Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 32: Những Kẻ Được Lựa Chọn





Ninh Nguyên cậu vừa đi vừa xoay ô, phải công nhận cái điện này nó rộng thật cậu đã đi được mười lăm phút rồi mà vẫn thấy được bóng người nào, cậu vừa đi vừa quan sát xung quanh quan sát một lúc thì như nhận ra vấn đề gì đó, cái bình hoa sứ trắng được đặt trưng bày này khi cậu đi nãy giờ đã chú ý là thấy bốn năm lần rồi, như nhận ra được vấn đề lúc này cậu mới thử một chút.
Cậu lấy từ trong tay áo một con hạc giấy trắng, cậu thi triển dòng linh lực màu lam của mình lên nó, con hạc được làm bằng giấy đang nằm yên bỗng chốc bay sống dậy, nó nghe lệnh cậu bay thẳng về phía trước nhưng được một lúc thì nó đã xuất hiện phía sau cậu.
" Quả không hổ danh là Thanh Hà Đạo Tôn ngay cả Mê Thần Giới Luật cũng đem ra thử thách " Cậu quan sát mọi góc xung quang của Giới Luật, như đã chắc chắn mọi chuyện cậu cũng đủ mệt rồi, cậu nắm chắt lấy ô lưỡng cực ngưng tụ linh lực lên ô sau đó quạt ô đường lưỡi liềm, những đạo khí linh bứt phá bỗng chốc xuyên thủng góc hung hiểm của Giới Luật và khiến nó nứt toạc ra và biến mất.
* Mê Thần Giới luật: là giới luật chỉ định có thể khiến người lạc vào nó không nhận được được xung quanh và bị giam giữ lại trong một vòng lặp vô hạn không hồi kết, cách thoát khỏi giới luật ngoại trừ làm suy yếu người thi triển thì người muốn phá nó phải tìm được điểm hung hiểm của trận, nhưng do bị giới luật ảnh hưởng nên đầu óc không quá minh mẫn khó mà phát giác.
Do Ninh nguyên cậu đang đứng ngưới ô lưỡng cực nên không bị ảnh hưởng bởi giới luật nha muốn biết thêm chi tiết xem chap 23.

Cậu quá buồn ngủ với cái sự việc này rồi, Lòng cậu rạo rực lắm ấy chứ, thầm hứa với lòng nếu gặp lại Thụ Lâm cậu sẽ cho ông một bình Trà Cổ Trùng.
* Trà Cổ Trùng: dùng trùng luyện trà cũng thuộc loại trà hiếm nhưng mùi vị như bùn ấy, dở kinh khủng và rất tởm.
Cậu không kiềm chế được đi thật nhanh về phía trước đi một lúc thì cậu đã đến được điểm cuối, trước mặt cậu hiện là hai cánh cửa đá khổng lồ và rất to lớn, hai bên cửa có hai bước tượng thần nữ một người cầm sách một người cầm bút.
hai vị nữ thần khai sinh giới luật hay có tên gọi là Luật Chi Song Thần
cậu bước đến gần và đưa một cánh tay ra bắt đầu đẩy cánh cửa, biết bao luồng sáng hiện ra và những làn khói mang màu hồng sắc thổi dần về hai bên cửa, cánh cửa dần dần mở ra và hiện lên trước mắt cậu ngoại trừ là một sảnh điện nguy nga lấy hoa sen làm trọng tâm và màu xanh trắng hồng làm chủ đạo thì có thêm đó là mười hai chiếc bàn.
Ánh mắt cậu nhìn lên về phía đầu tiên là ở trung tâm, trên chiếc thần liên to lớn khi một bóng người mang bạch y đang ngồi trên đó, tóc ngài được búi cao lên và được dùng châm để cố định, trên ấn đường của ngày có hình hoa sen, và kiểu thiền định bàn tay như đóa sen này ngoài Thanh Hà Đạo Tôn ngài ra thì chắc trong cả Đại Lục này không còn ai.
cậu bước đến khấu đầu hành lễ với ngài cho đúng phép tắc của một người tu hành.
Thanh Hà Đạo Tôn ông ngay từ đầu đã có ấn tượng khá tốt với cậu nhóc này, đây cũng là lần đầu tiên trong Hội Thanh Đàm cho phép việc được đặc cách vậy mà cậu nhóc không biết dùng cách làm nào mà có thể dụ được cả lão già khó tính như Thụ Lâm giao cho lệnh bài, như thế thì thôi đi đã vậy còn có thể dễ dàng vượt qua mười hai bậc thang và Giới Luật Khảo Nghiệm của ông.
Lúc nhìn xa thì không rõ nhưng khi bỏ ô lưỡng cực ra thì ông mới thấy rõ hơn, thằng nhóc này mặc dù là nam nhi nhưng lại đẹp đến khó lòng tả nổi, mái tóc nâu đỏ hòa với đôi mắt màu ngọc thạch, ngũ quan tinh tế, sắc đẹp tựa gió xuân, lại thông minh bình tĩnh nhân tài quả là nhân tài.

" Kính chào ngài, Con là Ninh Nguyên đệ tử của Thanh Quan Chân Quân đến từ Thanh Huyền Tông nhận được lệnh bài đặc cách mà đến đây " Cậu quỳ xuống cúi người hành lễ.
Thanh Hà Đạo Tôn thấy được sự lễ phép của cậu thì cũng cho phép cậu đứng dậy và chỉ về chỗ ngồi của cậu, cậu cũng không ngần ngại gì mà đến bàn ngồi xuống lúc này cậu mới để ý mười một bàn còn lại đều có người ngồi, cậu đưa mắt lên nhìn cũng khá bất ngờ bởi đa số những kẻ ở đây cậu đều biết.
Bàn Thứ Mười Hai: Trần Lập tu sĩ Nguyên Anh Kì, thuộc Đan Tông, được công nhận của Mỹ Vy Linh Tôn.
hắn tu luyện độc đan ám hại sư phụ bị truy lùng gần như gấp cả đại lục
Bàn Mười Một: Lạc Phong: Tu sĩ Nguyên Anh Kì là con trai của tông chủ Kiếm Vạn Tông, hắn kiếp trước yêu say đắm tên tu sĩ ở tông môn bình thường kia cùng bốn người bọn họ nhưng lại vì chính tình yêu này mà chết.
Bàn Thứ bảy: Vân Cơ Tu sĩ Nguyên Anh Kì là nữ đệ tử chân truyền của Sắc Dục Chân Quân, cô ta gặp thì đã yêu Dương Úc nhưng tiếc thay Dương Úc không yêu cô ta, cô ta tìm cách ám hại cậu tu sĩ bẻ nhỏ kia để rồi bị giế/t chết một cách giã man.
Bàn Thứ Tư: Cung Quý hắn là hoàng tử của một thế gia tu hành nhưng ỷ bản thân có người chống lưng không biết lễ độ, lại giám ngang nhiên đi dành cậu tu sĩ bé nhỏ kia cuối cùng bị phế đi tu vi đày đi đâu đó mãi mãi không thấy bóng hình.

Bàn Thứ Ba: Cố Nguyệt cô ấy là vị tu sĩ trẻ tuổi đạt được thành công mà ngay cả cậu cũng phải quý trọng, cô là tu sĩ đã đạo ra được dây trói hồn một pháp bảo có thể bắt được một số lượng lớn Ác Linh và Yêu Linh
Còn Bàn Thứ Nhất: cậu cũng không ngờ lại gặp được hắn, kẻ mà đời đời kiếp kiếp cậu vĩnh viễn không bao giờ muốn gặp lại, người mà kiếp trước đã khiến cậu rơi vào tận cùng đau khổ và cũng là người mà cậu đem lòng thương thầm trộm nhớ, tên hắn là Sơ Vũ thái tử Ma Tộc và cũng là đệ tử chân truyền của Ma Tông hết sức bồi dưỡng.
Và đó là những kẻ đã được những Thánh Tôn ẩn cư ở đại lục này chọn lựa rất khó để biết được sức mạnh của rất cả nhưng có một điều giám chắc rằng những đệ tử ngoại môn ở đây ngoài cậu thì để đã là Nguyên Anh Kì thậm chí có kẻ đã gần tới cảnh giới Hóa Thần giống như cậu.
* Bonbon góc hỏi đáp: Như các bạn đã biết từ đầu truyện đến nay đã có rất nhiều nhân vật, và hiện tại số lượng công của bé thụ Ninh Nguyên đã xuất hiện được ba người, ngoại trừ Dương Úc và Sơ Vũ thì đã có một người lộ tên liệu các độc giả có thể mò ra và đoán ai chính là anh công thứ ba không mình sẽ mong chờ lời suy đoán của các cậu.
Gợi Ý: Anh ta và cậu chưa gặp nhau trong lúc này?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.