Trường Sinh Bất Tử

Chương 165: Uy lực hung đao cửu phẩm




Bị biển máu giam cầm nhưng vẫn có thể hành động, chỉ là phi thường gian nan.
Tại một nơi phía tây, một con rồng lớn màu vàng trợn mắt nhìn, giương nanh múa vuốt, quanh thân rất nhiều khí tức màu vàng phun ra, màu đỏ tiếp xúc màu vàng tức thì phát ra tiếng động “xuy xuy”. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Giống như là màu vàng và màu đỏ đang đọ sức.
Con rồng lớn màu vàng chính là Đại Uy Thiên Long. Nơi Đại Uy Thiên Long trợn mắt nhìn, cũng là nơi biển máu vừa xông ra. Máu xông ra chậm rãi ngưng hình, cuối cùng hình thành một cái đầu quái dị đường kính khoảng trăm thước. Đầu liền với biển máu, lộ ra màu đỏ thẫm, mạch máu vô tận màu đỏ, nhìn qua vô cùng dữ tợn, khủng bố. Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Ngao!
Đại Uy Thiên Long đối với cái đầu máu kia hét lớn một tiếng.
Đầu máu cũng học theo rống lớn một tiếng.
Giống nhau như đúc, tiếng rồng ngâm của Đại Uy Thiên Long giây lát bị đầu máu bắt chước.
Tiếng rồng gầm của Đại Uy Thiên Long đối với đầu máu nghiệt ma, cho nên đám Hoàng Cực Cảnh phía sau Đại Uy Thiên Long không bị ảnh hưởng. Nhưng đầu máu lại là hướng về bọn họ.
Một tiếng rồng gầm bắt chước, sóng âm khiến cho vòng bảo hộ vốn gian nan của đám cường giả Hoàng Cực Cảnh lập tức rung động không ngừng. Vòng bảo hộ của một cường giả vừa tản đi, rơi xuống, lập tức sợ hãi lại tạo thành vòng bảo hộ. Nhưng người đã tới bên cạnh biển máu.
Biển máu khẽ cuộn, lập tức cuốn vào.
Người đó trong giây lát biến thành thây khô, theo đó Nguyên Thần điên cuồng chạy ra, nhưng một cơn sóng máu chồm lên, trong nhát mắt bị sóng máu tiêu diệt.
Tất cả mọi người sợ hãi. Diệt sát nghiệt ma? Lúc này ngoại trừ Đại Uy Thiên Long, ai còn có dũng khí nói đến diệt sát nghiệt ma?
Rất khủng bố. Tốc độ nghiệt ma trưởng thành quá nhanh, rất nhanh, Hoàng Cực Cảnh, hiện tại ngay cả Hoàng Cực Cảnh đều không chút e ngại. Nếu quá thời gian nửa năm thiên hạcòn ai là đối thủ? Khi đó sẽ nghênh đón thiên uy rồi?
Đã chết, một Hoàng Cực Cảnh dễ dàng chết đi như vậy? Trong lòng mọi người đều nặng trịch, chỉ có Chung Sơn, đầy mặt đáng tiếc.
Đáng tiếc! Nghiệt ma này không hấp thu Nguyên Thần, ngươi cho ta đi, lãng phí như vậy!
Tuy nhiên, ở nơi này cũng không phải kế lâu dài. Kim Thiền nói có áo cà sa Tử Mộc Miên không có việc gì, nhưng Chung Sơn cũng không quá tin tưởng Kim Thiền. Nếu nghiệt ma lại có biến hóa gì, mình có lẽ không sao, nhưng A Đại và Chích Hỏa thì sao?
Phải tìm đường ra mới được.
Làm như thế nào?
Chung Sơn trừng hai mắt, niệm lực mi tâm lập tức tràn vào hai mắt.
Lật tay lấy ra một thanh đại đao.
A Đại và Chích Hỏa tuy rằng khẩn trương, nhưng nhìn thấy Chung Sơn lấy ra thanh đại đao tam phẩm, đều cổ quái trong lòng.
Thế giới trong mắt Chung Sơn lại một lần nữa biến thành mảnh nhỏ chi ly, vô số hoa văn hiện lên, thiên địa quy tắc ẩn hiện.
Quay về một phương hướng, một đao Chung Sơn mang theo đao cương ba mươi thước, hung hăng chém tới.
Ngoại trừ Đại Uy Thiên Long, những người khác đều duy trì vòng bảo hộ, cho nên đao quang của Chung Sơn phi thường bắt mắt.
Tất cả mọi người nhìn về phía Chung Sơn, nhìn đến đao cương ngắn ngủi ba mươi thước kia, trong lòng đều rối rắm. Chút uy lực cỏn con ấy, ngươi muốn biểu đạt cái gì?
Không ai coi trọng Chung Sơn.
Thiên điều! Tê phong!
Một đao hạ xuống, không khí bốn phía giống như là tránh đi, ngay cả ánh đỏ giam cầm cũng tiêu tan trong gió.
A Đại và Chích Hỏa lộ ra một tia kinh ngạc, mang theo Chung Sơn thừa dịp vết nứt này nahnh chóng di động.
Trong giây lát di động tới bên bờ biển máu.
Có cơ hội! Tinh thần mọi người rung lên.
Một đám người còn muốn xem tình huống, mà một đám người khác thì lại bắt đầu gian nan di động về phía Chung Sơn.
Màu đỏ giam cầm khiến đám cường giả Hoàng Cực Cảnh di động gian nan, nhưng sau một đao của Chung Sơn, A Đại và Chích Hỏa di động nhanh vô cùng.
Cơ hội duy nhất.
Vừa rồi sau khi nghiệt ma và Đại Uy Thiên Long rống to với nhau liền lặng yên bất động, chắc là quyết đấu tinh thần theo lời A Đại lúc trước.
- Ngao!!
Đột nhiên, hai bên bỗng đồng thời rống to, cùng nhau tỉnh lại.
Trên người Đại Uy Thiên Long, khí tức màu vàng phun cao tận trời, đuôi rồng vung vẩy, bỗng nhiên xuất hiện mười Đại Uy Thiên Long giống nhau như đúc. Vuốt rồng điên cuồng xé rách biển máu.
Nhưng biển máu vô hình, vết rách lập tức khôi phục, đồng thời cũng điên cuồng phản kích Đại Uy Thiên Long và mười hóa thân. Biển máu lóe lên màu đỏ, táo bạo cuốn Đại Uy Thiên Long.
- Tê!
Lực hút biển máu khủng bố giây lát xé một hóa thân của Đại Uy Thiên Long thành từng mảnh, hủy diệt.
Biển máu cuộn lên, nghiệt ma nổi giận, bốn phía tràn ra máu vô tận. Đám cường giả Hoàng Cực Cảnh lại một lần nữa bị dả kích mang tính hủy diệt.
Đứng bên bờ biển máu, vòng bảo hộ do A Đại và Chích Hỏa tạo ra cũng run rẩy không ngừng. Hai người đã dùng hết toàn lực, nhưng không gian trong nghiệt ma rất quỷ dị, lực hút cũng quá mạnh mẽ. Truyện Trường Sinh Bất Tử Truyện Trường Sinh Bất Tử
Hai Hoàng Cực Cảnh, đường đường Hoàng Cực Cảnh không biết vì sao đều nhìn về phía Chung Sơn. Chung Sơn chỉ có Kim Đan Kỳ không ngờ lại được ký thác hy vọng một cách hoang đường. Đặt lên trên Chung Sơn cho tới bây giờ bọn họ nhìn không thấu.
Chung Sơn nhìn chằm chằm phía trước, hoa văn biển máu thật sự rất phức tạp.
Rốt cục sao vài lần sóng máu trùng kích, Chung Sơn bắt được cơ hội.
Lật tay đại đao dựng lên, hung hăng chém về phía trước.
Thiên ma thối thể! Đệ tứ trọng!
Thiên điều! Trảm lãng!
Chung Sơn dùng hết toàn lực, gần như dốc toàn bộ pháp lực, chỉ thấy một tia chớp lóe lên.
- Phốc… Xuy!
Như vải bị xé, một lỗ hổng thật lớn bỗng xuất hiện, điên cuồng xé rách về phía càng xa hơn.
Nghiệt ma đang chiến đấu với Đại Uy Thiên Long bỗng ngừng lại.
Biển máu cuồn cuộn bỗng ngừng lại.
- Ngao!
Nghiệt ma phát ra một tiếng rên rỉ.
Tiếng rên rỉ cổ quái khiến Đại Uy Thiên Long cũng ngừng lại, những người còn lại đều nhìn về phía lỗ hổng bị ánh mặt trời chiếu vào.
A Đại, Chích Hỏa mang theo Chung Sơn cấp bách xông ra ngoài.
Mấy cường giả Hoàng Cực Cảnh bên cạnh nhìn thấy ánh mắt trời, kích động nước mắt muốn rơi ra, không còn tâm tư nào khác, nhanh chóng xông ra.
Chung Sơn đi ra ngoài, mấy tên Hoàng Cực Cảnh cũng đi ra ngoài, nhưng bản thể nghiệt ma là biển máu, dạng lỏng a! Một lỗ hổng không tính là gì, hơi cuộn một cái, lỗ hỏng biến mất.
Đám Hoàng Cực Cảnh còn lại chưa kịp đi ra lúc này ngay cả tâm tư hộc máu đều có. Thật vất vả có một tia hy vọng, lại biến mất?
Đại Uy Thiên Long và hóa thân lúc này điên cuồng dùng móng vuốt tấn công bên trong cơ thể nghiệt ma.
Chung Sơn ra ngoài, phía sau còn đi theo bốn Hoàng Cực Cảnh.
Người bên ngoài xa xa trên bình nguyên Song Tử cũng nhìn thấy nơi này bỗng nhiên toát ra vài tên cường giả, hơi có chút nghi hoặc. Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Thật đúng là mạng lớn!
Ở một thung lũng hẻo lánh xa xa, trong mắt Tiêu Vong hiện lên một tia không kiên nhẫn.
Bạch Nghiệp trong một gian tửu lâu cũng tiếp tục uống rượu, coi như những người đi ra không vào mắt hắn, tiếp tục chờ đợi.
Sau khi đi ra, A Đại và Chích Hỏa mang theo Chung Sơn bay về phía đỉnh một ngọn núi xa xa. Chung Sơn nhìn đại đao trong tay, một kích toàn lực, đại đao thiếu chút nữa hỏng mất. Phẩm chất đaonày, vẫn còn là quá kém. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Thu hồi đại đao, niệm lực trong mắt trở về mi tâm, Chung Sơn hít một hơi thật dài. Bốn gã Hoàng Cực Cảnh đi theo Chung Sơn mà ra lại bay nhanh về bốn phía, xa xa bỏ chạy. Quá khủng bố, còn muốn diệt sát nghiệt ma? Chờ chết đi!
- Tiên sinh, vừa rồi may mà có ngài!
A Đại phi thường cảm kích nói, đồng thời trong mắt tràn ngập kỳ quái.
Bởi vì uy lực một đao kia của Chung Sơn, A Đại nhìn ra là uy lực Nguyên Anh kỳ. Nhưng vì sao lại như vậy? Một kiếm của mình Hoàng Cực Cảnh chém không ra, Chung Sơn vì sao có thể chém ra? Không đúng a, chẳng lẽ lúc ấy nghiệt ma cố ý nương tay.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu không nói gì nữa, tiếp tục nhìn về phía xa xa.
Về phần như thế nào có thể phá vỡ, là bởi vì một đao Chung Sơn và người khác có khác nhau rất lớn. Một đao Thiên điều của Chung Sơn theo ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, đã coi như là pháp tắc.
Biển máu nghiệt ma vô cùng khổng lồ, đường kính ít nhất trăm ngàn thước.
Nó cuộn lại giống như một quả cầu tròn, hơi rung động rồi không di động nữa. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Nghiệt ma cuộn mình ở đó, ai dám động nó?
Tất cả mọi người biết Đại Uy Thiên Long ở bên trong đó, vẫn còn đang chiến đấu, nếu không nghiệt ma đã nhằm phía thành Nguyệt Minh hoặc thành Nguyệt Hi rồi.
Tất cả mọi người đang chờ kết quả.
Chờ một hồi đã đến đêm.
Không ai cảm thấy không kiên nhẫn, bởi vì đó là nghiệt ma. Một khi nghiệt ma thắng, vậy ý nghĩa không bao lâu nữa nghiệt ma sẽ có được thực lực coi trời bằng vung, ngoại trừ Thiên triều dốc sức bao vây tiêu trừ, một Đế triều đối với nó không có biện pháp. Nếu nghiệt ma bị bại, mọi người tự nhiên muốn chia một chén canh công đức! Truyện Trường Sinh Bất Tử
Ngay khi mọi người kiên nhẫn chờ đợi, ở không trung phía xa bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng áo bào vàng, sau lưng đeo một thanh trường đao màu đen, chậm rãi bay về phía nghiệt ma.
- Tiên sinh, là Bạch Nghiệp!
A Đại lập tức kêu lên.
Là Bạch Nghiệp, Bạch Nghiệp chậm rãi bay tới gần nghiệt ma. Truyện Trường Sinh Bất Tử
Chung quanh rất nhiều người đều không biết Bạch Nghiệp, không biết người đó là ai, như thế nào không biết trời cao đất rộng. Muốn chết hay sao?
Bạch Nghiệp dừng ở trên trời cách nghiệt ma không xa, khẽ mỉm cười.
Mà nghiệt ma giống như cảm nhận được uy hiếp, chậm rãi, từ bên ngoài lại một lần nữa lộ ra cái đầu máu, đầu máu thật lớn từ biển máu toát ra, hướng về Bạch Nghiệp trên trời rống một tiếng. Truyện Trường Sinh Bất Tử
- Ngao!
Đầu máu gầm lên giận dữ, muốn dọa chạy Bạch Nghiệp.
Sắc mặt Bạch Nghiệp lạnh lùng, tay phải cầm chuôi đao, nắm tay run lên, hung hăng chém một đao về phía nghiệt ma
Không có đao cương, không một chút đao cương, cũng không có đao khí khủng bố. Đứng ở vị trí Chung Sơn, vừa lúc có thể nhìn đến một đao là cái gì.
Một đao chém xuống, trong thiên địa bỗng nhiền xuất hiện một bình phong tối đen, một bình phong khổng lồ thông thiên triệt địa, chắn nghiệt ma thành hai nửa.
Nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng khủng bố dị thường. Một bình phong giống như cắt bỏ toàn bộ thế giới.
Đây là uy lực hung đao cửu phẩm? Người vây xem đều hít sâu một hơi. Đây mới là thực lực, uy lực tuyệt thế khủng bố.
Thấy một màn như vậy, giống như đang xem thần thoại. Quá cường đại.
Người lúc trước còn cười nhạo Bạch Nghiệp, toàn bộ ngậm miệng, tất cả đều ngây dại.
Một đòn khủng bố như vậy, nghe rợn cả người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.