Trường Sinh Bất Tử

Chương 148: Ám hoàng hung hãn




- Thiên La Địa Võng, Tử Tiêu trọng khí? Nghe đồn đã là Tổ Tiên khí!
Một người đầu trọc bên cạnh Tư Mã Thanh bỗng nhiên nói.
Tư Mã Thanh đi tới quảng trường, bên cạnh luôn có hai người đi theo, một chính là tráng hán đầu trọc, Thần Tú Đại sư! Một người khác là 1 thiếu niên áo xanh, thiếu niên áo xanh có 7 phần giống Tư Mã Thanh.
Thần Tú Đại sư nói xong, gần như ánh mắt mọi người đều tập trung về
phía Thiên La Địa Võng!
Tổ Tiên khí, đó là khái niệm gì? Pháp bảo mạnh nhất toàn bộ Thái Sơ cũng chỉ là Cổ Tiên khí mà thôi, hơn nữa cũng không phải thường nhân có khả năng nhìn thấy.
Tử Tiêu Đạo tràng không ngờ có thể xuất ra Tổ Tiên khí?
Trình Bạch Y hơi hơi ngoài ý muốn nhìn về phía Thần Tú.
- Vị này chính là?
Trình Bạch Y ngoài ý muốn nói.
- Thần Tú!
Thần Tú gật gật đầu nói.
Trình Bạch Y cũng không nhận ra Thần Tú, nhưng mà nhìn ra vô số ánh mắt đỏ lên xung quanh, hơi hơi lắc lắc đầu nói:
- Thiên La Địa Võng, còn không tính là Tổ Tiên khí, nhưng đã nhuộm thiên đạo, cách Tổ Tiên khí cũng không xa, nói nó là Cổ Tiên khí mạnh nhất cũng không đủ!
- Khó trách có thể bắt được họ!
Tư Mã Thanh gật gật đầu.
- Hai hồ ly tinh này cũng không dễ bắt, hai trưởng lão Đạo tràng ta quấn lấy bọn họ gần năm năm, mới hao hết dư lực của họ, mới vây vào Thiên La Địa Võng!
Trình Bạch Y cảm thán nói.
- Nhị vị trưởng lão cực khổ rồi!
Tư Mã Thanh nói.
Hai trưởng lão không nói gì, chỉ vẻn vẹn cung kính đứng sau lưng Trình Bạch Y.
Trình Bạch Y quay đầu nhìn nhị nữ bên trong.
- Đúng là vưu vật!
Trình Bạch Y trong mắt lóe lên vẻ dâm tà.
- Nếu đã bắt Thái Sơ Thánh Vương đến đây, như vậy kế tiếp bắt đầu mở ra Hồ giới rồi!
Tư Mã Thanh mang theo vẻ hưng phấn nói.
Có chút không dời nhìn nhị nữ, Trình Bạch Y nói:
- Trước khi làm chuyện này, tại hạ có một yêu cầu quá đáng!
- Ồ?
Tư Mã Thanh nghi ngờ nói.
- Sư huynh của ta mỗi người đều có một Thần thú, mà ta luôn luôn không gặp được thứ ta thích, tuy nhiên, hôm nay ta nhìn thấy thứ ta thích, yêu thú hình người, đợi sau khi Hồ giới mở ra, hai hồ ly tinh này thuộc về ta!
Trình Bạch Y lập tức nói.
Nghe Trình Bạch Y nói vậy, ánh mắt Tư Mã Thanh hơi động, lại nói tiếp, Tư Mã Thanh cũng đã thèm nhỏ dãi Cửu Vĩ Quận chúa đã rất lâu rồi, tin tức từ Nữ Oa giới truyền đến, Thái Sơ Thánh Vương và Cửu Vĩ Quận chúa không ngờ giống nhau như đúc, Tư Mã Thanh lại động tâm tư, sớm đã có tâm tư thu nhị nữ làm tư cung của mình. Dù sao, Thái Sơ Thánh Vương ngày trước cao cao tại thượng trở thành nữ nhân hầu hạ mình, nghĩ tới cũng khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Tư Mã Thanh hơi hơi khó xử, nhưng lý trí chiếm cứ thượng phong, cuối cùng gật gật đầu nói:
- Được, nhị nữ liền giao cho Trình huynh dạy dỗ!
- Tại hạ không khách khí!
Trình Bạch Y lập tức nở nụ cười.
- Đồ hỗn trướng!
Xa xa quan viên bị phong bế tu vi nghiến răng nghiến lợi.
Thánh Vương chính mình trung thành, giờ phút này thật lại giống như hàng hóa bị người ta đẩy tới đẩy lui, đây là một loại nhục nhã chưa từng có qua. Một ít quan viên thậm chí trong mắt không kìm nổi trở nên ướt át.
- Ừ, cửa vào Hồ giới phức tạp, ít nhất chỉ có Thái Sơ Thánh Vương biết, còn phải hỏi bọn họ một phen!
Tư Mã Thanh nói.
- Đó là tự nhiên, chúng ta bận rộn lâu như vậy, không phải là vì Hồ giới sao?
Trình Bạch Y gật gật đầu.
- Vậy làm phiền Trình huynh!
- Hoàng trưởng lão, Thiên La Địa Võng là do ngươi tế luyện! Đánh thức bọn họ dậy!
Trình Bạch Y nói.
- Vâng!
Một người áo bào tím trong đó lập tức đáp.
- Thần Tú Đại sư, tiếp theo làm phiền ngươi!
Tư Mã Thanh quay sang Thần Tú nói.
- Ừ!
Thần Tú gật gật đầu.
Thần Tú đạp bước tiến về phía trước, sau khi chờ đợi Hoàng trưởng lão thi pháp hỏi Thái Sơ Thánh Vương, về phần hỏi như thế nào, chính là chuyện của Thần Tú.
- Phụ hoàng, con muốn đi xem!
Thiếu niên áo xanh sau lưng Tư Mã Thanh nói.
Phụ hoàng, con của Tư Mã Thanh?
- Đi đi!
Tư Mã Thanh gật gật đầu. Phảng phất vô cùng cưng chiều đứa con trai này.
Đối với Thần Tú cùng con của Tư Mã Thanh, Trình Bạch Y tự nhiên không ngăn cản, tùy ý để hai người đi đến bên cạnh Hoàng trưởng lão.
Hoàng trưởng lão vươn bàn tay phải tới Thiên La Địa Võng, từng vòng năng lượng sóng gợn màu lam ào ào đi vào trong Thiên La Địa Võng.
Hắc khí bên trong Thiên La Địa Võng lập tức sôi trào, không ngừng kích thích lồng phòng hộ của nhị nữ.
Ngay lúc Hoàng trưởng lão thi pháp, trong khoảnh khác mọi người mong đợi, bỗng nhiên, Thần Tú đồng tử hơi co lại, một đạo ánh sáng màu tím bỗng nhiên hiện lên.
Một thanh kiếm nhỏ màu tím, đột nhiên đâm về phía lưng Hoàng trưởng lão.
Quá nhanh, nhanh đến mức tất cả Cổ Tiên không kịp phản ứng.
Trong lúc Hoàng trưởng lão thi pháp, chỉ vẻn vẹn cảm nhận được lông tơ sau lưng dựng lên, một loại nguy cơ kinh sợ bao phủ toàn thân, pháp lực quanh người tuôn ra, nhưng đã quá muộn, kiếm kia tới quá nhanh!
- Xịch!
Một kiếm xuyên tim, đồng thời bổ về phía đầu thành hai nửa.
Là thiếu niên thanh y kia? Con của Tư Mã Thanh? Không đúng, trong lúc thiếu niên áo xanh kia xuất thủ kia, quần áo quanh người đột nhiên biến thành màu đen, tướng mạo đột nhiên biến thành một... nam nhân khác, khuôn mặt nam nhân rất bình thường, bình thường đến mức vứt xuống trong 1 đám người tuyệt đối tìm không thấy.
- Vô liêm sỉ!
Một trưởng lão áo bào tím theo Trình Bạch Y ầm ầm ra tay.
- Ầm!
Thích khách sau khi một kích tất sát, tự nhiên trốn chạy, trưởng lão áo bào tím một chưởng đánh tới, thích khách mượn lực ầm ầm bay lên.
- Ông!
Ngay lúc người áo bào đen muốn chạy trốn, thiên địa biến đổi, biến thành một cái thế giới lôi quang lóng lánh.
Trưởng lão áo bào tím kia thả ra Thế Giới bao phủ người áo bào đen vào trong đó.
Người áo đen đứng trên không trung, giằng co với chư cường phía dưới.
Mà giờ khắc này, nhị nữ trong Thiên La Địa Võng cũng tỉnh lại, hay hoặc là nói nhị nữ luôn luôn chú ý bên ngoài, chỉ là luôn bị nhốt cho nên không có người để ý mà thôi.
- Tư Mã Thanh, ngươi đây là ý gì?
Trình Bạch Y kêu lớn lên.
Tư Mã Thanh không để ý đến Trình Bạch Y chỉ trích, mà lại trừng mắt nhìn người áo đen cả giận nói:
- Con ta đâu?
Người áo đen nhàn nhạt nhìn thoáng qua Tư Mã Thanh, cười lạnh nói:
- Người ta muốn thay thế đều là người chết!
Người ta muốn thay thế đều là người chết? Tư Mã Thanh trái tim co rụt lại, đứa con mình thương yêu đã chết?
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía người áo đen. Một kích tất sát, vừa rồi ám sát rất hoàn mỹ! Nên biết rằng, người vừa rồi mới bị đâm chính là Cổ Tiên.
Các Cổ Tiên đều thấy rõ, người áo đen trước mắt chỉ là Thiên Tiên, vẻn vẹn chỉ chỉ là Thiên Tiên, Thiên Tiên có thể ám sát Cổ Tiên? Người này biến thái như vậy?
Tuy nhiên, vừa rồi chỉ vẻn vẹn là ám sát mà thôi, hiện tại các cường giả theo dõi hắn, ai cũng không còn sợ hắn.
Các Cổ Tiên và các Đại Tiên còn sợ một tên Thiên Tiên sao? Chê cười!
- Ngươi là ai?
Trình Bạch Y kêu lên.
Thiên Tiên tiến vào Thế Giới Cổ Tiên, còn không phải tiến vào lồng giam sao, bởi vậy, ở trong mắt tất cả mọi người, người áo đen đã bị bắt rồi.
- Đại Tranh, Ám Hoàng!
Ám Hoàng rất lạnh nhạt nói.
Nhìn thấy vẻ mặt Ám Hoàng, trong lòng mọi người rất không thoải mái, hắn chẳng lẽ không biết tình cảnh của mình?
- Thái Sơ Thánh Vương, Cửu Vĩ Quận chúa! Tin tức Thanh Khâu, ta đã truyền cho Thánh Vương, vài ngày nữa Thánh Vương sẽ đến.
Ám Hoàng quay sang phía Thiên La Địa Võng mở miệng nói.
Nghe Ám Hoàng nói vậy, mọi người không khỏi cả giận, thật coi đây là nhà ngươi?
Trình Bạch Y ánh mắt hạ xuống, trưởng lão áo bào tím bên cạnh đột nhiên động, thân hình thoắt một cái đã đến bên cạnh Ám Hoàng.
- Nghiệp chướng!
Trưởng lão áo bào tím gầm lên giận dữ, một chưởng đánh tới.
Trong lúc một chưởng đánh tới, trước mặt Ám Hoàng bỗng nhiên quỷ dị xuất hiện một quả cầu lớn màu đen, đường kính mười trượng, đại cầu thay thế vị trí Ám Hoàng, trưởng lão áo bào tím một chưởng hung hăng đánh lên hắc cầu.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ lớn vang lên, đại cầu màu đen hơi hơi rung động, trưởng lão áo bào tím dường như bị lực phản chấn cường đại, thân hình hơi lui lại phía sau.
Đại cầu màu đen? Đây là thứ gì? Đây chính là một chưởng của Cổ Tiên a!
Trưởng lão áo bào tím không khỏi kinh hãi, trong mắt Ám Hoàng cũng hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
Uy Võ Vương sau lưng Tư Mã Thanh lập tức muốn ra tay, Tư Mã Thanh lại đưa tay ngăn lại, lúc này ra tay, chính là làm nhục trưởng lão áo bào tím.
- Đầy tớ nhỏ ngươi dám!
Trưởng lão áo bào tím lại lần nữa một chưởng đánh tới.
Ám Hoàng thân hình thoắt một cái dung nhập vào trong đại cầu màu đen.
- Vù..........!
Một tiếng quỷ dị vang lên, hắc cầu đột nhiên phóng đại.
Thật to thật to thật to!
Trong nháy mắt hắc cầu biến lớn, nhưng mà cũng quá lớn đi, hắc cầu khổng lồ, lớn đến kinh khủng đường kính bành trướng lớn gần bằng Thanh Khâu.
Ở trong lúc mọi người ngạc nhiên hung hăng nện xuống, cùng một chưởng của trưởng lão áo bào tím va chạm.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ lớn vang lên, trưởng lão áo bào tím bị mạnh mẽ đánh vào trong lòng đất, mà toàn bộ Thế Giới cũng đột nhiên bị cỗ lực này đánh cho một cái lỗ lớn.
Đại cầu đột nhiên thu nhỏ, Ám Hoàng mang theo hắc cầu từ trong lỗ hổng kia vọt lên.
- Ngươi dám!
Uy Võ Vương lần này không cần cố kỵ, thân hình thoắt một cái chắn ngay phía trước Ám Hoàng.
Ám Hoàng vẻ mặt hung hãn, nhìn thấy Uy Võ Vương chắn ở phía trước, không có chút khẩn trương nào, thân hình thoắt một cái, biến thành ba Ám Hoàng giống nhau như đúc.
Ba Ám Hoàng chạy trốn về bên ngoài.
Ba Ám Hoàng? Hóa thân bên ngoài? Uy Võ Vương ngạc nhiên nhưng cũng ra tay rất nhanh, một chưởng chụp vỡ một Ám Hoàng, đang lúc muốn bắt một Ám Hoàng khác.
- Vút.
Ám Hoàng thứ ba quỷ dị một kiếm cắt đứt yết hầu Uy Võ Vương.
Trong lúc kinh hãi, Uy Võ Vương nhanh chóng rút tay bảo vệ bản thân, mà trong chốc lát kia, Ám Hoàng đã từ lỗ hổng kia bắn ra.
Thế Giới biến mất, các cường giả điên cuồng dùng thần thức điều tra bốn phía, nhưng khí tức Ám Hoàng đã hoàn toàn không còn.
Mọi người trầm mặc, trong lòng một hồi lâu không thể bình tĩnh lại.
- Đại Tranh!
Cuối cùng Tư Mã Thanh cắn hàm răng nói.
Đại Tranh này quá kinh khủng, vừa rồi Ám Hoàng này cũng quá kinh khủng, ở trước mắt bao nhiêu người như vậy ám sát một Cổ Tiên, lại với cùng một Cổ Tiên khác cường thế va chạm, cuối cùng lúc trốn chạy, còn cắt đứt yết hầu một Cổ Tiên.
Nghĩ đến Ám Hoàng quỷ thần khó lường vừa rồi, trong lòng mọi người không khỏi bốc lên hàn khí, thích khách! Thích khách như vậy thật là đáng sợ! Một tên thích khách Thiên Tiên đại viên mãn biến thái như vậy, nếu như chờ hắn đến Đại Tiên rồi, đến Cổ Tiên rồi, thì sẽ biến thái như thế nào?
Mọi người không dám nghĩ tới, đồng thời đối với Đại Tranh Thánh đình cũng sinh ra một cỗ hàn khí.
Đại Tranh Thánh đình, rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật, Chung Sơn còn có bao nhiêu chuẩn bị ở sau?
Uy Võ Vương nuốt mấy viên đan dược, nhanh chóng tu bổ vết cắt trên cổ, nhưng trên đầu vẫn chảy mồ hôi lạnh. Vừa rồi quá hung hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.