Trường Sinh Bất Tử

Chương 103: Hoan hỉ phật




Đất rung núi chuyển, trời đất quay cuồng, Tam đại thánh đô và tam đại phật đàn va chạm mạnh, lực lượng lớn không chỉ khiến cho thiên địa biến sắc, thậm chí ở bốn phía của chúng lại sinh ra các loại năng lượng ngũ sắc, bởi vì lực va chạm quá lớn khiến cho năng lượng hỗn độn không ngừng, năng lượng hỗn loạn phóng ra các ngũ quang thập sắc.
Các ánh sáng đó lập tức ở giữa Cực Lạc tịnh thổ dựng lên, không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể thấy tận cùng những chấn động, những chấn động mạnh, làm cho khoảng không bốn phương sinh ra các tia nếp uốn, thậm chí ở vùng mà có lực tập trung ở đó càng hiện ra các vết rạn giống nhau, nhưng ở chỗ vết rạn xuất hiện trong nháy mắt rồi lại biến mất.
Bên ngoài ngũ quang thập sắc quang cầu, giữa khoảng không, là cả một biển mây công đức của Cực Lạc niết bàn, biển mây công đức ấy bốc lên không ngừng, nhiều vô cùng. Ánh mắt của Minh Đài bồ tát vẫn chăm chú hướng vào biển mây công đức ấy, trong ánh mắt chứa đầy sự quyết tâm
- Chủ trì, ngươi xem bao nhiêu là công đức kìa.
Minh Đài bồ tát thản nhiên nói.
- Làm sao?
Chung thiên nghi hoặc nói.
- Một bộ phận lớn trong đó vốn là của đại minh tự chúng ta
.
Minh đài bồ tát thở sâu nói, rồi yên lặng đi xuống.
Bên kia, nơi thi tiên sinh hướng Phật trủng, đã đào thi thể của Phật đà và thi thể Bồ tát mang về, luyện thành cương thi càng hùng mạnh hơn. Thủy Vô Ngân chỉ huy đại quân và Đại Minh tự cùng nhau tàn sát võ tăng Cực Lạc niết bàn.
Chung sơn và Hạo Mỹ Lệ cũng đi vào chỗ tấm bia to lớn ấy, nhìn tấm bia to lớn trước mặt chuẩn bị các biện pháp khải xuất tấm bia Tấm bia may cũng ở chỗ thế giới sáng, vì vậy cũng thấy rõ được thân hình mọi người.
- Hạo Mỹ Lệ, nàng nhìn xem, có thể lấy ra không?
Chung sơn chỉ vào tấm bia bất hủ to lớn và nói.
Ở phía xa, một nơi rất xa, khu vực thế giới tối, Niệm Du Du và sư tôn của nàng đứng trên đỉnh một ngọn núi, nơi thế giới màu đen này, không cần phải lo có người khác xuất hiện, người khác không thể nào nhìn thấy bọn họ.
- Sư tôn!
Trong mắt Niệm Du Du hiện lên sự không cam tâm.
- Sao? Đều đến nơi này rồi, ngươi không thể hạ thủ được? Ha ha, đúng vậy, tình cảm này có thể sâu đậm như vậy, một khi ngươi giết hắn, nhất định có thể phá vỡ được, nếu không ngàn năm, không, mấy trăm năm nữa, ngươi có thể thành tiên rồi
Nữ tử cao ứng nói với Niệm Du Du.
- Sư tôn, ta thật sự không muốn giết người.
Niệm Du Du không kìm được, nước mắt lại chảy xuống, nàng nói.
- Không được, ngươi phải biết rằng, có cảm tình với hắn chính là để hôm nay giết hắn
Nữ tử lạnh nhạt nói.
- Sư tôn!
Niệm Du Du khổ sở nói.
- Giết đi, đây là tuyệt thế cung, ta đã cố ý chuẩn bị cho ngươi, tiễn pháp của ngươi ta biết, ngươi chắc chắn có thể một lần bắn là lấy được mạng của hắn, bắn chết hắn là được rồi, bắn xong ngươi có thể đi. Bắn xong chúng ta có thể quay về rồi
.
Nữ tử lấy ra một cây cung đen, không ngừng dỗ dành Niệm Du Du.
Niệm Du Du chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ buồn đến như vậy. Nhưng tuyệt thế đã đưa Niệm Du Du đến nước này.
Tam đại thánh đô không còn cách nào khác đành lấy tam đại phật đàn, giờ thiên lão nói đổi vị, mọi người cũng không chút dị nghị nào cả. Tam đại thánh đô vòng vo một hồi, lâp tức, Tam đại thánh đô trước mặt phật đàn chợt biến.
Một tiếng hét to của Thiên lão. Tam đại thánh đô và Phật đàn lại lần nữa chạm vào nhau.
Oành~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiếng động va chạm lại làm cho Cực Lạc niết bàn rung chuyển không ngừng. Toàn bộ thế giới trở nên cực kỳ yếu ớt.
Không biết từ lúc nào, một âm thanh kỳ quái truyền đến, mọi người đang yên tĩnh liền nhìn về phía Kim Thiền phật đàn, phía trên phât đàn, bỗng xuất hiện một vết rạn bị thế giới thái cổ thánh đô va chạm tạo ra vết rạn thật lớn, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
- Không thể nào, tại sao lại như vậy?
Kim Thiền thất kinh kêu lên
Hắn có vật tâm liên của ngươi, nưng tránh sự phòng ngự của ngươi lại công kích vào ngươi, ngươi có đồ vật nào trong tay họ?
Nệ bồ tát cùng lúc hướng vào Kim Thiền phật. Lúc này Kim Thiền phật vừa nhìn thấy áo cà sa bị Cổ Thần Thông giẫm nát dưới chân.
- Áo cà sa tử mộc? Chung sơn? Lại là ngươi phá hỏng đại sự Cực Lạc niết bàn của ta!
Kim Thiền phật đà bỗng nhiên sợ hãi hét lên.
Chung Sơn, lại là Chung Sơn, hiện tại chúng Phật hận nhất chính là Chung Sơn, trước đó không lâu đem tất cả tin tức nhất đối chiếu, tam đại Thiên triều hội hợp, kẻ giật dây ở giữa không ngờ là Chung Sơn, lấy danh nghĩa là liên hệ đại Thiên triều, lại liên hệ với bạch nghiệp., làm cho đại La Thiên hướng vũ đại tần Thiên triều câu kết vơi nhau.. Lại cùng bạch nghiệp liên hệ, làm cho đại La Thiên hướng và đại tần Thiên triều câu kết với nhau.
Hơn nữa, phượng hoàng chí tôn, vốn đã chuẩn bị bay lên, tự dưng lại không tham dự trận chiến lần này, nhưng vì phượng hoàng chí tôn đã phá vỡ phượng ngâm cửu thiên, khiến cho nàng trong thời gian ngắn không thể bay lên nữa, vậy có công phu để tham dự trận chiến lần này. Thậm chí không lâu trước còn phá quy nguyên phật đà bế khẩu bất động thiện. Hiện tại, hiện tại không ngờ lại vì hắn, làm cho diễn sinh giới xuất hiện sơ hở, sơ hở chí mạng. Chung sơn, hiện tại tam tôn phật đà đã hận chết Chung sơn
.
- Nhiều lời vô ích, Kim Thiền ngươi vẫn không cần phải ngồi ở chỗ phật đàn đó đâu nếu không Diễn sinh giới ta sớm muộn gì cũng oán hận Kim Thiền
Giờ phút này tam đại thánh thượng bỗng nhiên yên lặng cùng nhau nhìn về phía Kim Thiền như mong đợi điều gì đó.
Bỗng nhiên bên cạnh Kim Thiền xuất hiện một vị hòa thượng đầu trọc, trên đỉnh đầu có một lỗ ống kính công đức vẻ mặt có chút ngạo mạn khinh thường ngồi ở vị trí ban đầu của Kim Thiền phật, Kim Thiền phật cũng lui ra ngồi ở một bên và các vị bồ tát la hán ngồi cùng nhau niệm phật kinh
- Hoan Hỉ phật ngươi rốt cuộc đã đến đây rồi!
Cổ Thần Thông ánh mắt sắc lạnh bỗng nhiên nói.
- Ngươi quả nhiên không chết.!
Niết Phàm Trần trong mắt cũng chứa đầy hàn khí. Niết Phàm Trần cách đó không xa, Cũ Cửu Thiên hai mắt bốc hỏa nhìn ánh sáng đột nhiên mới xuất hiện và
- Hôm nay ngươi sẽ phải trả nợ máu cho Khổng Tước Vương
Vũ Cửu Thiên trong cơn tức giận nói với Khổng Tước vương, khổng hậu
Hóa ra cổ Thần Thông, Niết Phàm Trần, Vũ Cửu Thiên báo thù cho những người này, đó là những kẻ có tên khổng hậu bị chết rồi đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt.
Hậu nhi ngũ sắc thần quang sở hướng vô địch, những kẻ này đã sử dụng những chiêu thức ác độc, ngày hôm nay, ta muốn cho ngươi thần hồn câu diệt. Niết Phàm Trần lạnh lùng nói
- Vậy hãy chờ xem Hoan Hỉ phật cũng lạnh lùng nói
Hoan Hỉ phật trấn giữ phật đàn, lập tức làm cho vết rạn ban đầu biến mất, kiên cố phòng thủ không để lộ chút sơ hở nào.
Sau khi Cổ Thần Thông, Niết Phàm Trần lại điên cuồng công kích, thế giới và thế giới đụng độ nhau quyết liệt vô cùng, toàn bộ Cực Lạc niết bàn xuất hiện vô số gió lốc làm cho người ở bốn phương, động tác trở nên nặng nề khó khăn hơn
Hừ, số mệnh các ngươi đều do Diễn sinh mà có, vĩnh viễn không làm gì được chúng ta, ta có cả trăm triệu công đức, trăm triệu công đức thực sự của Cực Lạc niết bàn, cái nơi mà không thể nào thất bại được
Hoan Hỉ phật nói một cách quả quyết, đích thực, vận mệnh của Diễn sinh giới đều do diễn sinh mà ra, dù chỉ là số mệnh bắt chước, nhưng hiệu quả không hề kém chút nào
Nhưng tam đại thánh thượng đã đánh tới nơi đây sao có thể buông ta được? Tiếng nổ không ngừng vang lên thế tất yếu ma tử bên trong tứ phật. Nơi tấm bia to bất hủ.
- Chủ trì!
Minh Đài bồ tát bỗng nhiên nói với Chung Thiên
- Làm sao vậy, sư tổ?
Chung Thiên hơi hơi nghi hoặc.
Ta không ở phía sau, hi vọng ngươi có thể mang vinh dự đến cho đại minh tự dương.
Minh Đài bồ tát bỗng nhiên nói.
- Ngươi không ở?có ý gì?
Chung Thiên trong lòng bỗng nhiên có cảm giác không yên.
Trở tay, Minh Đài bồ tát lấy ra tháp nhỏ tinh xảo, rồi tay kia vung lên, bỗng nhiên lại xuất hiện một tháp nhỏ khác giống nhau như đúc, tháp nhỏ thứ hai là phỏng chế, bên trong lóe ra chút hư ảo.
- Đây là Đại Minh tự tuyên cổ bảo tháp, Tê Linh tháp.Chủ trì mời đem luyện hóa nhập thể.
Chung Thiên không có chút nghi hoặc gì, nhưng vẫn luyện hóa, giống như tê lin tháp nhận hắn làm chủ trì, chỉ là luyện có thể thu vào trong cơ thể.
- Chủ trì không cần vội vàng, người là chủ trì Đại Minh tự, nó chỉ nhận ngươi, còn hiện tại ngươi không thể luyện hóa nó, về sau cứ dần dần luyện hóa.
Minh Đài bồ tát nói.
- Vâng
Chung chi gật đầu.
- Là lúc thu hồi công đức của đại minh tự ta.
Minh Đài bồ tát cầm lấy phỏng chế Tê Linh tháp nói.
Rồi, chỉ nhìn thấy Minh Đài bồ tát bay lên trên trời, cả người bỗng nhiên bị hút vào phỏng chế Tê Linh tháp, bay về xa xa nơi công đức vô lượng.
Phỏng chế Tê Linh tháp bỗng nhiên thành lớn, càng lúc càng lớn, cực kì lớn, mà dưới đáy tê linh tháp, đột nhiên sinh ra một lực hút lớn vô cùng, hút công đức đầy trời đó.
- Không tốt!
Chung Thiên đã biết sao lại thế này.
Tuy rằn nhân không quá khứ, nhưng bên trong tê linh tháp bỗng niên xuất hiện một vài thứ, công đức, là công đức, Minh Đài bồ tát đem công đức chuyển hóa Tê Linh tháp của cơ thể chính mình
- Phụ thân, sư tổ vì đại minh tự đoạt lấy công đức rồi.
Chung Thiên lập tức nhìn về phía Chung sơn
- Sư tổ ngươi hi sinh vì nghĩa, không hổ là đại đức cao tăng, đi vì người đi, về sau có thể đạt tới đỉnh, nhập âm phủ thu hồi hồn phách hắn, vì hắn trọng tố xả thân.
Chung Sơn thở dài
- Vâng!
Chung Sơn xiết chặt nắm tay gật gật đầu.!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.