Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

Chương 1: Sau khi trọng sinh




“Một, hai, ba, bốn...” Trong phòng tàn phá rách nát, một nữ nhân quần áo tả tơi, tóc tai bù xù đang ngồi. Đang mùa nóng bức, mùi hôi thối bốc lên càng nồng. Nữ nhân cầm trong tay những viên đá nhỏ mà tụi trẻ con thường lấy chơi đùa, nàng đếm từng viên từng viên một.
“ Hảo muội muội của ta, ngươi cũng có ngày hôm nay.” Một nữ tử xinh đẹp mặc cẩm y mĩ phục, búi tóc phi tiên kế, được hầu gái giúp đỡ, khoan thai bước đến. Một đôi mắt trong trẻo, bởi vì nhìn thấy nữ nhân bẩn thỉu kia mà lộ ra dáng vẻ hung ác, thấy nữ nhân kia bộ dáng tuy chật vật, nhưng khuôn mặt vẫn diễm lệ vô song như trước, trong mắt đố kỵ đến mức sắp phát hỏa, nghĩ muốn đem nữ nhân bẩn thỉu này lập tức thiêu chết. Hạ Trì Uyển nghe được thanh âm Hạ Phù Dung, trong mắt mê mang chợt lộ ra hận ý,”
Ngươi tiện nhân này, là ngươi, là ngươi làm hại ta! là ngươi thiết kế, đem nam nhân kia đến trong phòng ta, hại ta thất tiết, khiến cho Thận Nhi bị coi là dã loại. Thận Nhi mới năm tuổi, ngươi vì cái gì không chịu tha cho nó một mạng! Nó cũng là cháu ngoại trai của ngươi đó !”
Hạ Trì Uyển trong mắt chảy ra nước mắt hối hận, nếu không phải nàng mềm lòng, làm cho thứ tỷ cùng gả cho tướng công của chính mình, Thận Nhi sẽ không phải chết. Nếu không phải nàng nhớ đến tình thân, đem Vân Thu Cầm lang tâm cẩu phế kia phù thành kế thê của cha, cha cũng sẽ không nhìn thấy nàng cũng không để ý, trơ mắt nhìn cả nhà ngoại công đều chết. Vân Thu Cầm cùng Hạ Phù Dung này đúng là mẹ con, đều là súc sinh không có lương tâm.
“Ba’ một tiếng, Hạ Phù Dung quăng cho Hạ Trì Uyển một cái tát, “Bắt lấy nàng!”
Hai bà tử lập tức liền xông đến, gắt gao đè Hạ Trì Uyển xuống, móng tay sắc nhọn đâm sâu vào da Hạ Trì Uyển.
“Ngươi cho rằng dâm phụ nhà ngươi vẫn còn là Đoan Thân Vương Phi sao? Hiện tại Vương phi là ta ! Dám mắng ta là tiện nhân, trên đời này không có ai tiện hơn ngươi. Vương gia cùng ta trước đây lưỡng tình tương duyệt, ngươi đoạt người ta yêu, làm hại ta trở thành thiếp thất, dựa vào cái gì, bằng khuôn mặt đê tiện này của ngươi?!”
Hạ Phù Dong lấy ra chủy thủ, cắt thật mạnh lên mặt Hạ Trì Uyển,” Vương gia vì cái gì muốn giết Thận Nhi của ngươi? Đó là vì báo thù cho con của chúng ta! Nếu không phải vì ngươi, năm đó ta sẽ không cần uống canh lạc tử, khiến cho ta bị thương thân mình, cho tới bây giờ còn không có khả năng lại sinh con cho Vương gia!”
Hạ Trì Uyển thân thể chấn động, trước kia, Bộ Chiêm Phong đã từng có phu thê chi thực với Hạ Phù Dung, Hạ Phù Dung còn từng mang thai đứa nhỏ của Bộ Chiêm Phong?!
“ Không có khả năng, ngươi gạt ta, người Vương gia yêu là ta !”
Hạ Trì Uyển khàn cả giọng, không thể nhận ra người chính mình yêu trong 7 năm, dĩ nhiên lại là loại người này, lúc trước thâm tình, như chim liền cánh, bất quá là một tuồng kịch.
Hủy dung mạo Hạ Trì Uyển xong, Hạ Phù Dung lui ra phía sau ba bước. Xôn xao một trận, một mùi chất thải tràn ra trong không khí. Hạ Trì Uyển trên mặt đau đớn, mùi tanh tưởi kia lại khiến nàng muốn nôn. Nàng đường đường là nữ nhi của thừa tướng, Hoàng Thượng khâm phong là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, thế nhưng lại rơi vào kết cục này.
“ Hạ Phù Dung, ta liều mạng với ngươi!” Hai bàn tay trắng bệch, Hạ Trì Uyển liều chút khí lực cuối cùng, đánh về phía bụng Hạ Phù Dung, định báo thù cho Thận Nhi.
Một đạo ánh sáng hiện lên, hai tay đồng thời bị chặt bỏ, máu tuôn ra như suối.
Hạ Trì Uyển tâm đau nhói, kiếm quang lần lượt thay đổi, một trái tim máu chảy cuồn cuộn , rơi ở trên mặt đất.
Hạ Trì Uyển chết không nhắm mắt, giống như ác quỷ, gắt gao trừng mắt nhìn đôi cẩu nam nữ đang ôm nhau kia!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.