Trường Sinh Bất Tử

Chương 30: Thần bí cửu vĩ




- Tên Tư Mã Thanh thật biến thái, 20 nước? Sao trời cao không sai thiên lôi đánh chết hắn!
Tô A Phật đầy mặt ghen tị.
Ghen tị không chỉ Tô A Phật, những cao thủ kỳ đạo bên ngoài, có rất nhiều kẻ đều lộ ra vẻ ghen tị. Dù sao, ngay cả cận thần Thánh Vương, mưu thần đỉnh cấp Thái Sơ Ly tiên sinh, đều chỉ đến 15 nước, Tư Mã Thanh lại hạ đến 20 nước, cảnh giới này cao bao nhiêu?
Mặc kệ người tham gia chơi cờ hay chỉ xem đều biết, một khi tiến hành Hồn Dịch, tâm thần đầu nhập trong bàn cờ, mỗi một nước cờ, đều cần hao phí suy nghĩ vô tận, căn bản là là nửa bước khó đi.
Mặc dù Tư Mã Thanh bại quang vinh, nhưng thiên địa dị tượng lúc trước lại nói rõ nhất, đó cũng không phải là pháp lực hình thành, mà toàn bộ hoàn toàn từ một ván cờ dẫn tới, một ván cờ đã tác động thiên đạo.
- Chung Sơn, nhất định phải đả bại Si Mị Kỳ Thánh.
Cửu Vĩ Quận chúa nói với Chung Sơn.
Tô A Phật không nói gì, Cửu Vĩ Quận chúa nghĩ như thế nào? Đến bây giờ còn trông cậy vào người nào có thể đả bại Si Mị Kỳ Thánh? Đó là Phong Trủng Cương Vực đệ nhất Kỳ Thánh a, sao có thể đả bại?
Xa xa, Si Mị Kỳ Thánh không nhìn lại các kỳ thủ trên ngọn núi, mà bỗng nhiên ngẩng đầu, thản nhiên nói:
- Tử Tiêu Giáo chủ đại giá quang lâm, Si Mị rất vinh hạnh, chỉ là đường đường Giáo chủ lại trốn chỗ tối, không sợ tổn hại uy danh Giáo chủ sao?
Si Mị Kỳ Thánh vừa nói, gần như mọi người đều cả kinh.
Tử Tiêu Giáo chủ? Phong Trủng Cương Vực Tử Tiêu Đạo tràng Giáo chủ? Sao hắn lại đến?
Ở trong lúc mọi người kinh ngạc, trên đài lộ thiên chỗ Si Mị Kỳ Thánh, một đạo tử lôi hiện lên, một nam nhân đạo bào màu tím, trên trán có một đôi hung cốt hướng lên trời đột nhiên xuất hiện.
Trong nháy mắt Tử Tiêu Giáo chủ xuất hiện, một cỗ uy thế kinh khủng dâng lên mà ra, áp những người tu vi thấp không thở nổi.
Kẻ bề trên áp bách, nhìn một cái không chút thương xót gì.
Nhìn thấy Tử Tiêu Giáo chủ xa xa, hai mắt Chung Sơn nhíu lại.
- Tử Tiêu Giáo chủ không mời tự tới, không biết muốn gì?
Si Mị Kỳ Thánh mờ nhạt hỏi.
- Ngàn năm một lần Hồn Dịch Yên Hải Vân Sơn, là vì sao?
Tử Tiêu Giáo chủ thản nhiên nói.
- Đây là việc Hồ tộc, Hồ tộc chính là Thái Sơ quốc thú, không có vấn đề gì với Tử Tiêu Giáo chủ chứ?
Si Mị Kỳ Thánh trầm giọng nói.
- Sao lại không có vấn đề gì? Hồ tộc? Tử Tiêu Đạo tràng cũng có Hồ tộc, vì sao Tử Tiêu Đạo tràng không có tư cách tham gia?
Tử Tiêu Giáo chủ không nhanh không chậm nói.
- Mấy chục vạn năm, Tử Tiêu Đạo tràng chưa từng quan tâm tới Yên Hải Vân Sơn, vì sao lần này lại muốn mạnh mẽ chen chân? Lão hủ khó hiểu, mong rằng Tử Tiêu Giáo chủ giải thích nghi hoặc!
Si Mị Kỳ Thánh nhíu mày.
- Bởi vì ta muốn tham gia lần này, cũng muốn trông thấy kết quả lần này.
Tử Tiêu Giáo chủ mờ nhạt nói.
Mọi người đều biết Tử Tiêu Giáo chủ cũng không nói lời thật, nhưng đường đường Giáo chủ, các ngươi có khả năng nghị luận sao?.
- Tử Tiêu Giáo chủ tham gia vì Hồn Dịch? Không vì cái gì khác?
Si Mị Kỳ Thánh trầm giọng nói.
- Ta là Cổ Tiên Mật Cảnh!
Tử Tiêu Giáo chủ cười nói.
Cổ Tiên Mật Cảnh? Nghe được Tử Tiêu Giáo chủ nói, Si Mị Kỳ Thánh biến sắc, dán mắt nhìn chằm chằm Tử Tiêu Giáo chủ.
- Tử Tiêu Giáo chủ cũng là Cổ Tiên rồi chứ, còn có hứng thú đối với Cổ Tiên Mật Cảnh khác? Hơn nữa còn là Hồ tộc ta, ngươi không sợ đắc tội toàn bộ Thanh Khâu sao?
Si Mị Kỳ Thánh trầm giọng nói.
- Cổ Tiên? Ta là Cổ Tiên, nhưng Cổ Tiên trong Cổ Tiên Mật Cảnh bất đồng, hắn từng tùy tùng qua Thánh nhân. Hôm nay ta hạ quyết định, ngươi không muốn sau này thiên hạ biết rõ đi!
Tử Tiêu Giáo chủ trầm giọng cười nói.
Tử Tiêu Giáo chủ uy hiếp Si Mị Kỳ Thánh? Gần như mọi người đều nhìn ra, các kỳ sĩ đều giận dữ trong mắt, nhưng chung quy chưa quan hệ đến ích lợi chính mình, không ai nhảy ra.
Dù sao, nhảy ra chính là đối lập với Tử Tiêu Đạo tràng. Muốn chết sao?
Nhìn thoáng qua Tử Tiêu Giáo chủ, Si Mị Kỳ Thánh nói:
- Vậy được rồi, dựa theo quy củ, nếu Tử Tiêu Đạo tràng có thể phá Thiên Ách Kỳ Cục của ta, từ nay về sau Yên Hải Vân Sơn Hồn Dịch, sẽ có thêm Tử Tiêu Đạo tràng, nếu không thể, vậy mời Tử Tiêu Giáo chủ xin cứ tự nhiên!
Tử Tiêu Giáo chủ nhẹ nhàng ngồi xuống, không đáp ứng, cũng không phản đối.
Cầm lấy quân cờ đen, Tử Tiêu Giáo chủ hạ quân cờ xuống.
Một thế hệ Giáo chủ, kỳ thế kinh người, tốc độ hạ quân cờ còn nhanh hơn so với Tư Mã Thanh cùng Ly tiên sinh.
- Cổ Tiên Mật Cảnh? Cừ thật, không biết có Cổ Tiên khí không?
Hai mắt Tô A Phật tỏa ánh sáng.
- Chưa thấy qua sao, Thái Sơ cũng có Cổ Tiên khí!
Cửu Vĩ Quận chúa khinh thường đạo.
Vừa thấy Cửu Vĩ Quận chúa khinh bỉ, Tô A Phật im lặng không nói gì.
- Quận chúa, sao có thể so cùng ngươi, gia gia ta chỉ là Công tước, trong nhà quý giá nhất cũng chính là Đại Tiên khí, dáng vẻ không giống như ngươi, xuất nhập hoàng cung như không có gì, bảo bối Thánh Vương cũng không để trong mắt, nói xem, Thánh Vương có Cổ Tiên khí gì? Thánh Vương hẳn là tu vi Cổ Tiên đi. Có Cổ Tiên khí cũng rất bình thường, hơn nữa Thái Sơ Thánh Đình chúng ta kế thừa lâu như vậy, khẳng định có bảo bối.
Tô A Phật chờ đợi nhìn về phía Cửu Vĩ Quận chúa.
- Không biết, biết cũng không nói cho ngươi!
Cửu Vĩ Quận chúa trực tiếp phản bác.
Tô A Phật chỉ có thể không nói gì, mà Chung Sơn cũng luôn luôn nhìn bàn kỳ kia.
Tử Tiêu Giáo chủ quả nhiên cường thế, trong Thiên Ách Kỳ Cục tinh không vô cùng, hình như một dòng thác lũ lôi điện cường thế thanh tẩy mà đi, đến chỗ nào, tất cả tinh tú đều bị dòng thác lũ lôi điện đánh tan, một đường xông thẳng, không thể địch nổi. Lôi lưu cường thế ngập trời.
Tử Tiêu Giáo chủ, vừa lên liền biểu hiện khí phách tuyệt thế, uy nghiêm vô hạn.
Tuy nhiên, Si Mị Kỳ Thánh được xưng là Phong Trủng Cương Vực đệ nhất Kỳ Thánh cũng không dễ đối phó như vậy. Từng quân cờ được hạ xuống.
Khi đến thời điểm nước thứ 16, Tử Tiêu Giáo chủ lại lần nữa đi vào rập khuôn theo Tư Mã Thanh, mây đen bao phủ bầu trời, trong lôi quang lóng lánh, thiên uy khủng bố áp bách xuống, lại lần nữa hiện ra hiện tượng thiên văn.
- Không thể tưởng được Tử Tiêu Giáo chủ cũng tiến nhập đạo cảnh!
Chung Sơn nhíu mày.
- Đúng vậy, không biết có thể kiên trì bao lâu!
Tô A Phật gật đầu.
Từng nước lại từng nước. Si Mị Kỳ Thánh chung quy là đệ nhất Kỳ Thánh, kỳ đạo cường hãn, không người có thể đối địch. Tuy rằng vẻ mặt Si Mị Kỳ Thánh trở nên ngưng trọng, Tử Tiêu Giáo chủ lại càng thêm khoa trương.
Lôi điện toàn thân Tử Tiêu Giáo chủ cuồng bắn, bùm bùm, hình như cả người hắn biến thành một cái lôi cầu thật lớn.
- Tử Tiêu Giáo chủ hạ xuống quân cờ thứ 23.
Các kỳ sĩ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng sau khi Si Mị Kỳ Thánh hạ xuống nước 23, Tử Tiêu Giáo chủ... không hạ được nữa.
Nhìn bàn cờ, cả người hình như bị hãm vào, Tử Tiêu Giáo chủ không nói gì, nhưng lôi điện toàn thân không ngừng bắn ra bốn phía.
Cứ như vậy, Tử Tiêu Giáo chủ lại nhìn một đêm, toàn bộ thân thể hình như đã biến thành rất không ổn định.
Oanh........................!
Một tiếng nổ rung trời, thân thể Tử Tiêu Giáo chủ, không ngờ ầm ầm bùng nổ.
Gần như mọi người đều ngây ngẩn cả người, bùng nổ? Tử Tiêu Giáo chủ bùng nổ? Hơn nữa nổ tan không chút dư thừa? Không còn cái gì?
Tử Tiêu Giáo chủ đã chết? Gần như mọi người đều không tin một màn này, rất không sự thật, đường đường Giáo chủ sao có thể chết?
- Si Mị Kỳ Thánh, quá độc ác!
Tô A Phật lộ ra một tia cổ quái.
Si Mị Kỳ Thánh giết chết Tử Tiêu Giáo chủ? Có rất nhiều người nghĩ như vậy, nhưng đối với đám người Ly tiên sinh, Tư Mã Thanh, Tư Mã Túng Hoành lại càng ngày càng ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào xa xa.
Đột nhiên, lôi điện bùng nổ ban đầu tái hiện, tiếp đó tụ tập về trung tâm, trong giây lát lại gom lại, rồi đột nhiên ngưng tụ thành một người, Tử Tiêu Giáo chủ.
Tử Tiêu Giáo chủ lại sống lại? Đại bộ phận người vừa rung động xong lại hơi hơi kinh ngạc. Đầu có chút theo không kịp diễn biến này.
- Si Mị Kỳ Thánh, Phong Trủng Cương Vực đệ nhất Kỳ Thánh, quả nhiên danh bất hư truyền!
Tử Tiêu Giáo chủ nặng nề nói.
- 'Tử lôi hình chiếu' của Tử Tiêu Giáo chủ cũng danh bất hư truyền, người ở Tử Tiêu Đạo tràng, hình chiếu lại đến tới đây, Si Mị bội phục!
Si Mị Kỳ Thánh nói.
- Với kỳ đạo kích nổ hình chiếu ta, cái tên Kỳ Thánh hoàn toàn xứng đáng!
Sắc mặt Tử Tiêu Giáo chủ cũng không dễ coi.
- Tử Tiêu Giáo chủ chính là Cổ Tiên trở lên, không biết thực lực hình chiếu này có bao nhiêu?
Si Mị Kỳ Thánh trái lại uy hiếp Tử Tiêu Giáo chủ.
Nhìn Si Mị Kỳ Thánh, Tử Tiêu Giáo chủ nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu đã vậy, bản giáo chủ cũng sẽ không quấy rầy các ngươi!
Trong lúc nói chuyện, thân hình Tử Tiêu Giáo chủ nhoáng lên một cái chợt lóe sáng, biến mất ở trước mắt mọi tiền.
Tử Tiêu Giáo chủ đi rồi, nhưng Si Mị Kỳ Thánh, Ly tiên sinh đều nhìn bốn phía, phảng phất xác định Tử Tiêu Giáo chủ rốt cuộc có rời đi hay không, nhưng, lần này cũng không ai tra được.
Ly tiên sinh nhẹ nhàng lắc đầu đối với Si Mị Kỳ Thánh. Si Mị Kỳ Thánh gật đầu.
- Còn có ai?
Si Mị Kỳ Thánh nhìn một vòng.
Nhưng, có Tư Mã Thanh với Tử Tiêu Giáo chủ, hiện tại ai cũng không dám tiến lên.
Tư Mã Thanh? Lúc trước điên cuồng rõ ràng, tuy rằng điên cuồng bị Tư Mã Túng Hoành đánh gãy, nhưng, bộ dáng điên cuồng lại sâu nhập lòng người. Kỳ hạ càng sâu càng điên cuồng. Tư Mã Thanh có người ngăn đón, Tử Tiêu Giáo chủ cũng không ai ngăn lại a.
Hắn đường đường Đạo tràng Giáo chủ, một nhân vật đỉnh phong cứ như vậy cuối cùng không ngờ tự bạo mà chết? Tuy rằng chỉ là một cái hình chiếu, nhưng đã dọa lui tất cả những kẻ còn lại tâm tồn may mắn.
Chơi cờ? Đây là đi tìm chết!
Si Mị Kỳ Thánh nhìn mọi người một vòng, thấy không có người dám tiến lên, khe khẽ thở dài. Thời điểm đang muốn nói gì, một góc ngọn núi xa xa lại truyền đến thanh âm một cái nữ nhân.
- Chung Sơn, đến ngươi, đả bại Si Mị Kỳ Thánh, làm vẻ vang cho ta!
Cửu Vĩ Quận chúa nói.
Đả bại Si Mị Kỳ Thánh? Mọi người nghe những lời này đều co giật một trận trên mặt, đả bại Si Mị Kỳ Thánh? Đứa nào khoác lác vậy!
Tất cả ánh mắt toàn bộ dời đi.
Tất cả ánh mắt nhìn lại, Ly tiên sinh nhíu mày, trên mặt Tư Mã Thanh lộ ra một tia nghi hoặc:
Chính là hắn đả bại hai người các ngươi?
- Phải!
Tư Mã Túng Hoành gật đầu. Không có mảy may giấu giếm.
Mà các kỳ sĩ khác đều tỏ vẻ khinh miệt, Tô A Phật một bên bị vạn chúng khinh miệt, thiếu chút nữa tìm cái lỗ đất nứt tiến vào. Trên mặt lộ vẻ chua xót, tiểu tổ tông, cho dù ngươi không hiểu kỳ, cũng có thể nhìn ra Si Mị Kỳ Thánh cường đại a! Đả bại hắn?
Si Mị Kỳ Thánh nhìn về phía phương hướng Chung Sơn:
- Ngươi là ai?
- Ta là Cửu Vĩ Quận chúa, hắn là môn khách của ta. Chung Sơn!
Cửu Vĩ Quận chúa lập tức kêu lên.
Bởi vì Hồn Dịch mở ra đối với người Thái Sơ, bởi vậy, Cửu Vĩ Quận chúa giành báo danh hào trước, như vậy liền danh chính ngôn thuận.
- Cửu Vĩ Quận chúa? Thanh Khâu đã đã lâu không có ai phong hào 'Cửu Vĩ', cho dù Thái Sơ Thánh Đình cũng là lần đầu tiên, ngươi là 'Cửu Vĩ' mới?
Si Mị Kỳ Thánh hơi kinh ngạc.
- Cửu Vĩ Quận chúa, 300 năm trước được Thánh Vương phong làm 'Cửu Vĩ Quận chúa'.
Ly tiên sinh lập tức nói.
- Cửu Vĩ Quận chúa? Si Mị thất kính!
Si Mị Kỳ Thánh trịnh trọng nói.
Si Mị Kỳ Thánh hạ thấp tư thái làm mọi người như muốn rơi cằm. Cửu Vĩ Quận chúa? Thân phận gì? Si Mị Kỳ Thánh biết? Mọi người đều lộ ánh mắt tò mò.
Cửu Vĩ Quận chúa, lai lịch cực kỳ dị thường, toàn bộ Thanh Khâu, có lẽ chỉ có Thánh Vương biết được, ở Thanh Khâu cũng được Thánh Vương sủng ái vô hạn, xuất hiện 300 năm, ở Thanh Khâu có thể nói là hoành hành không bị ngăn trở, thần cản giết thần, phật cản giết phật. Không ai dám đắc tội Tiểu ma nữ này.
Đương nhiên, ở dưới xu thế tò mò với ích lợi, rất nhiều người đều điều tra Cửu Vĩ Quận chúa, nhưng, làm thế nào cũng không tra ra, cứ như trống rỗng xuất hiện, khiến mọi người không rõ chi tiết.
Nhưng thái độ Si Mị Kỳ Thánh là có gì? Chẳng lẽ Si Mị Kỳ Thánh biết?
- Ân!
Cửu Vĩ Quận chúa vừa lòng gật đầu. Hình như rất hưởng thụ đối với biểu tình mọi người kinh ngạc.
- Cửu Vĩ chỉ là một cái sắc phong, xin hỏi tục danh Cửu Vĩ Quận chúa!
Si Mị Kỳ Thánh hỏi.
- Ách?
Mọi người đều hơi kinh ngạc.
Nàng không phải đã kêu Cửu Vĩ sao? Còn có tục danh?
- Thánh Vương nói qua, tục danh của ta không thể nói. Ta sẽ không nói cho ngươi!
Cửu Vĩ Quận chúa lắc đầu.
Mọi người không nói gì, vì sao tục danh không thể nói? Đùa à, tên tuy nhiên là một cái danh hiệu, vì cái gì không thể nói? Mọi người đều nghĩ đến Cửu Vĩ Quận chúa hồ nháo, rất không biết nói gì.
Chỉ có Chung Sơn hơi kinh ngạc, bởi vì Chung Sơn bỗng nhiên nghĩ đến, tục danh Thi tiên sinh, cũng không có thể nói. Vì sao tục danh không thể lộ?
Chỉ có Si Mị Kỳ Thánh biến đổi sắc mặt, hình như nghĩ đến cái gì, gật đầu nói:
- Là ta đường đột!
Mọi người càng thêm cổ quái, Si Mị Kỳ Thánh chơi cờ choáng váng rồi sao?
- Tốt lắm, Chung Sơn, ngươi đi đánh cờ đi! Nhớ rõ, nhất định phải làm vẻ vang cho Cửu Vĩ Quận chúa phủ, cho dù không thể thắng hắn, cũng phải hạ trên 25 quân cờ, những người ngốc đó, bàn cờ còn nhiều chỗ như vậy, sao lại không điền a, điền từng cái thì tốt rồi.
Cửu Vĩ Quận chúa dặn Chung Sơn.
Chung Sơn không nói gì, thực rối rắm, Cửu Vĩ Quận chúa nói có lý, nếu là người không chơi cờ, tùy tiện điền là tốt rồi, hạ quân cờ đâu chỉ 25 nước a, 200 nước cũng không có vấn đề gì, nhưng Chung Sơn có thể làm như vậy sao?
- Làm hết sức!
Trán Chung Sơn đổ mồ hôi lạnh.
Chung Sơn đạp bước bay lên sân phơi.
- Chung Sơn!
Chung Sơn cực kỳ khí độ báo danh.
- Ta sẽ không bởi vì Cửu Vĩ Quận chúa mà nhẹ tay đối với ngươi, ngươi dùng toàn lực đi!
Si Mị Kỳ Thánh thản nhiên nói, vung tay áo, toàn bộ quân cờ Tử Tiêu Giáo chủ hạ trở lại trong kỳ bát. Chờ đợi Chung Sơn hạ quân cờ.
Chung Sơn gật đầu, lấy ra một quân cờ đen. Chuẩn bị hạ quân cờ.
Đồng thời trong lúc đó, âm phủ Xương Kinh, trong Dịch Thiên Giám.
Ảnh thân Chung Sơn ngồi trên một cái sân với Nam Cung Thắng.
- Nam Cung Thắng, đây là Thiên Ách Kỳ Cục dương gian, nhờ ngươi toàn lực phá giải!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Thần tuân chỉ!
- Ta dù có mạnh mấy đi nữa, từng đã có ba cường giả 'Đạo cảnh' phá qua cái kết cục này, cái thứ nhất, 15 nước toàn thân trở ra, người thứ hai, 20 nước có suy nghĩ hỗn loạn, tẩu hỏa nhập ma, người thứ ba, nước 23 toàn thân không chịu khống chế, tiên nguyên bạo động, tự mình bùng nổ!
Chung Sơn nhìn Nam Cung Thắng.
- Thánh Vương yên tâm, kỳ đạo của thần, sau khi đọc được Địa Thư đã lại tăng lên, cục này, quả thật gian nan, nhưng thần tự tin có thể phá, thậm chí thần cảm giác, cục này phảng phất chuyên môn bố trí cho ta!
Nam Cung Thắng cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.