Bùm oành oành, hơn mười đạo ma pháp nổ tung trên người bọn Khoát Đao, năm đạo bạch quang bay lên, 8 chết 5, còn lại 3 mạng cũng chẳng khá chi.
Có hai hồng danh chết, trang bị rớt đầy đất.
3 mạng còn lại thấy thế chạy trối chết, phía sau mấy chục Thuẫn Chiến Sĩ và Cuồng Chiến Sĩ đuổi sát nút.
Không để chúng thoát a!!
Tổng quan lực lượng chênh lệch quá lớn, người chơi Khải Hoàn công hội một chút cơ hội phản kích đều không có.
- Cảm ơn các huynh đệ!
Kỵ Sĩ Vãn Ca cảm kích hét lên, nếu không có các huynh đệ này ra tay kịp thời, nhất định bọn họ đã bị người bên Khải Hoàn giết.
- Từ lâu ta đã không ưa bọn Khải Hoàn ni!
- Sớm hay muộn cũng có ngày tiêu diệt bọn chúng!
- Các huynh đệ phía đông có tin tức, có khoảng ba bốn trăm tên Khải Hoàn đang chạy tới đây.
Nghe tin, đương trường mọi người ai nấy biến sắc, bọn họ cũng vừa tới tức thì, không ngờ bọn Khải Hoàn lại nhanh chóng có hành động, thật là nhanh tới mức khó tin.
- Nhất định có nội gián, nếu không vì sao bọn họ có thể phản ứng nhanh như vậy!
- Chúng ta liều mạng với bọn nó một trận đi, sợ gì!
Mấy phần tử hiếu chiến quá hưng phấn hét lên.
- Hiện giờ đánh một trận như thế là không nên, tốt nhất trở về thôi.
Kỵ Sĩ Vãn Ca bình tĩnh nói, chấp hành hội trưởng từng nhắc nhở các huynh đệ giữ gìn hành động, bây giờ chưa phải lúc đối cứng với Khải Hoàn.
- Kiểm trang bị, sau đó lập tức rút lui.
Một chiến sĩ nói, trong nhiều huynh đệ, người này rất có uy tín.
Mọi người lấy ra hồi thành quyển trục, từng đạo từng đạo bạch quang lóe lên, trả lại một bầu không khí yên tĩnh.
Mấy phút sau, một đoàn Khải Hoàn chạy tới, đi đầu là Minh Vực Chi Hỏa.
- Mẹ nó, trốn nhanh thật!
Minh Vực Chi Hỏa buồn bực mắng, hắn cũng không ngờ bên Ngưu Nhân Bộ Lạc phản ứng nhanh như vậy, hắn bắt đầu nghi ngờ, Khải Hoàn có thể có nội gián.
- Minh Vực lão đại, chúng ta làm gì bây giờ?
Một người bên cạnh hỏi.
- Còn làm gì nữa, trở về luyện cấp thôi.
Lần này hai công hội không xảy ra chiến tranh quy mô lớn khiến không ít người chơi thất vọng, nhưng ai cũng có thể thấy rõ, không khí giữa hai công hội sặc mùi thuốc nổ, chiến tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào, vấn đề là thời gian. Ngưu Nhân Bộ Lạc sinh sau đẻ muộn, liên tiếp bị chèn ép, tổn thất vượt xa so với Khải Hoàn, bất quá Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn luôn ẩn nhẫn, tích tụ lực lượng, chờ đợi thời cơ.
Xung quanh cây cối tốt tươi, xanh um một màu. Khắp nơi hoa dại đua nhau khoe sắc, điểm tô một vùng sặc sỡ, quả thực cảnh động lòng người! Nhiếp Ngôn phát hiện phia trước có hai con Kim giáp trùng to lớn đang hướng tới một thân đại thụ, hoa văn trên cánh phối hợp với màu vỏ cây, không cẩn thận thật khó mà nhìn ra.
Nhiếp Ngôn sử dụng Tiềm hành, thân thể mờ dần, hắn không dám kinh động tới mấy con bọ biết bay đó, nhẹ nhàng tiến tới một thân cây gần đó, phát hiện một bảo rương màu bạc, liền ngồi xuống bắt đầu mở ra.
Hệ thống: bảo rương mở ra 1%, 3%...
Hệ thống: ngài mở thành công bảo rương Bạch Ngân, kỹ năng mở khóa thêm 1 điểm thuần thục.
Xoạch một tiếng, bảo rương mở ra, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lôi ra 2 món, đều 20 cấp Bạch Ngân trang bị, một áo giáp Chiến Sĩ và một chùy đinh của Thánh Kỵ Sĩ, thuộc tính cả 2 cũng không tồi, hắn liền ném vào ba lô.
Âm thanh khai mở bảo rương đã đánh động bọn Kim giáp trùng, lập tức có mấy chục con hung hăng giương cương xoa bay tới chỗ Nhiếp Ngôn.
Chúng đều là quái vật 21 cấp, số lượng nhiều, lại rất khó chơi, nếu bị chúng vây, vậy thì khổ ah.
Nhiếp Ngôn nhanh chóng sử dụng Âm Ảnh Vũ Bộ, biến mất trước mắt bọn quái bọ.
Hắn đẩy tốc độ tới cực hạn mà chạy.
Mấy chục con bọ mất đi mục tiêu, ngơ ngác nhìn quanh, một lúc sau lại khôi phục trạng thái du đãng vốn có.
Chạy hơn 10 phút, thoát khỏi mảnh rừng Kim giáp trùng, Nhiếp Ngôn dừng lại dưới một chân núi, khắp nơi loạn thạch ngổn ngang. Hắn tìm kiếm một hồi, phát hiện một bảo rương Bạch Ngân dính vào một khối loạn thạch, hưng phấn chạy tới.
Một lát sau, bảo rương hoàn toàn khai mở.
Hắn nhanh chóng lục lọi, lấy ra một cuốn kỹ năng thư Trị liệu khinh thương của Thánh Kỵ Sĩ. Đồ tốt, cuốn kỹ năng này để ở kho hàng công hội, người chơi muốn có nó, đổi điểm cống hiến cũng không ít.
Hắn liền ném tới ba lô.
- Nhiếp Ngôn, có đó không?
Là tin tức của Quách Hoài.
- Đang nghe, có gì không?
Nhiếp Ngôn vừa trả lời, vừa chạy như điên, mục tiêu là bảo rương kế tiếp.
- Ta xin vài nhiệm vụ công hội, không nghĩ lệ phí cao như thế, hơn mười đồng vàng vẫn không đủ.
- Cần nhiêu?
- Khoảng 3 vàng nữa.
- Ngươi tới Tinh Không dược điếm lấy 10 vàng đi.
Nhiếp Ngôn nói. Lệ phí xin nhiệm vụ công hội đúng là rất cao, trong giai đoạn đầu, một số công hội gánh không nổi, do đó “cánh cửa công hội” đâu phải muốn sờ là sờ, khi thành lập một công hội, nếu không huy động tài chính đúng tầm, muốn nó phát triển, khó khăn vô cùng.
- Tình hình bọn Khải Hoàn thế nào, gần nhất có chuyện gì không?
- À, hồi chiều mới đánh nhau một hồi, bên ta bị giết 4 người, bọn họ có chút hơi xúc động.
Quách Hoài kể sơ chuyện mấy người Cam Giá, Kỵ Sĩ Vãn Ca
Nhiếp Ngôn biết rõ, chuyện xích mích rồi đánh nhau giữa các công hội là chuyện cơm bữa, nếu một thành viên bị người khác đoạt quái, trong kênh công hội kêu gào nửa ngày mà không ai để ý, công hội đó xem như xong. Mà chuyện này không phải không có chỗ tốt, những thành viên sau khi cùng nhau chiến đấu, khoảng cách giữa họ rút ngắn không ít, đối với công hội càng trung thành hơn.
- Chết 4, giết lại 8, trong đó có 3 hồng danh, không tính là lỗ. Thưởng mỗi người tham gia 10 điểm cống hiến đi.
Nhiếp Ngôn cười nói.
- Ngươi nói thật hay giỡn? hơn trăm người tham gia đó, không phải ít đâu.
Quách Hoài giật mình.
- Ta còn cảm thấy như thế là hơi ít đó. Ngươi nói với bọn họ, công hội đang trong giai đoạn phát triển, bảo bọn họ thông cảm chút.
Nhiếp Ngôn nói.
Trên thực tế, 10 điểm cống hiến cũng không phải ít, tại Ngưu Nhân Bộ Lạc đã có thể đổi một kiện trang bị Bạch Ngân không tồi. Bình thường, một thành viên phải đóng góp tương đối nhiều tài liệu, dược thảo… mới đổi được 10 điểm cống hiến.
Ngưu Nhân Bộ Lạc đem những dược thảo mà thành viên đóng góp chuyển tới dược điếm, dược điếm sản xuất ra dược tề bán đi, tiền thu về lại lấy mua trang bị làm phong phú kho hàng công hội, kho hàng công hội phong phú lại hút các thành viên điên cuồng đóng góp, đây rõ ràng là một vòng tuần hoàn kinh tế, kho hàng Ngưu Nhân Bộ Lạc vì thế mà không ngừng lớn mạnh. Cho nên Nhiếp Ngôn vung tay mạnh mẽ, cũng là trong dự tính.
- He he, ta phỏng chừng họ mừng điên lên ấy.
Quách Hoài cười nói.
- Nếu không có gì nữa, ta đi công việc chút.
Nhiếp Ngôn nói, hắn đang tới gần huyệt động Địa Ngục Hỏa.
Ngưu Nhân bộ Lạc, kênh công hội đâng sôi trào thảo luận trận đánh vừa qua.
- Trang bị xử lý làm sao he?
Cam Giá hỏi.
- Đương nhiên là bán đấu giá bằng điểm cống hiến, sau đó chia đều.
Kỹ Sĩ Vãn Ca kiên định nói, hôm nay không nhờ có những huynh đệ này, thì bây giờ người chia trang bị không phải là bọn họ rồi.
Cam Giá đồng tình nói:
- Cấp cho Đậu tử bọn họ nhiều nhiều chút, bọn họ rớt một cấp, lại rớt một món đồ.
- Ừ!
- Chuyện hôm nay rất cám ơn mọi người ra sức. Hiện tại sẽ bắt đầu đấu giá những trang bị lấy được, đầu tiên là một món đồ Bạch Ngân của Chiến sĩ, Dã Trư Đầu Lĩnh rớt ra.
Kênh tán gẫu công hội lập tức sôi động.
- Ta ra 79 điểm.
- Ta 100 điểm.
Món trang bị Bạch Ngân này thuộc tính cũng tương đối, cuối cùng một thành viên dùng 130 điểm thu mua. Sau đó Kỵ Sĩ Vãn Ca tiếp tục đấu giá các trang bị khác, đồ mấy tên hồng danh rớt ra cũng không tệ, tương đương đổi được 180 điểm cống hiến, chia đều các huynh đệ đã ra sức lần này.
- Lần này thu hoạch không ít, nhưng chúng ta nhân số nhiều nên điểm cống hiến chia đều không cao, hy vọng mọi người vui vẻ.
- Không sao, Kỵ Sĩ huynh đệ đừng nói vậy, chúng ta tới chủ yếu là tìm chút vui vẻ, đánh cho sướng tay. Ta ngay cả một ma đạo ma pháp cũng chưa phóng, đã hao tổn một hồi thành quyển trục.
- Ha ha!
Nhất thời,không khí trở nên cực kỳ vui vẻ.
- Lần sau nếu ai đụng bọn Khải Hoàn, hú lên một tiếng cho anh em biết, mọi người cùng nhau đạp chết bọn chúng!
Kỵ Sĩ Vãn Ca trong lòng sướng khoái vui vẻ, không ngờ sinh hoạt trong công hội lại nhiều ý tứ như vậy.
- Các ngươi cười đủ chửa?
Quách Hoài bặm trợn xuất hiện.
Không khí lập tực lặng ngắt.
- Vọng Phong Oa Ngưu lão đại!
- Lão đại!
- Việc hôm nay các ngươi thật nông nỗi, vì một món đồ, chết 4 huynh đệ, bọn họ thật không đáng bị như vậy.
Mọi người ai nấy im lặng, bất quá trong lòng bọn họ có chút không phục, chết một cấp có gì to tát, đoạt được trang bị Bạch Ngân cũng đáng. Nhưng nhìn tới bộ dạng lựu đạn của Quách Hoài, không ai dám lên tiếng.
- Nhưng,
Quách Hoài “nhưng” một tiếng, ai nấy giật mình, sau đó hắn nói tiếp
- Một huynh đệ gặp rắc rối, mọi người đều nhanh tới giúp hắn, đây là cái gì? Chính là tinh thần đoàn kết, ta vì ngươi, ngươi vì ta. Cho nên, để biểu dương tinh thần này, hy vọng mọi người lần sau phát huy hơn nữa, Niết Viêm lão đại quyết định thưởng cho mỗi người tham gia lần này 10 điểm cống hiến. Công hội vừa thành lập,mọi việc hãy còn sơ sài, hy vọng mọi người không chê ít.
Quách Hoài nhìn bộ dạng các thành viên bị mình hù, mỉm cười đắc ý.
- Niết Viêm lão đại vạn tuế!
- Chấp hành hội trưởng vạn tuế!
Các thành viên một trận hoan hô, ai nấy vui mừng ra mặt, 10 điểm cống hiến không ít, nhưng hơn hết là, Niết Viêm lão đại tán thành hành động của bọn họ.
Tính toán một chút, hơn trăm người, mỗi người 10 điểm, lần này Niết Viêm lão đại vung tay phát hơn ngàn điểm cống hiến, tương đương 5 món trang bị Bạch Ngân 10 cấp, ặc, bọn họ líu cả lưỡi, Niết Viêm lão đại quá đáng yêu!
Nhiếp Ngôn nhất cử đắc nhân tâm, nếu tiền tài có thể mua được lòng người, hắn sẽ không tiếc, qua việc lần này, lòng trung thành mấy người đó tăng lên rõ rệt. Trong tương lai, nếu có một nhóm các thành viên tuyệt đối trung thành, cho dù chỉ có một vạn, cũng giá trị hơn những mười vạn thành viên bình thường. Trước mắt, Cuồng Chiến Liên Minh là chứng cứ rõ ràng nhất.
Tại công hội, sau một hồi hưng phấn bàn tán, các thành viên lại lao đi cày cấp.
Hệ thống: ngài phát hiện huyệt động Địa Ngục Hỏa.
Nhiếp Ngôn nhìn quanh cửa động, xung quanh mọi thứ cháy đen thui, không có chút dấu hiệu của sự sống, từng luống khí nóng rực bên trong thổi ra, thỉnh thoảng còn mang theo một lưỡi lửa phừng phừng.
Nhiếp Ngôn dùng một bình trung cấp kháng hỏa, kháng hỏa lập tức tăng lên 9 điểm, duy trì liên tục 5 phút, như vậy là đủ rồi, hắn sử dụng Tiềm hành, thân thể chậm rãi biến mất, đi tới cửa động.