Trường Sinh Bất Tử

Chương 14: Văn không được , võ không xong




- Cái gì? Hắn là Huyền Thiên Tông? Huyết mạch đời thứ sáu, hắn cũng có thể trở thành Chí Tôn? Quy Xà mặt biến sắc nói.
Quy Xà vừa gọi, một bên Chung Sơn cũng ngưng tụ thần sắc.
Huyết mạch đời thứ sáu? Trong khoảng thời gian này, Quy Xà cùng Chung Sơn trò chuyện với nhau rất nhiều, yêu thú chủng tộc, lấy huyết mạch bàn về tôn quý, giống với ở hàng ngàn tiểu thế giới, lúc ấy Quy Xà kém không chịu nổi, nhưng ở Huyền Vũ tộc cũng là thân phận Thiếu chủ, trừ Chí Tôn Quy Thọ ra, địa vị Quy Xà tôn quý nhất, thậm chí, ban đầu Quy Xà phản nghịch Chí Tôn, Huyền Vũ tộc có gần một nửa Huyền Vũ đi theo phản nghịch. Đại nghĩa là một phương diện, nhưng mà trọng yếu hơn là huyết mạch Quy Xà.
Đến thế hệ Quy Xà, huyết mạch Quy Xà đột nhiên biến dị, biến thành cực kỳ cao quý, vì vậy, chỉ sợ phản bội Chí Tôn, chúng Huyền Vũ cũng nguyện ý đi theo Quy Xà.
Đại thế giới Huyền Vũ tộc, tình huống cũng hẳn như thế, nhưng Huyền Thiên Tông lại là huyết mạch đời thứ sáu? So sánh với huyết mạch Quy Thần Vũ lại thấp hơn, không ngờ làm Chí Tôn, Thống lĩnh Huyền Vũ tộc?
Chẳng lẽ?
Chung Sơn đề phòng, bởi vì Chung Sơn nghĩ tới Đế Huyền Sát, huyết mạch Đế Huyền Sát không cao, nhưng giống như trước trở thành Chí Tôn Lang tộc, vì sao? Bởi vì Đế Huyền Sát đủ mạnh! Lang tộc không người nào có thể địch! Lấy thực lực cường đại áp đảo nhất tộc!
Huyền Thiên Tông khôi ngô trước mắt, cũng là như thế?
Huyền Thiên Tông mặt mũi lạnh lùng, nhìn thoáng qua Quy Thần Vũ, ánh mắt chuyển hướng đoàn người Chung Sơn, bỗng nhiên, con ngươi Huyền Thiên Tông co rụt lại, nhìn chằm chằm về phía Quy Xà.
- Ngươi là ai? Huyền Thiên Tông trầm giọng hỏi, một bộ thần thái quân lâm thiên hạ.
- Đại Tranh Thánh đình, Chí Tôn Huyền Vũ tộc, Quy Xà! Quy Xà trịnh trọng nói.
Đối phương dù sao cũng là danh nhân Huyền Thiên Tông Bắc châu, Chí Tôn Huyền Vũ tộc, mặc dù huyết mạch thấp hơn chính mình, nhưng danh vọng ở Huyền Vũ tộc, địa vị tuyệt không kém mình, thậm chí cao hơn.
- Đại Tranh Thánh đình Huyền Vũ tộc? Hừ! Huyền Thiên Tông cười lạnh một tiếng.
Hiển nhiên, ở trong mắt Huyền Thiên Tông, thiên hạ Chí Tôn Huyền Vũ tộc chỉ có một người, Quy Xà đây là tự lập làm vua, Huyền Thiên Tông tự nhiên sẽ không cho hắn sắc mặt tốt.
Mà một bên Quy Thần Vũ cũng biến đổi vẻ mặt.
Đại Tranh Thánh đình Huyền Vũ tộc, Quy Thần Vũ sớm nghe thấy, hai đại thế lực Bắc châu Huyền Vũ tộc, trừ mình ra chính là Đại Tranh Huyền Vũ tộc. Nguyên lai là hắn, khó trách huyết mạch còn cao hơn mình, đáng tiếc, hắn đối mặt là Chí Tôn.
- Chó săn Đại Tranh Thánh đình tới Huyền Vũ tộc Thánh Địa ta làm gì? Huyền Thiên Tông nói.
Chó săn? Quy Xà giận dữ. Nhưng suy nghĩ không thể để Thánh vương thêm phiền toái, Quy Xà mạnh mẽ nhịn xuống, thản nhiên nói: - Huyền Vũ tộc Thánh Địa? Ta hiện tại cũng không hứng thú đi vào, trên đường đi qua nơi đây mà thôi!
- Trên đường đi qua nơi đây? Nơi này là địa phương ngươi nghĩ tùy tiện tới sao? Sắc mặt Huyền Thiên Tông lạnh lẽo nói.
- Vậy ngươi muốn thế nào? Quy Xà giận dữ nói.
Một bên Chung Sơn khẽ cau mày, kinh nghiệm Quy Xà vẫn còn quá cạn, một hồi tựu chìm không giận nổi, ít nhất ma luyện còn chưa đủ, câu nói sau cùng vừa nói, tương đương giao quyền nói chuyện cho đối phương. Bất kể kế tiếp có hùng biện nữa, cũng khó che câu này bại.
Quả nhiên, nghe được Quy Xà nói..., Huyền Thiên Tông cười nhạt một cái nói: - Đều là Huyền Vũ tộc, ta cũng không làm khó dễ ngươi, những người phía sau ngươi có thể rời khỏi, nhưng ngươi phải lưu lại!
Đang lúc nói chuyện, trong mắt Huyền Thiên Tông lóe lên một tia ánh sáng, hiển nhiên bị huyết mạch Quy Xà hấp dẫn.
Chính mình lưu lại? Quy Xà nhất thời giận lên.
- A!
Một cái bàn tay khoác lên trên bờ vai Quy Xà, sanh sanh đè lại Quy Xà tức giận.
Quy Xà cả kinh, quay đầu nhìn về phía Chung Sơn, tiếp theo cung kính nhẹ nhàng lễ.
- Ta tới! Chung Sơn cười nhạt nói.
- Được! Quy Xà cung kính thối lui đến phía sau Chung Sơn.
Đối diện, Huyền Thiên Tông nhíu hai mắt lại, Quy Thần Vũ cũng lộ ra một tia ngoài ý muốn. Hai người phảng phất cũng đoán được thân phận Chung Sơn. Mới vừa rồi Quy Xà đứng ở phía trước, hai người không cảm thấy Chung Sơn như thế nào, hiện tại Chung Sơn giẫm chận tại chỗ tiến lên, mấy người chung quanh lập tức tạo thành một cái trận thế che Chung Sơn ở chính giữa, đám người kia lấy Chung Sơn vi tôn. Cộng thêm Quy Xà mới vừa rồi cung kính thi lễ, thân phận Chung Sơn nhất thời lộ rõ.
- Ngươi là người phương nào? Huyền Thiên Tông biết mà còn hỏi.
- Ngươi thì là người nào? Chung Sơn không nhanh không chậm nói.
Mặc dù chỉ đơn giản một câu, nhưng ý tứ Chung Sơn biểu đạt ra lại làm vẻ mặt hai người đối phương khẽ biến.
Bởi vì Chung Sơn hỏi ngược lại biểu đạt ba cái hàm nghĩa, thứ nhất, các ngươi biết rõ còn cố hỏi, thứ hai, lúc trước mặc dù Quy Thần Vũ gọi Huyền Thiên Tông là Chí Tôn, nhưng Huyền Thiên Tông cũng không báo ra danh hiệu, Chung Sơn nói một câu biểu đạt Quy Thần Vũ là tạp cá, chưa chắc có thể tin. Thứ ba, cũng là một loại ngữ điệu Đế Vương, trên cao nhìn xuống thẩm vấn đối phương.
- Ta là Chí Tôn Huyền Vũ, Huyền Thiên Tông, ngươi là Đại Tranh Chung Sơn? Huyền Thiên Tông trầm giọng nói.
Khóe miệng Chung Sơn lộ ra một tia cười nhạt, nói chuyện thật ra cũng tồn tại một loại khí tràng, lúc trước Quy Xà không biết nói chuyện, cho nên vừa mở miệng đã nộp ra quyền chủ động, Chung Sơn thì bất đồng, Đế Vương thuật ở phương diện này sở trường nhất, một câu nói, quyền chủ động vừa bắt lại.
- Nguyên lai là Chí Tôn Huyền Vũ giống Quy Xà vậy, thất kính! Chúng ta đi ngang qua nơi này, còn có chuyện quan trọng, sẽ không quấy rầy! Chung Sơn mở miệng nói.
Chí Tôn Huyền Vũ giống Quy Xà? Huyền Thiên Tông biến sắc, cái này làm sao có thể giống nhau? Quy Xà là thần tử ngươi, địa vị so với ngươi thấp một đoạn, ta giống hắn, chẳng phải địa vị thấp hơn ngươi?
- Ta bất đồng với chó săn của ngươi, ta......! Huyền Thiên Tông trầm sắc mặt xuống nói.
- Xin lỗi, ta không có hứng thú biết các ngươi có cái gì bất đồng, ta còn có việc, làm trễ nải không được! Chung Sơn cắt đứt Huyền Thiên Tông nói.
Nghe Chung Sơn nói..., Huyền Thiên Tông chỉ cảm thấy lửa giận trong lồng ngực vụt đốt toàn thân. Ngươi không có hứng thú biết? Điều này làm cho Huyền Thiên Tông muốn biểu đạt tư tưởng cũng không có cơ hội, có loại bùn đất rụng đáy quần, không phải là cứt cũng là cảm giác cứt, mà trọng yếu hơn là giọng nói Chung Sơn, hắn không có hứng thú biết, hắn còn có chuyện quan trọng?
Một bên Quy Xà sợ ngây người, đồng thời trong lòng xấu hổ, nhìn Thánh vương suy nghĩ lại chính mình, chính mình không nói hai câu đã bị đối phương chọc giận, Thánh vương lại hai câu nói có thể khiến đối phương nội thương. Đây chính là chênh lệch.
Huyền Thiên Tông muốn nổi giận, nhưng danh tiếng Chung Sơn ở Bắc châu quá vang lên, thế cho nên lửa giận Huyền Thiên Tông lớn như vậy cũng mạnh mẽ nhịn xuống.
- Ngươi có thể đi, nhưng Quy Xà phải lưu lại! Huyền Thiên Tông lập tức quát lên.
- Nga? Ánh mắt Chung Sơn lạnh lẽo.
- Tự tiện xông vào Huyền Vũ tộc Thánh Địa, ta có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ, nhưng Quy Xà vốn là Huyền Vũ tộc, làm Chí Tôn, ta có tư cách lưu hắn lại! Huyền Thiên Tông lạnh lùng nói.
- Ta nói rồi, Quy Xà cũng là Chí Tôn Huyền Vũ tộc, đây cũng không phải phụ cận bốn đạo Thiên Trụ, làm sao thành thánh địa Huyền Vũ tộc ngươi? Có phải Huyền Vũ tộc đến nơi đâu, nơi đó chính là thánh địa Huyền Vũ tộc hay không? Ta đây tới chỗ nào, vậy có phải đều là bản đồ Đại Tranh hay không? Nơi này là lãnh thổ quốc gia Đại Tranh? Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Hừ, ta không dài dòng theo ngươi, hôm nay phải lưu Quy Xà lại! Huyền Thiên Tông bắt đầu đùa bỡn.
Một bên sắc mặt Quy Thần Vũ khó coi, hiển nhiên đấu miệng, Chí Tôn không bằng Chung Sơn trước mắt, văn không được, vậy thì tới võ?
- Tứ U! Chung Sơn bỗng nhiên kêu lên.
Ông!
Trong tay U Lam bỗng nhiên ném ra một mặt gương, một đạo lam quang, cường hãn đánh sâu vào Huyền Thiên Tông. Dù sao đã từng là Tổ Long Mật Cảnh đệ nhất Thánh nhân, Tổ Tiên bát trọng thiên cũng không phải là giả, lam quang vừa hiện, nhất thời cắn nát một mảnh hư không.
U Sơn, U Thủy, U Tuyền, tam đại Tổ Tiên cũng đồng thời xuất thủ, nhưng tốc độ xuất thủ hiển nhiên không mau bằng U Lam.
Oanh.....................!
Lực lượng cường đại ầm ầm đánh sâu vào hướng Huyền Thiên Tông cùng Quy Thần Vũ.
Hai Tổ Tiên Huyền Vũ đang phản kích cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, động võ, cũng chỉ là một cái ý nghĩ của Huyền Thiên Tông, ai có thể có thể nghĩ đến, Chung Sơn trước mắt nói trở mặt liền trở mặt? Vừa tới chính là bốn Tổ Tiên toàn lực đánh lén?
Chung Sơn mang theo một nhóm người còn dư lại bay khỏi chiến trường, đứng ở đàng xa nhìn U Lam cùng tam đại Khô Lâu xuất thủ.
- Di? Chung Sơn lộ ra một tia kinh ngạc.
U Lam không ngờ đánh lén thành công? Tại sao có thể như vậy? Vốn Chung Sơn còn chuẩn bị phái ra đám người Kim Bằng, nhìn đến một màn trước mắt, Chung Sơn dừng lại phái cường viện.
Mặc dù bốn người U Lam không đánh bại Huyền Thiên Tông cùng Quy Thần Vũ đối diện, nhưng không ngờ đánh ngang tay. Thậm chí bởi vì lúc trước đánh lén thích đáng, còn chiếm một tia ưu thế?
U Lam Tổ Tiên bát trọng thiên, ba cái Khô Lâu, cũng là Tổ Tiên thất trọng thiên. Chiếm ưu thế?
Làm sao lại vậy? Chẳng lẽ Huyền Thiên Tông cũng không phải tuyệt thế cao thủ như Đế Huyền Sát?
Oanh.....................!
Một cái hắc động khổng lồ nổ tung, đại lượng sông núi bao phủ. Hai phe chiến đấu nhẹ nhàng ngừng.
- Trở lại! Chung Sơn bỗng nhiên kêu lên.
Chung Sơn vừa gọi, Tứ U dừng chiến đấu lại, toàn bộ bay trở về. Đồng thời, trong mắt bốn người cũng tràn đầy ngoài ý muốn.
- Thánh vương, Huyền Thiên Tông cũng là Tổ Tiên bát trọng thiên, Quy Thần Vũ cũng là Tổ Tiên bát trọng thiên! U Lam lập tức nói.
Đối với những người đồng cấp khác, U Lam nhìn chưa ra, nhưng ở tỷ đấu một phen, lại có thể khẳng định rõ ràng.
- Tổ Tiên bát trọng thiên? Làm sao có thể, huyết mạch hắn cũng không tinh thuần như Quy Thần Vũ, làm sao hắn trở thành Chí Tôn? Quy Xà hoàn toàn như nằm mộng.
Còn Huyền Thiên Tông đối với mặt cũng chảy xuống một tia mồ hôi lạnh, đã sớm nghe nói Đại Tranh Chung Sơn biến thái, nhưng tại sao có thể nghĩ đến, hắn tùy tiện phái ra bốn người, không ngờ đều là Tổ Tiên? Vậy những người khác?
Bởi vì lúc trước Huyền Thiên Tông gặp U Lam đánh lén, đầu tóc có chút rối loạn, bất quá, giờ phút này vẫn như cũ nhìn chằm chằm phương hướng Chung Sơn.
Thật giống như đang trách trách Chung Sơn ra bài không theo như lẽ thường, trách không ngờ Chung Sơn đánh lén.
Dĩ nhiên, lời này cũng không nói ra, nếu nói ra ngoài nhất định bị Chung Sơn khinh bỉ một trận, ở đất Cực Bắc quá lâu sao, cuộc chiến sinh tử lại nói quy củ, đầu ngươi bị đá đi.
- Chí Tôn, ta gọi người! Quy Thần Vũ ở một bên hỏi.
- Gọi a! Huyền Thiên Tông cả giận nói.
Mặc dù quở trách Chung Sơn đánh lén, nhưng thần tử Chung Sơn phối hợp ăn ý như vậy để cho Huyền Thiên Tông cực kỳ ghen tỵ.
Quy Thần Vũ phát ra pháp thuật ngất trời, đi gọi cao thủ Huyền Vũ tộc, Huyền Thiên Tông hận hận nhìn về phía Chung Sơn.
Nhưng Chung Sơn lại không để ý đến, mà hướng lên trời quát lên: - Nguyên lai khách quý Huyền Vũ tộc khi là đệ nhất Thánh nhân, Trình Hầu, lại gặp mặt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.