Trường Sinh Bất Tử

Chương 117: Mưu đồ một cương




Âm phủ, Chuyển Luân Cương Vực, Đại Tranh Xương Kinh.
Trong thư phòng Chung Sơn.
Dịch Diễn, Thủy Kính và mưu thần đang cùng Chung Sơn thương lượng điều gì đó.
- Khởi bẩm Thánh Vương, cẩm y vệ tổng chỉ huy sứ cầu kiến!
Ngoài thư phòng truyền đến một tiếng thông báo.
- Để hắn tiến vào!
Chung Sơn thản nhiên nói.
- Vâng!
Đám người Dịch Diễn, Thủy Kính ngừng nói chuyện, cung kính đứng hai bên.
Rất nhanh, Liễu Vô Song đạp bước đi đến.
Ngàn năm ma luyện, tính cách Liễu Vô Song thành thục rất nhiều, xử sự đã trầm ổn, làm việc mặt không đổi sắc. Đạp bước mà vào, không buồn không vui!
- Thần Liễu Vô Song, bái kiến Thánh Vương!
Liễu Vô Song làm một lễ nói.
- Ừ, Vô Song, bên kia ngươi đã lấy được?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng, Quân Mạc Ly và bốn Tổ Tiên khác ban đầu không chịu phối hợp, thần giở một chút thủ đoạn, toàn bộ bọn họ phục rồi, đồng thời dựa theo yêu cầu của Thánh Vương, viết thư cho Luân Hồi Thánh Vương. Ngay từ đầu thần cảm thấy bọn họ viết không đủ, cho nên để bọn họ mỗi người viết tám phong, cùng một ý, giọng điệu lại khác nhau. Mời Thánh Vương xem qua!
Liễu Vô Song lấy ra một xấp thư nói.
Liễu Vô Song đưa thư tín cho Chung Sơn, mà trọng thần hai bên, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Liễu Vô Song.
Thường nghe thấy Liễu Vô Song là người tra tấn đứng đầu tại Đại Tranh, ở trong phạm nhân Đại Tranh còn có danh hiệu ma quỷ mạnh nhất, hiện tại nhìn thấy, quả nhiên là vậy.
5 Tổ Tiên Quân Mạc Ly bọn họ, đó đều là Tổ Tiên a, Tổ Tiên ngông nghênh ngút trời, không ngờ trong thời gian rất ngắn, bị Liễu Vô Song dạy dỗ nghe lời như thế, cùng viết thư, mà mỗi người viết chín bức.
Năm đại Tổ Tiên phải bị bao nhiêu tra tấn mới có thể nghe lời như vậy a! Ý chí vững như bàn thạch kia, trước mặt thủ đoạn độc ác của Liễu Vô Song đều có vẻ không thấm vào đâu.
Tất cả các ngươi xem một chút đi! Chung Sơn đưa thư cho đám người Dịch Diễn, Thủy Kính.
Mọi người lập tức tiếp nhận, sau khi tiếp nhận đọc xong, mọi người đều nhìn về phía Liễu Vô Song, trong mắt kinh ngạc càng sâu.
- Các ngươi cảm thấy nên truyền bản nào?
Chung Sơn cười nhạt nói.
Các đỉnh cấp mưu thần nhìn lại thư, lại nhìn lại Liễu Vô Song.
Cuối cùng, Dịch Diễn bước ra khỏi hàng nói:
- Thần cảm thấy, 45 phong thư này đều có thể gởi toàn bộ cho Luân Hồi Thánh Vương!
- Thần cũng cảm thấy như thế!
Thủy Kính gật gật đầu.
Những người khác cũng gật gật đầu.
Liễu Vô Song nghi ngờ nhìn mọi người một cái.
- Nhưng mà, chín bản đều có ý tứ giống nhau a!
Liễu Vô Song nghi ngờ nói.
- Liễu đại nhân lần này cực khổ, cũng chính có chín bản này của Liễu đại nhân mới có thể làm cho Luân Hồi Thánh nhân càng thêm cảm nhận được tình cảnh của đám người Quân Mạc Ly!
Dịch Diễn cười nói.
- Thì ra là thế, sớm biết vậy, ta buộc bọn hắn viết thêm ít nữa!
Liễu Vô Song gật gật đầu.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Bắc Châu.
Một đông một tây, mặt đông thế lực mạnh nhất chính là Đại Tranh Thánh đình không thể nghi ngờ, Bắc Châu 36 Cương Vực, Đại Tranh một triều đã độc chiếm 6 đại Cương Vực, cái này cũng chưa tính Khô Lâu Đại Cương.
Trên mặt nổi, Đại Tranh đúng là thế lực lớn đứng đầu Bắc Châu.
Nhưng mà ở trong bóng tối, thế lực lớn nhất Bắc Châu lại là Luân Hồi Thánh đình.
Bởi vì Luân Hồi Thánh đình này được Thánh nhân ủng hộ. Luân Hồi Thánh Vương lại là người hùng tài đại lược, hơn mười vạn năm này, nếu chỉ có một Cương Vực như mặt ngoài biểu hiện thì mưu thần Đại Tranh ai cũng không tin. Hơn nữa, thám tử Đại Tranh đã tra được rất nhiều tin tức Luân Hồi Thánh đình. Cộng thêm năm đại Tổ Tiên bị tra tấn cũng tiết lộ ra rất nhiều tin tức. Luân Hồi Thánh đình được Đại Tranh coi trọng trước nay chưa từng có.
Luân Hồi Thánh đình, triều đô, trong một đại sảnh luyện tập võ nghệ.
Luân Hồi Thánh Vương Quân Thiên Hạ mang theo quần thần cùng nhau nhìn một ngọc đài giữa đại sảnh.
Trên ngọc đài là bản đồ của cả Bắc Châu, trên bản đồ đã ghi dấu các yếu điểm.
Quân Thiên Hạ cùng quần thần chính thảo luận điều gì đó.
- Khởi bẩm Thánh Vương, Mạc Ly Vương gởi thư!
Một thuộc hạ tiến vào đại điện cung kính nói.
- Thư? Bọn họ còn chưa trở lại?
Quân Thiên Hạ chân mày cau lại.
- Thánh Vương, không chỉ Vương gia chưa trở về, người đi Đại Tranh lần này một cũng chưa trở về nữa, trinh sát bốn phía Đại Tranh mấy ngày này cũng không truyền tin tức trở lại!
Bên cạnh một đại thần nói.
Quân Thiên Hạ sắc mặt trở nên ngưng trọng.
- Nhiều thư như vậy? Người mang thư đâu?
- Đi rồi, người nọ bỏ lại thư lập tức biến mất!
Quân Thiên Hạ tiếp nhận thư, mở ra từng phong một, thần thức đảo qua, sắc mặt lập tức giận dữ.
- Thình thịch!
Quân Thiên Hạ một chưởng chụp xuống, ngọc đài nhoáng lên một cái. 45 phong thư cũng ầm ầm rơi đầy đất.
- Đồ hỗn hào!
Quân Thiên Hạ lạnh giọng nói.
Các đại thần lập tức nhặt thư lên, đọc qua từng phong.
Xem qua những thư này, gần như sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi.
- Thánh Vương, Đại Tranh này lai giả bất thiện!
Một thần tử nói.
- Không sai!
Quân Thiên Hạ lạnh giọng nói.
- Vương gia và Tứ hộ pháp không ngờ bị buộc phải viết nhiều thư như vậy, xem ra tại Đại Tranh chịu không ít đau khổ.
- Trẫm đã không coi khinh Đại Tranh, lần này Mạc Ly nói muốn đi báo thù, ta cũng để cho Tứ hộ pháp cùng theo, cho dù không thể làm khó được Chung Sơn, cũng thử hư thật bọn họ một chút, không nghĩ tới, không nghĩ tới Đại Tranh nội tình sâu như vậy, năm Tổ Tiên, không ngờ toàn bộ bị bắt giữ? Một người cũng trốn không thoát!
Quân Thiên Hạ lạnh lùng nói.
- Chung Sơn cũng khẩu khí thật lớn, há mồm liền muốn đòi chúng ta một Cương Vực.
Một thần tử lạnh lùng nói.
- Cương Vực phía đông, xem ra Mạc Ly bọn họ cái gì cũng tiết lộ rồi!
Quân Thiên Hạ trong mắt lạnh lùng.
- Thánh Vương, vậy làm sao bây giờ? Cái Cương Vực kia tuy rằng luôn luôn núp trong chỗ tối, nhưng mà địa thế lại vô cùng trọng yếu a, là một ván cầu tương lai đối phó Đại Tranh, Đại Tranh hiện tại đòi...!
Một thần tử lo lắng nói.
Một bên một thần từ áo trắng khác lắc lắc đầu nói:
- Thánh Vương, thần cảm thấy giờ phút này không thích hợp mạo hiểm, cái Cương Vực kia có thể cho Đại Tranh!
- Ồ?
Một đám mưu thần ngoài ý muốn nhìn về phía thần từ áo trắng, nhưng không có người nào phản bác. Hiển nhiên thần tử này tại Luân Hồi Thánh đình uy vọng cực cao.
- Vương gia bọn họ khẳng định bị khổ hình, khai ra tin tức, nhưng khẳng định còn giữ lại, dùng một Cương Vực để giữ lại bí mật triều ta, giá trị! Thứ hai, năm người trở về, cuối cùng cũng là năm đại Tổ Tiên, tương lai cho dù lập công chuộc tội, cướp lấy một Cương Vực cũng có thể. Thứ ba, thế lực triều ta phần lớn đều ở phía tây Bắc Châu, cách phía đông khá xa, nếu người ngoài không biết, còn có thể miễn cưỡng chống đỡ cục diện, nhưng bây giờ bại lộ, cũng có chút ngoài tầm tay với. Đến lúc đó Chung Sơn đem tin tức tản ra, nhất định cái Cương Vực kia sẽ trở thành phiền toái trói buộc của triều ta. Còn có điểm trọng yếu nhất, triều ta sắp có động tác lớn, lúc này cũng không thích hợp phiền thêm!
Thần từ áo trắng cung kính nói.
Hít sâu một hơi, Quân Thiên Hạ nhìn về phía thần từ áo trắng nói:
- Cổ tiên sinh nói có lý, việc này giao cho ngươi làm đi!
- Vâng, thần cũng có ý tưởng thử sâu cạn Đại Tranh, Thánh Vương yên tâm, thần nhất định mang theo Vương gia và Tứ hộ pháp trở về!
Cổ tiên sinh trịnh trọng nói.
- Làm phiền tiên sinh!
Quân Thiên Hạ gật gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.