đánh bại Trang Tử.
Thời điểm Trang Tử giết chết Tuyết Mai lão tổ, lòng bàn tay Chung Sơn cũng chậm rãi xuất hiện một quả ngự tỉ màu đỏ.
Phương Thiên Ngọc Tỉ, những năm này, Hồng Châu Tử mặt trên Phương Thiên Ngọc Tỉ không ngừng được rèn luyện, Phương Thiên Ngọc Tỉ càng ngày càng đỏ tươi, 9 con Huyết Long tranh đoạt Hồng Châu Tử, thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương!
Đại Tranh ngự tỉ!
- Grào...............!
Dưới chân Chung Sơn, long hình đại đạo rống to một tiếng, vô tận năng lượng màu vàng trong thiên địa tụ đến. Hội tụ đến Phương Thiên Ngọc Tỉ.
Vô tận số mệnh cuốn tới Phương Thiên Ngọc Tỉ. Những thứ số mệnh này không giống số mệnh có chủ của triều vận, mà là số mệnh vô chủ, nhưng số mệnh vô chủ lại bị mạnh mẽ thu nạp, cũng khiến cho Trang Tử phía đối diện biến sắc.
Chung Sơn mắt lạnh nhìn chằm chằm Trang Tử, Phương Thiên Ngọc Tỉ trong tay ném ra, thời điểm vô tận số mệnh hội tụ, rồi đột nhiên bành trướng, trở nên to lớn vô cùng, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa.
- Phương Thiên Ngọc Tỉ, Một Phương Thiên Địa!
Chung Sơn hét lớn một tiếng.
- Ông!
Phương Thiên Ngọc Tỉ hấp thu vô tận số mệnh, mang theo lực lượng của thiên địa tứ phương ép tới Trang Tử.
Một Phương Thiên Địa? Trong mắt Trang Tử thiên địa chợt biến đổi, dường như trong nháy mắt tứ phương biến thành một phương, Phương Thiên Ngọc Tỉ áp chế, dường như trời sập xuống vậy, toàn bộ thiên đô tháp ép xuống mình.
- Thiên Đế ngọc tỉ?
Trang Tử biến sắc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.