Trường Sinh Bất Tử

Chương 12: Nhan hồi




- Thái Sơ Thánh Vương, ngươi hãy nghĩ cho kỹ? Nhận Đại Tranh ta làm phụ thuộc, Chung Sơn ta nói là làm, một khi lần này qua đi, ta sẽ theo ngươi vào Thái Sơ Thánh Đình làm con tin, nếu không tiếp thụ Đại Tranh ta làm phụ thuộc, Chung Sơn ta cũng vô cùng cảm kích với ngươi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Chung Sơn đây là bức Thái Sơ Thánh Vương tỏ thái độ! Chung Sơn tuy nói chỉ là Thiên Tiên, nhưng ở trước mặt các Đại Tiên vẫn chưa biểu hiện ra yếu đuối, ngược lại luôn luôn rất cường thế, từ đánh chém Đại Tiên đầu tiên, đến nghênh đón 22 Đại Tiên tán tu, tiếp đó lại đối mặt với hơn 100 tên Đại Tiên, lại dưới tình huống một đám Đại Tiên đỏ mắt mạnh mẽ bóp nát Hỗn Độn Châu mà bọn họ thèm nhỏ dãi, lại làm cho bọn họ không làm sao được, luôn luôn tỏ ra thái độ rất cường thế, cho dù là đến bây giờ, Chung Sơn vẫn như thế.
Hoặc là nói, hết thảy đều ở trong tính toán của Chung Sơn, Chung Sơn rất ung dung, từ đầu tới giờ đều rất ung dung, cho dù là bây giờ, Thái Sơ Thánh Vương mặc kệ là đáp ứng hay là không đáp ứng, Chung Sơn đều nghĩ qua hậu quả rồi.
Tuy rằng trong khoảng thời gian này trải qua rất đơn giản, nhưng rất ít người có thể tưởng tượng được sự yêu nghiệt của Chung Sơn. Tổng cộng 161 tên Đại Tiên xâm lăng Lăng Tiêu Thiên Đình, chỉ cần có một tên Đại Tiên hơi chút cường thế, là Lăng Tiêu Thiên Đình có thể bị phá hủy.
Nhưng mà Chung Sơn lại ung dung chống đỡ, chu toàn một đám Đại Tiên, một tên Đại Tiên có thể hủy diệt Lăng Tiêu Thiên Đình, hiện tại 161 tên Đại Tiên, Lăng Tiêu Thiên Đình còn vững vàng đứng ở không trung.
Phía sau, quan viên Đại Tranh đều bị lộ ra vẻ sùng bái.
Hiện tại, xem Thái Sơ Thánh Vương tỏ thái độ.
- Trẫm cần suy nghĩ một lát!
Thái Sơ Thánh Vương thản nhiên nói.
- Xin cứ tự nhiên!
Chung Sơn gật gật đầu, mang theo quần thần lui ra phía sau.
Đem nơi đây giao cho Thái Sơ Thánh Vương thâm tư lưỡng lự, dù sao, nếu như chấp nhận, tức là phải đối mặt với Khổng gia, nếu không tiếp thụ, lại rõ ràng rất không cam lòng.
- Thánh Vương, tuyệt đối không thể đáp ứng!
- Đại Tranh vốn không cần tồn tại!
............
Các quan viên khuyên Thái Sơ Thánh Vương, Thái Sơ Thánh Vương hơi hơi duỗi tay ra, mọi người dừng nói lại.
Thái Sơ Thánh Vương nhìn về phía 1 nam nhân áo bào xanh trong đó, bộ dáng nam nhân như phàm nhân 50 tuổi, tóc màu xanh, khuôn mặt nhìn qua cực kỳ không màng danh lợi.
Từ đầu tới cuối là người không phát biểu qua ý kiến, hắn là một trong số đó.
- Ly tiên sinh, ngươi luôn luôn không nói chuyện, ngươi thấy sao?
Thái Sơ Thánh Vương lên tiếng hỏi.
Ly tiên sinh hình như có địa vị hết sức quan trọng ở Thái Sơ Thánh Đình vậy, Thái Sơ Thánh Vương vừa hỏi, mọi người đều không nói thêm nữa, cùng nhau nhìn về phía vị Ly tiên sinh này.
- Chuyện này phải xem ý tứ của Thánh Vương! Thánh Vương nếu muốn, thì nhận, Thánh Vương không muốn tức là không tiếp thu.
Ly tiên sinh thản nhiên nói.
- Ta hiện tại muốn hỏi ý kiến của ngươi!
Thái Sơ Thánh Vương trầm giọng nói.
Ly tiên sinh trầm mặc một hồi nói:
- Mặc kệ tiếp nhận không tiếp nhận, Thái Sơ Thánh Đình ta đều có thể chịu đựng hậu quả, Thánh Vương nếu như nhất định muốn thần đưa ra đề nghị thì thần cho rằng...!
............
Bên kia, Thái Sơ Thánh Vương và quần thần thương nghị. Chung Sơn đi đến bên này nhìn về phía Vương Tiễn.
- Vương Tiễn Tướng quân, vừa rồi nghe ngươi nói qua, Doanh cũng thành Thánh Vương? Đại Tần Thánh đình?
Chung Sơn nhìn về phía Vương Tiễn.
- Không sai, hơn 200 năm trước, sau khi Đại Tần ta rời khỏi, Thánh Vương liền khai thiên lập địa, tấn thăng Đại Tần Thánh đình, chỉ là cùng ngươi có chút khác nhau mà thôi.
Vương Tiễn khom người nói.
- Ồ? Khác nhau? Các ngươi cũng gặp thế lực lớn vây giết?
- Thế lực vây giết là so với nơi này ít hơn một ít, nhưng đều bị Thánh Vương đánh cho rút lui!
Vương Tiễn nói.
- Vậy có gì khác nhau?
- Quần thần Đại Tần ta lúc hồn du lịch khắp thiên hạ, tìm được một mảnh lãnh thổ quốc gia đặc thù, nơi đó vô cùng kỳ diệu, không ngờ tám tiểu thế giới ở một mảnh lãnh thổ quốc gia, Thánh Vương cùng lúc khai thiên tám tiểu thế giới, một lần hành động đóng đô lãnh thổ quốc gia kia!
Vương Tiễn chi tiết nói.
- Cùng khai tám thiên?
Chung Sơn kinh ngạc nói.
Doanh quá biến thái rồi chứ, cùng khai tám thiên? Tám tiểu thế giới?
- Thánh Vương kỳ thật cũng thường xuyên khen ngợi ngươi, Đại Tần ta có 8 vạn năm nội tình, Đại Tranh ngươi không đến ngàn năm, lại có thể đạt tới thành tựu như thế, từ xưa đến nay chưa hề có, Thánh Vương bảo ta chuyển lời cho ngươi!
Vương Tiễn nói.
- Ồ?
- Thánh Vương nói: Chung Sơn, cô biết ngươi nhất định có thể lái được trời, cũng nhất định có thể bình ổn cửa ải khó khăn bốn phía, tạm cho ngươi mượn mười tướng trăm ngày, sau này cùng cô đi săn thiên hạ!
Sau này cùng cô đi săn thiên hạ?
- Khí phách thật lớn!
- Trăm ngày sau, khi trở về Đại Tần, thay ta chuyển lời cho Doanh, ta theo mong muốn!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Vâng!
Đang lúc mọi người nói chuyện với nhau, một bên Thủy Kính bỗng nhiên nhướng mày lên.
- Thánh Vương, đến rồi!
Thủy Kính trịnh trọng nói.
- Ồ? Bao nhiêu người?
- Tổng cộng 40 người, còn có một hung thú!
Thủy Kính nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu, theo Thủy phương hướng Kính chỉ nhìn lại.
Khổng gia, 40 Đại Tiên? Thêm một hung thú nhảy vào Thế Giới Bất Hủ, Khổng gia đúng là hạ danh tác! Thật đúng là để mắt Chung Sơn ta nha!
Không qua bao lâu, một cỗ cuồng phong thổi qua, thổi bốn phía trời đất u ám. Gió to tán đi, trong trời cao lộ ra một đám người, còn có một hung thú lớn khoảng nghìn trượng!
Người tới, Chung Sơn một người cũng không biết, bởi vậy liền nhìn hung thú kia.
Hung thú? Thao Thiết?
Sủng thú của Tư Mã Sách không phải là Thao Thiết sao? Chỉ là Thao Thiết kia còn ở trong giai đoạn ấu niên mà thôi, Thao Thiết này rõ ràng đã trưởng thành. Thao Thiết, Thần thú đại thế giới đứng thứ 99 bảng. Chỉ là Thao Thiết này thực lực so với Chung Sơn gặp lúc trước không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Một đám người cầm đầu đứng trên trời cao, mắt lạnh lẽo nhìn về phía Chung Sơn.
Người cầm đầu, một thân Nho bào màu đen rộng thùng thình, tóc vấn, trên khuôn mặt chữ điền để lộ ra 1 cỗ uy nghi cường đại. Mắt lạnh lẽo nhìn thẳng Chung Sơn, hình như muốn nhìn thấu Chung Sơn vậy, lại dường như muốn chém Chung Sơn ngàn vạn đao.
40 người cứ như vậy đứng trên không trung, một cỗ khí tràng khổng lồ phóng ra, uy áp khủng bố áp chế, hình như áp toàn bộ người trên Lăng Tiêu Thiên Đình đều không ngẩng đầu nổi.
- Nhan Hồi, không ngờ là Nhan Hồi!
Vương Tiễn nhíu mày nói.
- Một trong 72 đệ tử Khổng Tử?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Đúng, Nhan Hồi không phải mạnh nhất trong 72 đệ tử, nhưng mà, cũng là một người được Khổng Tử sủng ái nhất, thực lực vô cùng cường đại!
Vương Tiễn trịnh trọng nói.
- Chung Sơn!
Nhan Hồi đến, liền quát lớn 1 tiếng!
- Chính là ta, chư vị vô cớ tiến đến, không biết là vì chuyện gì?
Chung Sơn biết rõ cố tình hỏi.
- Tin tức trong nhà truyền đến, nói Chung Sơn ngươi giảo hoạt, quả thế, ngươi giết ái đồ Khổng Liệt Thiên ta, ngươi nói ta tìm ngươi để làm gì?
- Khổng Liệt Thiên là ta giết chết, nhưng không phải ta tiêu diệt, ai chiếm được Nguyên Thủy Phiên, người đó chính là hung thủ diệt thần hồn của Khổng Liệt Thiên chân chính diệt!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Đến một bước này, ngươi còn nói xấu đồ tôn ta?
- Đồ tôn? Sắc Không?
- Khổng Sắc Không, con trai của Khổng Liệt Thiên ở tiểu thế giới?
- Ha ha ha ha, Sắc Không là con trai của Khổng Liệt Thiên?
Chung Sơn bỗng nhiên cười to lên.
Mọi người quái dị nhìn về phía Chung Sơn, tên này muốn làm gì? Muốn chết?
Sau khi cười to, Chung Sơn đình chỉ, trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
- Cũng tốt, cứ cho Sắc Không là con trai của Khổng Liệt Thiên đi!
Muốn vu oan thì cần gì lo lắng không có cớ? Chung Sơn biết hôm nay không có khả năng hòa hợp, cũng không vạch trần thân phận của Sắc Không, có Sắc Không loại ngoại nhân của Khổng gia này hay không thì cái gì cũng tốt.
- Thái Sơ Thánh Vương, ngươi nghĩ kỹ chưa?
Chung Sơn bỗng nhiên nhìn về phía Thái Sơ Thánh Vương.
Nhan Hồi và các Đại Tiên, nếu không phải đã sớm phát hiện Thái Sơ Thánh Vương và đám người Vương Tiễn thì đã sớm 1 chưởng đập chết Chung Sơn rồi.
- Thái Sơ Thánh Vương, đây là chuyện Khổng gia ta và Chung Sơn, ngươi tốt nhất không nên nhúng tay, nếu không, ngươi chắc biết kết cục đắc tội Khổng gia rồi chứ?
Nhan Hồi lạnh lùng nói.
- Đắc tội Khổng gia? Ha ha, Khổng gia đã vươn tay tới tận Phong Trủng Cương Vực đây sao, chúng ta còn không thể đắc tội Khổng gia sao?
Thái Sơ Thánh Vương bỗng nhiên lạnh lùng nói.
- Ngươi có ý gì?
Nhan Hồi lạnh lùng nói.
- Có ý gì, ngươi hẳn là rõ ràng nhất, 40 tên cường giả cảnh giới Đại Tiên trở lên đến đây, không phải nói cho ta là các ngươi vừa mới tới đó chứ? Ta nghĩ, 40 người các ngươi là vì tiếp ứng cái tên Khổng Liệt Thiên khai thiên lập địa đi, một khi hắn khai thiên, các ngươi sẽ dẹp yên địa vị của Thánh đình. Khổng gia và Phong Trủng Cương Vực cách nhau xa xôi như vậy, các ngươi ở trong này cũng không đơn giản là vì một cái Thánh đình đấy chứ!
Thái Sơ Thánh Vương lạnh lùng nói.
Nhan Hồi nhìn chằm chằm Thái Sơ Thánh Vương.
Chung Sơn nghe Thái Sơ Thánh Vương nói vậy, hắn biết Thái Sơ Thánh Vương đã lựa chọn.
Tươi cười, Chung Sơn nói:
- Thái Sơ Thánh Vương anh minh, Nhan Hồi vừa rồi cũng nói, tin tức Khổng Liệt Thiên bị ta giết chết, là từ Khổng gia truyền đến, nói cách khác, bọn họ ở trong này đã lâu, trước khi Khổng Liệt Thiên chết thì đã ở chỗ này chờ rồi. Khổng gia cách nơi này xa xôi như vậy, bọn họ ở trong này sáng lập Thánh đình, tất có mưu đồ. Mà trình tự mưu đồ, chính là bước đầu tiên khai thiên, bước thứ hai nhất thống Phong Trủng Cương Vực!
Chung Sơn lập luận phân tích sắc sảo, nhất thống Phong Trủng Cương Vực? Một lần tính đến đây 40 danh Đại Tiên, chẳng lẽ là đùa à? Khẳng định mang theo sứ mệnh mà đến.
- Về phần lúc trước không đi ra, là không muốn bị 6 thế lực lớn Phong Trủng Cương Vực vây công, còn có, lúc trước tám thế lực lớn cùng ta vây ẩu, hiện tại, hắn cảm thấy thời cơ thành thục, hắn không sợ chúng ta!
Chung Sơn cười lạnh nói.
Nhan Hồi lạnh lùng nhìn Chung Sơn!
- Ta bây giờ bắt đầu tin tưởng, đồ nhi kia là bị người giết chết!
Nhan Hồi lạnh lùng nói.
- Thái Sơ Thánh Vương, an toàn của Đại Tranh liền giao phó cho các ngươi!
Chung Sơn trịnh trọng nhìn về phía Thái Sơ Thánh Vương nói.
Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu, đạp bước chắn ở giữa Chung Sơn và Nhan Hồi.
- Vương Tiễn Tướng quân, vậy mời các ngươi phối hợp với Thái Sơ Thánh Vương nghênh địch đi!
Chung Sơn sắc mặt nghiêm túc nói.
- Vâng!
“Thái Sơ Thánh Vương, ngươi thật sự muốn đối địch với ta?
Nhan Hồi lạnh lùng nói.
- Đại Tranh Thánh đình, được Thái Sơ Thánh Đình ta phù hộ, nếu bây giờ không thối lui thì phải đả bại ta đi!
Thái Sơ Thánh Vương trầm giọng nói.
Thái Sơ Thánh Đình, 17 người, Vương Tiễn mười người, tổng cộng 27 người. Mà Nhan Hồi bên này đã có 40 người.
Kém nhiều lắm, nhưng mà, nhân số cũng không thể quyết định thực lực!
Cục diện bế tắc tái hiện.
Lăng Tiêu Thiên Nhai xa xa, chỗ một cái khe núi.
Ức Lam Khuyết mang theo đám người Ức gia quan sát một màn này.
- Rất giỏi, rất giỏi!
Ức Lam Khuyết gõ cây quạt trong tay nói.
- Đúng vậy, lại có vận may tốt như vậy!
Ức gia lão tổ tông nói.
- Vận may? Có vận may gì? Chung Sơn này quá lợi hại. Đại Tiên chân chính đứng về phía Chung Sơn, chỉ có mười người Vương Tiễn kia, gần 200 Đại Tiên khác tâm tư đều khác nhau, có hơn phân nửa bọn họ đều muốn Chung Sơn chết, nhưng, Chung Sơn lại có thể chu toàn từng thế lực, đùa bỡn những tâm lý Đại Tiên này, thao túng các Đại Tiên, hóa hiểm vi quý!
Ức Lam Khuyết trầm giọng nói.
- Thao túng Đại Tiên?
- Ngươi không phát hiện sao? Từ đầu tới cuối, Chung Sơn chỉ hỗ trợ được vẻn vẹn mười người Vương Tiễn mà thôi, những thế lực khác hắn điều động sao? Hắn căn bản điều động không được.
Ức Lam Khuyết hít sâu một hơi nói.
- - - - - oOo- - - - - S

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.