Thủ hạ dưới trướng Lan Lăng Yến gần như tất cả đều là những người tinh nhuệ, có thể cùng anh sát cánh hơn hai mươi năm tranh giành vị trí ngày hôm nay, lòng trung thành của những người này thì không cần nói tới nữa, năng lực cũng không phải bàn cãi, từ trước tới nay anh đều không lưu giữ những kẻ phế vật.
Những đệ tử tinh anh trước đây của Lan gia đều không có mấy người thoát khỏi kế hoạch của anh, khỏi cần đề cập tới người không có bản lĩnh như Cố Doanh Tích, nhưng cô ta không chỉ thoát khỏi sự bố trí sắp xếp của anh, còn có thể cảm hóa những thủ hạ của anh, mặc dù những người đó cuối cùng đều bị Lan Lăng Yến xử lý, nhưng lại làm cho Lan Lăng Yến ngày càng sinh ra sát ý mãnh liệt hơn nữa đối với Cố Doanh Tích, người phụ nữ này thực sự là quá tà môn, không những có thể quyến rũ đàn ông, mà còn có bản lĩnh làm cho những người được đích thân anh phái đi phản bội lại anh, thật sự là có chút khó hiểu.
Vừa mới về nước, hai ngày trước Lan Lăng Yến vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc Ninh Vân Hoan và con trai Lan Ý nên không thể tự mình đi xem rốt cuộc Cố Doanh Tích này có những thủ đoạn gì, anh lại nghĩ đến bộ dáng lúc trước Ninh Vân Hoan hình như có khúc mắc gì đó với Cố Doanh Tích, lại thêm tin tức mới có ngày hôm nay, tất nhiên là muốn cô cẩn thận chút.
Sau khi dặn dò xong Lan Lăng Yến vẫn cảm thấy có chút không yên lòng, môi mân thành một đường thẳng nghiêm túc:
“Hay là anh cho người đi theo em.
”
Sau khi biết người Lan Lăng Yến nhắc tới là Cố Doanh Tích, Ninh Vân Hoan mới thả lỏng, đời này mặc dù vừa mới bắt đầu cô đã quyết tâm không dính líu gì với người có tâm tư vặn vẹo như nữ chủ, nhưng nếu như nữ chủ muốn dây dưa với cô, cô cũng không ngại ngáng chân Cố Doanh Tích vài lần, nữ chủ hiện nay không hổ danh là nữ chủ, ngay cả Lan Lăng Yến cũng để ý cô ta như vậy.
Biết được hành động trút giận sau lưng thay cô trong một năm qua của Lan Lăng Yến, trong lòng Ninh Vân Hoan càng cảm thấy ngọt ngào, vội vàng ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng, thực sự là cô không dám coi nhẹ vòng hào quang của nữ chủ, đặc biệt là những người đàn ông bên cạnh nữ chủ, người nào đụng phải Cố Doanh Tích đều như bị trúng tà vậy, người người đều nguyện ý vì cô ta mà vứt bỏ gia đình và người thân, có vài người lợi hại lại càng thêm tâm ngoan thủ lạt, một năm nay Ninh Vân Hoan không nhìn chằm chằm Cố Doanh Tích, cũng không biết bên cạnh cô ta xuất hiện thêm bao nhiêu người rồi, dù sao thì kịch tình cũng không giống với những gì Ninh Vân Hoan thấy trong tiểu thuyết và trong kiếp trước, nói không chừng mấy nam chủ tàn bạo âm ngoan đã xuất hiện rồi.
Cuộc sống hiện nay của Ninh Vân Hoan không giống với những ngày ở kiếp trước, kiếp trước cô trải qua không được tốt, cho nên kiếp này vô cùng trân trọng mạng sống, nghe thấy Lan Lăng Yến phái người đi bảo vệ cô, cũng không cự tuyệt nữa, cô biết rằng có những lúc vì mấy người này đi theo mà cảm thấy không thuận tiện, nhưng còn tốt hơn đợi đến khi mình xảy ra chuyện rồi mới gọi người tới cứu, dù sao cô cũng không phải là nữ chủ, vừa xảy ra chuyện liền có nam chủ tới cứu.
Thấy Ninh Vân Hoan ngoan ngoãn nghe lời, trong lòng Lan Lăng Yến cảm thấy vừa lòng, đối với việc cô muốn rời đi cũng cảm thấy thoải mái hơn chút, lúc này mới thoải mái để cô rời đi.
Lan Lăng Yến chuẩn bị tốt một ít đồ đạc ở bên Anh đưa cho Ninh Vân Hoan làm quà tặng cho ba Ninh mẹ Ninh, bản thân mình lại chuẩn bị đem con trai tới công ty, thuận tiện đưa cô tới Ninh gia, xe chạy một đường hướng tới Ninh gia, Ninh Vân Hoan nhìn thấy khung cảnh bên ngoài vừa thân quen vừa xa lạ, trong lòng không khỏi sinh ra một chút cảm khái.
Lần này cô ra nước ngoài trở về, dường như không có gì thay đổi, nhưng thật ra dường như mọi vật đều thay đổi, không biết ba Ninh mẹ Ninh thế nào, hơn một năm không gặp, thời điểm sinh sống ở kiếp trước, cô cũng không xa cách ba Ninh mẹ Ninh lâu như vậy.
Bánh bao nhỏ im lặng nằm ngủ trong lòng Lan Lăng Yến, vì nguyên nhân muốn ôm con, hiện tại Lan Lăng Yến rất ít khi mặc âu phục trang nghiêm, ngoài việc phòng tránh sự bất tiện khi ôm con trai, cũng miễn cho con trai cảm thấy không thoải mái.
Anh học theo Ninh Vân Hoan mặc quần áo vải bông, người vốn dĩ lạnh lùng tuấn nhã, ôm con trai cũng không làm anh mất đi một chút khí chất lạnh lùng nào, ngược lại làm cho người khác không dám nhìn Lan Ý đang ngủ trong lòng anh ở khoảng cách gần.
Càng ngày càng tới gần Ninh gia, vốn dĩ Lan Lăng Yến muốn đưa cô vào, nhưng những người bảo vệ trong khu biệt thự đều nhận ra Ninh Vân Hoan, nếu cứ mở cửa đi xuống như vậy, cô cũng không cần một mình đơn độc trở về nữa, cho nên cô kiên quyết không muốn anh tiễn, đến đầu ngõ bên ngoài cách tiểu khu khoảng 10 mét, cô ra hiệu ý muốn bảo anh dừng lại cho cô xuống xe ở đây.
“Em ở lại Ninh gia, trước giờ cơm tối anh tới đón em.
”
Lan Lăng Yến nói đến đây, biểu tình có chút cứng ngắc, giống như đang giải thích:
“Lan Ý lâu không nhìn thấy em, cũng sẽ nhớ em.
”
Biểu tình của anh giống như là suy nghĩ vì con trai vậy, làm cho Ninh Vân Hoan không nhịn được cười.
Lan Ý bây giờ mới có mấy tháng tuổi, một ngày từ sáng tới tối trừ ăn ra chính là ngủ, ngay cả thời gian chơi đùa cũng không lâu, tiểu tử này có chút biết nhận thức người, ngoài bảo mẫu trong nhà ra, chỉ cho phép ba mẹ ôm mình, nếu Ninh Vân Hoan không ở trong nhà có lẽ cậu nhóc sẽ khóc lên, nhưng có Lan Lăng Yến ở nhà, cậu nhóc muốn khóc cũng không khóc nổi.
Ninh Vân Hoan cúi đầu hôn một cái lên trán con trai đang ngủ say, nhìn thấy biểu tình của Lan Lăng Yến có chút lạnh lùng, lại ngẩng đầu hôn một cái lên mặt anh, nhìn thấy khóe miệng của anh cong lên, lúc này mới xách đồ mau chóng xuống xe.
Lan Lăng Yến của hiện tại đã không còn băng lãnh, cao cao tại thượng giống như lần đầu tiên gặp cô nữa, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác, ở trước mặt cô bắt đầu có hỉ nộ ái ố (vui, buồn, tức giận), Ninh Vân Hoan cũng càng ngày càng không sợ anh nữa, thậm chí nghĩ tới dáng vẻ vừa nãy của anh, còn cười ra tiếng, vốn dĩ đồ cầm trên tay có chút nặng, lúc này lại không cảm thấy nặng như vậy.
“Ninh tiểu thư.
”
Người bảo vệ đứng ở bên ngoài tiểu khu nhìn thấy bóng dáng đi từ xa tới trước tiên cúi đầu chào, sau đó mới thấy rõ là Ninh Vân Hoan cho nên mở miệng chào hỏi.
Mặc dù trong ngoài khu biệt thự này có tận vài chục nhà, nhưng những người ở đây đều có chút của cải, cho nên bảo vệ ở đây gần như nhớ rõ từng người của từng nhà, để tránh trường hợp có người lạ tiến vào tiểu khu, lúc này bảo vệ nhận ra Ninh Vân Hoan, cánh cửa điện tử kia tất nhiên cũng được những người bảo vệ ở trong phòng bảo vệ điều khiển mở ra, để Ninh Vân Hoan đi vào trong.
Mặc dù lúc trước có gọi điện cho ba mẹ nói mình về nước, nhưng Ninh Vân Hoan không nói hiện tại mình đã ở trong nước rồi, ý muốn tặng cho ba mẹ một niềm vui bất ngờ, do đó Ninh Vân Hoan muốn chuẩn bị đồ đạc mang về nhà, tắm rửa một cái rồi ở nhà chờ ba mẹ.
Ba Ninh sinh sống có quy luật, nếu chiếu theo thường lệ, chắc chắn là mẹ Ninh cũng đi đánh bài ở bên ngoài, nhưng đến giờ cơm tối, hai vợ chồng nhất định sẽ cùng nhau ăn cơm tại nhà, bởi vì muốn nhìn thấy ánh mắt vui mừng kinh ngạc của ba mẹ, mặc dù Ninh Vân Hoan phải xách hai túi đồ, cũng không muốn gọi điện cho người giúp việc trong nhà ra đón, ngược lại tự mình đi chầm chậm xách vào tiểu khu.
Đi bộ khoảng 20 phút, thời tiết lúc này lại nóng, Ninh Vân Hoan đi bộ tới mức cả người đầy mồ hôi, không dễ gì mới nhìn thấy căn biệt thự quen thuộc của Ninh gia, khóe miệng bất giác mỉm cười.
.