Trường Sinh Bất Tử

Chương 127: Hắn sẽ báo thù cho ta




Di Thiên Thánh nhân, một thân áo trắng, lơ lửng trên chín tầng trời!
Nhàn nhạt nhìn Xà Hậu Giáo chủ ma bào phía dưới.
Mọi người nhìn không rõ dung mạo của Thánh nhân, bởi vì hắn là Thánh nhân, đại biểu cho trời này, thiên vô tướng, thiên vạn tướng! Thánh nhân cũng như thế.
Di Thiên Thánh nhân vừa ra, không phát ra chút khí tức nào, nhưng một cỗ uy nghiêm lại quỷ dị xâm nhập vào trong lòng mọi người.
Trong chớp mắt, gần như trong lòng mọi người đều run rẩy, dường như phải đối mặt với thiên uy vậy.
Một loại cảm giác muốn quỳ bái bỗng nhiên từ trong lòng mội người hiện ra.
Đúng vậy, có một số người không đủ kiên định quỳ lạy, đây mới thật là Thánh nhân, đây không phải là thần niệm đoạt thể của Thánh nhân ngày trước, đây mới thật là Thánh nhân.
Thánh nhân tới, mọi âm thanh câu tịch, thiên địa đều giống như ngừng chuyển vậy.
Rất nhiều người thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn lên, mà người có thể nhìn lên, đều có cảm giác toàn thế giới đều nhạt đi, trên đời chỉ còn một tiêu điểm, đó chính là Di Thiên Thánh nhân.
- Khè khè...
Con rắn xanh lớn dưới chân Xà Hậu Giáo chủ khè khè kêu lên, dường như căm ghét Di Thiên Thánh nhân vậy, phát ra từng đợt gầm nhẹ, lạnh lùng nhìn về phía Di Thiên Thánh nhân.
- Nữ Oa huyết mạch phân thân. Đáng tiếc, Nữ Oa đã chết, kiêu ngạo hơn nữa cũng uổng công!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Thanh âm rất nhẹ, nhưng lại truyền vào trong lòng mọi người.
- Di Thiên Thánh nhân, ta và ngươi có thù hận gì? Ngươi vì sao luôn đi theo ta?
Ma Cô lạnh lùng nói.
Thù hận? Cường giả xung quanh trong lòng cả kinh! Chẳng lẽ Xà Hậu Giáo chủ có thù oán với Thánh nhân?
- Ngươi và ta không có thù oán, nhưng số trời không thể trái, ngươi không cần vùng vẫy!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Di Thiên Thánh nhân nói rất nhẹ, nhưng mà dường như lại tiến vào trong lòng mọi người, khiến mọi người bỗng nhiên có loại cảm giác, đó chính là Di Thiên Thánh nhân nói rất đúng.
- Ha ha ha ha, số trời, số trời chính là cái cớ của ngươi mà thôi, Di Thiên Thánh nhân, Pháp bảo Si Mị Quỷ Quái, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận? Ngươi chỉ muốn thỏa mãn tư dục, muốn luyện ta thành thần binh từ Mị mà thôi!
Ma Cô lộ ra vẻ khinh thường kêu lên.
Si Mị Quỷ Quái, Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận? Thần binh từ Mị?
Xa xa, trong lòng Chung Sơn trầm xuống, Di Thiên Thánh nhân muốn luyện Pháp bảo Thánh nhân, cho nên muốn luyện Ma Cô thành binh khí hình người?
- Số trời không thể nghịch, ta cũng là thay trời hành đạo!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
- Hừ, thay trời hành đạo, ngươi cũng biết ta là ai?
Ma Cô lạnh lùng nói.
- Ngươi là ai?
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Trong lúc nói chuyện, mũ trên đầu Ma Cô bỗng nhiên rơi xuống. Một khuôn mặt cực kỳ xấu xí, có vô số vét sẹo hiện ra trước mặt mọi người.
- Đó là Xà Hậu Giáo chủ?
- Mặt nàng sao lại xấu như vậy?
- Không phải xấu, là vết sẹo, vô số vét sẹo như rết! Nàng sao lại bị như vậy?
......
Mọi người không hiểu nhìn.
- Ta là ai, ngươi hẳn rất rõ ràng, ngươi muốn giết ta, phải suy nghĩ kỹ hậu quả!
Ma Cô trầm giọng nói.
Mọi người xung quanh gần như đều cổ quái nhìn về phía Ma Cô, đây là tình huống gì? Ma Cô đang làm gì thế? Nàng đang uy hiếp Thánh nhân?
Nàng là ai, nàng có thể là ai? Xà Hậu Giáo chủ mà thôi!
Mọi người trợn tròn mắt nhìn.
- Bảy Thánh nhân nghịch cải mệnh trời, bị trời phạt đều ngã xuống, ngươi muốn dùng bọn họ uy hiếp ta? Bao Tự!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Bao Tự?
Nghe được hai từ này, có rất nhiều người không rõ, quay sang nhìn nhau, mà các Tổ Tiên vây quanh còn có một ít Cổ Tiên cường đại lại nheo mắt.
Bao Tự?
Đệ nhất mỹ nhân thiên hạ ngày trước sao? Làm sao có thể, người trước mắt xấu xí không chịu nổi này..., làm sao lại là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ?
Đại Chu hoàng hậu, nữ nhân của Chu U Vương?
Các cường giả tuyệt thế vĩnh viễn không thể quên được thời đại kia, thời đại hoàng kim nhất, Đại Chu hùng bá thiên hạ, đốt một đạo lửa hiệu triệu thiên hạ, vạn triều cúi mình, thậm chí đàn Thánh cũng tới!
Đại Chu bị hủy diệt! Tất cả Đại Chu đều biến mất, Chu U Vương đã chết, Bao Tự cũng đã chết!
Nhưng nữ nhân xấu xí trước mắt này sao lại là Bao Tự?
Nhưng Thánh nhân lên tiếng, ai còn hoài nghi? Nàng không chết?
- Ngươi quả nhiên biết ta!
Bao Tự lạnh lùng nói.
- Nghịch thiên số, không thể không chết, cũng là Nữ Oa cứu ngươi, đáng tiếc số trời không thể nghịch, ứng với người đáng chết, nhất định phải chết, đây là số trời!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Khi nói chuyện, Di Thiên Thánh nhân lật tay một cái, một bóng đen bỗng nhiên xuất hiện cách Ma Cô không xa.
Xung quanh bóng đen hiện ra vô số sương mù đen, nhìn không rõ khuôn mặt, nhưng mà mơ hồ có thể nhìn thấy một cột sáng hắc ám nối trời và đất.
- Si! Ngươi quả nhiên đã góp nhặt được Si, Pháp bảo Di Thiên Thánh nhân, ha ha, quả nhiên giống như ngày trước chúng ta nói, Pháp bảo Di Thiên Thánh nhân vĩnh viễn không lên được sân khấu!
Ma Cô cũng xé rách da mặt nói.
- Không lên được sân khấu? Là ai nói?
Di Thiên giọng nói hơi chút dao động.
- Nữ Oa nói qua, Thái thượng nói qua, thông thiên nói qua, Hồng Quân cũng nói qua, bảy Thánh đều nói qua!
Bao Tự lạnh lùng nói.
Khi nói chuyện, đại xà dưới chân bỗng nhiên quay sang Si rống lớn một tiếng.
Vừa hô lên, không gian bốn phía lập tức xuất hiện vô số gợn sóng. Đại xà và Si mạnh mẽ chiến đấu với nhau.
Chung Sơn có thể nhìn thấy, quanh người đại xà cũng bao bộc một cột thiên đạo màu xanh.
- Hồng Quân thật nói như vậy?
Trong giọng nói của Di Thiên xen lẫn một tia cảm xúc.
- Đều nói qua, không ai để mắt tới ngươi, trốn vào tiểu thế giới, ha ha, một Thánh nhân thậm chí ngay cả dũng khí 'Nghe' và 'Xem' cũng không có, gan nhỏ như chuột!
Bao Tự kêu lên.
Di Thiên Thánh nhân cũng không nghe nổi nữa, tay điểm một cái, bốn phía chợt xuất hiện một cái lồng giam màu đen, dường như muốn khóa chặt Bao Tự vậy.
- Ta biết hôm nay không trốn khỏi ngươi, cũng không muốn trốn, Di Thiên, ngươi chờ xem, sẽ có người báo thù cho ta, hôm nay ngươi luyện chế ta thành con rối, sau này, sẽ có người luyện ngươi thành con rối! Ngươi chờ, chờ!
Bao Tự hét lớn.
- Oanh.................!
Cách đó không xa, đại xà màu xanh ầm ầm nổ tung, sóng khí kinh khủng ầm ầm lan ra bốn phương tám hướng, ngọn núi vô tận lập tức bị nghiền thành cát mịn, mà bầu trời lại hình thành một cái hắc động lớn, hút tất cả bên ngoài vào trong.
Đại xà xanh tự bạo, muốn hủy diệt Si của Di Thiên.
Bao Tự biết rõ sẽ chết, cho nên cũng trở nên điên cuồng.
Một tiếng nổ tung, Si quả nhiên đong đưa một trận, dường như bị thương nặng vậy.
- Muốn chết!
Di Thiên Thánh nhân lật tay thu hồi Si, rốt cuộc nổi giận.
Tay ấn xuống một cái.
- Nếu muốn luyện ta, hắc!
Bao Tự lộ ra vẻ điên cuồng.
- Hừ!
Lồng giam màu đen ầm ầm khóa chặt Bao Tự.
- Muốn tự bạo? Ở trước mặt ta còn muốn giở trò?
Di Thiên lộ ra vẻ khinh thường nói.
Trên khuôn mặt quật cường của Bao Tự trở nên tái nhợt, cừu hận nhìn về phía Di Thiên, miệng phun ra một ngụm máu đen.
- Ta sẽ chờ ngươi, ngươi cũng sẽ trở thành con rối!
Vẻ mặt Bao Tự đã có chút uể oải.
- Có Hồng Quân ở đây, có lẽ ta còn thể kiêng kị ngươi, nhưng Hồng Quân đã chết, thậm chí bảy Thánh đã ngã xuống toàn bộ, về phần phu quân kia của ngươi? Chu U Vương? Ta chưa thấy qua, nhưng mà ta có thể khẳng định, hắn chỉ là một con cờ của Hồng Quân, phối hợp với Hồng Quân mà thôi, ngươi cũng dám uy hiếp ta?
Di Thiên Thánh nhân lộ ra vẻ khinh thường.
- Oanh.................!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Bao Tự ầm ầm bị đánh trở về nguyên hình, một con hồ ly khổng lồ cao vạn trượng, Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Đồng thời, giờ khắc này, Bao Tự cũng chân chính nhắm hai mắt lại.
Trước khi nhắm mắt, Bao Tự vô cùng hư nhược nói một câu:
- Hắn sẽ báo thù cho ta!
Hắn sẽ báo thù cho ta! Thanh âm vô cùng kiên định, thậm chí Chung Sơn nhìn thấy, thời điểm Bao Tự nói ra câu này, trên mặt không ngờ lộ ra nụ cười ngọt ngào, một nụ cười xinh đẹp trước nhớ lại hồi ức tươi đẹp trước kia.
Khinh thường lời này của Bao Tự, Di Thiên Thánh nhân chụp ra một cái, mang theo thi thể Bao Tự biến mất không thấy.
Thánh nhân đi rồi, trong lòng mọi người đều trầm lại.
Ngọn núi xung quanh đều bị nghiền thành cát mịn, tiện tay một cái chính là lực lượng hủy thiên diệt địa, đây là Thánh nhân, trước mặt Thánh nhân, tất cả đều là kiến hôi.
Mà Tứ Quỷ Thiên Đạo Trận trong truyền thuyết của Di Thiên Thánh nhân, giờ phút này đã thêm vào thần binh thứ hai chữ Mị.
Thánh nhân! Không thể địch nổi! Trong lòng mọi người đều run sợ, cho tới tận một hồi lâu sau, mọi người xung quanh mới hồi tỉnh lại.
Tại khe núi xa xa, Chung Sơn nhìn Bao Tự bỏ mình. Trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Không phải Chung Sơn không muốn giúp Bao Tự, mà là căn bản không giúp được, Thánh nhân nhìn chằm chằm vào, cho dù Chung Sơn muốn đưa nàng tới âm phủ cũng không thể, Cơ Cung Niết chuyển sang kiếp khác, dùng tên giả Niết Phàm Trần, có hữu dụng không, nói ra những lời này có hữu dụng không? Di Thiên Thánh nhân căn bản không thèm quan tâm tới Chu U Vương.
Quân cờ của Hồng Quân? Có lẽ vậy, đợi sau khi Niết Phàm Trần lớn mạnh lại nhìn thiên hạ này!
Di Thiên Thánh nhân rời đi, lúc này vô số cường giả lại đi thăm dò xung quanh, vô số cường giả lao đi, mà Chung Sơn lại không rời đi, mà một mình đi tới khe núi. Trong lòng trầm lại.
Nhìn lại Chiêu Yêu Phiên trong tay, Chung Sơn thử một hồi, phát hiện căn bản không thể truyền tống tới âm phủ được, dường như dương gian có một cổ lực lượng nắm kéo Chiêu Yêu Phiên lại vậy.
Chung Sơn cũng không miễn cưỡng,chỉ bỏ Chiêu Yêu Phiên vào trong ngực, giấu thật kỹ trong ngực.
Mà không bao lâu, Lạc Tinh Trần cũng bay trở về.
- Thánh Vương, đã làm xong, tất cả Chiêu Yêu Phiên đã rải khắp Nữ Oa giới rồi!
Lạc Tinh Trần nói.
- Ừ!
- Thánh Vương, vừa rồi sao lại thế này? Sao lại có chấn động mạnh như vậy?
- Thánh nhân tới!
- Thánh nhân?
Chung Sơn kẻ lại chuyện vừa rồi một lần, Lạc Tinh Trần nghe mà trầm mặc một hồi.
- Thánh Vương, chúng ta tiếp theo làm sao bây giờ? Lập tức rời khỏi Nữ Oa giới sao?
Lạc Tinh Trần cau mày nói.
- Rời đi? Lúc này ai cũng không rời đi được! Cửa vào Nữ Oa giới, giờ phút này khẳng định đã bị cường giả tuyệt thế cản lại!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- - - - -
Cửa vào Nữ Oa giới có vô số cường giả vây quanh, nhưng mà cũng không có ai ra vào, bỗng nhiên, hai tên Đại Tiên phóng về phía cửa Nữ Oa giới.
- Ầm!
Hai người bị chặn lại trên không trung, một người áo đỏ chụp ra một cái, từ trên người một tên Đại Tiên móc ra một cái Chiêu Yêu Phiên.
Người áo đỏ lập tức bay tới bên cạnh cửa Nữ Oa giới, đưa cho một lão già tóc đỏ.
- Sư tôn, lại lục soát được một cái Chiêu Yêu Phiên!
Người áo đỏ vô cùng cổ quái nói.
Tay lão nhân tóc đỏ lóe lên ánh sáng đỏ, Chiêu Yêu Phiên ầm ầm bị thiêu cháy sạch.
- Giả!
Lão nhân thản nhiên nói.
Người áo đỏ gật gật đầu. Quay đầu nhìn về phía tất cả người muốn ra ngoài nói:
- Trước khi Chiêu Yêu Phiên thật xuất hiện, không ai được ra ngoài.
- Vì sao không cho đi ra ngoài! Chúng ta cũng không có Chiêu Yêu Phiên mà!
Không biết là ai bỗng nhiên kêu lên.
Bên cạnh một người kéo lại nói:
- Đừng nói nữa, hai tên Tổ Tiên tọa trấn cửa ra vào, có nói gì cũng vô dụng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.