Sau khi mọi người nói chuyện với nhau một phen lại lần nữa đi ra đại điện.
Giờ phút này, bên ngoài đại điện, Niệm Bôn, Niệm Xán đã biến mất.
- Diêm La Vương, hai ca ca của ta đâu! Niệm Du Du bỗng nhiên kêu lên.
Diêm La Vương vô cùng phức tạp nhìn Niệm Du Du, lại nhìn Địa Tạng Vương
Bồ Tát. Quả nhiên, tiến vào một hồi, bọn họ đã hoàn toàn được Địa Tạng
Vương tín nhiệm.
Lúc trước, 16 Tru Tâm sử đã khiến cho quyết tâm của Diêm La Vương không còn, bây giờ lại bị Địa Tạng Vương.
Mạnh mẽ ép xuống, lúc này Diêm La Vương cũng không có ý tứ ngỗ nghịch
Địa Tạng Vương. Cưới vợ là nhỏ, địa vị của mình không thể ném đi à.
- Bọn họ, vừa mới đi rồi, hơn nữa còn rất vội vàng! Diêm La Vương nói thật.
- Đi rồi, vì sao phải vội như vậy? Ngay cả muội muội như ta cũng không
chào hỏi, không phải có chuyện gì cấp bách mà phải rời khỏi Diêm La
thành chứ? Niệm Du Du một bộ tiếc hận nói.
- Ách, có thể có việc gấp đi! Diêm La Vương bây giờ cũng không có tâm tình nói chuyện.
Đương nhiên, một bên Chung Sơn biết tính cách của Niệm Du Du, vừa rồi
trong đại điện, Chung Sơn đã biết hai huynh đệ Niệm Xán ép Niệm Du Du
kết hôn, Niệm Du Du làm sao có thể còn niệm cập tình xưa? Ngữ khí vừa
rồi, nhất định là có dụng ý.
Lúc này, Thi tiên sinh thi pháp xong, lật tay một cái, trong lòng đất
hiện ra một tổ Cương thi, Cương thi mang cự quan màu tím, chậm rãi đi về hướngThi tiên sinh.
Mọi người hơi hơi ngoài ý muốn, nhưng cũng không có người nào nhiều lời, dù sao nô dịch vài tên Cương thi tại địa phủ cũng không phải là không
thấy.
- Đi thôi! Địa Tạng Vương mở miệng nói.
- Ừ! Mọi người gật gật đầu.
Địa Tạng Vương dẫn đường, chậm rãi đi tới một đại điện hoàn hảo cách đó không xa.
- Diêm vương gia, bọn họ muốn vào Địa Ngục tầng thứ mười tám, Ác Quỷ Huyết Trì? Một bên Lục Phán kinh ngạc nói.
Diêm La Vương quay đầu, lạnh lùng liếc Lục Phán một cái, trong lòng Lục
Phán vô cùng lạnh lẽo. Xung quanh Diêm La Điện trở thành một đám phế
tích, khách nhân tới tham gia đại hôn cũng không tiện tiếp tục giữ lại.
Mỗi người đều cáo từ một phen với Diêm La Vương, cùng rời đi.
Buổi tối, trong Diêm La Điện.
Trong đại điện đứng một đám nhân viên quan trọng địa phủ, Diêm La Vương
lại tới thẳng thư viện, Diêm La Vương đây là thế nào, chưa từ trong bóng ma đại hôn đi ra sao?
Giờ phút này, Diêm La Vương vẻ mặt hốt hoảng, tìm tòi chung quanh một hồi, đặt mông ngồi bệt trên mặt ghế.
Vẻ mặt tràn ngập tuyệt vọng.
- Diêm vương gia, qua thì đã qua, sau này còn có rất nhiều nữ nhân chờ ngươi à! Mạnh bà bà ăn ủi.
- Xong rồi, xong rồi, mất rồi, không còn rồi. Diêm La Vương vẻ mặt đầy tuyệt vọng.
- Cái gì bị mất vậy? Mọi người nghi ngờ nói.
- Sinh Tử Bộ, Sinh Tử Bộ đã không còn, Sinh Tử Bộ của ta! Diêm La Vương vẻ mặt đầy lo lắng nói.
- Diêm vương gia, Sinh Tử Bộ ở trong tay ta a! Lục Phán nhỏ giọng nói, đồng thời lấy ra một quyển sách đen.
- Đây chẳng qua là phỏng chế phẩm, ta nói là chính phẩm, chính phẩm vị mất rồi. Diêm La Vương trừng mắt nói.
- Sinh Tử Bộ bị mất? Trong đại điện lập tức ồn ào lên, từng người tràn ngập khó tin.
- Diêm vương gia, không nên gấp, không nên gấp, ngẫm lại xem, lần cuối cùng nhìn thấy Sinh Tử Bộ là lúc nào?
Mạnh bà bà lập tức nói.
- Trước khi đại hôn, ta còn xem qua, sau đó lại bỏ vào ngực ta, sao lại không còn? Diêm La Vương vẻ mặt đầy lo lắng nói.
- Trước khi diễn ra đại hôn cũng chính là lúc bắt đầu buổi sáng, vẫn còn ở trên người Diêm vương gia, đến buổi tối liền không còn, mà trong đoạn thời gian này, có ai lại ăn cắp Sinh Tử Bộ chứ? Mạnh bà bà hỏi.
- Chung Sơn!
- Chung Sơn không có khả năng, từ khi hắn vừa xuất hiện chính là tiêu
điểm, mọi người đều nhìn hắn, ở dưới vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, hắn
không có khả năng trộm được Sinh Tử Bộ.
Mạnh bà bà lắc đầu.
- Ta đã biết, ta đã biết! Diêm La Vương bỗng nhiên rống lên.
- Ai? Mọi người nhìn về phía Diêm La Vương.
- Niệm Bôn, Niệm Xán, bọn họ có vấn đề, bọn họ vì sao đi gấp như vậy?
Ngay cả chào hỏi Niệm Du Du cũng không có, bọn họ đi vội vả như vậy
khẳng định chột dạ mang theo Sinh Tử Bộ chạy đi. Diêm La Vương bộ dáng
bừng tỉnh đại ngộ.
- Vậy làm sao bây giờ? Mạnh bà bà sắc mặt trở nên khó coi nói.
Hai người kia chính là Cổ Tiên a.
Diêm La Vương vẻ mặt không ngừng biến đổi, nghĩ nghĩ, cuối cùng nói: -
Chỉ có thể lại mời Tru Tâm sử, mời Tru Tâm sử đuổi giết hai người kia,
đoạt lại Sinh Tử Bộ!
Đoàn người Chung Sơn theo Địa Tạng Vương một cái đại điện tiến vào cầu thang đi xuống phía dưới.
Cầu thang dẫn xuống dưới. Mỗi lần bước xuống một bước, bốn phía đều loáng lên một cái.
Chung Sơn biết, đó cũng không phải tầng hầm, mà lại là một tiểu thế giới. Giống như nơi kia trong Trường Sinh Giới vậy.
Xuống phía dưới được 13 bậc, một cỗ khí tức tanh máu phả vào mặt đám người Chung Sơn.
- A!
- Rống!
[CHARGE=3]
- Ô!
Từng đợt gào khóc thảm thiết truyền đến, trong thanh âm có quỷ khóc u
oán, nhưng lại xuất hiện một cỗ khí tức hung hẵn. Đều là ác quỷ. Cho dù
bị đánh vào18 tầng Địa Ngục này thì vẫn là ác quỷ.
Mọi người xuyên qua một cái lối đi, tiếp đó, toàn bộ dừng ở cửa thông đạo.
Một mảnh biển máu mênh mông vô bờ.
Căn bản nhìn không thấy đầu cuối.
Biển máu bốc lên tận trời, huyết quang vô tận.
Mà ở trong biển máu này, lại nhoi nhoi từng đám hắc quỷ, hắc quỷ ở trong biển máu.
Sóng lên sóng xuống, xông lên tận trời, nhưng làm cách nào ác quỷ cũng
không trón thoát khỏi biển máu vậy. Đau khổ giùng giằng, mặc dù giãy
giụa cũng đều phát ra tiếng kêu hung hãn.
Niệm Du Du bất giác nhích lại gần Chung Sơn.
Trên vùng trời biển máu, một chữ Soan màu vàng khổng lồ hiện ra, phù văn bay trên không trung, tản phát ra khí tức mênh mông, đồng thời phát ra
từng đột Phạn âm.
- Đây là Địa Tàng Bản Nguyện Kinh? Chung Sơn hỏi.
Địa Tàng Bản Nguyện Kinh, đây chính là kinh văn chuyên môn dùng để siêu
độ, Chung Sơn trước đây tham gia một cái cùng một người thân khi còn
sống nghe một hòa thượng niệm độ qua.
- Ừ, siêu độ văn của Táng gia! Địa Tạng Vương nói thẳng.
Chung Sơn Ngoài ý muốn nhìn lại Thi tiên sinh. Táng gia này rốt cuộc có lai lịch gì?
- Chính là cự quan này có Thánh nhân ấn ký sao? Địa Tạng Vương lại lần
nữa nhìn về phía mấy tên Cương thi mang quan tài. Trong mắt lóe lên ánh
sáng nhạt.
- Ừ!
- Không bằng, để ta tới xem, nói không chừng không cần Ác Quỷ Huyết Trì, ta cũng có thể xóa được. Địa Tạng Vương mở miệng nói.
Địa Tạng Vương không phải nói mạnh miệng, Tổ Tiên, có năng lực thanh trừ một ít ấn ký của Thánh nhân hơi yếu.
- Không cần? Thi tiên sinh lắc đầu. Lập tức cự tuyệt Địa Tạng Vương ra tay.
Địa Táng nhất mạch, đã 9 đời thoát ly khỏi Táng gia, Thi tiên sinh có
thể tạm thời tín nhiệm Địa Táng nhất mạch, nhưng tuyệt đối không hoàn
toàn tín nhiệm.
Địa Tạng Vương cũng hiểu gật gật đầu, chưa hề giằng co nữa, chỉ chỉ vài
cái kiến trúc bên trên biển máu nói: - Ừ, bên kia có một ít cung điện,
không bằng các ngươi tới đó ở tạm trước.
- Được. Thi tiên sinh gật gật đầu.
- Ta ở hương kia, có việc bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ta! Địa Tạng Vương chỉ lại một phương hướng nói.
- Ừ.
- Địa Tạng Vương tiền bối! Chung Sơn bỗng nhiên kêu lên.
- Hả? Địa Tạng Vương nhìn về phía Chung Sơn.
- Nghe nói Địa Tạng Vương có 1 Thần thú, tên là Đế Thính, có thể giới
thiệu với Chung Sơn một chút hay không? Chung Sơn đã sớm tò mò với Đế
Thính rồi! Chung Sơn cười nói.
Đối với Địa Tạng Vương, Chung Sơn cũng không lập tức lộ ra tình cảm ngọn ngàng của mình, nhưng có một số việc không thể không nói ra, Đế Thính,
nghe đồn có thể thông hiểu thiên địa, nếu Đế Thính ở trong này, vậy
Chung Sơn không thể không phòng vấn đề này.
- Đế Thính không có ở đây, ta đã sắp xếp nó đi ra ngoài làm việc rồi.
Địa Tạng Vương trịnh trọng nói. - Thật sự? Chung Sơn nhìn về phía Địa
Tạng Vương.
- Là thật! Địa Tạng Vương thản nhiên nói.
- Vậy thì thật là quá đáng tiếc! Chung Sơn lắc đầu.
- Đúng rồi, biển máu này có một tuyệt thế Nghiệt Ma, cũng chính là tuyệt thế Nghiệt Ma này.
Ác quỷ dồn tới Huyết trì càng ngày càng hung ác, càng khó siêu độ, mấy
tháng trước bị ta đánh trọng thương, trốn vào chỗ sâu trong Huyết trì,
Vô cùng giảo hoạt, nếu như lại xuất hiện, bóp nát ngọc phù này, ta lập
tức tới ngay! Địa Tạng Vương đưa ra một cái ngọc phù cho Thi tiên sinh.
- Ừ!
Tiếp đó, mọi người liền đi tới chỗ ở Địa Tạng Vương sắp xếp cho.
Nhìn địa hình, Nam Cung Thắng bắt đầu bố trí trận pháp.
Nam Cung Thắng bày trận cực kỳ nghiêm cẩn, sau khi tìm hiểu Địa Thư và
trận pháp Thiên Ách Kỳ Cục, dụng tâm bố trí. Vì muốn trở nên hoàn mỹ, cả một ngày trời mới bố trí xong.
- Trận khởi! Nam Cung Thắng khởi động đại trận.
Lập tức chỗ cung điện tràn tràn ngập ánh sáng. Lập tức bức âm khí và cỗ máu tanh từ biển máu quay trở về.
Tại một cung điện khác xa xa Ác Quỷ Huyết Trì. Trên một đài sen, Địa
Tạng Vương giật mình, tiếp đó lắc đầu, lộ ra nụ cười nhạt nói: - Táng
gia đã suy sụp quá lâu, thi thể này không ngờ cẩn thận như thế, trận
pháp khá lắm, thậm chí ngay cả ta cũng không điều tra được, quên đi, đại kiếp nạn của ta cũng sắp tới rồi, cũng không còn tâm tư quản chuyện của ngươi nữa, chờ ta vượt qua kiếp nạn này, liền lo lắng việc Táng gia đi. Chỉ hy vọng Đế Thính lần này ra ngoài không để cho ta thất vọng!
Nói xong, Địa Tạng Vương lấy ra một ít cành trúc màu tím, ở trên không
trung xếp thành một hàng, Địa Tạng Vương mặt mày nhăn sâu lại: - Đại
kiếp nạn, thật là lớn à, tránh cũng tránh không xong, xem ra chỉ có thể
dùng thân đánh cuộc! Địa Tạng Vương lộ ra vẻ mặt u sầu.
Đại điện Địa Tạng Vương một lần nữa trở nên yên tĩnh.
Tại chỗ đám người Chung Sơn. Mọi người đều nhìn về phía cự quan kia.
- Thi tiên sinh, có thể bắt đầu rồi! Chung Sơn ngưng trọng nói.
- Còn phải đợi hai ngày nữa, ta muốn vẽ xong thi văn lên cự quan. Thi tiên sinh nói.
- Ừ, nếu như thế, chúng ta hỗ trợ Thi tiên sinh đi! Chung Sơn nói.
Lật tay lấy ra một đám bút lông, còn một cái đĩa dựng chất lỏng màu
vàng, Thi tiên sinh vô cùng cẩn thận viết lên văn lộ quỷ dị lên cự quan
màu tím.
Mọi người nhìn một hồi lâu, không nhìn ra điều gì, loại văn tự này không chỉ nói xem, nghe cũng chưa nghe qua. Rất yêu dị, nhìn vào có cảm giác
choáng váng đầu.
Hai ngày, kiên nhẫn chờ, mà Niệm Du Du lại lấy ra một quyển sách nhỏ màu đen. - Đây là Sinh Tử Bộ của lão quỷ Diêm La Vương kia, tổ tiên cha ta
lệnh cho ta và hai Thái tử cùng tới lấy, vừa rồi ta trộm được, hừ, hai
tên tiểu nhân kia bán đứng ta, ta làm sao có thể cho bọn họ chiếm được
Sinh Tử Bộ chứ? Niệm Du Du oán hận nói.