Trường Sinh Bất Tử

Chương 104: Bị diệt toàn bộ




Nhìn những kiếm khí này, Nhan Hồi biến sắc: - Tru Tiên Kiếm?
Bát Cực Thiên Vĩ cũng không chờ Nhan Hồi phản ứng, thân hình bắn thẳng tới Nhan Hồi.
- Vù!
Nhan Hồi trừng mắt triển khai thế giới, đột nhiên Bát Cực Thiên Vĩ biến mất tại chỗ, mà bản thân Nhan Hồi cũng chợt biến mất.
Xa xa người vây xem không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi.
- Chung Sơn từ đâu tìm được Thần thú này? Biến thái như vậy?
- Thần thú cảnh giới Cổ Tiên? Không biết có trưởng thành hay không, giống như đã tiến vào trước thứ hạng 80 Thần thú bảng à.
- Không chỉ như vậy, ít nhất trước 75.
- Tuy nhiên đáng tiếc, vào Thế Giới của Nhan Hồi, bi ai lớn nhất của Thần thú chính là không có Thế Giới.
........ Xa xa trong lúc cường giả vây xem đang tiếc hận Bát Cực Thiên Vĩ. - Oanh.................!
Hư không bỗng nhiên vang lên 1 tiếng nổ lớn, dường như không gian đột nhiên bị mở ra một cái động lớn vậy, một cái đuôi đỏ như máu khổng lồ lòi ra.
- Thình thịch!
Nhan Hồi và Bát Cực Thiên Vĩ lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Bát Cực Thiên Vĩ vẫn hưng phấn như trước, mà Nhan Hồi giờ phút này vẻ mặt kinh hãi, Xuân Thu sách trong tay chỉ còn lại một nửa, bị cắn chỉ còn một nửa?
Nhan Hồi sắc mặt trắng bệch, nhìn Xuân Thu sách trong tay, lại nhìn lại Bát Cực Thiên Vĩ.
- Ái da ái da...!
Bát Cực Thiên Vĩ vẫn không ngừng kêu lên, nhưng chỉ có Nhan Hồi là biết tiếng kêu này có bao nhiêu đáng sợ, vừa rồi tiếng ái da ái da vang lên, thế giới của mình không ngờ bị quái vật này ăn hơn tới một nửa.
Thần thú có thể nuốt Thế Giới? Ai có thể nói cho ta biết đây cái trò gì đây? Thân thể phảng phất như toàn là da vậy, đao chém lại bắn ngược lại. Cái đuôi lại là Tru Tiên Kiếm cường thế vô cùng.
Đây không phải là Tru Tiên Kiếm phỏng chế, hơi thở kia, Nhan Hồi cả đời cũng không thể quên được, chính là khí tức Tru Tiên Kiếm của Thông Thiên Thánh nhân ngày trước, tại sao lại như vậy?
- Nho môn, Hồng Trận! Nhan Hồi kêu lên.
- Vâng! Đám đệ tử Nho môn lập tức đáp.
- Oanh.................!
Đang trong lúc đám đệ tử Nho môn bày trận, bầu trời vang lên tiếng nổ rung trời, một cái lồng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, cái lồng có chín cái xương cánh tay, trên mỗi một xương cánh tay đều có một con Kim Long.
Ầm ầm một cái, cái lồng chụp lên Bát Cực Thiên Vĩ.
- Cửu Long Thần Hỏa Tráo? Xa xa một người vây xem kêu lên.
- Là Thái Ất chân nhân, không, Cửu Long Thần Hỏa Tráo của Thái Ất Thánh Vương!
... Mọi người ngay lập tức nhìn ra xuất xứ của Cửu Long Thần Hỏa Tráo, đồng thời từng người trợn tròn hai mắt, làm sao cũng không nghĩ tới lại có Cổ Tiên tham dự.
Khốn trụ Bát Cực Thiên Vĩ?
Chung Sơn mang theo Cửu Vĩ Quận chúa và Tô A Phật đứng ở trên không trung.
Phía dưới, trong Cửu Long Thần Hỏa Tráo, Bát Cực Thiên Vĩ dường như bị vô tận ngọn lửa đốt cháy vậy, điên cuồng giãy giụa.
Nhan Hồi thấy Bát Cực Thiên Vĩ bị Cửu Long Thần Hỏa Tráo khắc chế, khuôn mặt vui vẻ, tiếp đó đầy lửa giận nhìn về phía Chung Sơn.
Thời khắc này Chung Sơn lại nhìn về hướng khác. Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một gã nam nhân một thân long bào.
Thái Ất Thánh Vương!
Chung Sơn lạnh lùng nhìn Thái Ất Thánh Vương.
- Thái Ất Thánh Vương, ngươi làm gì? Chúng ta và ngươi không oán không cừu, ngươi vì sao phải giở trò với chúng ta? Cửu Vĩ Quận chúa giận kêu lên.
Nhan Hồi cũng hơi nghi ngờ nhìn về phía Thái Ất.
- Đại Tranh Thánh Vương, Chung Sơn? Thái Ất thản nhiên nói.
Chung Sơn dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, nhìn Thái Ất Thánh Vương, Chung Sơn trầm giọng nói: - Thái Ất Thánh đình đã xuất binh?
- Binh phạt Đại Tranh Thánh đình, không chỉ Thái Ất Thánh đình ta, Thái Cực Thánh đình cũng xuất binh rồi! Thậm chí Thái Sơ Thánh Đình, có lẽ cũng muốn xuất binh rồi! Thái Ất Thánh Vương nói.
- Ngươi nói dối, Thái Sơ ta làm sao có thể xuất binh đánh Đại Tranh Thánh đình chứ? Cửu Vĩ Quận chúa lập tức kêu lên.
- Loại chuyện chính trị này, tiểu nha đầu như ngươi làm sao chõ vào được? Thái Ất lộ ra vẻ khinh thường.
- Chư triều xâm lược, xem ra vẫn không khỏi tránh được, tuy nhiên, hơn một trăm năm, Đại Tranh ta buông xuống đại thế giới đã hơn một trăm năm, lúc này xâm lược? Đã quá muộn! Chung Sơn trầm giọng nói.
- Muộn sao? Chưa chắc à! Thái Ất thản nhiên nói.
- Không muộn, các ngươi lại vội vã xâm lược? Chung Sơn cười lạnh nói.
Thái Ất chân mày cau lại.
- Ta ly khai Đại Tranh, nhưng cơ cấu Đại Tranh cũng không có chút lơi lỏng, hơn trăm năm, Đại Tranh ta quảng nạp kỳ tài thiên hạ, thậm chí người tiểu thế giới cũng tài ba xuất hiện lớp lớp, các ngươi sợ hãi rồi sao! Chung Sơn khinh thường nói.
- Sợ? Ha ha ha! Một Thiên Tiên như ngươi, ta còn phải sợ? Thái Ất khinh thường nói.
- Nếu không phải sợ, ngươi phải ra tay sao? Hừ, sau khi ra Nữ Oa giới này, Đại Tranh ta nhất định mang binh san bằng Thái Ất Thánh đình. Chung Sơn trịnh trọng nói.
Thái Ất khuôn mặt hiện lên vẻ khinh thường: - Chỉ bằng ngươi? Hừ, hôm nay giết ngươi, chỉ là vì số mệnh Đại Tranh ngươi mà thôi, ngươi đã muốn chết, vậy cũng đừng oán hận ta.
Một bên trong mắt Nhan Hồi lóe lên vẻ nghi hoặc, tiếp đó không khỏi cười lạnh, xem ra Chung Sơn có không ít cừu nhân.
- Ha ha ha ha!
- Ái da.................!
Trong lúc Chung Sơn cười to, trong thiên địa bỗng nhiên lại lần nữa vang vọng tiếng Bát Cực Thiên Vĩ.
Nghe được thanh âm này, Nhan Hồi biến sắc, dù sao vừa rồi quái vật kia đã cho hắn nhớ kỹ. Nó không phải là bị vây ở trong Cửu Long Thần Hỏa Tráo sao?
[CHARGE=3]
Xa xa người vây xem từng người mở to hai mắt nhìn.
- Con mẹ nó, đây là hung thú gì?
- Nó sao lại đi ra ngoài được?
... Mà sắc mặt Thái Ất Thánh Vương cũng không khỏi tái nhợt, ngực bỗng nhiên tích một cỗ buồn phiền, mà ở phía dưới, Bát Cực Thiên Vĩ đã thoát khỏi cái lồng, đồng thời há mồm một ngụm nuốt Cửu Long Thần Hỏa Tráo vào.
Đường đường là Cổ Tiên khí, cứ như vậy bị một ngụm nuốt vào? Thao Thiết cũng không khoa trương như vậy à?
- Chung Sơn, Chung Sơn, sủng vật này của ngươi, cũng, cũng tìm cho ta một con đi! Tô A Phật vô cùng hâm mộ nói.
Quá bá đạo, há mồm là ăn? Đệ nhất thiên hạ ăn tạp?
Nhan Hồi nhìn về phía Thái Ất, sắc mặt hiện lên vẻ không tin, nhìn lại mình nửa thanh Xuân Thu sách trong tay một chút, Nhan Hồi rốt cuộc biết quái vật kia đáng sợ cỡ nào rồi.
Thái Ất Thánh Vương lần này thua thiệt lớn, theo lý thuyết, hắn sẽ không xuất thủ, chỉ là thấy cơ hội tốt như vậy cho nên mới đột nhiên xuất hiện, chuẩn bị ở bên ngoài xuất binh, tiếp đó vương và vương quyết đấu cướp đoạt được số mệnh nhiều nhất, nhưng mà vừa mới phát hiện, tất cả cũng không đơn giản giống như tưởng tượng.
Bát Cực Thiên Vĩ hai mắt trợn tròn bỗng nhiên híp lại, giống như hai đạo hắc tuyến, tràn đầy sát ý.
- Ái da!
Kêu to một tiếng, Bát Cực Thiên Vĩ bắn thẳng tới Thái Ất Thánh Vương, hiển nhiên lão tiểu tử này không nói, lại dám đánh lén mình.
Cái đuôi khủng bố bỗng nhiên đâm tơi, vô số kiếm khí ầm ầm tản ra bao bọc trời cao, trong đó có 4 cái đuôi lại làm thành một vòng, bao bọc lại Thái Ất Thánh Vương vào trong. Bầu trời run lên, kiếm khí bao phủ.
- Tru Tiên Kiếm Trận? Lúc này đến phiên Thái Ất Thánh Vương kinh hô.
Thái Ất Thánh Vương làm sao cũng không nghĩ tới hung thú này lại hung tợn như vậy.
Mà bên kia, Nhan Hồi cũng vung tay lên, đám đệ tử Nho môn vây quanh dàn thành một đại trận to lớn, vây đám người Chung Sơn ở trung ương.
Nhan Hồi lần này đã chú ý cẩn thận đề phòng Chung Sơn hơn.
- Giết!
Nhan Hồi vung tay lên, mấy ngàn cường giả Nho môn lập tức chém ra Pháp bảo từng người, có sách, có kiếm, có đao, có bút, từng đạo năng lượng khủng bố tấn công, chém thẳng tới Chung Sơn, ở giữa không trung không ngừng chồng chất lên nhau, cuối cùng hóa thành chín đạo dòng chảy năng lượng màu tím to lớn, nơi chín dòng chảy tím đi qua, không gian lại lần nữa run rẩy, có thể thấy được uy lực đã đạt tới Cổ Tiên lực rồi.
Năng lượng khủng bố đánh tới, Chung Sơn trong lòng căng thẳng, lật tay một cái, Đế Vương Đồ chợt xuất hiện, trong giây lát bao bọc ba người Chung Sơn, chín dòng chảy tím ầm ầm bắn vào trong, tiếp đó, quỷ dị phản xạ ngược về.
- Ầm! Đám đệ tử Nho môn tại chín phương hướng lập tức bị oanh tạc chết tươi.
- Đúng là bảo bối tốt! Nhan Hồi bỗng nhiên lộ ra vẻ hưng phấn.
Chung Sơn đi ra, trước mặt Đế Vương Đồ bay múa, lạnh lùng nhìn về phía Nhan Hồi.
- Ta không muốn kết thù với Nho môn, Nho môn cũng không cho ta đường sống, đã như thế, vậy cũng đừng trách ta! Chung Sơn lạnh lùng nói.
Đồng thời, âm phủ. Ảnh thân Chung Sơn đã đi tới gần Chuyển Luân Điện.
- Nê Bồ Tát, cho ta Phiền Não Trọc, vô tận Phiền Não Trọc! Chung Sơn lạnh lùng nói.
- Vâng! Nê Bồ Tát không dám nhiều lời, lật tay một cái, từ phía đông Chuyển Luân Điện điều động vô tận Phiền Não Trọc màu máu.
Âm phủ ảnh thân mở Đế Vương Đồ ra, Phiền Não Trọc khủng bố lập tức ào ào chảy vào.
- Chết đã đến nơi, còn ra vẻ Hoàng đế? Đệ tử Nho môn, Hồng Trận, theo ta cùng giết! Nhan Hồi quát.
Nhan Hồi phải vội vã giết Chung Sơn, bởi vì bây giờ Chung Sơn biểu hiện ra, vượt xa khỏi Lăng Tiêu Thiên Đình ngày trước, là hắn giấu dốt, hay là hắn đã trưởng thành?
Nếu như giấu dốt vậy thì còn được, nếu như hắn trưởng thành, vậy thật sự là đáng sợ.
Vô số cường giả vây tới Chung Sơn.
Chung Sơn điểm lên Đế Vương Đồ.
- Thình thịch.................!
Phiền Não Trọc màu máu khủng bố ầm ầm tản ra bốn phía không gian.
Không gian lập tức tràn ngập vô tận biển máu, bao bọc mọi người vào chung quanh. Vô tận quỷ hồn ở trong biển máu không ngừng giãy giụa, không ngừng ngóc lên.
- A........!
- Pháp bảo của ta
- Sư tôn, cứu mạng a............
...... Trong Phiền Não Trọc lập tức truyền đến vô số tiếng kêu thảm thiết, đều là đệ tử Nho môn, Phiền Não Trọc của Chung Sơn vừa ra, uy lực khủng bố bao trùm mọi người.
Phiền Não Trọc, ngày trước Nê Bồ Tát dùng để đối phó Cổ Tiên, cho dù Cổ Tiên tiến vào cũng phải giằng co một hồi, huống chi những đệ tử Nho môn này?
Xa xa, người vây đã sớm hoảng sợ lui về phương xa, nhìn biển máu phía xa, từng người trong lòng tràn đầy hàn ý.
- Thực lực của Chung Sơn? Ai nói hắn là Thiên Tiên?
- Biển máu kia là cái gì? Đáng sợ như vậy? Đây là biển máu mạnh nhất mà ta nhìn thấy!
- Biển máu thật khủng bố, không gian xung quanh giống như đều bị hủ thực vậy!... Mọi người hoảng sợ không ngừng kêu lên.
Mà bên trong, vô số đệ tử Nho môn lại trực tiếp nhất thừa nhận thống khổ, trong Phiền Não Trọc, Pháp bảo đều bị dơ bẩn. Tốc độ ăn mòn kinh khủng khiến từng cái nhanh chóng bị hư hại.
- Vô liêm sỉ, Chung Sơn.................!
Cảm nhận được đệ tử tử vong, Nhan Hồi điên cuồng hét lên, ầm ầm từ trong Phiền Não Trọc phá ra một cái động lớn.
Nhưng ngay khi Nhan Hồi phá mở cái động lớn ra, lông tơ sau lưng rồi đột nhiên dựng đứng.
A Ô!
Không chỉ có a ô, mà một cái miệng màu đen ầm ầm nuốt chửng Nhan Hồi và Pháp bảo trong tay hắn.
Bát Cực Thiên Vĩ! Đã trở lại?
Vô tận Phiền Não Trọc bị Chung Sơn dùng Đế Vương Đồ thu lại.
Mặt đất bị ăn mòn sâu mười trượng, trong hư không, tất cả đệ tử Nho môn đều biến mất. Nhan Hồi biến mất, Thái Ất Thánh Vương biến mất. Bát Cực Thiên Vĩ cũng biến mất.
Chỉ còn lại ba người Chung Sơn, Tô A Phật, Cửu Vĩ Quận chúa. Xa xa các cường giả toàn bộ ngây dại. Bắt đầu từ ngày hôm nay, Phong Trủng Cương Vực sẽ không người không biết Chung Sơn nữa. Diệt mấy ngàn đệ tử Nho môn, diệt Cổ Tiên Nhan Hồi, diệt Thái Ất Thánh Vương? Chung Sơn chiến trận này, lộ ra bản lãnh cao vút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.