Trường Sinh Bất Tử

Chương 3: Tinh tộc trưởng lão biệt khuất




- Ta đồng ý gia nhập Đại Tranh Thánh đình!
Tử Dương Kinh Hồng bỗng nhiên tỏ thái độ nói.
- Đồng ý?
Tử Dương Tú Lệ đột nhiên xoay đầu lại.
Không chỉ Tử Dương Tú Lệ, lúc này tất cả trưởng lão đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Kinh Hồng trưởng lão, trừ tiền bối sống lại ra, ngươi là trưởng lão già nhất trong gia tộc, ngươi không phải luôn kiên quyết tỏ thái độ trong Tử Dương gia tộc sao? Vì sao?
Tử Dương Tú Lệ kêu lên.
Tử Dương Tú Lệ không khỏi gấp gáp, gia tộc tới tay mình, Tử Dương Tú Lệ muốn phát dương quang đại, đáng tiếc, trời không chiều lòng người, thiên hạ đại loạn bùng phát, trong loạn thế khó có thể phát triển, chỉ có thể lui mà cầu tồn, bảo trụ Tử Dương gia tộc. Mấy ngày nay, xích mích trong nhà vốn muốn mời Tử Dương Kinh Hồng trở về chủ trì đại cục, giúp mình một tay, nhưng mà hắn vì sao...?
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Tử Dương Kinh Hồng, hiển nhiên uy vọng của Tử Dương Kinh Hồng ở gia tộc cũng cực cao.
- Tâm tình của chư vị, ta có thể hiểu được, quyết định này ta làm cực kỳ gian nan, tuy nhiên, ta không nói đến nguyên nhân, mọi người xem lại hành trình Đông Châu lần này của ta đi!
Tử Dương Kinh Hồng lắc lắc đầu nói.
Nói xong, Tử Dương Kinh Hồng lật tay điểm ra, trước mặt đột nhiên xuất hiện từng bức họa.
- Đây là ta tại Đông Châu trải qua, ta dùng thủy tinh ký ức ghi xuống, hình ảnh không cần thiết, ta sẽ bỏ qua!
Tử Dương Kinh Hồng nhẹ nhàng thao túng hình ảnh.
Rất nhanh, từng màn ở Đông Châu hiện ra ở trước mặt mọi người.
Đại Tranh, Đại Tranh rốt cuộc là dạng vận triều gì?
Vừa mới đến Đông Châu, màn đầu tiên, Tây Ngưu Hạ Châu, Đại Lôi Âm Tự, lui Mặc Tử, lui chư Tổ Tiên.
Màn thứ hai, Nam Chiêm Bộ Châu, Mộ trận to lớn, 1 Châu diệt hết, làm giả Hồng Quân Đạo tràng. Thái Nhất, Đế Tuấn diệt Thánh nhân.
Màn thứ ba, Vạn Thọ Sơn, bắt Trấn Nguyên Tử, đấu Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Màn thứ tư, Đông Thắng Thần Châu, Tổ Long Mật Cảnh, diệt Nguyên Thủy Thiên Tôn, đánh bại Bạo Tạc thú, đấu Hồng Quân.
Màn thứ năm, Đông Châu trở về, đấu Di Thiên, diễn Trình Hầu, Mặc Tử.
Hình ảnh không lâu, nhưng lực đánh vào lại cực kỳ lớn.
Mọi người mặc dù biết Đại Tranh cường đại, nhưng mà cũng không phải khoa trương như vậy a. Biết Đại Tranh gây thù hằn rất nhiều, nhưng mà cũng không đến mức như vậy a.
Di Thiên, Thiên Chú Tử, Mặc Tử, Trình Hầu, một lần Đông Châu hành trình đắc tội toàn bộ? Còn diệt Nguyên Thủy Thiên Tôn, càng đấu thắng Hồng Quân. Đây còn chưa tính tử địch Huỳnh Hoặc.
Trong lúc nhất thời, trong đại điện châm rơi có thể nghe được.
Thiên hạ Thánh nhân, dương gian có ít nhất năm người là địch với Chung Sơn? Còn không tính Hồng Quân.
Đương nhiên, từ một khía cạnh khác cũng phô bày ra sự cường đại của Đại Tranh, thời điểm đám Thánh cuồng nộ, Đại Tranh vẫn vững vàng sinh tồn, đây là thực lực, Đại Tranh đã có lực lượng tuyệt thế kiêu hùng?
Cũng có thi thể Thánh nhân Táng nhà. Đại Tranh có rất nhiều Tổ Tiên, thiệt nhiều Cổ Tiên, thiệt nhiều Đại Tiên.
Có vài người hít ngược một hơi khí lạnh. Bởi vì lực lượng Đại Tranh bày ra rất hung hãn.
Rất nhiều người cũng trầm mặc.
Mà trong mắt Chung Huyền lại lóe lên ánh sáng nhạt, mang theo một cỗ hưng phấn nhìn từng bức họa kia, nhân vật chính trong từng bức họa kia chính là phụ thân.
- Kinh Hồng trưởng lão, những thứ này đều là thật sao?
Tử Dương Tú Lệ có chút không thể tin.
Dù sao, từng bức họa lực này mang tới rung động quá lớn. Mọi người đều nhìn về phía Tử Dương Kinh Hồng.
- Có lẽ, những thứ này chỉ là một góc băng sơn của Đại Tranh Thánh đình!
Tử Dương Kinh Hồng trịnh trọng nói.
- Một góc băng sơn? Điều này sao có thể?
Tử Dương Tú Lệ không tin nói.
- Đúng vậy, đại trưởng lão, ngươi không phải đoán sai đấy chứ? Đại Tranh lúc này mới dựng triều bao lâu? Từ tiểu thế giới đến bây giờ, cũng chỉ 1500, 1600 năm à.
Lại một tên trưởng lão kinh ngạc nói.
Về phần Chung Huyền ở một bên, cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tươi cười vì thành tích phụ thân mà tự hào, đối với lời nói của Tử Dương Kinh Hồng, Chung Huyền cũng cho là dĩ nhiên. Tuy rằng chỉ có hơn một ngàn năm, nhưng mà Chung Huyền hiểu rất sâu sự cường đại của phụ thân.
- Không có gì không thể nào, ít nhất, Đại Tranh tại âm phủ khẳng định còn có thế lực!
Tử Dương Kinh Hồng rất nói thẳng.
Tử Dương Kinh Hồng cũng nhìn thẳng Chung Huyền, dường như đang thẳng thắn chờ biểu hiện của hắn vậy.
- Âm phủ?
Mọi người bỗng nhiên trầm mặc một hồi.
Thật lâu trước, chúng Soán Mệnh Sư đã bắt đầu đoán, thế lực âm phủ cũng không phải làm người nghe kinh sợ, ít nhất âm phủ Khô Lâu bộ tộc không phải có rất nhiều Tổ Tiên nhậm chức tại Đại Tranh sao?
- Huyền tiên sinh!
Tử Dương Kinh Hồng lại lần nữa nhìn về phía Chung Huyền.
- Kinh Hồng trưởng lão!
Chung Huyền gật gật đầu.
- Ngươi có thể bảo đảm, Tử Dương gia tộc ta tại Đại Tranh được hưởng đãi ngộ tốt nhất sao? Ít nhất cùng là Soán Mệnh Sư, chúng ta đạt được đãi ngộ rất tốt.
Tử Dương Kinh Hồng trầm giọng hỏi.
- Sư tôn của ta là Tử Dương Khuê, ta tự nhiên sẽ hướng về Tử Dương gia tộc, hơn nữa, có lẽ về sau chúng ta còn có thể trở thành một người nhà!
Chung Huyền bất tri giác nhìn về phía Tử Dương Tú Lệ.
- Ai và ngươi là người một nhà!
Tử Dương Tú Lệ lập tức tức giận nói.
Mà lúc này, các trưởng lão lại không có người nào chỉ trích Chung Huyền, dường như ngầm cho phép vậy.
- Ta đồng ý!
- Ta cũng đồng ý!
...
...
...
Các trưởng lão chưa biểu quyết nhao nhao tiến hành biểu quyết. Một bên Tử Dương Tú Lệ chỉ có thể giương mắt nhìn, đầy mặt ảo não ý nhìn về phía Chung Huyền, con mắt đảo một vòng, nhưng mà nhìn vào trong mắt Chung Huyền lại có một ý vị khác.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Lăng Tiêu Thiên Đình. Trong Trường Sinh Điện.
Chung Sơn ngồi trên long ỷ. Vài tên trọng thần cung kính đứng hai bên.
Tại trung tâm đại điện, đứng 18 tên quái nhân cả người bị dây trói lại.
Những quái nhân này cũng không phải diện mạo bọn họ kỳ quái, mà là thể chất của bọn họ, cả người đều trong suốt giống như thủy tinh vậy.
17 tên lục thủy Tinh tộc, còn có một tên hoàng thủy Tinh tộc. Giờ phút này, đám quái nhân đầy mặt phẫn hận nhìn Chung Sơn cao cao tại thượng.
- Tinh tộc? 17 đồng tinh thân thể, còn có một kim tinh thân thể? Tinh tộc chẳng lẽ chuẩn bị thay đổi truyền thống, chen chân vào thiên hạ phân tranh sao?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Hừ!
Chúng Tinh tộc hừ lạnh một tiếng, không để ý đến.
- Người xâm phạm Đại Tranh ta chính là tử tội. Bọn ngươi đến Đại Tranh ta vì chuyện gì, còn không nói thật!
Một bên Dịch Diễn trầm giọng quát.
- Muốn giết thì giết, chúng ta cho dù chết cũng sẽ không bán rẻ Tinh tộc, tuy nhiên, sau khi chúng ta chết, Tinh Tộc ta nhất định sẽ báo thù cho bọn ta. Diệt Đại Tranh ngươi!
Tên Tinh tộc cầm đầu kim tinh thân thể kia lạnh lùng nói.
- Một khi như vậy, vậy giữ lại cũng vô ích, trẫm sẽ thanh toàn cho các ngươi!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Thành toàn? Tên Tinh tộc cầm đầu kia đột nhiên sửng sốt, Tinh tộc tuy rằng rất ít đặt chân vào thiên hạ, nhưng chỉ cần người hiểu biết Tinh tộc, nếu có người đắc tội Tinh tộc, Tinh tộc nhất định sẽ đuổi giết không chết không ngừng.
Chẳng lẽ người trước mắt không biết? Hắn thật sự muốn giết ta?
- Thánh Vương chậm đã!
Dịch Diễn lập tức đánh giảng hòa nói.
- Ồ?
Chung Sơn nhìn về phía Dịch Diễn.
- Những người này tuy rằng lẻn vào Đại Tranh ta, nhưng cuối cùng không tạo thành phá hư với Đại Tranh, tội không đáng chết, hơn nữa bọn họ là người Tinh Tộc, Tinh tộc tại Cực Bắc cuối cùng cũng là thế lực lớn, Đại Tranh ta không cần thiết đắc tội!
Dịch Diễn nói.
Dịch Diễn vừa nói, trong lòng chúng Tinh tộc lập tức thả lỏng, bọn họ tuy rằng không sợ chết, nhưng mà không hy vọng chết oan uổng như vậy.
- Chỗ Cực Bắc cách Đại Tranh xa như vậy, trẫm không cần để ý bọn họ. Lén la lén lút lẻn vào Đại Tranh, có lẽ là phản nghịch Tinh tộc cũng nên.
Chung Sơn phối hợp Dịch Diễn nói.
Hiển nhiên đây là quân thần hát hợp xướng.
- Chúng ta không phải phản nghịch Tinh tộc!
Người Tinh tộc cầm đầu giận dữ kêu lên.
- Không phải phản nghịch, sao lại vậy không thông báo tiến vào Đại Tranh ta? Giả như có chúng ta xâm nhập vào trong chỗ sâu địa bàn Tinh Tộc ngươi, các ngươi sẽ xử trí như thế nào?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Ta là tân tấn trưởng lão Tinh tộc, chúng ta không phải phản nghịch Tinh tộc!
Trưởng lão Tinh tộc kia phẫn hận nói.
- Trước kia, cũng có tên Tinh tộc nói như vậy, nói hắn không phải phản nghịch Tinh tộc, hơn nữa nói còn kiên quyết hơn ngươi. So với hắn, biểu diễn của các ngươi rất giả.
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
Chúng Tinh tộc: “...!”
- Trước kia? Trước kia, là tên phản nghịch Tinh tộc kia?
Tinh tộc trưởng lão lập tức kêu lên.
17 tên Tinh tộc khác cũng lập tức kích động.
- Nếu là sứ giả Tinh tộc hỏi, trẫm có lẽ sẽ suy nghĩ nói cho tất cả, nhưng mà đám phản nghịch Tinh tộc các ngươi có tư cách gì hỏi trẫm?
Chung Sơn nghiêm sắc mặt nói.
Chúng Tinh tộc bộ mặt không khỏi co rút.
- Chúng ta không phải phản nghịch Tinh tộc. Ta là Tinh tộc trưởng lão, Tinh Võ.
Tinh tộc cầm đầu kêu lên.
- Tinh Võ? Hừ, Tinh tộc trưởng lão lại lén lút lẻn vào Đại Tranh, làm việc của bọn đạo chích sao? Hừ, ai sẽ tin ngươi?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Chúng ta thật sự không phải là phản nghịch Tinh tộc, chúng ta đúng là đến tìm tên phản nghịch Tinh tộc kia.
Tinh Võ có chút lo lắng nói.
- Tìm phản nghịch Tinh tộc kia để làm gì?
Chung Sơn hỏi.
- Đây, đây là bí mật Tinh Tộc ta, ta không thể nói!
Tinh Võ lắc đầu không chịu nói.
- Cá mè một lứa, ta cũng không trông cậy vào ngươi nói, dẫn đi xử trảm!
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
- Vâng!
Một đám thị vệ đi đến.
- Không nên, chúng ta thật sự không phải là phản nghịch Tinh tộc, chúng ta thật sự có chuyện quan trọng muốn tìm tên phản nghịch kia, thật sự, không nên a...!
Đám người Tinh Võ oan uổng hô to.
Đó là một loại biệt khuất không nói ra được, ủy khuất a, lại không thể nói ra được, thật khó lòng giãi bày, bi phẫn nảy ra.
Thị vệ Đại Tranh cũng không nghe bọn hắn, trực tiếp dẫn xuống phía dưới.
Đợi các Tinh tộc biệt khuất bị mang đi, Kim Bằng nghi ngờ nhìn về phía Chung Sơn nói:
- Thánh Vương, vì sao chỉ thẩm vấn một nửa?
- Một nửa kia, không cần trẫm thẩm vấn!
Chung Sơn cười nói.
Nói xong, Chung Sơn đạp bước biến mất tại trong đại điện.
Nhưng mà Kim Bằng vẫn không hiểu nhìn về phía Dịch Diễn nói:
- Dịch Diễn tiên sinh, Thánh Vương đây là có ý gì? Những Tinh tộc này hẳn không phải là phản nghịch Tinh tộc a.
- Thánh Vương tự nhiên biết bọn họ không phải phản nghịch Tinh tộc.
Dịch Diễn lắc đầu.
- Vậy vì sao?
- Thánh Vương nếu như thừa nhận thân phận bọn họ, như vậy bọn họ sẽ đánh rắn theo côn, bọn họ sẽ đại biểu Tinh tộc đàm phán với Thánh Vương, kể từ đó, địa vị sẽ ngang với Thánh Vương, xuất phát từ trên đại lễ, Đại Tranh ta không thể làm quá mức, tin tức lấy được sẽ quá ít, ích lợi lấy được từ chỗ bọn họ sẽ không lớn.
Dịch Diễn nói.
- A?
Kim Bằng vẫn chưa hiểu.
- Nói cách khác, bây giờ xử trí, Thánh Vương giữ vững địa vị cao cao tại thượng, trên cao nhìn xuống những Tinh tộc này, ích lợi đạt được sẽ lớn hơn nữa, hơn nữa, Thánh Vương lại nâng bản năng cầu của bọn họ sinh, kế tiếp bọn họ càng nói không giữ lại, sẽ vô cùng phối hợp với chúng ta. Cho dù moi sạch sẽ tất cả tin tức từ bọn họ, bọn họ còn cảm kích Đại Tranh chúng ta.
Dịch Diễn cười nói.
- A? Không thể nào!
Kim Bằng kinh ngạc nói.
- Kim tướng quân muốn đánh cuộc với ta hay không, chúng ta định bọn họ trong một tháng, bọn họ sẽ nói hết những gì biết với chúng ta, nói là nói hết!
Dịch Diễn khẳng định cười nói.
Kinh sợ nhìn lại Dịch Diễn, Kim Bằng giật mình một cái nói:
- Những Tinh tộc này bị ngươi bán còn cảm kích ngươi, ta cũng không dám đánh cuộc với ngươi.
- Ha ha ha ha!
Dịch Diễn cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.