Trường Sinh Bất Tử

Chương 10: Kim lăng thành




Ta bổ nhiệm, kể từ bây giờ Thi tiên sinh chính là quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tư.
Chung Sơn ra lệnh một tiếng.
- Chúc mừng Thi tiên sinh.
Hầu hết những người ở trên đảo đêu cất tiếng chúc mừng.
Thi tiên sinh nghe thấy lời nói của Chung Sơn thì khẽ cau mày sau đó quay đầu nhìn hắn nói:
- Dạ.
Phải nói rằng đối với Thi tiên sinh, mặc dù năng lực quỷ thần khó lường tuy nhiên còn lâu lắm mới đạt tới trình độ quân đoàn trưởng, Chung Sơn cho y lên vị trí này là có dụng ý, chỉ có một số người thông minh mới biết được.
- Điều chỉnh quân binh nghỉ ngơi, một tháng sau sẽ đánh chiếm Kim Lăng Thành.
Chung Sơn lại một lần nữa hạ lệnh.
- Dạ.
Chúng nhân lập tức đáp.
Tất cả mọi người đều cảm thấy nghi hoặc, tuy nhiên mệnh lệnh củ Chung Sơn cho nên ai cũng không dám vi phạm.
- Chung Sơn, tại sao lại đột nhiên ngừng như vậy, vì tên gia hỏa này sao?
Hạo Mỹ Lệ nhìn về phía Thi tiên sinh mà nói.
Thi tiên sinh không lộ biểu tình gì, chỉ nhìn thoáng qua Hạo Mỹ Lệ, sau đó quay đầu không để ý tới nàng nữ.
Nghe thấy lời nói không khách khí của Hạo Mỹ Lệ, Chung Sơn khẽ nhíu mày tuy nhiên cũng không có bất kỳ biểu lộ tức giận gì mà chỉ lắc lắc đầu nói:
- Đây là quyết định của ta.
- Hừ, nói dừng là dừng, thật vô nghĩa.
Hạo Mỹ Lệ thẳng thừng nói sau đó quay đầu rời đi.
- Ngươi không cần ra tay.
Chung Sơn dừng lại nói.
- Đa tạ.
Thi tiên sinh gật đầu cảm kích.
Âm Nguyệt hoàng triều, ở Kim Lăng Thành, trong thư phòng của Lục Đạo.
- Ầm.
Trong cơn tức giận, Lục Đạo đánh một chưởng vỡ nát cái bàn trước mặt, sau đó không người nào dám xen vào, ở trước mặt y là một nam tử trẻ tuổi, nam tử này thấy vậy thì khẽ rùng mình.
- Quân đoàn trưởng quân đoàn thứ tư sao? Hảo hảo, Chung Sơn ngươi ra tay thật là nhanh.
Trên khuôn mặt Lục Đạo hiện lên vẻ hối hận.
Thi tiên sinh có lai lịch như thế nào có lẽ trong thiên hạ chỉ có Lục Đạo là người biết tường tận nhất, tuy nhiên nhất thời ý vẫn không hiểu tịa sao Thi tiên sinh lại đi theo phe địch. Nếu biết sớm như thế, Lục Đạo thà buông bỏ cơ nghiệp ở Thiên Lang Đảo, mang theo đám cường giả tiến vào Thần Châu đại địa còn hơn, tuy nhiên tất cả đã muộn rồi.
Nhất định phải đánh bại Chung Sơn, như vậy Thi tiên sinh sẽ trở về.
Chúng thần thận trọng nhìn bệ hẹ, chỉ có Đỗ Tu là dám chen vào nói:
- Bệ hạ, bất kể thế nào, Đại Tình vương triều một tháng nữa cũng không chạm vào bờ cõi của chúng ta.
Lục Đạo ngẩng đầu, hung ác nhìn Đỗ Tu, sau đó thở dài, đè nén cơn tức giận trong lòng lại.
Chứng kiến ánh mắt này của Lục Đạo, nội tâm của Đỗ Tu thầm xiết chặc lại.
- Thất Dạ.
Lục Đạo cất tiếng gọi.
- Phụ hoàng.
Nam tử kia lập tức kêu lên.
- Ngươi cùng tiểu Vũ có quan hệ tốt, hiện tại gần đây tiểu Vũ như thế nào rồi?
Lục Đạo trầm giọng nói.
- Rất, rất tốt.
Thất Dạ lập tức cất tiếng nói.
- ừ, ngươi thân là thái tử Âm Nguyệt hoàng triều, nếu ta cùng với Đại hoàng hậu không còn tại thế nữa thì tam quân chính là do ngươi điều động, ngươi có quan hệ tốt với tiểu Vũ cho nên hãy chuẩn bị thật tốt, một tháng sau quyết chiến.
Lục Đạo thở ra một hơi rồi nói.
- Dạ!
Thất Dạ lập tức nói.
Một tháng sau.
Một tháng sau.
- Đi!
Nơi Thanh Đồng Chiến Đảo, Chung Sơn hét to lên một tiếng.
- Hống.
Năm vạn đại quân hống một tiếng thật to, dẫm chân thật mạnh rồi hướng về phía Kim Lăng Thành mà đi.
Mục đích lần này của họ chính là chiếm lấu Kim Lăng THành, tiêu diệt Âm Nguyệt hoàng triều, cuối cùng độc bá Thiên Lang Đảo.
Đại quân nhanh chóng tiến lên, ở trên Thanh Đồng Chiến Đảo, tất cả mọi người đều tràn ngập khí phách, chuẩn bị quyết chiến.
Quyết chiến Kim Lăng Thành.
- Huyền Vũ, lại là Huyền Vũ nhất tộc.
Bên cạnh Long Ỷ, Dịch Diễn bất ngờ cười nói.
- Huyền Vũ thì sao, đại thế đã mất, ngay cả Long tộc trợ chiến thì cũng không thể vãn hồi.
Chung Sơn lộ vẻ tự tin nói.
Hạo Mỹ Lệ ở trên đầu vai tiểu Kim lập tức bất mãn nói.
Chung Sơn quay đầu nhìn tiểu Kim Long rồi mỉm cười nói:
- Chỉ các đánh cách khác, không hề có ý hạ thấp Long tộc.
- Tuy nhiên thiếp hơi bận tâm một chút.
Thiên U công chúa đột nhiên nói.
- Sao vậy?
Chung Sơn nhìn về thía Thiên U.
- Huyền Vũ nhất tộc cùng với Tiên Tiên đều là bổn nguyên huyết mạch vào hai mươi năm trướ.
Thiên U công chúa nói.
- Hai mươi năm trước sao?
Đồng tử của Chung Sơn co rút lại.
- TIểu Huyền Vũ ở thành Kim Lăng kia chỉ có hai mươi mấy tuổi sao?
- Hai mươi mấy tuổi tại sao lại được như vậy rồi?
Hạo Mỹ Lệ hỏi.
- Tuy nhiên, yên tâm đi, ta tự nhiên có cách giải quyết, nói gì thì nói, chúng lang tướng không tham gia chiến trường cùng chúng ta thì chắc gì cao thủ của huyền vũ Tộc sẽ tham chiến, vận triều có quy củ của vận triều, các chủng tộc có quy củ của chủng tộc.
Chung Sơn an ủi nói.
- Dạ!
Mọi người đều gật gật đầu.
Chung Sơn nhìn năm trăm vạn đại quân, saukhi nghỉ ngơi ba ngày, bọn họ ruốt cuộc cũng đã đánh tiến Kim Lăng Thành, trận chiến cuối cùng bắt đầu.
Ở phía xa xa, nơi một thành trì vô cùng lớn, mặc dù không có thành trì cao như ở Thần Châu đại địa nhưng tường thành cũng cao tới năm trăm thước.
Số mệnh xoay quanh đó, nhàn nhạt mênh mông, khí thế rộng lớn, biểu thị cho hoàng triều.
Chung Sơn mang theo địa quân tiến đến Kim Lăng Thành.
Thanh Đồng Chiến Đảo, Chung Sơn mặc long bào, ngồi trên long ỷ, hai tay đặt hai bên, lạnh lùng chăm chú nhìn về phía xa xa.
Ở phía thành Nam Kim Lăng Thành xa xa, trên cổng thành.
Lục Đạo thân mặc long bào ngạo nghễ trên đó.
Bên trái Lục Đạo là một thân ản hắc bào chính là đại hoàng hậu của Âm Nguyệt hoàng triều, nhờ tu luyện bí pháp nào đó mà bắt buộc phải luôn khoác trong mình một bộ đồ màu đen, bên phải một người đang ôm Tiểu Huyền Vũ, đúng là thái tử của Âm Nguyệt hoàng triều, Thất Dạ.
Cạnh thái tử là một nam tử sắc mặt trắng bệch.
- Quả nhiên là hắn.
Thiên U công chúa trừng mắt nói.
- Sao?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi.
- Người bên cạnh thái tử, ta biết, hắn đã từng đến Thái Cổ Thánh Đô một lần, Huyền Vũ nhất tộc, không thiếu cường giả đế cực cảnh, tại sao là hắn?
Thiên U công chúa lộ ra một vẻ lo lắng.
Đế Cực cảnh, theo như lời của Bảo Nhi nói thì tất cả đều cả kinh. Đế Cực Cảnh? Thực lực kia không phải cùng Đại Huyền Vương cùng với Nạp Lan đại đế sao?
- Tuy nhiên cũng giống như lang tướng chúng ta, chúng ta không xuất thủ thì hán cũng không ra tay.
Thanh Vân Lang Tương ở bên cạnh nói.
Thanh Vân Lang Tương vừa nói xong mọi người liền thả lỏng lại.
Tuy nhiên, chúng lang tướng cần phải bảo hộ Tiên Tiên, bọn họ không xuất thủ, cùng với Chung Sơn không có chung một mục đích.
Mọi người nghe thấy lời nói này, thì cũng hơi an tâm.
Trên Thanh Đồng Chiến Đảo, một vương triều đối đầu với Âm Nguyệt hoàng triều, trước kia bọn họ chẳng thèm ngó tới, tuy nhiên bây giờ thì lại rất lo lắng.
Thiên U công chúa, chính là Thiên U công chúa của Đại La thiên triều? Thiên đại ngiệp vị, trung vị thân, là nàng sao?
Còn có tiểu bạch lang, bổn nguyên huyết mạch của Lang tộc, tiểu Kim Long, bổn nguyên huyết mạch của Long tộc. Người đứng trên đầu vai của Tiểu Kim Long kia, nàng ta là ai?
Mặc kệ ra tay hay không ra tay, nhưng hai người đó cùng với một long một lang không thể động tới.
Thiên U công chúa, hiện tại Đại La thiên triều, quân đội quá mạnh, muốn đối phó với Thiên U công chúa, còn có kiêng nể Cổ Thần Thông nữa không? Về phẩn tiểu bạch lang, rõ ràng là đến xem náo nhiệt, ở Thiên Lang Đảo này, lang tộc chí tôn Đế Huyền Sát không tới, ai cũng không dám động tới hắn. Cổ Thần Thông cũng vậy, khủng bố, thật sự là quá mạnh mẽ, so với Cổ Thần Thông còn điều cuồng hơn. Long tộc bổn nguyên huyết mạch, còn có tiểu cô nương đứng bên cạnh nữa, tuy không biết lai lịch nàng là gì, nhưng cũng đừng nên gây thù chuốc oán với Long cung.
Một vương trều nho nhỏ mà xuất hiện tới bốn nhân vật phải kiêng kỵ.
Chung Sơn tại sao để cho đại quân dừng lại.
Tài vì ở ngoài Kim Lăng Thành này, xuất hiện một trăm con rùa màu đen, tronng đó vó con đường kính tới khoảng năm mươi thước. Trên mai những con rùa đó có đầy những góc gai, vô cùng dữ tợn.
Mấy con rùa đen vô cùng lớn này đi vào trong Kim Lăng Thành, lẳng lặng nhìn Thanh Đồng Chiến Đảo.
- Huyền Vũ tướng? Bọn họ rõ ràng đã tham chiến.
Thanh Vân Lang Tướng không thể tưởng tượng được mà nói.
Khó trách Thanh Vân Lang Tướng cảm thấy kỳ quái, loại thực lực đạt tới Đế Cực Cảnh này, cùng vơi chúng lang tướng không cùng cấp độ với nhau.Nếu không phải là có điều đặc biệt thì bọn họ không thể nào tham dự cuộc chiến vận triều, cho dù là ký kết khế ước với vận triều cũng không.
- Có thể tham chiến một tháng? Ha ha, ta còn tưởng Lục Đạo tăng binh lực gì, hóa ra hcir là một đám rùa đen mà thôi.
Chung Sơn cười lạnh lùng nói.
Chung Sơn nhìn Lục Đạo phía xa xa, Lục Đạo cũng nhìn thẳng vào Chung Sơn.
Hai hoàng đế cách nhau rất xa, lạnh lùng nhìn nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.