Quý Đạm thỏa mãn ôm bộ lễ phục Hoa lệ chuẩn bị theo Tira vào phó bản thêm lần nữa. Ba tên kia vẫn còn lưu luyến ngồi xổm bên ngoài xem náo nhiệt. Quyển Quyển xem đến nghiện, cuối cùng không nhịn được bỏ đá xuống giếng, ngồi bên mở miệng: Cô thật là muội muội à, lấy gì chứng minh nha?
Ám Hương Phù Động còn chưa kịp đáp, Dâu tây đã lập tức xen vào: Đúng vậy đúng vậy, ảnh chụp có thể là giả, giọng nói có thể dùng chương trình biến thanh, webcam có thể tìm người thay thế, thực sự không được còn có thể chuyển giới mà.
Nguyệt Lượng ngồi trước máy tính vừa đập bàn vừa cười, từ lâu đã thấy ngứa mắt Ám Hương Phù Động rồi, giờ thấy cô ta chết nghẹn trước mặt mấy anh chàng này, làm sao có thể không sung sướng chứ. Ám Hương Phù Động vẫn im lặng không nói gì, mọi người đang cảm thấy kỳ quái, bỗng thấy vài người từ đâu chạy tới, đi đầu là một cung tiễn thủ. Nguyệt Lượng ngó qua: Ha, người quen nha, thần tử dưới váy Ám Hương Lam Tinh Linh kìa.
Thì ra Ám Hương Phù Động cũng không phải đứa ngốc, đã sớm nhận ra họ cố tình đùa giỡn cô ta, vừa ngồi ăn vạ ở đây vừa lén mess Lam Tinh Linh, khóc lóc kể lể nói Lam ca ca có người bắt nạt em. Lam Tinh Linh nhiệt tình bốc cao không nói hai lời lập tức lôi một đám bạn thân vội vàng tới tìm Ám Hương. Vì cửa phó bản ở trong thành, gọi cũng nhanh mà người đến cũng nhanh. Nguyệt Lượng cũng nổi hứng, nói trong kênh đội: “Lam ca ca” của Ám Hương Phù Động tới kìa!
Nhất thời kênh đội toàn tiếng nôn mửa, Rừng đen: Lam ca ca…. buồn nôn quá.
Mousse Việt quất: Đích thực là nhân yêu… Tira: Phá ca ca Quyển ca ca Dâu ca ca, người ta sợ quá đi~~
Tira còn sợ Phá Phá không thấy, cố ý gửi trên kênh công hội, kết quả toàn công hội đều ói mửa.
Cappuchino: M* nó, Bánh Gato, cậu lại phát điên cái gì đó? Tira: [gào khóc] Có người xấu bắt nạt bọn tớ. Lãng mỗ cầu: Ở đâu? Ở đâu? Bánh Dứa: Tớ thấy rồi, ở cửa Kính Sảnh. Lãng mỗ cầu: Phá Phá đừng sợ, Lãng ca ca của em tới cứu em đây. Caesar đại đế: Không muốn, người ta chỉ cần Cao ca ca thôi~
Quý Đạm đọc tới đây đột nhiên nghẹn ứ nước trong cổ họng, ho sặc sụa một hồi. Tira = Bánh Gato (Đản cao) = Cao ca ca. Rất tốt rất mạnh mẽ nha[1].
Bánh Dứa: Muốn vây xem thì tốc độ lên! Không tới nhanh tan cuộc bây giờ.
Thì ra Lam Tinh Linh vừa chạy tới thấy một đám tiểu hào toàn đính trên đầu dòng chữ Tám mươi lăm độ tây, đã muốn rụt cổ.
Tám mươi lăm độ tây tuy không đến mức xưng bá khắp server muốn gió được gió muốn mưa được mưa, không vừa ý ai liền phát lệnh truy nã khắp game bức người ta phải xóa acc ngang ngược như nhân vật phản diện đệ nhất võng du trong mấy quyển tiểu thuyết huyền huyễn, nhưng tốt xấu gì cũng là một trong những công hội nổi danh trong server.
Công hội có quy mô lớn, thường có nghĩa là: nhiều người, nhiều tài nguyên buôn bán, làm y phục rèn vũ khí luyện kim gì đó cũng nhiều hơn, đương nhiên càng miễn bàn chuyện đánh phó bản, vào chiến trường hay đi ngang qua gì đó. Hôm nào không gặp vài người mới đáng ngạc nhiên.
Mấy người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp đầy này, nếu vô duyên vô cớ kết thù kết oán, sau này nhất định không thể sống yên ổn.
Nhất là nghe nói: Biến thái trong Tám mươi lăm độ tây đặc biệt nhiều.
Có điều muội muội đang đứng bên mắt lấp lánh ngưỡng mộ nhìn mình, làm ca ca thế nào cũng phải ráng kiên trì.
Lam Tinh Linh: Mấy người đông vậy lại đi bắt nạt một cô gái bé nhỏ, cho dù là công hội lớn cũng không thể không nói lý như vậy được chứ. Caesar đại đế: [gào khóc] Oa, là Hoàng thủy tinh! Rừng đen: [gào khóc] người ta đánh cả đêm vẫn không đánh ra được… Mousse Việt quất: [gào khóc] Ca ca bán cho tui được không? Bánh Trung thu: [gào khóc] Lam ca ca, người ta thực sự rất muốn.
Quý Đạm cũng nhất thời nổi điên trêu nghẹo, Tiêu Hà: [gào khóc] Người ta rất nghèo mà, có thể giảm giá một chút được không? Xin anh đấy~
Lam Tinh Linh bị một loạt đám [gào khóc] đánh cho không nói được gì. Hôm nay hắn khá may mắn, đánh ra được một chùm Hoàng thủy tinh, trước khi tới đây còn đang rao hàng trên kênh giao dịch, ai ngờ bị mấy tên này trông thấy, đem ra làm trò. Hoàng thủy tinh tuy không phải thứ gì đáng giá, nhưng trên thị trường giá một chùm cũng phải trên dưới 100G.
Lam Tinh Linh: Không bán. Mấy người đừng nói nhảm qua chuyện khác, tôi đang hỏi mấy người tại sao bắt nạt Hương Hương.
Phá Phá chỉ còn thiếu điều bày ra tư thế ngoáy mũi: Ông đây không muốn bán đồ, tên nhân yêu này vẫn cứ quấn quýt không chịu tha còn triệu hoán tay chân. Mấy người không phải muốn ép bán đó chớ. Tám mươi lăm độ tây bọn tui tuy chỉ là công hội nhỏ, cũng không phải ai muốn bắt chẹt cũng được. Cho dù hội trưởng đi vắng, vẫn có phó hội trưởng chủ trì công đạo nhớ.
Phó hội trưởng Bánh Dứa bên cạnh làm bộ đi ngang qua ghé vào thực ra là tới vây xem náo nhiệt chột dạ thoáng lui về phía sau một bước: Ha ha ha, mình không biết gì hết.
Đám đồ ngọt còn lại nhất trí 囧, Phá Phá ông không phải hội trưởng sao còn giả người mới cái khỉ gì, công hội Tám mươi lăm độ tây bọn mình biến thành công hội nhỏ từ lúc nào rồi?
Lam Tinh Linh nghẹn ứ, lại thấy người Tám mươi lăm độ tây tới vây xung quanh càng ngày càng đông (đều là tới vây xem náo nhiệt), thoáng suy xét thực lực đôi bên, không thể đánh.
Vì vậy đành xoay người an ủi Ám Hương Phù Động: Hương Hương thôi bỏ qua đi, muốn thứ gì, anh giúp em kiếm.
Ám Hương Phù Động: Vẫn là Lam ca ca tốt nhất! Em muốn lễ phục Hoa lệ.
Trang bị xác suất rơi 0,2%, Lam Tinh Linh yên lặng thổ huyết trong lòng. [1] Cách dùng từ trên internet, là một câu cảm thán mang chút ý khoa trương và trêu chọc. = Very good, very powerful.