Trường Sinh Bất Tử

Chương 146: Đại lôi âm tự




Thanh Khâu hoàng cung, vẫn chìm trong phản loạn!
Cửa ải chắc chắn nhất Thái Sơ hoàng cung chỉ bốn của đông tây nam bắc.
Phương đông, Tư Mã Nguyên dẫn quân đối chiến quân phòng thủ của Tô A Phật!
Vốn đã tới thời điểm cuối cùng, Tô A Phật cũng chết trận như người ta, căn bản không huyền niệm chút nào, nhưng, không biết là Tư Mã Nguyên xui xẻo hay là Tô A Phật kiếp trước thân phận quá lớn.
Lớn đến mức mệnh cách kiếp trước, không ngờ có thể ảnh hưởng tới bản thân kiếp này!
Nên biết rằng, bình thường kiếp trước lưu lại nhiều nhất chỉ là trí nhớ mà thôi, mà Tô A Phật kiếp trước thậm chí còn lưu lại mệnh cách? Còn là mệnh cách cực kỳ hung hãn.
Mệnh cách vừa ra, thiên địa đột nhiên thay đổi, vô số phật văn màu vàng xông lên trời, toàn bộ bốn phía hoàng cung, không, toàn bộ Thanh Khâu, lập tức bị vô tận phật văn bao phủ. Phật văn vô tận vừa ra, rung động toàn bộ thiên hạ Thanh Khâu!
Dân chúng đều há hốc mồm ngạc nhiên, ba đường đại quân khác cũng đột nhiên ngừng lại, gần như mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời.
- Sao lại thế này? Sao lại có Tổ Tiên? Không, Tổ Phật đến Thanh Khâu?
Một chỗ khác, Tư Mã Thanh kinh ngạc nhìn trời.
Toàn bộ Thanh Khâu cũng không có một Tổ Tiên, nhưng hơi thở này, Cổ Tiên tuyệt đối không thể phát ra được a, Tổ Tiên là ai? Là địch hay là bạn?
Bầu trời Phạn âm mãnh liệt, hơn nữa trong Phạn âm còn kèm theo một tiếng A Di Đà Phật cực kỳ trang trọng.
Tư Mã Thanh ngẩng đầu nhìn trời, quay sang người bên cạnh nói:
- A Di Đà Phật, đây không phải là khẩu hiệu của đám hòa thượng quốc gia phương đông sao?
- Tổ Phật phương đông tới? Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ?
- Không phải Như Lai Phật Tổ, hắn chưa bao giờ rời khỏi Đại Lôi Âm Tự quá xa. Nhưng đây là ai?
Tư Mã Thanh nhíu mày lo lắng nói.
- Người đâu, hoả tốc điều tra, phật âm là từ đâu tới!
Tư Mã Thanh hạ lệnh.
- Vâng!
Thuộc hạ Tư Mã Thanh rất nhanh bay ra bốn phía.
Tổ Phật? Giờ khắc này cảm xúc sâu nhất chính là Tư Mã Nguyên xui xẻo.
Tư Mã Nguyên đã không thể hình dung được tâm tình của mình. Tô A Phật này kiếp trước rốt cuộc là ai?
Chuôi trường kiếm Thiên Tiên khí cắm vào trong cơ thể Tô A Phật, giờ phút này thậm chí quỷ dị toàn bộ bị kim hóa, bị khí tức mệnh cách kiếp trước tiết lộ ra ngoài của Tô A Phật cải tạo thành phật khí? Thậm chí còn tăng một bậc, biến thành phật khí Đại Tiên khí?
Còn chơi người như vậy nữa sao?
Tư Mã Nguyên biết, lần này thật sự đá phải thiết bản rồi, một khối thiết bản mình đá không thể xê xích.
Ta sao lại xui xẻo như vậy a!
Cảm thụ ngày trước của Nhiên Đăng lại lần nữa chiếm cứ tư tưởng Tư Mã Nguyên. Giết một tên ăn chơi trác táng đều có thể đưa tới Đại Phật kinh thế như vậy, phần vận khí này quá kém đi.
Đứng cách xa Tô A Phật đã cảm nhận một cỗ khí tức phô thiên cái địa ép lại, không điều động lực lượng thiên đạo, nhưng Tô A Phật lại tản ra khí tức bá đạo không thể đụng vào.
Chậm rãi, Tô A Phật mở hai mắt ra, hai mắt vừa mở, mí mắt Tư Mã Nguyên bất giác lại lần nữa nhảy lên.
Bởi vì ánh mắt của Tô A Phật đã thay đổi, con ngươi của hắn không còn là hình tròn, mà là hình dạng hoa sen, mỗi đồng tử là một đóa cửu phẩm kim liên.
Nhìn cặp mắt kia, Tư Mã Nguyên giống như bị hãm sâu vào vậy.
- Đi!
Tư Mã Nguyên quay đầu muốn đi!
Lúc này, còn đánh cái rắm à! Mệnh cách Tô A Phật kiếp trước chiếm cứ kiếp thân, chỉ khí tức phát ra này cũng đã vô địch, còn đánh nữa? Tìm chết sao?
- Sinh làm sao ai, tử làm sao khổ, ta ngươi vô ân vô oán, nhưng ngươi và kiếp ta có ân oán, nhân quả tuần hoàn, vô thủy vô chung!
Tô A Phật thản nhiên nói.
Nhưng chỉ cần cẩn thận nghe thì sẽ phát hiện, giọng của Tô A Phật thay đổi hoàn toàn, căn bản không phải phong cách trước kia.
- Tiền bối, ta cũng không có...!
Tư Mã Nguyên lập tức quay đầu nói xin lỗi.
Hắn biết, trốn, là tuyệt đối trốn không thoát đâu, còn không bằng nhanh chóng cầu xin tha thứ. Tư Mã Nguyên là bị xui xẻo gần đây làm cho sợ rồi, nói như vậy, chỉ cần xui xẻo là tuyệt đối trốn không thoát, vậy không bằng ngoan ngoãn xin khoan dung đi.
Đáng tiếc, Tô A Phật căn bản không có cho hắn cơ hội, đồng tử hoa sen trong mắt hơi hơi thu nhỏ lại.
Trong lúc Tư Mã Nguyên vừa mới nói ra một nửa, đám người phía sau bỗng nhiên biến mất toàn bộ, tiếp đó hóa thành từng đoàn tro bụi màu vàng rơi xuống đất. Ngay cả Tư Mã Nguyên cũng không ngoại lệ, ở lúc sắp chết, chỉ vẻn vẹn hiện lên một ý niệm 'Ta sao lại xui xẻo như vậy a! '
- Oanh.................!
Bầu trời nổ vang một tiếng, mây đen dầy đặc, dường như vô cùng bài xích khí tức Tô A Phật phát ra vậy, vô số thiên lôi thoáng hiện.
Tô A Phật ngẩng đầu nhìn trời, khe khẽ thở dài.
Sau lưng Hoằng Tiêu đã sớm bị làm cho khó tin, nghe đồn thời điểm Tô A Phật xuất thế, Phạn âm nổi lên, đàn hương vây quanh, trời giáng dị tượng, điều này cũng khiến cho Tô lão Nguyên soái đoán được đứa cháu này của mình có thể là một cường giả chuyển thế, nhưng cường giả này cũng quá biến thái đi!
Chỉ vẻn vẹn trừng mắt đã diệt Tư Mã Nguyên, cho dù bản thân Tư Mã Nguyên bị trọng thương, nhưng hắn cũng là Tổ Tiên à!
- Ngươi tên là Hoằng Tiêu?
Tô A Phật quay đầu nhìn về phía Hoằng Tiêu.
Nhìn thiếu gia quen thuộc bỗng nhiên thay đổi cách nói chuyện, Hoằng Tiêu còn có chút chưa thích ứng nổi, nhưng vẫn lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy, tiền bối!
- Ngươi có nguyện đi theo ta?
Tô A Phật thản nhiên nói.
- Ách?
Hoằng Tiêu hơi hơi kinh ngạc, trong mắt lóe lên vẻ ngoài ý muốn, nhưng lập tức phản ứng lại.
- Vâng, vãn bối nguyện đi theo tiền bối!
Hoằng Tiêu lập tức kêu lên.
- Ừ!
Tô A Phật gật gật đầu.
Tô A Phật nhìn chung quanh một chút.
- Nơi này là Thanh Khâu?
Tô A Phật hỏi.
- Vâng!
Hoằng Tiêu lập tức nói.
Tô A Phật gật gật đầu nói:
- Thanh Khâu nhân quả quá lớn, ta không tiện lây dính, thế thân này chấp niệm chính là thủ hộ phía đông hoàng cung, người phía đông ta đã diệt sạch, ta lại thiết chế một đạo vách ngăn là được.
Trong lúc nói chuyện, phía sau hai người bỗng nhiên dựng thẳng lên 1 bức tường ánh sáng màu vàng, bức tường ánh sáng lóe lên vô số chữ卍, nhìn qua phật vận mười phần!
Bầu trời, mây đen càng ngày càng nhiều, lôi vân cường đại tụ tập, dường như trời sập vậy, ép cho mọi người phía dưới không thể thở nổi. Một loại khí tức tuyệt đối hủy diệt tiến vào đầu mọi người, khí tức hủy diệt này quá cường đại, cho nên loại Cổ Tiên như Tư Mã Thanh cũng có cảm giác không chịu nổi vậy, từ trong hơi thở này, Tư Mã Thanh cảm nhận được một cỗ hương vị trời phạt.
- Tốt lắm, bây giờ theo ta đi tới Đại Lôi Âm Tự!
Tô A Phật nhìn lên trời thản nhiên nói.
- Vâng!
Hoằng Tiêu cung kính gật gật đầu.
Tiếp đó, thân hình Tô A Phật và Hoằng Tiêu thoắt một cái biến mất tại chỗ.
Hai người vừa mới biến mất, vô tận phật văn trên bầu trời đột nhiên tán đi, mà lôi vân hắc ám sau khi nấn ná một lúc, tìm không thấy mục tiêu mới biến mất. Dường như cho tới bây giờ không xuất hiện qua vậy, nhưng mà rất nhiều cường giả mồ hôi hột vẫn đầy đầu.
Hơi thở kia quá kinh khủng!
Cho tới tận khi mây đen tiêu tán sạch sẽ, mọi người vẫn chưa trở về hiện thực.
Phản loạn tạm thời dừng, bởi vì hiện tượng thiên văn vừa rồi nếu không thể giải thích, ai cũng không an tâm, quá kinh khủng!
- Vây khốn hoàng cung, những người khác tìm kiếm nguyên nhân cho ta, mau!
Tư Mã Thanh kêu lên.
- Vâng!
Đại lượng cường giả chạy về khắp nơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.