Trường Sinh Bất Tử

Chương 103: Mỗi thế lực lớn đều bao vây




Âm phủ, ở ngoài tiểu thế giới chỗ Chung Sơn.
Đại thế giới âm phủ, trong một mảnh núi rừng có vô số cung điện được kiến tạo. Tại đám trung ương cung điện kia, một người đang khoanh chân trong một đại điện, hắn một thân áo bào trắng, nho nhã phi phàm, nếu Chung Sơn ở đây, nhất định liếc mắt một cái là nhận ra.
Đại thế giới con cháu dòng thứ Thiên gia, Thiên Đường!
Mang theo một đám con cháu Thiên gia tiến vào tiểu thế giới, chuẩn bị vây giết Chung Sơn, đáng tiếc, trên đường giết lại xuất hiện một cái Đại Tần, đầu tiên là hồn phách Vương Tiễn trở về, tiếp đó là Bạch Khởi đuổi giết Thiên Đường.
Thiên Đường trong khoảnh khắc cuối cùng trốn thoát ra, đáng tiếc Pháp bảo Đại Tiên khí bị thất lạc. Trừ Pháp bảo ra, Thiên Đường còn thất lạc các con cháu Thiên gia khác.
Thiên Đường trầm mặc ngồi ở trong đại điện, bỗng nhiên, một nam nhân áo xanh đi đến.
- Tam ca!
- Có tin tức sao?
Thiên Đường hỏi.
- Còn chưa có, bức họa Chung Sơn ngươi đưa cho ta, ta đã truyền khắp Chuyển Luân Cương Vực này. Đồng thời dùng thủ dụ của tứ lão gia, triệu tập các Thiên triều bốn phía, canh chừng tiểu thế giới này! Đại Tranh của Chung Sơn, vẫn chưa có người nào phi thăng!
Nam nhân áo xanh nói.
- Ừ!
Thiên Đường bình tĩnh gật gật đầu.
- Tam ca, hại Thiên Lại là người Đại Tần, Tĩnh Ba Trì cũng bị Doanh mang đi, Thiên Lệnh có lẽ cũng bị hắn cầm đi rồi, hiện tại lục bá đã đi truy tìm dấu vết của Đại Tần, chúng ta vì sao còn đóng ở nơi này? Tên Chung Sơn kia thật sự quan trọng như vậy sao?
Nam nhân áo xanh nghi hoặc hỏi.
- Không phải quan trọng, là ta muốn báo thù cho Thiên Lại!
Thiên Đường giọng điệu dày đặc hàn ý nói.
- Nhưng...!
- Không có Chung Sơn, Thiên Lại sẽ không phải chết, Thiên Lại hình thần câu diệt, chỉ vẻn vẹn một cái Đại Tần không đủ để tiết mối hận trong lòng ta, hơn nữa lục bá đã rời đi, chúng ta đi theo chỉ là trói buộc, không thể giết Doanh, ta đây sẽ giết Chung Sơn, ta muốn Chung Sơn nợ máu phải trả bằng máu!
Thiên Đường lạnh giọng nói.
- Vâng!
- - -
Dương gian, ở ngoài tiểu thế giới chỗ Chung Sơn.
Tại dương gian của Đại thế giới, lại là một cảnh tượng khác với âm phủ.
Vô tận hà quang xông lên tận trời, trong trời cao, vô số long, phượng, kỳ lân cùng rất nhiều ảo ảnh Thần thú bay múa, vô tận tiên nhạc vang vọng bốn phương tám hướng, nghe xong khiến cho lòng người vô cùng say mê, vô số mùi thơm tràn ngập thiên địa, ngửi vào một ngụm khiến cho thể xác và tinh thần thư sướng, vạn vật phồn vinh sinh trưởng, vô tận nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng hội tụ lại.
Trời giáng dị tượng, điềm báo khai thiên!
Mà lãnh thổ quốc gia xuất hiện dị tượng này lại có các loại thế lực lớn.
Trong đó một chỗ địa vực, có vô số quân đội, giương thẳng đại kỳ Thái Sơ.
Mà ở trung tâm cỗ thế lực này, có một dãy nhà lớn, ở trung ương là một cái đảo nổi, mặc dù không lớn bằng Lăng Tiêu Thiên Đình, nhưng mà cũng bằng một phần mười, bên trên có một cái đại điện khổng lồ.
Tại trung tâm đại điện, giờ phút này có mười đại thần thân mặc quan bào, từng người vẻ mặt nghiêm túc, hình như đang chờ đợi cái gì đó.
- Tư Mã đại nhân, Thánh Vương khi nào thì đến?
Một người trong đó hỏi.
- Ngay lúc nhận được tin tức ngươi và ta truyền tới thì đã đi! Có Thánh Vương đến tọa trấn, có lẽ tiểu thế giới nghẹn mấy trăm năm kia sẽ lập tức khai thiên.
Một nam nhân khác nói.
- Ừ!
Trong lúc mọi người đang trò chuyện với nhau, trên ngai vàng chỗ đại điện phía bắc, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh mặc khoan bào.
Đại bào hoa lệ rộng thùng thình che kín toàn thân, nhìn không ra là nam hay là nữ, mà trên mặt người này cũng mang một cái mặt nạ bạc góc cạnh. Nhìn qua vô cùng uy nghiêm nhưng mà vẫn không nhìn ra nam hay nữ.
- Bái kiến Thánh Vương, Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ dữ thiên tề!
Chúng thần cung bái.
- Ừ!
Sau mặt nạ bạc, truyền đến một thanh âm không rõ là nam hay nữ.
- Kế lần trước hội báo, bốn phía tiểu thế giới này, đã xảy ra chuyện gì? Thế lực có biến hóa gì? Tư Mã Túng Hoành, ngươi nói đi!
Thái Sơ Thánh Vương mờ nhạt hỏi.
- Vâng!
Người vừa rồi được gọi là Tư Mã đại nhân tiến lên tuân lệnh.
- Khởi bẩm Thánh Vương, ở ngoài tiểu thế giới này, bây giờ thế lực vô cùng pha tạp, ba đại Thánh đình và ba đại Đạo tràng của Phong Trủng Cương Vực ta đều đã có người đến, chỉ là không biết hai Thánh đình Thánh Vương khác, và ba đại Đạo tràng Giáo chủ có đến hay không?
Tư Mã Túng Hoành nói.
- Ừ, thế lực khác trong Phong Trủng Cương Vực thì sao?
- Còn có một ít thế lực Vực ngoại, vốn có rất nhiều thế lực ta không tìm hiểu được chi tiết, nhưng mà từ Thánh nhân thi thể đi ra lần trước, liên tiếp dẫn động giết hại tranh đoạt, một ít thế lực vô cùng có thực lực nhao nhao hiển lộ ra, có Hoang Cổ gia tộc, Hạo Thiên Thông Minh Cung Ngọc Hoàng đại đế, Thích Thiên Thánh Cảnh, còn có một ít ta nhìn không ra, lại có một ít thế lực từ đầu tới cuối cũng chưa từng xuất thủ qua.
Tư Mã Túng Hoành nói.
- Ừ!
Thái Sơ Thánh Vương gật gật đầu.
- Thánh Vương, tiểu thế giới này vì sao cổ quái như thế? Đưa tới nhiều thế lực lớn như vậy? Lại còn cất giấu thi thể Thánh nhân, tuy rằng cuối cùng cũng không ai ngăn được thi thể Thánh nhân, nhưng mà chuyện này cũng quá khó tin. Hơn nữa người ở bên trong cũng quá cường thế, hơn 200 năm trước, đại năng Ngọc Dương Chi dùng tay phá hàng rào tiểu thế giới, nhưng mà sau khi tiến vào, không ngờ bị người ở bên trong tiểu thế giới mạnh mẽ đánh gãy xương, uổng công quay về.
Tư Mã Túng Hoành nhíu mày nói.
- Ngọc Dương Chi? Hắn chính là Đại Tiên đỉnh phong, phá mở giới đó cũng không phải dễ dàng như vậy, tình huống lúc ấy là Đại Tần Doanh dẫn phát, không gian trở nên bạc nhược, hắn mới có thể thò tay vào được.
Thái Sơ Thánh Vương thản nhiên nói.
- Đại Tần? Doanh?
Chúng thần nghi hoặc nhìn về phía Thái Sơ Thánh Vương.
- Hiện tại hắn đã rời khỏi tiểu thế giới này rồi, không bao lâu nữa, các ngươi có thể nghe được chuyện về Đại Tần rồi!
Thái Sơ Thánh Vương cũng không trả lời.
- Vâng!
- Ngọc Dương Chi bị Doanh đánh gãy xương đâu?
Thái Sơ Thánh Vương hỏi.
- Ở 200 năm trước, thời điểm thi thể Thánh nhân đi ra dẫn động thế lực bốn phía giết chóc không ngừng, Ngọc Dương Chi cũng tham dự vào trong đó, bị một gã cường giả chém chết rồi!
Tư Mã Túng Hoành nói.
- Bị giết? Là ai?
- Ta cũng không rõ ràng lắm, người này giết xong hoàn toàn biến mất, nhưng mà khi giết Ngọc Dương Chi, lưu lại 6 từ!
- Ồ?
- Mi tâm người kia có một đồ án ngọn lửa, khi giết Ngọc Dương Chi quát lên “Đạo đạo đạo, sát sát sát. Một cỗ Sát ý, Ngọc Dương Chi bị chém thành hai nửa.
- Đạo đạo đạo, sát sát sát? Mi tâm có đồ án hình ngọn lửa? Nhân gian Đạo Tông?
Trong giọng nói của Thánh Vương có chứa vẻ ngưng trọng.
- Nhân gian Đạo Tông?
Mỗi người trong điện đều hiện lên vẻ ngưng trọng.
- Tiểu thế giới này, thế lực xen lẫn đúng là không ít!
Thái Sơ Thánh Vương thản nhiên nói.
Quần thần không khỏi ngưng trọng.
- - - - -
Bất kể là bên ngoài gió nổi mây phun cỡ nào, ở trong tiểu thế giới, khai thiên lập địa phá hồng mông vẫn còn tiếp tục.
Dưới một trảm cuối cùng của Chung Sơn, toàn bộ âm phủ đều rung chuyển lên, điên cuồng rung chuyển, giống như ngày tận thế khiến tâm thần người ta không yên, tuy nhiên, đây đúng là ngày tận thế, ngày cuối cùng của tiểu thế giới.
Chung Sơn trảm ra 1 trảm cuối cùng, rốt cục chém phá hàng rào hồng mông hỗn độn, rốt cục phá được.
Chung Sơn cảm giác được, một cánh tay đã vươn ra khỏi giới này, tới bên ngoài tiểu thế giới.
Vô tận hà quang, từ chỗ cánh tay Chung Sơn bắn vào tiểu thế giới, chiếu Chung Sơn rồi ra bốn phía xung quanh.
Trời giáng điềm lành, đại thế giới cũng nhận ra giới này đã bị mở ra (tức là đã khai thiên).
Chung Sơn không dám có chút lưỡng lự, tay phải cắm vào hàng rào tiểu thế giới, tay trái cũng cắm vào theo.
Chung Sơn trợn trừng hai mắt, cơ thể ầm ầm bành trướng.
- Grào.................!
Theo một tiếng rống lớn, bầu trời bị một cái khe hở, Khai Thiên Chưởng của Chung Sơn lại lần nữa vung ra ngoài, lần này Chung Sơn dốc hết toàn lực, lực đạo khủng bố dọc theo một phương hướng vọt đi.
Dưới Phá ý khủng bố, uy lực khai thiên ở trong tay Chung Sơn được suy diễn đến cực hạn, đây mới là khai thiên. Dưới song chưởng uy, bầu trời xuất hiện một cái khe hở vô cùng lớn, kéo dài tới vô hạn, dường như kéo dài đến chỗ Thiên Nhai vô tận vậy.
- Grào.................!
Trái lại, Chung Sơn lại lần nữa thét lớn một tiếng, lại một lần nữa chém ra, nửa bầu trời khác cũng bị Phá ý của Khai Thiên Phủ chia làm hai nửa.
Môt bầu trời cao ngất bị chia làm hai nửa, vô tận khí tức điềm lành từ đại thế giới trút xuống.
Trong thiên địa phảng phất bị 1 cầu vồng bảy màu rực rỡ chia tách làm hai nửa vậy, tiên nhạc vang lên, vô tận mùi thơm tiến vào mũi.
Vô tận quang huy trong nháy mắt chiếu tới tất cả âm phủ, dân chúng thiên hạ âm phủ lập tức cảm thấy toàn thân có một cỗ thư sướng nói không nên lời, ở tiểu thế giới là Thiên địa linh khí, mà sau khi đến đại thế giới thì lại là Nguyên khí thiên địa, cũng gọi là tiên khí.
Vô tận nguyên khí thiên địa nhanh chóng từ đạo cầu vồng rực rỡ tiến vào tiểu thế giới, mọi người được vô hạn ban ơn, đặc biệt thần tướng trên đỉnh trời Xương Kinh.
Chung Sơn vẫn đội trời đạp đất, song chưởng cầm chỗ khe hở vùng trời, hình như đang chờ đợi gì vậy.
Đây chỉ là ảnh thân, mà bản thể Chung Sơn trong giây lát kia đã trở lại dương gian.
Thiên Ma thối thể tầng thứ bảy! Tám lần lực lượng.
Trên cơ sở khủng bố vốn có, Chung Sơn lại lần nữa bùng nổ ra lực lượng khủng bố.
Lần nữa đánh phá hàng rào Hồng mông hỗn độn dương gian.
- Oanh.................!
Song chưởng hướng lên trời, hung hăng chém về phía hàng rào hồng mông hỗn độn, toàn bộ dương gian đều rung chuyển.
Bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình, mọi người đột nhiên phát hiện Thánh thượng đã trở lại, mà Thánh thượng hình như rất vội vàng khai thiên.
Hàng rào ở dương gian so với âm phủ thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng mà trong nháy mắt lực lượng Chung Sơn cũng tăng lên tám lần. Dưới va chạm khủng bố, dưới lực khủng bố bổ ra, dưới lực tấn công cường đại, không gian bốn phía Chung Sơn đều bị chấn thành hắc động.
- Chém!
- Chém!
- Chém!
Chung Sơn một lần lại một lần tấn công, hàng rào dương gian không ngừng bị chém mở, càng ngày càng mở, dương gian đã sắp sửa bị khai thiên.
Dân chúng thiên hạ, đều hô to Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, khai thiên là hành động vĩ đại, thiên hạ phi thăng. Trong lòng mọi người đều vô cùng rung động và hưng phấn.
- - - - - oOo- - - - -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.