Trường Sinh Bất Tử

Chương 30: Đệ nhất thiên ma!




Đại điển hiến tế!
Trung tâm Huyền Vũ Thánh Địa, trên quảng trường trước Huyền Vũ đại điện.
Huyền Thiên Tông ngẩng đầu nhìn trời, nhìn bốn Thiên Trụ cao tận trời, càng ngày càng nhiều Thiên Ma cao cấp tụ tập mà đến, Thiên Ma cuồng triều vạn năm một lần sắp bắt đầu.
Huyền Thiên Tông ngưng trọng nhìn trời, mười lăm tên trưởng lão của Huyền Vũ tộc toàn bộ đứng ở phía sau.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn Thiên Ma cao cấp càng ngày càng nhiều trên trời kia.
- Lần Thiên Ma cuồng triều này, càng phát ra mãnh liệt, ảnh hưởng của đệ nhất Thiên Ma càng ngày càng mạnh!
Một cái thanh âm truyền đến cách Huyền Thiên Tông không xa.
Huyền Thiên Tông cúi đầu nhìn lại. Là hai nam tử, cũng là đang mặc bạch y, trên áo của một người trong đó có điểm xuyết rất nhiều hoa mai.
Chính là Tổ Tiên tiếp cận gần Thánh nhân nhất, Trang Tử. Còn người còn lại tự nhiên là Tuyết Mai lão tổ.
Hai người bỗng nhiên xuất hiện, để cho ánh mắt của mọi người bỗng nhiên cũng chuyển hướng về bọn họ.
- Trang Tử tiền bối!
Mười tên nam tử quần áo hoa lệ cách bên trái Huyền Thiên Tông không xa trịnh trọng nói.
Thực lực Trang Tử không thể nghi ngờ, nhưng còn không đến mức để cho mười người kia tôn kính, nhưng nhiều lần giảng đạo, lại làm cho mọi người được ích lợi không nhỏ, vì vậy mới có thể tôn xưng Trang Tử một tiếng tiền bối.
Trang Tử hướng về phía mười người kia mà gật đầu.
Mười người khí độ bất phàm, cũng là rối rít gật đầu thăm hỏi.
Mười người này, một gã cầm đầu chính là người đầu tiên nhảy ra muốn phục giết Chung Sơntrong đại yến của Huyền Thiên Tông mấy ngày trước - Hồng Đỉnh Thánh vương.
Mười người, đều là Tổ Tiên.
Vốn là phải có mười lăm Tổ Tiên tiến đến xem lễ, nhưng là bởi vì liên quan đến ân oán giữa Huyền Thiên Tông cùng Chung Sơn, có năm người quay đầu rời đi, không muốn dính vào ân oán này.
Nhưng dù vậy, Huyền Thiên Tông cũng bất vi sở động, ngoài mười Tổ Tiên, cộng thêm thập ngũ trưởng lão, chính là 25 Tổ Tiên, đối phó Chung Sơn cùng với chín Tổ Tiên của Chung Sơn còn chưa đủ sao?
Huống chi còn có Trình Hầu, còn có chính mình, còn có Trang Tử.
- Huyền Chí Tôn, sát khí trong mắt ngươi rất nặng, xem ra lần này không chỉ là đại điển hiến tế đơn giản như vậy?
Trang Tử dò hỏi.
- Trang Tử con mắt tinh tường, đúng, trừ đại điển hiến tế, ta còn có một đoạn tư oán phải xử lý, đến lúc đó nếu có chiến đấu, không biết các ngươi...
Huyền Thiên Tông hỏi.
Đối với chuyện tình của Tuyết Mai lão tổ, Huyền Thiên Tông đã biết được từ mấy tên Tổ Tiên, vì vậy cũng không nói thêm tới Tuyết Mai lão tổ.
- Nga? Tư oán?
- Tư oán với Chung Sơn của Đại Tranh, không biết đến lúc đó các ngươi...
- Ta cùng Tuyết Mai, chỉ nhìn!
Trang Tử nhàn nhạt nói.
- Tốt!
Trên mặt Huyền Thiên Tông vui mừng.
Đang lúc ấy thì, một đạo luồng sáng hiện lên ở nơi xa, một cường giả Huyền Vũ tộc bay tới, quỳ một gối xuống trước mặt Huyền Thiên Tông.
- Khởi bẩm Chí Tôn, người của Băng Thần Cung đến!
Huyền Vũ kia cung kính nói.
- Tới!
Ánh mắt Huyền Thiên Tông sáng lên, nhìn về phía sơn cốc chỗ Chung Sơn ở nơi xa lần nữa.
Trong sơn cốc, chính là nhà của Chung Sơn.
Trong trung ương đại điện, Chung Sơn nhắm mắt ngồi trên ghế rồng, cùng chúng thần kiên nhẫn chờ chực, bỗng nhiên, hai mắt Chung Sơn vừa mở.
- Tới!
Chung Sơn thật giống như lòng có cảm giác.
- Theo trẫm đi ra ngoài đi!
Chung Sơn đứng dậy, dẫn đầu đi ra ngoài.
Ầm!
Đại môn mở ra, Chung Sơn mang theo Quy Xà, Kim Bằng, Tử Dương Kinh Hồng ra ngoài.
Thấy Chung Sơn đi ra ngoài, trên quảng trường Huyền Vũ, cơ hồ ánh mắt của mọi người cũng là ngưng tụ.
Một đám Trưởng lão của Huyền Vũ tộc mắt lạnh nhìn về phía Chung Sơn, bởi vì hiện tại tất cả mọi người biết mục đích Chung Sơn tới đây, vì đoạt quyền. Mặc dù mọi người sẽ không tức giận đối với Quy Xà, nhưng không ngại căm tức nhìn Chung Sơn.
Mười Tổ Tiên ngoại lai mặc dù ngụy trang rất tốt, nhưng vẫn có một cổ băng hàn phát ra từ khóe mắt.
Thần thái Trang Tử khẽ nhúc nhích, nhìn thấy Chung Sơn, thậm chí gật đầu theo lễ tiết, nhưng Tuyết Mai lão tổ một bên cũng là mang theo một cổ âm u nhìn Chung Sơn.
Khóe miệng Huyền Thiên Tông hơi lộ ra vẻ tươi cười. Nhìn về phía Quy Xà, thật giống như tình thế bắt buộc.
- Thánh vương, ánh mắt của tất cả bọn họ hình như không đúng lắm!
Kim Bằng hơi lo lắng, truyền âm nói.
- Đi thôi, không sao!
Chung Sơn bay đi.
Kim Bằng, Tử Dương Kinh Hồng cùng Quy Xà cũng chỉ có thể bay đi theo.
Nơi xa, Huyền Thiên Tông hơi hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ đại não của Chung Sơn thiếu gân, bốn người mà cũng dám tới.
Bành!
Chung Sơn thật đúng là bay tới.
Rơi vào trên quảng trường Huyền Vũ, một đám người muốn tru tru diệt Chung Sơn nhìn thế cũng hơi hơi ngạc nhiên.
Thật to gan! Bốn người đã dám tới đây? Ánh mắt Tuyết Mai lão tổ bên cạnh cũng bởi vì Chung Sơn đến phụ cận mà biến thành âm lãnh hơn.
- Trang Tử, hạnh ngộ!
Chung Sơn cười nói.
Nói về một nhóm người này, có thể làm cho Chung Sơn để mắt, cũng chỉ có Trang Tử phong khinh vân đạm trước mắt.
- Chung Thánh Vương, hạnh ngộ!
Trang Tử gật đầu.
Sắc mặt Huyền Thiên Tông trầm xuống, chính mình đường đường là Chí Tôn, bị Chung Sơn không để mắt đến?
Hưu!
Nơi xa, một đạo bạch quang bắn nhanh mà đến, chừng hai mươi người, phần lớn mặc bạch y, chính là mọi người của Băng Thần Cung.
Đao Nhân Đồ cùng Lạc Tinh Trần hộ vệ hai bên Bi Thanh Ti, Cung chủ Băng Thần Cung vẻ mặt âm trầm.
- Là các ngươi?
Huyền Thiên Tông nhất thời kinh ngạc nói.
Đao Nhân Đồ, Lạc Tinh Trần? Hai người này, Huyền Thiên Tông mặc dù không nhận ra, nhưng là hắn đã từng gặp a, không phải là hai trong mười hai người của Chung Sơn sao? Bọn họ không phải là ở sơn cốc này, tại sao?
- Chung Sơn, ngươi lừa ta?
Huyền Thiên Tông nhất thời cả kinh kêu lên.
Nhất thời, Huyền Thiên Tông nghĩ tới tin đồn trước kia, khai thiên tam thức, thiên đạo hợp binh, Chung Sơn có thể mô phỏng thiên đạo? Hắc bào nhân ngày ấy cũng là giả dối, không phải là Tổ Tiên?
Mình bị đám Tổ Tiên giả dối kia lừa thời gian dài như vậy?
- Huyền Chí Tôn, khách khí!
Chung Sơn đồng ý. Tiếp theo không để ý tới Huyền Thiên Tông nữa, mà là nhìn về phía Bi Thanh Ti.
Bị Chung Sơn thừa nhận, Huyền Thiên Tông càng tức giận, gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn.
- Chung Sơn, ngươi ở đây? Ngươi muốn làm gì? Ngươi còn muốn ngăn trở đại điển hiến tế?
Vẻ mặt Cung chủ Băng Thần Cung cũng là biến đổi, nói.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì Lạc Tinh Trần cùng Đao Nhân Đồ, Cung chủ Băng Thần Cung căn bản không cách nào tiếp xúc với Bi Thanh Ti, lòng đã sớm mang oán khí, cũng may Bi Thanh Ti nguyện ý tiến đến Huyền Vũ Thánh Địa, không nghĩ tới Chung Sơn cũng ở nơi đây.
Bi Thanh Ti không để ý đến Cung chủ Băng Thần Cung, mà là chậm rãi đi tới trước mặt Chung Sơn.
- Bái kiến Thánh vương!
Đao Nhân Đồ cùng Lạc Tinh Trần cung kính nói.
- Ừm!
Chung Sơn gật đầu.
Tay của Bi Thanh Ti cũng rơi vào lòng bàn tay Chung Sơn.
Thấy một màn như vậy, cơ hồ trong mắt tất cả mọi người căng thẳng, cho dù là Trang Tử, giờ phút này vẻ mặt cũng không lạnh nhạt nữa.
Bởi vì, cục diện trước mắt lại có biến hóa phức tạp.
Bi Thanh Ti? Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người biết Bi Thanh Ti sẽ bị hiến tế, hiện tại nàng và Chung Sơn đứng chung một chỗ là thái độ gì?
- Chung Sơn, chẳng lẽ ngươi muốn đích thân đưa Bi Thanh Ti đi hiến tế?
Huyền Thiên Tông trầm giọng nói.
- Hiến tế? Huyền Chí Tôn đang nói đùa sao? Thê tử của Trẫm, sao lại đưa đi hiến tế?
Chung Sơn cười lạnh nói.
- Chung Sơn, ngươi lớn mật!
Cung chủ Băng Thần Cung nhất thời giận đến quát to lên.
Chuyện luôn luôn lo lắng, rốt cục xảy ra, Chung Sơn thật không để cho Bi Thanh Ti hiến tế.
- Không sai, ta luôn luôn gan lớn!
Chung Sơn cười nhìn Cung chủ Băng Thần Cung.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Cung chủ Băng Thần Cung nhất thời giận đến không biết bác bỏ như thế nào. Còn không có gặp người như vậy, trách mắng hắn lớn mật, không những không có phản kích, ngược lại một ngụm đáp ứng.
- Chung Thánh Vương, ngươi đang nói đùa sao? Thiên hạ thương sinh cũng ký thác vào trên người Bi Thanh Ti, ngươi không để ý tới thiên hạ thương sinh sao?
Huyền Thiên Tông cười lạnh nói.
- Thiên hạ thương sinh? Chụp cái mũ thật lớn! Trang Tử, ngươi cảm thấy thế nào?
Chung Sơn nhìn về phía Trang Tử, hỏi.
- Ta chỉ là khách xem.
Trang Tử cười nhạt nói, lập lờ nước đôi.
Lập lờ nước đôi? Chung Sơn cũng không hy vọng lập lờ nước đôi, Trang Tử mang Tuyết Mai lão tổ đến, dụng ý kia vô cùng rõ ràng, hiện tại nếu không buộc hắn nói ra lập trường, đợi sau chiến dịch này, đại nghĩa cũng sẽ bị Trang Tử đoạt được.
- Khách xem? Vậy giả như thân nhân của ngươi bị chọn trúng, đưa cho Thiên Ma ở Vực ngoại, làm nhân vật chính của đại điển hiến tế, ngươi sẽ cảm thấy thế nào?
Chung Sơn ép hỏi.
Chung Sơn ép hỏi, Huyền Thiên Tông không nói thêm gì nữa, bởi vì Huyền Thiên Tông cũng muốn đợi Trang Tử tỏ thái độ.
Trang Tử nhìn Chung Sơn, trầm mặc một hồi, cuối cùng lắc lắc đầu nói:
- Ta sẽ tự hào vì hắn!
- Ha ha? Tự hào? Đem thân nhân của ngươi đưa cho Thiên Ma hưởng dụng, ngươi sẽ cảm thấy tự hào?
Trong mắt Chung Sơn lạnh lẻo, nói.
- Đúng, nếu là có thể cứu thiên hạ thương sinh, ta tự nhiên tự hào vì hắn!
Trang Tử trịnh trọng tỏ thái độ nói.
Trang Tử đã không phải là Trang Tử thân ở ngoài mọi chuyện, mà là dắt chính mình đi vào, hơn nữa lý niệm sinh ra xung đột cùng Chung Sơn.
Trên mặt Huyền Thiên Tông vui mừng, sắc mặt Cung chủ Băng Thần Cung cũng là dãn ra.
Thần kinh Bi Thanh Ti cũng là hơi hơi kéo căng.
- Ta nghĩ, Chung Thánh Vương là Thánh vương một đời, có nên bởi vì chút tư tình nhi nữ mà không cần quan tâm tới thiên hạ thương sinh sao?
Trang Tử thản nhiên nói.
- Đây có lẽ chính là bất đồng cùng ta.
Giọng nói của Chung Sơn cũng lãnh đạm.
- Nga?
- Đại điển hiến tế là giúp Thiên Ma, Chung Sơn ta không biết làm loại chuyện này, Thiên Ma Giới sớm muộn cũng phủ xuống đại thế giới, thêm một lần, lực lượng Thiên Ma tăng cường một lần, bọn họ muốn làm hại thương sinh, thương sinh cũng không phải tất cả đều là bùn, chẳng lẽ sẽ không phản kháng? Trang Tử ngươi nói quá lời rồi!
Giọng nói Chung Sơn lạnh dần, nói.
- Chung Thánh Vương, kính xin nghĩ lại!
- Không cần, ai dám đánh chủ ý vào Thanh Ti, chính là không chết không thôi cùng ta!
Giọng nói Chung Sơn rét lạnh, nói.
Con ngươi Trang Tử co rụt lại, tiếp theo khẽ mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
- Không chết không thôi? Chung Sơn, nơi này chính là Huyền Vũ Thánh Địa, cũng không phải nơi để ngươi tới quơ tay múa chân đối với đại điển hiến tế!
Huyền Thiên Tông bỗng nhiên cười lạnh nói.
Chung Sơn lắc đầu một cái, nhìn về phía Huyền Thiên Tông, một cổ sát khí thấu xương từ hai mắt Chung Sơn bắn tới trong lòng Huyền Thiên Tông. Một cái ánh mắt lạnh lẻo, thật giống như trong nháy mắt làm trái tim của Huyền Thiên Tông đông lại, để cho tóc gáy phía sau lưng Huyền Thiên Tông đột nhiên dựng thẳng. Bản năng khe khẽ lui về phía sau một bước, nhưng sau khi lui về phía sau một bước, Huyền Thiên Tông phản ứng lại, nhất thời thẹn quá thành giận.
Oanh!
Đúng lúc này, phương hướng Thiên Trụ vang lên một tiếng vang thật lớn, cả thiên địa đột nhiên bị vô cùng vô tận Thiên Ma chiếm lĩnh. Vô số Thiên Ma xông thẳng xuống.
Ức ức Thiên Ma, đánh về phía dưới, cổ khí thế kia nhất thời để cho trong lòng vô số Huyền Vũ run lên. Tràng diện kia quá kinh khủng, như ngày tận thế.
Ông!
Lúc cách mặt đất trăm vạn dặm, thật giống như có một tầng lá mỏng ngăn cản tất cả Thiên Ma, Thiên Ma rốt cuộc không tiến thêm được.
- Đệ nhất Thiên Ma tới!
Sắc mặt Cung chủ Băng Thần Cung trầm xuống nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.