Trường Sinh Bất Tử

Chương 161: Thống nhất phong trủng cương vực




Dương gian vẫn đang không ngừng mở rộng, dân chúng triều đô tuy rằng lòng còn không yên, nhưng chỉ cần Phong Trủng Cương Vực thống nhất, có thể hết những ý nghĩ không tốt trong lòng dân chúng, dân tâm càng thêm kiên định.
Cũng may bây giờ Phong Trủng Cương Vực cũng không thể đủ lực kháng lại diễn biến lớn.
Thánh đình đều sụp đổ, Xà Hậu Đạo tràng sụp đổ, Nhiên Đăng Đạo tràng biến mất, ngay cả Tử Tiêu Đạo tràng cũng không biết đi đâu.
Tử Tiêu Đạo tràng đi đâu rồi? Trong lòng Chung Sơn không ngừng đoán, nếu vẻn vẹn chỉ Tử Tiêu Đạo tràng còn chưa tính, Chung Sơn để ý chính là Tử Huân, Tử Huân không rõ tung tích, Chung Sơn không khỏi lo lắng.
- Ngươi không hiểu, ngươi không biết! Tử Tiêu Đạo tràng có vật ta muốn!
Lời nói ngày xưa của Tử Huân bỗng nhiên quanh quẩn bên tai, lại liên tưởng tới địa vị của Tử Huân ở Tử Tiêu Đạo tràng, Thánh nữ? Vị trí giống như Thánh nữ vẻn vẹn chỉ thấp hơn một chút so với Giáo chủ mà thôi. Mà Tử Tiêu Đạo tràng cũng quá quỷ dị.
Tử Tiêu Giáo chủ bỏ mình, Tử Tiêu Đạo tràng dường như không có một chút bộ dáng thương gân động cốt nào, Thanh Khâu ngày ấy, hai tên Cổ Tiên liều chết che chở Đại Tiên Trình Bạch Y? Cổ Tiên còn có sư tổ? Hơn nữa nghe khẩu khí lúc ấy, sư tổ của hắn có thể che chở được toàn bộ Tử Tiêu Đạo tràng.
Chẳng lẽ mục đích của Tử Huân ở nơi này? Tử Tiêu Đạo tràng chỉ là một ván cầu?
Ngồi trên ghế dựa ở thư phòng, Chung Sơn day day huyệt thái dương, bỗng nhiên mở miệng nói: - Ám Hoàng!
- Vút!
Trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh màu đen.
Nhìn lại Ám Hoàng, Chung Sơn nói: - Ngươi đã đột phá cảnh giới Đại Tiên?
- Vâng! Ngay tại ba ngày trước! Ám Hoàng nói. Chung Sơn gật gật đầu nói: - Thông tri Ảnh Vệ, thời điểm thu thập thiên hạ tin tức, tìm kiếm vị trí của Tử Tiêu Đạo tràng ở lại.
- Vâng! Ám Hoàng đáp.
Tử Tiêu Đạo tràng dường như từ nhân gian bốc hơi vậy, cho dù mấy chục năm sau, cũng không có chút tin tức.
Ngày hôm nay, trong triều đình Trường Sinh Điện.
- Chúc mừng Thánh Vương, thống nhất Phong Trủng Cương Vực thiên hạ bái phục! Dịch Diễn chúc mừng.
- Chúc mừng Thánh Vương, thống nhất Phong Trủng Cương Vực tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất. Quần thần hô to.
- Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!"
- Đại Tranh tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!
Toàn bộ Lăng Tiêu Thiên Đình đều vang lên tiếng hoan hô, toàn bộ lãnh thổ quốc gia Đại Tranh đều vang lên tiếng hoan hô.
Khắp chốn mừng vui! Thiên hạ đại thịnh!
Hồi tưởng lại khoảnh khắc hai trăm năm trước khai thiên, thiên hạ đại ai, Thánh đình yếu nhất lịch sử, ai mà nghĩ tới, chỉ vẻn vẹn hơn 200 năm. Đại Tranh không ngờ có thể quét ngang bát hoang, thống nhất Phong Trủng Cương Vực.
Phong Trủng Cương Vực mặc dù không có thế lực cấp cao nhất, nhưng thế lực bậc trung cũng cực kỳ hùng hậu, căn bản không phải một cái Đại Tranh có khả năng va chạm, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi này, Đại Tranh va chạm, thậm chí còn thống nhất thiên hạ Phong Trủng Cương Vực.
Không thể không nói là một kỳ tích, cho dù những dân chúng ở thành trì bị chiếm lĩnh kia, giờ phút này cũng không khỏi không bội phục Thánh Vương hùng tài đại lược.
Thiên hạ mới vừa thống nhất, tự nhiên cũng không phải trong lòng mọi người đều hướng tới Đại Tranh, cho nên kế tiếp chính là ma hợp. Để dân tâm thiên hạ nhất trí. Củng cố Phong Trủng Cương Vực.
Như thường, triều hội Đại Tranh không ngừng ngưng tụ, không ngừng lớn mạnh.
Hôm nay, trong thư phòng Chung Sơn, Đại Tranh nghênh đón một khách nhân mới.
Đại Tần, Vương Tiễn!
- Chúc mừng Chung Thánh Vương, thống nhất Phong Trủng Cương Vực, trước khi đi Thánh Vương ta đã nói, Chung Thánh Vương khẳng định đã thống nhất Phong Trủng Cương Vực, không nghĩ quả thế! Vương Tiễn cười nói.
- Ngày xưa khi khai thiên còn phải đa tạ Vương tướng quân dọn sạch bọn đạo chích xung quanh cho Đại Tranh ta! Chung Sơn gật gật đầu nói.
Khi khai thiên, Vương Tiễn được Doanh cử đến bảo hộ Đại Tranh. Chung Sơn tự nhiên vô cùng cảm kích.
- Chung Thánh Vương quá khen, đều là Thánh Vương ra lệnh cho ta, ta chỉ là theo mệnh lệnh làm việc mà thôi! Vương Tiễn lắc đầu.
- Không biết Vương tướng quân lần này đến đây là có chuyện gì? Chung Sơn hỏi.
Vương Tiễn sắc mặt nghiêm lại, lật tay lấy ra một tấm thiếp mời kim loại màu đen.
- Thánh Vương đại thọ muốn mời Chung Thánh Vương đi dự tiệc, tại hạ chỉ đến đưa thiệp mời! Vương Tiễn cung kính đưa kim thiếp tới.
- Ồ? Đại thọ của Doanh? Chung Sơn tiếp nhận thiệp mời.
- Thánh Vương đại thọ 9 vạn tuổi mời người ngoại triều không nhiều lắm, tại hạ phụ trách đưa thiệp mời, trạm thứ nhất chính là chỗ Chung Thánh Vương! Vương Tiễn cười nói.
Mở thiệp mời ra, Chung Sơn nhìn lại, hơi hơi trầm tư một chút, cuối cùng gật gật đầu nói: - Thay ta truyền tin cho Doanh, nói là đến lúc đó, ta khẳng định đến! Chung Thánh Vương yên tâm, tại hạ nhất định truyền lời cho Thánh Vương!
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.
- Thiệp mời đã đưa, tại hạ cũng cáo từ, còn phải đưa thiệp mời một số nơi khác. Vương Tiễn nói.
- Ta tiễn ngươi! Chung Sơn đem Vương Tiễn tiễn ra Lăng Tiêu Thiên Đình.
Cầm kim thiệp màu đen, Chung Sơn ngồi vào thư phòng suy tư.
Hai ngày sau, Chung Sơn gọi một ít trọng thần Đại Tranh tới.
Nói chuyện thiệp mời cho mọi người. Quần thần đều suy tư.
- Đại Tần ở Đông Châu? Thi tiên sinh ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Ngươi hiểu nơi này? Chung Sơn hỏi.
- Vâng, lại nói, Phong Trủng Cương Vực ở phương bắc thiên hạ, mà Đông Châu này lại ở phía đông thiên hạ, cho dù ta không ngừng nghỉ bay qua, cũng ít nhất phải mất 30 năm trở lên, tương đối xa! Thi tiên sinh nói.
- Tương đối xa, đại thọ Doanh còn mấy chục năm nữa, không sao! Chung Sơn nói.
- Vâng, để thần nói tình thế đại khái về Đông Châu! Thi tiên sinh nhớ lại một chút nói.
- Ngươi nói!
[CHARGE=3]
- Đông Châu không phải là nơi phía đông sâu nhất thiên hạ, nhưng cách phía đông sâu nhất cũng không xa, phía tây cách biển trong bốn đại bộ châu. Đông Doanh Thần Châu,. Đông Thắng Thần Châu, Nam Chiêm Bộ Châu, Tây Ngưu Hạ Châu, Bắc Câu Lô Châu! Mà ở phía bắc bốn đại bộ châu, chính là Lỗ Cương, cũng chính là phạm vi thế lực của Khổng Tử. Thi tiên sinh nói.
- Thiên Đình, Đại Lôi Âm Tự, Khổng Tử? Chung Sơn hơi hơi suy tư.
Vị trí Đại Tần không ngờ ở trong này?
- Kỳ thật bốn đại bộ châu này, cũng là một trong ba đại trung tâm thiên hạ! Thi tiên sinh nói.
- Ồ? Ba đại trung tâm?
- Ba đại trung tâm, kỳ thật chính là nói Hoàng Tuyền Lộ. Tiểu thế giới có Hoàng Tuyền Lộ, đại thế giới cũng có, mà đại thế giới tổng cộng có ba đường Hoàng Tuyền Lộ, chỗ trung tâm bốn đại bộ châu có một cái! Nhưng đi thông âm phủ! Thi tiên sinh giải thích.
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.
Nghĩ đến đây, Chung Sơn mày hơi nhăn lại, hơi hơi suy tư, bởi vì Chung Sơn nhớ tới trí nhớ lúc còn trẻ. Khi đó, còn tại Địa Cầu, bốn đại bộ châu này không phải là nơi trong truyện thần thoại lúc còn trẻ sao?
Mọi cái đều chậm rãi trùng hợp! Đi tới bốn đại bộ châu liệu có tìm được sự việc liên quan tới Địa Cầu hay không?
Địa cầu rốt cuộc là nơi nào? Một cái tiểu thế giới? Không đúng! Trên một khỏa tinh tú? Cũng không giống! Thậm chí ngay lúc đó một chỗ tinh không trên thái dương hệ pử đại thế giới cũng nói không thông. Bởi vì tất cả đều lộ ra vẻ thần bí.
Lần này đi tới Đại Tần chúc thọ, nhất định trải qua bốn đại bộ châu, có lẽ có thể tìm được một chút manh mối cũng không nhất định.
- Như vậy, lần này đông tiến, ta làm an bài một chút. Chung Sơn ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
Mọi người ngưng thần nghe.
- Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng theo ta đông tiến, những người khác ở lại Đại Tranh, chờ ta trở về! Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng! Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần và Nam Cung Thắng lập tức đáp.
Lạc Tinh Trần mạnh nhất, là Cổ Tiên lại có thần thông thời gian, lại chiếm được Hiên Viên Cung.
Nam Cung Thắng, trận pháp mạnh nhất. Cảnh giới Đại Tiên!
Thi tiên sinh, Thiên Tiên đỉnh phong, nhưng mà là một người thần bí nhất! Đối với Hoàng Tuyền Lộ cũng nghiên cứu mạnh nhất.
- Thánh Vương, ngươi muốn ra ngoài, như vậy có thể hay không...? Dịch Diễn có chút lo lắng nói.
- Yên tâm, trước khi đi ta sẽ làm tốt an bài! Đồng thời, Đế Vương Đồ ta sẽ để lại Lăng Tiêu Thiên Đình, các ngươi bất cứ lúc cũng có thể tiến vào âm dương hai giới. Phong Trủng Cương Vực đã thống nhất, ta đi tự nhiên yên tâm! Chung Sơn nói.
- Vâng! Quần thần gật gật đầu.
Có năng lực xuyên qua âm dương hai giới, chúng thần cũng không tiếp tục lo lắng.
Dù sao Thánh Vương đi lần này, lại là mấy chục năm.
- Một tháng sau xuất phát, lần này đông tiến, không chỉ là chúc thọ, còn có thể chinh phạt một trận, làm tốt tất cả tính toán phá hủy, Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng, các ngươi bắt đầu bắt tay chuẩn bị đi. Chung Sơn nói.
- Vâng! Ba người đáp.
Một tháng, Chung Sơn tự nhiên xử lý rõ ràng những chuyện kế tiếp của Đại Tranh.
Có Đế Vương Đồ xuyên qua hai giới, Chung Sơn đi cũng yên tâm, hoặc là nói, Chung Sơn bất cứ lúc nào cũng có thể hiểu rõ tình huống Đại Tranh như lòng bàn tay.
Trước khi đi, Chung Sơn lại lần nữa tiến vào Bách Thế Động Thiên một lần.
Chỗ sâu nhất Bách Thế Động Thiên! Người bình thường đều không tới nơi này.
Chung Sơn nhìn thấy, Huyễn Cơ ngồi ở trên một cái bảo tọa màu đen, chung quanh có rất nhiều Ma đầu bay múa. Mấy chục này, Huyễn Cơ dường như lớn lên rất nhiều, đồng thời cũng luyện hóa Thiên Ma Quyền Tọa được rất nhiều.
- Chung Sơn" ngươi đã đến rồi? Huyễn Cơ mở hai mắt ra ngoài ý muốn nói.
- Đúng vậy, ngươi bây giờ luyện hóa thế nào? Chung Sơn hỏi.
- Ta có thể khẳng định, có thêm trăm năm nữa, ta sẽ có chút thành tựu, khi đó, thậm chí ta có thể thông với Thiên Ma giới! Huyễn Cơ hơi hưng phấn nói.
- Thiên Ma giới?
- Ừ, ta cũng không biết Thiên Ma giới ở nơi nào, nhưng mà ta thông qua Thiên Ma Quyền Tọa này, có thể cảm nhận được một cái lối đi, dường như lối đi cuối, tràn đầy Thiên Ma vậy, nơi đó khẳng định chính là Thiên Ma giới! Huyễn Cơ hưng phấn nói.
- Vậy chúc mừng ngươi lấy được trọng bảo như thế! Chung Sơn cảm thán nói.
- Đó là do năng lực của ta, người khác cũng không luyện hóa được trọng bảo này. Huyễn Cơ lại dát vàng trên mặt mình.
Chung Sơn hơi hơi bất đắc dĩ nói: - Được rồi!
- Hả, đúng rồi, ngươi mấy ngày trước không phải nói muốn đi Đông Châu sao? Khi nào thì đi? Huyễn Cơ lập tức nghi ngờ nói.
- Ngày mốt đi, lúc gần đi tới thăm ngươi một chút, thuận tiện xin ngươi giúp một chuyện? Chung Sơn nói.
- Ồ?
Lật tay, Chung Sơn lấy ra một cái mâm vòng tròn, đúng là vòng tròn địa điểm truyền tống mà Thiên Thần Tử đưa cho Chung Sơn.
- Vật ấy đặt ở chỗ ngươi, giúp ta trông coi một chút, đừng cho bất luận kẻ nào đụng vào! Chung Sơn nói.
- Đây là cái gì? Huyễn Cơ hơi hơi ngoài ý muốn.
- Một cái có thể cứu mạng gì đó! Chung Sơn cũng không có giấu giếm.
Nghe Chung Sơn giải thích, Huyễn Cơ lập tức vỗ ngực một cái bảo đảm nói: - Ngươi yên tâm, có ta ở đây, ai cũng chạm vào được! Ai cũng đừng muốn lấy đi!
- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.
Ngày thứ ba, Chung Sơn nhìn lại Lạc Tinh Trần, Thi tiên sinh với Nam Cung Thắng sau lưng.
- Chuẩn bị xong?
- Vâng!
- Xuất phát!
Chung Sơn mang theo ba người, đạp bước hướng bay về phía đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.