Trường Sinh Bất Tử

Chương 100: Doanh đã tới




- Phần mộ Nữ Oa sẽ có gì? Cửu Vĩ Quận chúa hỏi.
- Pháp bảo của Thánh nhân! Chung Sơn khẳng định.
- Pháp bảo của Thánh nhân? Ánh mắt Tô A Phật cùng Cửu Vĩ Quận chúa cùng sáng lên.
- Tối thiểu cũng là Pháp bảo của Thánh nhân, nhìn tình huống xung quanh, xem ra lần này có rất nhiều người tới, gần như mỗi thế lực lớn đều có đại biểu đến đây. Chung Sơn lắc đầu.
- Ừm, không chỉ các thế lực lớn trong thiên hạ, một đám cường giả đỉnh cấp Phong Trủng Cương Vực nhất định cũng sẽ hội tụ Đạo tràng. Có lẽ, lúc này Đạo tràng đã hội tụ đông đảo cường giả! Chung Sơn khẳng định.
- Ngươi nói là Thánh Vương cũng sẽ đến đây? Cửu Vĩ Quận chúa cau mày hỏi.
- Đương nhiên, chuyện lớn như thế, có lý nào lại không đi? Đây không chỉ đơn giản là Pháp bảo của Thánh nhân, chính là xếp lại các thế lực Phong Trủng Cương Vực, không ai biết con đường đằng sau sẽ thế nào? Cho nên phải đi! Chung Sơn vô cùng khẳng định.
- Vậy chúng ta thì sao? Bây giờ cũng đi! Cửu Vĩ Quận chúa nhìn Chung Sơn, ánh mắt như đang hỏi hắn.
- Ừm, tới lúc rồi, phải đi sớm một chút! Chung Sơn gật đầu.
Chung Sơn, Tô A Phật, Cửu Vĩ Quận chúa, tổ người nhanh chóng đi tới Xà Hậu Đạo tràng.
Ở phủ Tư Mã Thanh.
Tư Mã Thanh nhìn Tư Mã gia chủ, Tư Mã Nguyên!
- Phụ thân, Xà Hậu Đạo tràng lần này, phải xem ngài! Tư Mã Thanh cung kính nói.
- Ừm, Tư Mã gia tộc nhịn nhiều năm như vậy, đến lúc này, ta sẽ làm tốt chuyện Xà Hậu Đạo tràng, về phần con... Tư Mã Nguyên nhìn sang Tư Mã Thanh.
- Phụ thân yên tâm, con sẽ làm mọi chuyện êm đẹp! Tư Mã Thanh tự tin nói.
- Ừm, con làm việc, cha đây yên tâm! Tư Mã Nguyên gật đầu hài lòng nói.
- Vậy con ở lại Thanh Khâu, kính chờ phụ thân thắng lợi trở về!
- Được!
Trong hoàng cung Thanh Khâu.
Thái Sơ Thánh Vương nhìn sang Ly tiên sinh, nói: - Lần này đi Xà Hậu Đạo tràng, không tiện qua lại, sự vụ Thanh Khâu cứ giao cho ngươi quản lý.
- Yên tâm! Ly tiên sinh gật đầu.
Thái Sơ Thánh Vương gật đầu, thân mình nhoáng lên biến mất.
Thế lực khắp nơi đều tụ tập tới Xà Hậu Đạo tràng.
Xà Hậu Đạo tràng, nằm ở phía tây Phong Trủng Cương Vực.
Trong trăm năm qua, đoàn người Chung Sơn ngoài hắn vẫn còn ở Thiên Tiên cửu trọng thiên, Tô A Phật từ 30 năm trước đã đạt tới cảnh giới Đại Tiên.
Một hàng ba người, tốc độ nhanh nhất cũng tốn suốt nửa năm mới chạy đến Xà Hậu Đạo tràng.
Bên ngoài Xà Hậu Đạo tràng đã bị đông đảo cường giả vây quanh, mỗi người nhìn về phía ngọn núi cao nhất.
Một ngọn núi khổng lồ, cao vút tận trời, công đức vô tận bao phủ, rất nhiều pháp tướng công đức tỏa sáng chói mắt.
Bên dưới công đức mênh mông, chính là Xà Hậu Đạo tràng.
Đỉnh núi cao giống như bị tước ngang, trên mặt phẳng khổng lồ có rất nhiều cung điện, đông đảo cường giả Xà Hậu Đạo tràng đứng trên quảng trường, mắt lạnh nhìn vô số cường giả xung quanh.
Người đứng đầu, mặc áo bào xanh, dung mạo tuấn tú, trường kiếm xanh biếc rời vỏ, kiếm khí xanh biếc xông lên tận trời, kiếm khí vô tận bay múa, kiếm thế đánh thẳng ra ngoài.
- Xà Hậu Đạo tràng, Phong Hành Vân Đạo Quân, ngoài Xà Hậu Giáo chủ ra, địa vị của hắn cao nhất ở Xà Hậu Đạo tràng! Cửu Vĩ Quận chúa chỉ vào nam nhân áo báo xanh nói.
- Phong Hành Vân? Chung Sơn nhíu mày.
Phong Hành Vân, những ngày qua Chung Sơn thu thập tư liệu cũng có hiểu biết. Thiên tài tuyệt thế Xà Hậu Đạo tràng, Đại Tiên đỉnh phong, chỉ kém một bước đạt tới Cổ Tiên.
Đây không phải mấu chốt, mấu chốt là họ của hắn, ở Xà Hậu Đạo tràng, chỉ có một mình hắn họ Phong. Còn Nữ Oa nương nương tên là "Phong Lý Hi", Nữ Oa nương nương cũng họ Phong!
Phong Hành Vân, rốt cuộc có thân phận gì?
Khắp khe núi đều là địa bàn của Xà Hậu Đạo tràng, rất nhiều chỗ đều có bố trí trận pháp, đương nhiên, ở xa bên ngoài không có trận pháp, đứng đầy cường giả các nơi chạy đến. Bất luận là Phong Trủng Cương Vực hay ở vùng ngoài đều rất đông, đương nhiên những thế lực này cũng chia ra mạnh yếu.
Thực lực mạnh, có thể chiếm lấy một đỉnh núi, giống như mọi người đều đang chờ đợi.
Chung Sơn đang muốn dò xét các thế lực một lần, bỗng nhiên có một cảnh thu hút ánh mắt của mọi người.
Chỉ thấy có năm bóng người bay về phía ngọn núi trung tâm.
Phong Hành Vân đứng trên núi chính, lạnh lùng nhìn năm người bay tới.
- Phong Hành Vân, tránh ra! Người đứng đầu quát.
Mục tiêu của mọi người dường như là đại điện ở trung tâm ngọn núi kia. Đại điện đó giống như cửa vào tiểu thế giới, cũng như là tiểu thế giới Trường Sinh Giới lúc trước. Chẳng qua, Xà Hậu Đạo tràng rất kỳ lạ, công đức vô tận không nằm trong tiểu thế giới, mà ở trong ngọn núi chính này.
- Ta lặp lại lần nữa, Nữ Oa nương nương có di huấn, nếu không thể ngăn cản, vậy mở rộng Nữ Oa giới. Tuy nhiên thời gian chưa đến, vẫn còn một tháng! Không ai được xông vào! Phong Hành Vân trầm giọng nói.
- Không được xông vào? Hừ, Pháp bảo của Thánh nhân đang ở bên trong, còn có một tháng? Các ngươi muốn luyện hóa Pháp bảo của Thánh nhân trong một tháng thì có! Đừng có mơ! Nam nhân cầm đầu quát.
Vù....
Kiếm xanh trong tay Phong Hành Vân vung lên, một vết kiếm xanh lục quỷ dị lưu lại giữa không trung.
- Ta sẽ không nói lại lần thứ hai, giới tuyến này, phàm là người vượt qua, chết! Phong Hành Vân lạnh giọng.
- Chết? Ha ha ha!! Ngươi cũng chỉ là một Đại Tiên, chúng ta có 5 Đại Tiên, ngươi có thể làm gì được ta? Đại Tiên kia quát.
Thân mình nhoáng lên, bước qua đường vạch xanh Phong Hành Vân vẽ lên.
[CHARGE=3]Oong...
Hư không vang lên tiếng kiếm rung, một đoàn sáng xanh lóe lên, kiếm khí ngập tràn bầu trời bỗng nhiên đâm tới, những tia sáng kinh khủng xẹt qua, tựa như một lốc xoáy toàn do kiếm khí tạo thành, cực kỳ bá đạo. Lúc này, kiếm cương của Phong Hành Vân đã dài tới vạn trượng.
Ầm....
Tiếng nổ thật lớn, Phong Hành Vân lùi về chỗ cũ, còn Đại Tiên trên không trung bị Phong Hành Vân một kiếm chém làm hai, càng bị mưa kiếm xối xuống, nháy mắt chết triệt để.
Miểu sát!
Đông đảo cường giả bên ngoài, mí mắt đều rung rẩy, Đại Tiên đấu Đại Tiên? Miểu sát?
- Sư huynh! Bốn tên Đại Tiên kia đều gầm lên.
Tiếp theo mỗi người đều hung hăng xông tới.
- Hừ! Phong Hành Vân hừ lạnh, tóc mai khẽ động, trường kiếm xanh trên ngón tay vạch ra kiếm quang kinh khủng, lướt qua bốn tên Đại Tiên kia.
Lần này, uy lực của Phong Hành Vân càng thêm kinh khủng hơn khi nãy, một kiếm đánh ra, tám đạo kiếm quang lóe sáng, chỉ nháy mắt như chém ra tám kiếm ngang với lúc nãy.
- Ngươi dám... Trong hư không vang lên tiếng rống.
Ầm....
Một luồng sáng đỏ hiện lên, lại một kiếm chợt tới, ầm ầm đỡ được một kiếm của Phong Hành Vân.
Phong Hành Vân ngừng kiếm, mắt lạnh nhìn một thanh kiếm đỏ nằm trong tay một nam nhân áo đỏ.
Còn bốn Đại Tiên vừa vượt giới tuyến khi nãy, lúc này trán đầy mồ hôi lạnh, rõ ràng trong nháy mắt khi nãy bốn người thấy được sức mạnh của Phong Hành Vân. Một kiếm đánh ra, bốn người như bị gió khóa chặt, không thể trốn tránh, cảm giác chờ chết này thật là đáng sợ.
- Sư tôn! Bốn người vội cung kính gọi người áo đỏ.
Sư tôn? Rõ ràng năm người lúc này xông lên là nghe theo ý của nam nhân áo đỏ này, chỉ là không ngờ Phong Hành Vân mạnh như vậy.
Bùm!
Phong Hành Vân cùng nam nhân áo đỏ tách kiếm ra.
- Phong Hành Vân, ngươi dám giết đệ tử của ta? Hôm nay Xà Hậu Giáo chủ không nói rõ ràng, ta... Nam nhân áo đỏ tức giận nói.
- Ngươi vượt tuyến! Phong Hành Vân không để ý tới hắn, thản nhiên nói.
- Cổ Tiên, Huyết Kiếm Vương? Ở xa xa có người nhận ra nam nhân áo đỏ.
Trong đầu Chung Sơn không có tư liệu của Huyết Kiếm Vương, cũng không cần biết, bởi vì Chung Sơn hiểu được, mở màn còn chưa bắt đầu.
- Ha ha! Vượt tuyến? Huyết Kiếm Vương cười lạnh.
Phong Hành Vân không để ý, lại đâm tới một kiếm. Một kiếm đâm ra, Huyết Kiếm Vương cũng vung kiếm cực nhanh, nghênh đón một kiếm trước mặt.
Hai mũi kiếm đối đầu, xung quanh kiếm của Huyết Kiếm Vương đột nhiên kéo lên sóng máu, còn xung quanh Phong Hành Vân cũng quỷ dị trào ra tám dòng khí xanh, tám dòng khí như kiếm khí, lại như cơn gió lớn.
Ầm....
Tám dòng khí xanh lực lượng kinh khủng ầm ầm thổi ngược sóng máu trở về, kiếm ý kinh khủng đẩy thẳng Huyết Kiếm Vương.
Mũi kiếm cũng va chạm với nhau.
Keng!
Ầm....
Sóng máu, dòng khí xanh, kiếm khí vô tận ầm ầm bao phủ cả một vùng trời đất. Sau tiếng nổ lớn, sóng máu cùng dòng khí xanh từ từ tan đi.
Phong Hành Vân vẫn một tay cầm kiếm, ngạo nghễ đứng giữa không trung. Còn Huyết Kiếm Vương lúc này đã lui khỏi vạch mà Phong Hành Vân vẽ ra, quần áo trên người có tám vết rách lớn. Quần áo đã bị rách.
Mọi người đều hiểu, Phong Hành Vân đã thắng!
Cổ Tiên Huyết Kiếm Vương, thua?
Đó chính là Cổ Tiên! Huyết Kiếm Vương cường giả kiếm đạo, bị Phong Hành Vân đánh bại?
- Ngươi... ngươi đã là Cổ Tiên? Huyết Kiếm Vương cau mày nói.
Phong Hành Vân không để ý đến Huyết Kiếm Vương, lại quay về quảng trường ban đầu. Nhưng mọi người nhìn ra được, Huyết Kiếm Vương không dám đối địch với Phong Hành Vân, còn Phong Hành Vân cũng chân chính đạt tới cảnh giới Cổ Tiên.
Dù không giết Huyết Kiếm Vương, nhưng thực lực cảnh cáo mọi người. Còn một tháng, đừng ai làm bừa.
Huyết Kiếm Vương không có dũng khí tiến lên nữa, hắn biết vừa rồi Phong Hành Vân không giết mình, nhưng nếu mình còn không thức thời, hắn khẳng định không ngại giết mình để răn đe.
- Sư tôn, sư tôn ngài không sao chứ? Một đệ tử hỏi.
- Sư tôn ngươi chỉ thay đổi kiểu quần áo, nào có sao đâu? Không biết là ai ở bên ngoài cười nhạo.
- Ha ha ha ha!
- Ha ha ha ha!
Lập uy không thành, ngược lại thành trò cười cho mọi người, Huyết Kiếm Vương tức giận đỏ rực cả mặt.
Hắn quay đầu, dẫn theo bốn đệ tử bay trở về.
Không lâu sau, bọn họ ngừng lại, Huyết Kiếm Vương hai mắt phát lạnh nhìn ngọn núi mình ở trước khi ra chiến đấu, chỉ mới một chốc, lại có một tổ người vừa vặn ở ngay trên đó.
- Cút ngay! Huyết Kiếm Vương giận dữ quát.
Ở xa xa, Chung Sơn quay đầu nhìn, trên đỉnh núi Huyết Kiếm Vương đang gầm lên, lúc này có ba người đang đứng. Trong ba người có hai người là Chung Sơn quen biết. Đại Tần Thánh Vương, Doanh!!
Doanh đứng ở trước, hai người đằng sau toàn thân bọc áo bào đen, mà một người trong đó chính là Đại Tần Sát Thần, Bạch Khởi!
Huyết Kiếm Vương đang gầm lên với Doanh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.