Trường Sinh Bất Tử

Chương 170: Biển gầm của Chung Sơn




Cơ hồ đồng tử của tất cả mọi người ở trong phòng đều co rút lại. Năm năm sao? Khẩu khí thật là lớn.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía khối ngọc giản bên tay trái của Chung Sơn.
Hiếu kỳ, vô cùng hiếu kỳ, năm năm, khẩu khí thật là vô cùng lớn, thật là một khí độ vô cùng lớn.
Chung Sơn là hạng người nào, trong lòng mọi người đều tự có đánh giá, nếu như theo lời hắn nói thì cái này thật sự là quá kinh khủng.
Năm năm, trong vòng năm năm đã lấy được? Đại Vũ hiện nay còn một trăm năm mươi tào thành trì, trong vòng năm năm có thể chiếm được thì một năm lấy được ba mươi tòa sao? Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Dại Huyền vương đưa mắt nhìn về phía khối ngọc giản, trong mắt hiện ra một vẻ sắc bén xuyên suốt.
Chung Sơn đưa khối ngọc giản lên, sau đó lui về lẳng lặng chờ đợi.
Đại Huyền vương nhìn về phía khối ngọc giản, lông mày y khẽ nhíu lại, cẩn thận mà phân tích.
Đại Huyền vương trầm tĩnh trong vòng một canh giờ.
Ánh mắt của mọi người cơ hồ đều đổ dồn về phía Đại Huyền vương, hai đầu lông mi của vương gia lúc này đang nhíu lại để phân tích.
Nhưng kế hoạch thiên băng này rốt cuộc là gì mà có thể trong vòng năm năm chiếm được Đại Vũ đế triều? Truyện Trường Sinh Bất Tử
Nếu như trong vòng năm năm có thể đánh bại một đế triều vậy thì chẳng phải mấy chốc đã tiêu diệt toàn bộ đế triều trong thiên hạ rồi sao?
Nghĩ tới đây mọi người đều đưa mắt nhìn Chung Sơn.
Một lúc lâu sau, Đại Huyền vương mới buông khối ngọc giản trong tay ra, nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn rồi nói:
- Nếu dựa theo kế hoạch Thiên Băng thì ngươi cần gì?
Ở chiến trường Đại Vũ, cần phải toàn lực phối hợp, năm ức linh thạch thượng phẩm.
Chung Sơn nói.
Năm ức linh thạch thượng phẩm? Tất cả mọi người đều sững lại, cần nhiều tiền như vậy để làm gì? Cái kế hoạch thiên băng này không phải là dùng tiền để thu mua toàn bộ quan viên chứ? Dùng tiền đè chết họ? Truyện Trường Sinh Bất Tử
Chúng mưu sĩ nhìn nhau ngạc nhiên, sau đó nhìn về phía Đại Huyền vương.
- Năm năm, ngươi có thể bảo chứng?
Đại Huyền vương nhìn hỏi.
- Năm năm thời gian, nói nhiều cũng không nhiều, thực ra cũng chỉ cần bốn năm là đủ.
Chung Sơn khẳng định nói.
Bốn năm, gặp quỷ rồi, cso một số mưu sĩ bắt đầu tin Chung Sơn dùng tiền để thu mua quan viên.
- Năm ức linh thạch thượng phẩm là đủ rồi đúng không?
Đại Huyền vương trầm giọng hỏi.
Chúng mưu sĩ ngạc nhiên một hồi, năm ức? Đại Huyền vương quả thật sẽ cấp cho hắn năm ức để tiêu xài sao?
Số liệu ở bên trong vương gia cũng đã thấy, năm ức là vừa đủ, năm năm sau, ta sẽ đem vè cho Đại La thiên triều mười ức thượng phẩm tinh thạch.
Chung Sơn khẳng định nói.
- A?
Chúng mưu sĩ nhìn về phía Chung Sơn.
Đồng thời bọn họ cũng biết rằng theo như lời Chung Sơn nói thì cá này không hề lỗ, năm ức linh thạch, sau năm năm sẽ có thêm năm ức nữa.
- Ngươi trở lại Quang Huy thành mà chuẩn bị, ta sẽ bẩm báo cho hoàng thượng, xin ý chỉ của thánh thượng.
Đại Huyền vương nói.
- Vương gia, kế hoạch thiên băng này nhiều nhất chỉ có thể dùng một lần, vương gia không được tiết lộ với người khác.
Chung Sơn cung kính nói.
- Yên tâm.
Đại Huyền vương nói.
Thuộc hạ cáo từ.
Chung Sơn nói xong thối lui ra đằng sau.
Chung Sơn vừa ra khỏi thư phòng mọi người đã nhìn về phía Đại Huyền vương.
- Chuyện hôm nay, các ngươi không nghe không thấy gì hết.
Đại Huyền vương hướng về phía chúng mưu sĩ nói.
- Dạ.
Chúng mưu sĩ lập tức đáp lời.
- Lui ra đi.
Đại Huyền vương nói.
- Dạ.
Chúng mưu sĩ đều thối lui, chỉ còn để lại mưu sĩ đệ nhất ở trong thư phòng.
- Vương gia.
Đệ nhất mưu sĩ hướng về phía Đại huyền vương kêu lên.
Đại Huyền vương cầm lấy khối ngọc giản đưa cho hắn.
- Ngươi xem xem đi, được hay khong?
Đệ nhất mưu sĩ lập tức cầm lấy khối ngọc trong tay, Đại Huyền vương ở bên cạnh lẳng lặng chờ đợi, đệ nhất mưu sĩ không ngừng nghiên cứu khối ngọc đó.
Hai đầu mày của đệ nhất mưu sĩ nhíu chặt lại, sau nửa canh giờ mới khẽ giãn ra.
- Như thế nào?
Đại Huyền vương hỏi mưu sĩ.
- Không thể tưởng tựa nổi, kế hoạch này một khi mà thi hành thì sẽ đem Đại Vũ đế triều bị xoay chuyển thật lợi hại, một khi thành công thì Đại Vũ đế triều mười phần sẽ bị tổn thất đến chín, tối thiểu thì toàn bộ thành trì đều sẽ rơi vào trạng thái hư hại. Truyện Trường Sinh Bất Tử Truyện Trường Sinh Bất Tử
Đệ nhất mưu sĩ thở sâu rồi nói.
- Ngươi thực cho rằng như vậy?
Đại Huyền vương nhìn mưu sĩ nói.
- Đúng thế, Chung Sơn này quả nhiên là thâm độc, nhìn ra được sơ hở này, có lẽ đó chính là sơ hở của toàn bộ thần châu đại địa. Chỉ có một cơ hội, sau kế hoạch Thiên Băng này vô phương thi triển lần thứ hai. Vương gia ngoại trừ thánh thượng ra thì không thể để người thứ tư nào biết được.
- Được rồi, ngươi chuẩn bị một chút rồi nhanh chóng theo ta trở về thái cổ thành đô.
Đại Huyền vương nói.
- Dạ.
Đệ nhất mưu sĩ lập tức đáp.
Chung Sơn đi ra, sau đó mang theo Chích Hỏa và A Đại trở về Quang Huy thành.
Một tháng, một tháng sau Chung Sơn đã trở về Quang Huy Thành.
Quả nhiên với trí tuệ của Thiên U công chúa, Tiêu Vong không dò xét ra bất cứ điều gì.
Quang Huy thành, trong phủ thành chủ, ở một lương đình.
Bốn phía đều không có ai, chỉ có Chung Sơn cùng với Thiên U công chúa hai người đang uống trà.
- Mấy tháng nay may mà nhờ có công chúa.
Chung Sơn hướng về phía Thiên U công chúa nói.
- Không có gì, chuyện ngươi giao cho ta ta tự nhiên sẽ làm tốt.
Thiên U công chúa hạnh phúc cười nói.
Thiên U công chúa cũng không tranh công, không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn, chỉ mộc mạc mà nói, khiến cho người ta phải cảm động.
- Chuyện ở Đại Huyền thành thế nào rồi?
Thiên U công chúa hỏi. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Rất thành công, nếu như đúng theo dự liệu của ta thì nhiều nhất bốn tháng nữa là thánh chỉ sẽ tới.
- Ngươi tự tin như vậy sao? Tro vòng năm năm thật sự có thể tiêu diệt Đại Vũ đế triều? Lần trước là được long tộc trợ giúp mới hạ được Lâm Hải thập nhị thành, lần này thì…
Thiên U công chúa lo lắng nói.
- Không thể xong? Yên tâm đi, lúc sở Vô Song thành ta đã phái người đi làm chuyện thống kế, nhất đinh là sẽ thành công.
Chung Sơn vô cùng chắc chắn nói.
- Ngươi có phải có ngoại viện gì hay không?
Thiên U công chúa hỏi.
- Không, chẳng qua ta đánh vào một điểm mù, cái này nhiều người xem nhẹ, thần châu đại địa không để ý tới, tuy nhiên ta đã sớm nghiên cứu.
Chung Sơn vô cùng chắc chắn nói.
- Ngươi đã chuẩn bị làm thé nào?
Thiên U công chúa hỏi.
- Ta đã chuẩn bị cho Đại Vũ đế triều, chỉ cần một lần biển gầm là có thể cuốn trôi cả Đại Vũ.
Chung Sơn vô cùng khẳng định nói.
- Biển gầm?
Trong đôi mắt của Thiên U công chúa hiện ra một vẻ hiếu kỳ. Đồng thời nàng cũng hiều biển gầm trong lời nói của Chung Sơn không phải là dùng nước biển để đè chết mà là một loại so sánh.
- Đúng thế, ta đã hướng về phía Đại Huyền vương nói điều kiện, ở chiến trường đại vũ toàn bộ phải nghe lệnh ta, hơn nữa còn phải cho ta năm ức linh thạch thượng phẩm.
Chung Sơn cười nói.
- Năm ức viên?
Thiên U công chúa mở to mắt nói.
Tuy Thiên U công chúa tiền nhiều xài không hết nhưng năm ức linh thạch thật là quá lớn.
Năm ức linh thạch thượng phẩm bằng năm tỷ linh thạch trung phẩm, bằng năm mươi tỷ linh thạch hạ phẩm? Nhiều như vậy sao?
- Ngươi muốn làm gì?
Thiên U công chúa không rõ hỏi. Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Ta muốn biển gầm nuốt chìm Đại Vũ đế triều làm cho cả đại vũ bị rửa trôi.
Chung Sơn vô cùng tự tin nói.
Nhìn thấy khí thế của Chung Sơn, Thiên U công chúa không hiểu sao lại có một vẻ ngây dại.
Đại Vũ đế triều, Thiên Không chi thành trong mốt phố buôn bán.
Ở thương hội Đại Vinh, trong mốt cửa hàng nhỏ, ở ngoài vẫn buôn bán tấp nập, bên trong là đại sảnh.
Thái tử của vương triều Đại Tình, Chung Chính đang một mình ở trong đó, trước mặt là mốt ấm trà, trong tay của Chung Chính là một phong thư.
Chung Chính đọc một hồi rồi chấn động trong lòng, bàn tay bóp mạnh, hủy diệt tung tích.
- Nghĩa phụ, vì kế hoạch của người mà sinh nhật một trăm năm của người mà hài nhi cũng không thể đến dự, nghĩa phụ sáu năm thời gian chuẩn bị cuối cùng cũng đã bắt đầu.
Chung Chính cảm thán nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.